phone messenger zalo

Thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi đáng suy ngẫm

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi đáng suy ngẫm
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi sau đây để chiêm nghiệm sâu sắc hơn về cuộc đời bạn nhé !

Đời người thật ngắn ngủi, kiếp người bé nhỏ, ngoảnh đầu lại đã hơn nửa đời người. Thời gian trôi nhanh như bóng cây lướt ngoài cửa sổ. Hôm qua còn vui vầy cùng bè bạn mà hôm nay đã đôi ngả lìa tan. Người cũ lâu không gặp, chuyện cũ lâu không bàn. Chớp mắt một cái, nhìn quanh mình chẳng còn lại mấy ai.

Thời gian không đợi một ai, một sớm soi gương thấy tóc ta điểm bạc, hồng trần có khác nào cõi mộng vậy thôi. Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi sau đây để chiêm nghiệm sâu sắc hơn về cuộc đời bạn nhé !

1. Chọn lọc 10+ bài thơ về kiếp người hay, ý nghĩa

Đời người, kiếp người như một con đường, có gập ghềnh trắc trở của sơn trùng thủy phục, lại có cả đường phẳng liễu thám hoa minh. Đời người như một dòng sông, có lúc quanh co uốn lượn, có lúc nước vun vút thẳng tuôn. Cùng lắng lòng với những bài thơ về kiếp người hay, ý nghĩa sau đây để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !

tho-ve-kiep-nguoi 0

   Thơ về kiếp người hay, ý nghĩa

Kiếp Vô Thường

Tác giả: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

Chiều Mưa Buồn

Tác giả: Nguyễn Văn Thái

Thương chiều mưa vãi buồn tênh
Bơ vơ bóng chiếc chênh vênh cuộc đời
Cũng đi qua một kiếp người
Tưởng nôi
thèm khát
Vọng tiếng à ơi
thở dài

Một mình…
Chiều biếc cùng ai?
Nguyệt cầm lạc giọng khóc hoài tình chung
Ngàn xanh gieo mộng khôn cùng
Mùa về trái đắng trắng không mỏi mòn

Nghe sầu – men dạ sắt son!
Dành riêng
ngàn vợi giọt buồn
chiều phai.

Kiếp Người Hư Ảo

Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt

Kiếp người như gió thoảng qua mau
Chưa thỏa lợi danh đã bạc đầu
Trẻ đẹp tài trí đều vô nghĩa
Thời gian tàn phá hết còn đâu !

Còn đâu giấc mộng đẹp giàu sang
Ái dục tham sân lắm bẻ bàng
Lãng phí chuỗi ngày vì danh lợi
Hết duyên dứt nghiệp sẽ tiêu tan

Tiêu tan tất cả mộng ngày xanh
Cầm chắc trong tay vẫn tan tành
Mang xuống tuyền đài bao nguyện ước
Sao không tỉnh thức mãi đua tranh ?

Đua tranh thành bại để làm chi ?
Ganh ghét hơn thua để được gì ?
Sẽ có một ngày buông tất cả
Vô thường chợt đến phải ra đi !

Ra đi bỏ hết lại trần gian
Vợ đẹp con thơ lẫn bạc vàng
Tất cả phải chăng là hư ảo
Chỉ còn tội phước phải vương mang.

Một kiếp người

Tác giả: Huyền Nguyễn

Họ đã quen làm tổn thương nhau
Đến mức hờ hững với nỗi đau người khác
Họ phán xét ta là người bội bạc
Mà có bao giờ họ hỏi mình sống ra sao.

Họ tự quyền bước đi dù đau khổ thế nào
Mặc người ở lại hanh hao bao ý nghĩ
Họ dập nát tim yêu và xóa mờ lý trí
Nhưng họ chẳng trách mình mà cứ oán ghét yêu thương.
Họ không thích những nỗi buồn
Họ vay mượn nỗi cô đơn để lấp đầy khoảng trống
Họ tìm quên bằng cách gieo hy vọng
Cho một trái tim đang yếu đuối tận cùng.

Họ đóng rất tài vai diễn lạnh lùng
Họ lừa dối cả những người yêu thương họ nhất
Rồi một ngày khi ánh hào quang vụt tắt
Khép cánh màn nhung là trơ trọi một kiếp người.

Đời Vốn Vô Thường

Tác giả: Tùng Trần

Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắng

Được ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy

Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội

Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nức

Chuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.

Thế gian vô thường

Tác giả: Ngạo Thiên

Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ

Đời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâu

Đời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm

Quay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mỉm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai

Đời Là Cõi Tạm

Tác giả: Thích Nhuận Thường

Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu, vô niệm.

2. Chùm thơ về cuộc đời ngắn ngủi đáng suy ngẫm

Cuộc đời như một dòng nước chảy, bắt nguồn từ nơi nào, chảy qua chốn nao, đổ về chỗ nào, đều không tự chủ được. Cuộc đời như những chuyến xe. Người lên, người xuống, người về, người đi, lúc hội ngộ, lúc phân ly, nụ cười , tiếng khóc có khi lặng buồn. Vậy nên bất kể tốt xấu hãy thản nhiên đối diện, đón nhận hết thảy. Đây cũng chính là thông điệp mà chùm thơ về kiếp người, thơ về cuộc đời ngắn ngủi sau đây muốn chia sẻ.

tho-ve-kiep-nguoi 1

Stt hay về đời người ngắn ngủi

Vô tư

Tác giả: Ngạo Thiên

Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.
Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.
Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mỉm cười vô tư.

Quên lãng

Tác giả: Thanh Hiếu

Khi vấp ngã đừng lo bạn nhé
Hãy đứng lên bạn sẽ kiên cường
Nhìn về phía trước yêu thương
Mênh mông rộng lớn con đường mở ra

Nếu đã trót sa đà lầm lỗi
Hãy sửa sai khi chuyện vẫn còn
Bỏ qua không tính thiệt hơn
Lương tâm thanh thản cô đơn đẩy lùi

Xin đừng khóc vì sai lầm nữa
Một ngày gần cánh cửa rạng ngời
Kinh nghiệm ta có trong đời
Những ngày kế tiếp đẹp tươi muôn phần

Quên quá khứ làm thân hiện tại
Bao niềm vui sao phải đau buồn
Nước kia đâu có cạn nguồn
Đời người ta hãy luôn luôn mỉm cười.

Lẽ Sống

Tác giả: Mr.Smile

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đời có ích tệ sống chơi
Ai làm trăm sự cho ta sống
Cớ sao tham sống chỉ hại đời

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi
Sống đẹp xem ai quyết xây đời
Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm
Trần thế không nên sống ham chơi

Vui sao sống đẹp mãi sáng ngời
Ghi dấu sáng danh nghĩa tình đời
Nhân văn ghi chép thiên niên kỷ
Nghĩa tình cao cả với con người.

Giản đơn

Tác giả: Nguyễn Thanh

Nếu có thể đừng than chi số phận
Gạt nỗi buồn vướng bận gió cuốn đi
Đời ngắn lắm yêu thương còn chưa đủ
Sao bận lòng cho những phút sân si

Nếu có thể hãy thả lòng mình nhé
Sống vị tha mạnh mẽ giữa cuộc đời
Bởi vẫn biết cho đi là còn mãi
Tự bằng lòng tâm sẽ được thảnh thơi

Nếu có thể thả hồn nương theo gió
Biết bỏ buông mình sẽ có thật nhiều
Những niềm vui hạnh phúc dù bé nhỏ
Cuộc đời này thanh thản biết bao nhiêu

Nếu có thể giữ cho mình những phút
Khẽ khàng trôi không chút ầm ào
Giữa chợ đời lặng ru bình yên ngủ
Thả muộn phiền theo cánh gió lao xao …

Cuộc đời…

Tác giả: Thiền sư Vạn Hạnh

Cuộc đời chẳng có là bao,
Cũng như giấc mộng tan vào hư không,
Biết thế cũng đừng nên trông,
Mà ta phải ráng gắng công tu hành,
Giàu sang quyền quý thế nào,
Chỉ là mộng huyễn mang vào được đâu,
Khôn ngoan biết giả quay đầu,
Buông bỏ tất cả mới cầu tánh chơn,
Danh mà chi, lợi để mà chi,
Chuốc lấy đau thương khổ li bì,
Niết bàn mở rộng ta tìm đến,
Nhất tâm niệm Phật bất tư nghì.

Phù sinh

Tác giả: Tôn Nữ Hỷ Khương

Vẫn biết cuộc đời là mộng ảo
Phù sinh một kiếp thoáng qua mau,
Tóc xanh đang độ thời thơ ấu
Thoảng chốc thì ra đã bạc đầu…

Cũng Một Kiếp Người

Tác giả: YÊU THOÁNG QUA

Đâu còn hẹn ước mộng tình thơ
Chẳng biết vì sao lại hững hờ
Cuộc sống trần gian nhiều nghiệt ngã
Dòng đời thế tục lắm thờ ơ
Chàng xuôi nước chảy thiên đường nhớ
Thiếp ngược bèo trôi địa phủ chờ
Phận kiếp an bài ai tránh được
Nên đành phó mặc dám hề mơ.

3. Tập thơ về kiếp người ngắn ngủi sâu sắc

Cuộc đời này vô thường lắm ai ơi, không ai biết trước được điều gì vì vậy dù bạn đang trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng hay trân trọng và tận hưởng những phút giây hạnh phúc bên người thân, gia đình. Dưới đây là tập thơ về kiếp người ngắn ngủi, cuộc đời vô thường đắt giá mang đến ý nghĩa sâu sắc. Cùng chia sẻ bạn nhé !

tho-ve-kiep-nguoi 2

Thơ về kiếp người ngắn ngủi

Cuộc đời ngắn ngủi

(Tôn Nữ Hỷ Khương)

Cuộc đời ngắn ngủi có là bao
Cội gốc thương đau cứ vung vào
Mau mau tỉnh giấc mà Niệm Phật
Để thoát luân hồi vạn kiếp sau..

Thân như bóng chớp

(Thiền sư Vạn Hạnh)

Thân như bóng chớp có rồi không
Cây cỏ xanh tươi, thu nhuốm hồng
Mặc cuộc thịnh suy đừng sợ hãi
Thịnh suy như cỏ hạt sương đông

Những thay đổi đau lòng..

(HT. Thích Thanh Từ)

Những thay đổi đau lòng luôn đến với ta.
Khi chúng đến, ta nên cười chẳng nên khóc.
Vì đó là qui luật của thế gian.

Kệ Vô thường

(Tôn Nữ Hỷ Khương)

Ngày nay đã qua
Đời sống ngắn lại
Hãy nhìn cho kỹ
Ta đã làm gì?
Đại chúng hãy cùng tinh tấn
Thực tập hết lòng
Sống cho sâu sắc và thảnh thơi
Hãy nhớ vô thường
Đừng để tháng ngày trôi đi oan uổng

Giấc mộng dài

(Thiền sư Minh Chánh)

Công danh cái thế màng sương sớm.
Phú quý kinh nhân giấc mộng dài.
Chẳng biết Bản lai vô nhất vật.
Công phu luống uổng một đời ai.

Vui buồn rồi cũng qua…

(Tôn Nữ Hỷ Khương)

Vui buồn rồi cũng qua
Thành bại rồi cũng bỏ
Đến đây hai tay trắng
Trở về nắm xương khô

Còn gặp nhau…

(Tôn Nữ Hỷ Khương)

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi,
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.

4. Chùm thơ về kiếp nhân sinh ý nghĩa bạn tâm đắc

Cuộc đời có lúc có mất đi mới trân quý cái đang có, có thất ý mới học được khoan dung, có khuyết thiếu mới hiểu được hàm nghĩa hoàn mỹ. Cuộc đời là một trường tu hành, có tôi luyện mới trở nên rắn chắc, có ly biệt mới cảm thấy niềm vui hội ngộ, có đắng cay mới biết ngọt bùi. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ về kiếp nhân sinh ý nghĩa sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-ve-kiep-nguoi 3

Thơ về kiếp nhân sinh ý nghĩa

Thơ Tự Sự

(Tác giả: Lưu Quang Vũ)

Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ

Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta?!

Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!

Sống

(Tác giả: Tùng Trần)

Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩa

Sống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngã

Sống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tại

Sống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tận

Sống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặng

Sống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.

Tình đời

(Tác giả: Bách Tùng Vũ)

Tình đời bạc trắng như vôi
Vừa vui chúc đó, nay thôi thân tình
Rượu say thì chú với mình
Ví như là bóng với hình tâm giao
Nhất thời bất tuyệt thao thao
Chữ tình kết nghĩa như sao trên trời…

Buồn cho cái chữ tình đời
Còn tiền lắm kẻ mọc mời bủa vây
Hết tiền sống chết kệ bây
Sợ phiền sợ luỵ sợ vay, sợ xù…
Còn tiền tâm sự rì rù
Hết tiền khi cũng thâm thù lẫn nhau

Tình đời thế mới có câu:
Giàu sang lắm kẻ bám bâu đu càng
Đến khi lỡ vận nghèo nàn
Dẫu ngồi giữa chợ, ngó ngàng chẳng ai…
Tình đời thắm đó rồi phai
Cho nên khó đoán…Lòng ai…Đá vàng!!!

Cuộc sống này

(Tác giả: Trần Tùng)

Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.

Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.

Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.

Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.

Bài học từ cuộc sống

(Tác giả: Chưa rõ)

Trong cuộc sống bao buồn vui, cay đắng
Cám ơn đời! Ta học được chữ khôn
Để bỗng thấy mình như thêm lớn
Trong gian nan, vất vả mới sinh tồn

Có thể nhận nhát dao còn ngơ ngác
Máu nhỏ ròng mới thấy biết mình đau
Dạy bài học, rằng ta luôn cảnh giác
Để lần kề, phải trông trước, nhìn sau

Đời nhiều mặt, muôn màu trong cuộc sống
Dạy cho ta học được ít nhiều điều
Được và mất, thấy mất nhiều hơn được
Nên bây giờ chẳng còn được bao nhiêu!

Xin cám ơn cuộc đời ta đang sống
Dạy cho ta học hỏi biết bao điều
Những vực thẳm và dây kia thòng lọng
Luôn chực chờ khi đợi bước chân xiêu.

Dòng Đời

(Tác giả: Đinh Văn Nhã)

Dòng đời lúc nổi lúc chìm
Lúc phiêu dạt, lúc có mình không ta
Lúc đời ngoạn mục thăng hoa
Lúc cay, lúc đắng, lúc xa, lúc gần
Lúc thắng, lúc bại, khổ thân!

Lại có lúc sáng đúng chiều chiều sai
Ngày mai lại đúng
Có lúc nằm mơ mong thoát kiếp dại khờ
Lại có lúc không biết sống đến mai
Mà dành củ khoai đến mốt

Khi vinh, khi nhục nên phải biết sống căn cơ
Như âm dương nghịch cảnh đợi chờ
Cho nên muốn trọn kiếp người
Phải tu thân tích đức, phải nuôi chí bền
Khổ công rèn luyện mới nên

Dòng đời hết đục trong liền mênh mông.
Trôi vào bất tận biển Đông
Dòng đời sáng mãi trong ngần vinh quang!

>>>Đừng bỏ lỡ: Chia sẻ 45+ bài thơ buồn về cuộc sống bạn gửi gắm nỗi niềm

5. Những bài thơ về cuộc sống vô thường hay nhất

Cuộc sống thật vô thường, chẳng biết ngày mai bạn sẽ ra sao do vậy cứ sống hết mình cho ngày hôm nay. Hôm nay bạn đang có tất cả nhưng biết đâu ngày mai lại trôi theo gió, theo mây hay hôm nay bạn đang đau khổ nhưng biết đâu ngày mai bạn lại được hạnh phúc. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ hay về Phật giáo với cuộc sông vô thường sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa bạn nhé !

tho-ve-kiep-nguoi 4

Thơ về cuộc sống vô thường hay, ý nghĩa

Hạt Bụi Vô Thường 

Tác giả Toàn Tâm Hòa

Ngồi nghe hạt bụi vô thường

chạm nhau trên những nẻo đường…lao xao

hạt nào lỡ vướng ta đau

hạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!

Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?

mà sao ngồi đó trầm tư một mình

vui buồn giữa cuộc nhân sinh

cố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh.

Ngồi nhìn thế cuộc mông mênh

thời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cười

ta như đứa trẻ biếng lười

đang hồi mơ lại một thời đã xa!

Giữ ta… mãi mãi là ta

bước đi trên cuộc trầm kha chân tình

trần gian hữu sắc, hữu hình

chỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!

Vô Thường 

Tac giả: Nguyễn Hưng

Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.

Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầu.

Cứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.

Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.

Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.

Quán Vô Thường

(Sưu Tầm)

Quán Vô Thường
để làm chi?
Để ta biết quý giờ ngày tháng năm
Quý nên gieo sạ thiện lành
Hãy hành chuyện tốt
Cứ làm điều vui...

Quán Vô Thường
chẳng để chơi
Mà để biết thật: Kiếp người gang tay
Còn vào ra hơi thở này
Thương yêu chưa đủ
Chớ gây oán thù!

Quán Vô Thường
để mà tu
Thoát ra mộng ảo sa mù khổ đau
Có gì tồn tại bền lâu
Hài lòng, thỏa chí...rồi sau có còn?

Quán Vô Thường
rõ thất tồn
Bội thu, mất mát, vuông tròn, đầy vơi...
Lềnh bềnh, chuyển tiếp, dạt trôi
Đừng buồn đau khóc
Lại ngồi tiếc than...

Quán Vô Thường
để bình tâm
Núi mòn
Sông cạn
Kiếp nhân sinh bèo
Mong manh
Ngắn ngủi
Tan vèo
Đầy cao nặng lớn sớm chiều đã bay...

Quán Vô Thường
Tỉnh giấc say
Thoát mê mà sống tháng ngày
Thường thôi!

Đời Vô Thường

Tác giả: Nguyễn Lâm

Tôi gom nhặt những gì tôi đã mất
Dệt vần thơ cân nhắc lại cho đời
Trong cuộc sống có muôn điều không thật
Chạy cuộc chơi va phải chuyện phanh phơi.

Trong sự sống vạn điều ta vấp phải
Hãy bình tâm suy nghĩ cái mình đeo
Trong sự nghiệp khó khăn ta ngần ngại
Chắc rắng ta sa vấp thói suy nghèo.

Tôi không thích những gì tranh trong sống
Để gieo hờn hãm hại cũng người nhau
Để lầm lỡ xen vào trong ảo vọng
Cho thương đau mãi mãi đượm đen màu.

Vô Thường

Tác giả: Hương Ngọc Lan

Khi phải tự mình vượt qua những nỗi đau
Qua bao đắng cay qua thăng trầm cuộc sống
Ta chợt thấy ta tim khô cằn trống rỗng
Những lúc khóc cười chưa hẳn đúng với tâm

Rồi thấy chán chường và chỉ muốn lặng câm
Không buồn, không vui, không giận hờn trách móc
Dẫu hợp hay tan cũng chẳng làm ta khóc
Trái tim chai lỳ trước kiếp số đa đoan

Khi phải tự mình bước qua những trái ngang
Bỗng thấy cuộc đời là vô thường mộng ảo
Ta vẫn dửng dưng trước cuộc đời giông bão
Bình thản nhìn đời trôi vào cõi hư vô

Khi phải tự mình mang giữ trái tim khô
Và tự gồng gánh những lo toan trăn trở
Thế sự đổi thay đời còn toàn mảnh vỡ
Thì chỉ riêng mình tự an ủi mình thôi

Rồi mang nỗi niềm thả theo nước mắt trôi
Một kiếp đa đoan cũng chỉ là hư ảo
Sầu bi oán hờn làm bụi lem sắc áo
Danh lợi tình tiền một nhịp thở buông xuôi.

Vô Thường

Tác giả: Hồng Dương

Con gió thổi qua miền hoang vu lạnh
Trăng một mình nửa mảnh lạc bến mơ
Nắng trên cao lấp lánh sáng một bờ
Ai lặng lẽ ngẩn ngơ trong bóng chiếc !…

Đường quan ải dòng đời trôi mải miết
Cõi vô thường là nhịp sống nhân gian
Đời vô thường đầu bạc trắng ngại ngần
Cung luân vũ bao lần vô thường cháy

Trong vũ trụ cõi vô thường ai thấy
Sâu vô cùng không đáy đến mông lung
Nắng rồi mưa cho vạn vật khôn cùng
Tan rồi hợp ngại ngùng ai cũng biết

Vận số kiếp vô thường trong cay nghiệt
Tình ơi tình đau xiết bởi nhân duyên
Giàu với nghèo ba họ có ai tuyền
Sướng với khổ y nguyên ba đời hiếm !…

Dòng đời chảy qua ngàn năm kiểm nghiệm
Vô thường còn tiếp diễn mãi vô biên
Khuyết lại tròn trăng vẫn sáng vô miền
Nhân gian hỡi ! … biến thiên vô thường mãi…

Vô thường đã bao nhiêu đời tồn tại
Vô hình chung là cái gọi vô chừng
Có mà không bởi biến đổi không ngưng
Không mà có xin đừng phân tâm nghĩ

Xanh như lá mùa xuân non kỳ vỹ
Mộng như trăng vô lý cũng như lòng
Mặc vô thường gạn lọc đục hay trong
Bỡi luân vũ quay vòng theo vũ trụ…

6. Tập thơ về kiếp đàn bà cay đắng

Tuyển chọn những bài thơ hay viết về những người phụ nữ với số kiếp truân chuyên, hồng nhan bạc phận. Đó là những vần thơ nói về người đàn bà bất hạnh, không gặp may mắn trong tình duyên và cuộc sống. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !

tho-ve-kiep-nguoi 5

Thơ về kiếp đàn bà

Viết Cho Đàn Bà

Tác giả: Chưa Biết

Nếu được hoá kiếp sau làm người lại
Nhớ nghe em! đừng hoá kiếp đàn bà
Thanh xuân ngắn, em được cười mấy độ
Rồi cả đời ôm những nỗi xót xa

Đừng vội vã nghe những lời đường mật
Biển nông sâu, đời lắm kẻ dối lừa
Trái tim nhỏ hãy chia thành hai nửa
Yêu họ một phần, yêu mình nữa, biết chưa

Giọt nước mắt, cũng để giành cho kỹ
Chỉ được rơi cho kẻ xứng với mình
Dẫu đêm tối, lệ có tràn khoé mắt
Sớm mai này vẫn phải thật là xinh

Thấy mệt mỏi giữa cuộc đời bão tố
Hãy tự tin, tìm một chốn yên bình
Em hãy nhớ hết mưa trời sẽ tạnh
Sau đêm dài, mai sẽ lại bình minh

Nói Với Đêm

Tác giả: Trần Mai Hường

Mẹ dặn
“Kiếp đàn bà khổ lắm
Nước mắt giấu vào đêm
Ra ngoài phải cười tươi con ạ”
Con đã vâng lời mẹ
Thường trực tiếng cười để dỗ đời vui

Con – người đàn bà nhà quê
Dấn thân vào thành thị
Quá nửa đời giữa phố vẫn lơ ngơ

Đêm nay – đêm trắng quê người
Con nhớ mẹ nhớ ngày xưa quay quắt
Nhớ những khúc quanh đời con giấu mẹ
Lầm lũi độc hành – con với bóng chơi vơi…

Con đã thấu kiếp đàn bà
Con vẫn nhớ lời mẹ dặn
Nước mắt giấu vào đêm…

Cảm ơn đêm
Đã cho giọt nước mắt đàn bà nương náu
Cảm ơn những vấp ngã cuộc đời
Cho tôi thấm mình hơn.

PHẬN ĐÀN BÀ

Thơ: Bách Tùng Vũ

Trời sinh ra kiếp Đàn Bà
Buồn vui số phận âu là rủi may
Dở đời nếm đủ đắng cay
Sướng vui đâu cũng là hay bởi mình
Vô duyên bến đục gá tình
Sông đời trôi nổi nếm nghìn đau thương

Mỏng manh một kiếp má hường
Xương mai mình hạc đoạn trường bể dâu
Biển tình ai biết nông, sâu
Lựa duyên ai biết phải câu lỡ làng
Đầu hôm ý thiếp tình chàng
Canh năm chợt tỉnh bẽ bàng đớn đau

Thói đời lẫn lộn vàng thau
Đem duyên lỡ buộc vào nhau mất rồi
Yêu chi yêu đáng kẻ tồi
Rủ rê cái xác làm mồi đứa hư
Hay là duyên nghiệp tiền dư ?
Oán đâu đòi trả, để như nợ đời

Tội chi đâu hỡi ông trời
Thế gian phỉ nhổ những lời dèm pha
Cho tàn cho héo mới tha
Dày cho rã nhụy nát hoa mới chừa
Khổ đau chẳng mấy cho vừa
Duyên mình chẳng phải duyên thừa cũng không

Thân bèo trôi nổi nhánh sông
Dạt vào bến đục hỏi mong những gì
Chẳng yêu lúc chớm xuân thì
Nói chi quá nửa phòng nhì cho ai ?
Vội yêu lúc buổi sớm mai
Xế chiều bóng ngả nối hai lần đò

Ngoài kia những phận cánh cò
Nuôi con một bóng võ vò một thân
Đời ai lỡ bước sa chân
Trói vào duyên hẩm ái ân lỡ đà
Đắng cay cái kiếp Đàn Bà
Chỉ vui khi nó… Chẳng là… Của ai…!

KIẾP ĐÀN BÀ 

(Sưu tầm)

Nếu được hoá kiếp sau làm người lại
Nhớ nghe em đừng hoá kiếp đàn bà
Thanh xuân ngắn lắm em cười mấy độ
Rồi cả đời ôm những nỗi xót xa

Đừng vội vã nghe những lời đường mật
Biển nông sâu đời lắm kẻ dối lừa
Trái tim nhỏ hãy chia thành hai nửa
Yêu họ rồi yêu mình nữa biết chưa

Giọt nước mắt cũng để dành cho kỹ
Chỉ được rơi cho kẻ xứng với mình
Dẫu đêm tối lệ có tràn khoé mắt
Sáng mai dậy vẫn phải là thật xinh

Thấy mệt mỏi giữa cuộc đời bão tố
Hãy tự tin tìm một chốn yên bình
Em hãy nhớ hết mưa trời sẽ tạnh
Sau đêm dài mai sẽ lại bình minh!

HÃY THƯƠNG THÂN PHẬN ĐÀN BÀ

(Sưu tầm)

Con ơi nhớ kỹ một điều
Mai sau lấy vợ sẽ nhiều âu lo
Nhưng dù chuyện nhỏ chuyện to
Cũng lo cho vợ ấm no trong nhà

Vì sinh ra kiếp đàn bà
Sống trong sung sướng vẫn là khổ hơn
Mệt nhọc những lúc sinh con
Mang thai chín tháng lại còn nọ kia

Công việc, tình cảm phân chia
Nhiều khi ấm ức đầm đìa lệ rơi
Phụ nữ khổ lắm con ơi!
Thế nên con phải nghe lời của cha

Yêu đương thì phải thật thà
Cưới về cũng phải mặn mà chăm nom
Giúp vợ quét dọn nấu cơm
Đừng làm gì để vợ con phải buồn

Đừng gây ra chuyện dỗi hờn
Đi chơi bỏ vợ cô đơn một mình
Đàn ông trụ cột gia đình
Phải yêu thương lấy vợ mình biết chưa?

Đừng có sớm nắng chiều mưa
Chán cơm thèm phở dây dưa gái ngoài
Mình là xác thịt con trai
Đừng đem sức khỏe ra oai trong nhà

Đừng bao giờ đánh đàn bà
Vũ phu bạo lực vậy là không nên
Những lời cha dặn đừng quên
Nhường vợ một chút cho êm cửa nhà

Đến khi đau ốm tuổi già
Người luôn bên cạnh vẫn là vợ thôi
Không làm phụ nữ lệ rơi
Như vậy mới đúng là người đàn ông.

Một kiếp hồng nhan

Tác giả: Đồng Kế

Tai nghe tê tái lòng ai
Trăm ngàn vạn tiếng thở dài mà thương
Một mình thân gái dặm trường
Đa đoan má phấn môi hường xót xa
Bao năm một cõi ta bà
Huyền mơ hão mộng những là trái ngang
Quê người khắp nẻo lang thang
Bao phen trắc trở lỡ làng tình duyên
Dạt trôi biết mấy mươi miền
Không nơi bến đậu lòng thuyền rạn đau
Tình côi một mảnh nát nhàu
Chỉ còn héo hắt một màu thở than
Tiếc cho mộng đẹp vỡ tan
Trăng lên trăng xuống trăng tàn còn mơ
Não nùng cả một trời thơ
Xót thương vô bến vô bờ .. ngàn năm!

Thi phượng

Tác giả: chưa rõ

Năm mươi tuổi em không còn trẻ nữa
Mắt không còn lúng liếng tựa vì sao
Môi cũng không mọng đỏ thủa Xuân nào
Mái tóc chẳng làm nôn nao triền sóng…

Năm mươi tuổi bờ môi thôi nóng bỏng
Da không còn trắng mịn bóng gương soi
Dòng thời gian phai nhạt sắc mặn mòi
Hằn lên đó bao mỏi mòn trăn trở…

Năm mươi tuổi hết cái thời bỡ ngỡ
Ngóng hạ về, rồi thương nhớ thu qua
Hờn giận ai đông đến vẫn xa nhà
Lòng khấp khởi …bướm báo mùa xuân tới…

Năm mươi tuổi bớt dỗi hờn chờ đợi
Hết đua đòi, oán hận với người dưng
Chẳng bon chen tranh cạnh cũng đã ngừng
Sống yên phận để mai đừng nuối tiếc…

Năm mươi tuổi tóc bạc dần từng chiếc
Cuộc sống giờ còn bao việc phải lo
Lái chèo sao giữ vững được con đò
Gia đình nhỏ, niềm vui to: Hạnh phúc !

Năm mươi tuổi ước mình mau lên chức
Làm mẹ chồng, cùng lúc chức bà luôn
Nhìn người ta … tủi phận cảm thấy buồn
Cong môi giận, trách … cánh chuồn quá mỏng!

Tiếc Thương Cho Người Đàn Bà Cũ

Tác giả: Lệ Tình

Phận đàn bà ôi chao thật buồn bã
Sống cuộc đời đầy vất vả gian nan
Chôn vào tim tất cả ngàn ước vọng
Chấp nhận đời theo năm tháng dần trôi

Khi đàn bà ngác ngơ tìm ảo mộng
Giữa ưu tư chất ngất nỗi muộn phiền
Cố níu kéo và khép mình theo số phận
Day dứt hoài cuộc sống với niềm riêng

Thì hỡi ơi khi hôn nhân sụp đổ
Xót xa nàng trong cuộc sống trái ngang
Nước mắt rơi cay đắng tận đáy lòng
Mà người đời trao ánh mắt gọi tên

Người đàn bà sau khi mình gãy gánh
Mang cái tên người đàn bà cũ hôm qua
Những đam mê và khát khao hy vọng
Đành chôn vùi gánh chịu tiếng thị phi

Buồn cười thay, ngày xưa nàng xinh đẹp
Bao đàn ông săn đón và đón dìu
Trao cho nàng ngàn vạn câu hứa hẹn
Hứa trọn đời yêu chỉ có nàng thôi

Thật tiếc thay cho đàn bà mơ ước
Lấy chồng rồi cuộc sống chỉ chồng con
Nàng lo toan vất vả cả trăm điều
Ai ngờ rằng mang số kiếp hẩm hiu

Ta tiếc cho cuộc đời của cô ấy
Sống giữa thời phong kiến với ngu si
Khi chia tay, người đời không thông cảm
Gọi nàng là đàn bà cũ … vì sao?

>>>Xem thêm: Chùm thơ hay về phụ nữ Việt Nam giỏi giang, duyên dáng

Hi vọng với chùm thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi trên giúp các bạn hiểu rõ hơn về ý nghĩa của cuộc sống hiện tại để có thể trân trọng hơn. Nếu bạn thấy hay hãy chia sẻ bài viết đến bạn vè và người thân để cùng chiêm nghiệm và cảm nhận giá trị của đời người nhé.

Lê Hằng

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN