Cuộc sống thật vô thường, chẳng biết ngày mai bạn sẽ ra sao do vậy cứ sống hết mình cho ngày hôm nay. Hôm nay bạn đang có tất cả nhưng biết đâu ngày mai lại trôi theo gió, theo mây hay hôm nay bạn đang đau khổ nhưng biết đâu ngày mai bạn lại được hạnh phúc. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ Phật giáo vô thường, thơ về cuộc sống vô thường sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa bạn nhé !
1. TOP những bài thơ Phật giáo về vô thường hay nhất
Phật giáo quan niệm cuộc sống là cõi tạm, cuộc đời thật vô thường. Bởi vậy, ta đừng nên tham đắm và quyến luyến những thứ vốn tồn tại trên bản chất của danh và sắc mà hãy dang tay đón nhận những hạnh phúc hay khổ đau đến với mình một cách an nhiên, tự tại. Cùng chia sẻ những bài thơ Phật giáo về vô thường sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa về cuộc sống bạn nhé !
Thơ Phật giáo về vô thường cực hay
Đời Vốn Vô Thường
Tác giả: Tùng Trần
Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậy
Cứ xuôi dần theo dòng chảy thời gian
Người cơ hàn hay là kẻ giàu sang
Khi chết đi vẫn hai bàn tay trắngĐược ấm no đã là điều may mắn
Hãy giữ gìn đời bình lặng sóng yên
Có những điều để tạo hoá tự nhiên
Đừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấyĐáng hay không vì xa hoa bóng bẩy
Rồi tự mình xô đẩy dưới vực sâu
Nếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầu
Thì chớ nên cưỡng cầu trong mê muộiBiết ăn năn và nhận ra lầm lỗi
Nhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thân
Dẫu vật chất thì ai sống cũng cần
Nhưng đừng để chữ tình thân rạn nứcChuyện tử sanh mãi luôn là định luật
Đời vô thường sự thật chẳng thể thay
Là con người thì ai cũng như ai
Đến cuối cùng cũng phải về cát bụi.
Đời Là Cõi Tạm
Tác giả: Thích Nhuận Thường
Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại.Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biếnBởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ.Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng.Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng.Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội.Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó.Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu, vô niệm.
Vô Thường
Tác giả: Hương Ngọc Lan
Khi phải tự mình vượt qua những nỗi đau
Qua bao đắng cay qua thăng trầm cuộc sống
Ta chợt thấy ta tim khô cằn trống rỗng
Những lúc khóc cười chưa hẳn đúng với tâmRồi thấy chán chường và chỉ muốn lặng câm
Không buồn, không vui, không giận hờn trách móc
Dẫu hợp hay tan cũng chẳng làm ta khóc
Trái tim chai lỳ trước kiếp số đa đoanKhi phải tự mình bước qua những trái ngang
Bỗng thấy cuộc đời là vô thường mộng ảo
Ta vẫn dửng dưng trước cuộc đời giông bão
Bình thản nhìn đời trôi vào cõi hư vôKhi phải tự mình mang giữ trái tim khô
Và tự gồng gánh những lo toan trăn trở
Thế sự đổi thay đời còn toàn mảnh vỡ
Thì chỉ riêng mình tự an ủi mình thôiRồi mang nỗi niềm thả theo nước mắt trôi
Một kiếp đa đoan cũng chỉ là hư ảo
Sầu bi oán hờn làm bụi lem sắc áo
Danh lợi tình tiền một nhịp thở buông xuôi.
Vô Thường
Tác giả: Hồng Dương
Con gió thổi qua miền hoang vu lạnh
Trăng một mình nửa mảnh lạc bến mơ
Nắng trên cao lấp lánh sáng một bờ
Ai lặng lẽ ngẩn ngơ trong bóng chiếc !…Đường quan ải dòng đời trôi mải miết
Cõi vô thường là nhịp sống nhân gian
Đời vô thường đầu bạc trắng ngại ngần
Cung luân vũ bao lần vô thường cháyTrong vũ trụ cõi vô thường ai thấy
Sâu vô cùng không đáy đến mông lung
Nắng rồi mưa cho vạn vật khôn cùng
Tan rồi hợp ngại ngùng ai cũng biếtVận số kiếp vô thường trong cay nghiệt
Tình ơi tình đau xiết bởi nhân duyên
Giàu với nghèo ba họ có ai tuyền
Sướng với khổ y nguyên ba đời hiếm !…Dòng đời chảy qua ngàn năm kiểm nghiệm
Vô thường còn tiếp diễn mãi vô biên
Khuyết lại tròn trăng vẫn sáng vô miền
Nhân gian hỡi ! … biến thiên vô thường mãi…Vô thường đã bao nhiêu đời tồn tại
Vô hình chung là cái gọi vô chừng
Có mà không bởi biến đổi không ngưng
Không mà có xin đừng phân tâm nghĩXanh như lá mùa xuân non kỳ vỹ
Mộng như trăng vô lý cũng như lòng
Mặc vô thường gạn lọc đục hay trong
Bỡi luân vũ quay vòng theo vũ trụ…
Kiếp Vô Thường
Tác giả: Nguyễn Hưng
Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứ
Cõi nhân gian vốn dĩ rất vô thường
Thì thân này đã mang phận lữ thứ
Có sá gì dấn bước chốn phong sương.Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụi
Sướng hay khổ cũng có khác gì đâu
Dẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núi
Thì mai đây vẫn một nấm đất bầuCứ an nhiên vì đời là cõi tạm
Thác là về nơi cội kiếp lai sinh
Hãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡ
Cớ làm sao phải tự khổ chính mình.Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gió
Sắc là không ta ngạo với đất trời
Bao sân si một thoáng giây vứt bỏ
Dù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đế
Sẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thường
Đêm vừa tàn phố trở mình thức giấc
Bình minh về nắng toả giữa ngàn hương.
Vô Thường
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệ
Kiếp luân hồi mặc kệ chúng sinh
Bao hương linh thác khóc đòi về
Hồn não nề nhớ nhà da diết.Dẫu đã biết Vô thường là thế
Chẳng có ai không thể ra đi
Vẫn sầu bi trăm ngàn ai oán
Tiếc trần gian một thuở đam mê.Ai rồi cũng sẽ về thiên cổ
Dù giàu sang hay khổ một đời
Nước mắt rơi khi hồn lìa xác
Chỉ còn là cát bụi hư vô.Dù chết oan hay mồ vô chủ
Sẽ luân hồi khi ngủ đã say
Sông Vong Xuyên chờ ngày trên bến
Cầu Nại Hà dẫn đến đầu thai.Hỏi trần gian có ai sống mãi
Ai chắc mình không trải tử sinh
Bao vong linh xa lìa cõi thế
Có trở về thân xác nguyên trinh ?Ai rồi cũng tử, sinh phải nhận
Dẫu sang giàu hay phận vất vơ
Trăm đường tơ trở về một cõi
Vô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi.
>>>Xem thêm: CHÙM thơ Phật giáo, Phật pháp hay về cuộc sống vô thường
2. Chùm thơ về cuộc sống vô thường đáng suy ngẫm
Vì bản chất của đời sống là vô thường, là biến diệt, không trường tồn, giả tạm, vay mượn của tứ đại thì cũng trả lại về cho tứ đại. Cho nên, mỗi ngày chúng ta hãy dành một ít thời gian để niệm Phật hoặc thiền định, để xóa bỏ đi những ham muốn của dục lạc và sự tị hiềm ganh ghét. Hãy dùng tuệ giác quán xét kỹ về điều đó, ta sẽ không còn sự âu sầu hay lo lắng. Cùng lắng lòng với chùm thơ về cuộc sống vô thường đặc sắc sau đây để suy ngẫm bạn nhé !
Thơ về cuộc sông vô thường ý nghĩa
Cõi Vô Thường
Tác giả: Toàn Tâm Hòa
Ta đi trong cõi vô thường
Đôi khi nhìn lại thấy thương phận mìnhDãi dầu trong kiếp ba sinh
Lối đi che bởi vô minh ngại ngầnCuộc đời nhiều lắm phân vân
Nghĩa Tình sau trước nhiều lần đắn đoMênh mông đâu dễ lần dò
Hơn – thua , được – mất lắm trò nhiễu nhươngSống sao giữ đúng luân thường
Lỗi lầm nếu có tỏ tường sửa saiCười vui trong những tháng ngày
Giữ tâm minh định trọn đầy yêu thươngMái đầu ngã bóng phong sương
Chỉ mong có được thiên đường bình an .
Còn Cả Thiên Thu Những Vô Thường
Tác giả: Thi Hạnh
Ừ, đong thương nhớ bằng hơi thở
Là cả đời em đấy, biết không
Đường đời muôn lối đi hay ở
Cũng còn hơi ấm quyện quanh lòngNắng ấm nơi đây dường như lạnh
Hay lạnh từ thuở ấy biệt ly
Đất nước Quê Hương xa nghìn dặm
Còn không ôm ấp mộng xuân thì ?Biết bao mùa nắng nung hơi thở
Nung cả vào thơ những âm chờ
Nhưng sao vẫn thấy tim rạn vỡ
Hỡi người có thấu những niềm mơ ?Đong nữa đi anh lời mật ngọt
Mật kia sẽ chải chuốt vần thương
Dù duyên hai đứa như bèo bọt
Còn cả thiên thu những vô thường.
Đời Vô Thường
Tác giả: Phú Sĩ
Rồi có một ngày, tôi tìm lại chính tôi,
Giá như có thể quay về miền ký ức
Tôi đã đánh rơi những tháng năm hư thực
Bỏ lại hồn nhiên thao thức trái tim xaRồi có một ngày, tôi thả nụ cười trôi
Mang theo nỗi âu lo và đôi dòng nước mắt
Những nỗi khát khao trên lối về trầm mặc
Những cơn gió vội vàng giọt nắng ngả giòn tanRồi có một ngày, bao khoảnh khắc yêu thương
Nhờ chút nắng xa của một thành phố lạ
Mong ước hong khô ký ức ngày vụn vỡ
Tình yêu nửa vời người đời vẫn trao nhauRồi có một ngày, trong nỗi nhớ xuyến xao
Tôi tìm lại tôi, giữa biển đời vô vọng.
Chẳng thể nguôi ngoai dù trong từng khoảng lặng
Vẫn còn đắng lòng trăn trở chút bâng khuângRồi có một ngày, ta dần thấy mất đi
Khoảng trắng lan dần những gì trong ký ức
Thèm cảm giác hờn thương trong khoảng trời hiện thực
Bởi một đời người tiềm thức vẫn dở dang ….
Đời Vô Thường
Tác giả: Ngạo Thiên
Có buồn thì mới có vui
Có yêu có hận, ngậm ngùi người ơi
Có đến thì phải có rời
Hợp tan tan hợp, cuộc đời nhân sinh
Chưa cô đơn, sống một mình
Ai nào trân trọng, chữ tình thế gian.
Trăm năm lựa đá chọn vàng
Biết đời tan hợp, hợp tan vô thường
Sợi tình vương vấn vấn vương
Trăm năm bạc tóc, bụi đường chia ly
Trăm năm sống kiếp so bì
Hơn thua được mất, ai bi cuộc đời
Trăm năm vội vã buông lơi
Chỉ còn tay trắng, nghiệp đời mang theo.Sắc kia dù đẹp, rồi cũng tàn
Tình kia nồng thắm, tình vẫn tan
Trăm năm chợt thấy, vô thường gọi
Ai nào níu giữ, được thời gian.Giàu nghèo rồi cũng, một lúc thôi
Thương yêu hờn ghét, thoảng trên môi
Trăm năm cuộc sống, thân đánh đổi
Vô thường chợt đến, bỏ lại thôi.
Thế Gian Vô Thường
Tác giả: Ngạo Thiên
Cuộc đời như áng mây trôi
Ngàn năm nhân thế đắng môi lệ sầu
Đời người sống được bao lâu
Trăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờĐời người như giấc ngủ mơ
Biệt ly không hẹn không chờ đợi ai
Sắc kia thắm đẹp cũng phai
Có ai giữ mãi tiền tài bền lâuĐời người đi mãi về đâu
Vô thường chi phối âu sầu thế gian
Cuộc đời có hợp có tan
Hỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm nămQuay về sống với chân tâm
Hãy như sen trắng giữa đầm ngát hương
Con người sống để yêu thương
Mĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.
Sống Với Chết
Tác giả: Trần Nhuận Minh
Sống ao ước muốn mong mọi thứ
Chết một đồng một chữ không theo
Thế gian cái sướng, cái nghèo
Cái danh, cái lợi là điều mộng mơSống được những phút giây thoải mái
Kiếp con người được lãi thế thôi
Bao nhiêu những phút vui cười
Ấy là phần thưởng mà trời ban choSống với những buồn lo ngày tháng
Sống nhọc nhằn với sáng hôm mai
Nhịn ăn, nhịn mặc, nhịn chơi
Thật là cuộc sống phí hoài biết baoCái chết kia, ai nào đã thoát
Số mệnh, trời định đoạt, ai hay
Được vui, hãy biết hôm nay
Vì đời những cái rủi, may bất thườngPhúc với họa, đôi đường ai biết
Tạo điều vui, tiêu diệt ngàn sầu
Chẳng nên mong quá sang giàu
Tháng ngày mải miết đâm đầu đổ đuôiCho mệt xác để rồi cũng chết
Lãi trên đời là biết sống vui
Nghèo mà lòng dạ thảnh thơi
Còn hơn giàu có suốt đời lo toanChỉ tại bởi lòng tham ra cả
Thành cuộc đời vất vả quanh năm
Óc đầu suy nghĩ chăm chăm
Đôi tay chỉ muốn quắp năm, vơ mườiSao không nghĩ kiếp người là mấy
Gương thế gian trông thấy rõ ràng
Sống thời tích trữ bạc, vàng
Sống thời tay trắng không mang được gìCòn được sống, tiêu đi là lãi
Chết thiệt thòi, vừa dại, vừa ngu
Bản thân chỉ biết có thu
Chi ra lại sợ không bù được ngayThành cuộc sống tháng ngày đầy đọa
Miệng có thèm cũng chẳng dám ăn
Lòng còn đo đắn băn khoăn
Những cân nhắc chán lại dằn xuống thôiSao chả biết con người là quý
Sống coi tiền như vị thần linh
Để tiền sai khiến được mình
Thật là hèn hạ đáng khinh, đáng cườiTrong vạn vật con người là quý
Của làm ra còn mất như chơi
Chỉ duy có một con người
Tan ra là hết muôn đời còn đâu?
3. Những bài thơ ngắn về cuộc sống vô thường đặc sắc
Trong cuộc đời mỗi con người, bạn sẽ nếm trải đủ mọi cung bậc cảm xúc: niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, khổ đau. Mỗi người sẽ có những cách nhìn khác nhau về cuộc đời. Vì thế họ sẽ có cách ứng xử không giống nhau. Đọc những bài thơ ngắn về cuộc sống vô thường sẽ giúp bạn có cái nhìn đúng đắn hơn, toàn diện hơn, sâu sắc hơn về cuộc sống.
Thơ ngắn về cuộc sống vô thường
Dòng Vô Thường
Tác giả: Hồng Dương
Cuối cùng tất cả biển vùi sâu
Trần thế đảo điên đến bạc đầu
Ngược gió thuyền đi buồm tơi tả
Suôi dòng nước cuộn sóng trôi mau
Bờ căng ngập úng rong rêu bám
Nước cạn trơ lòng sỏi đá châu
Một nỗi luân hồi sương khói phủ
Vô thường cát bụi mịt mờ bâu
Kiếp Vô Thường
Tác giả: Vô Thường
Trò đời ném đá giấu tay,
Nay thương mai ghét biết đâu mà phòng
Thật lòng chắc được thật lòng,
Yêu thương có chắc được phần yêu thương
Nhân sinh nếm trải Vô Thường
Tự tâm không thẹn miệng đời sá chi
Sang hèn, vinh nhục, sầu bi
Bạc đầu mới thấu, ra đi mới tường,
Đối Nhân, Nhân đối đoạn trường,
Sống thêm kiếp nữa cũng Vô thường vậy thôi.
Đời Vô Thường
Tác giả: Nguyễn Lâm
Tôi gom nhặt những gì tôi đã mất
Dệt vần thơ cân nhắc lại cho đời
Trong cuộc sống có muôn điều không thật
Chạy cuộc chơi va phải chuyện phanh phơi.Trong sự sống vạn điều ta vấp phải
Hãy bình tâm suy nghĩ cái mình đeo
Trong sự nghiệp khó khăn ta ngần ngại
Chắc rắng ta sa vấp thói suy nghèo.Tôi không thích những gì tranh trong sống
Để gieo hờn hãm hại cũng người nhau
Để lầm lỡ xen vào trong ảo vọng
Cho thương đau mãi mãi đượm đen màu.
Vô Thường
Tác giả: Phú Sĩ
Vô thường một cõi hư không
Trầm luân một thuở bụi hồng nhân gian
Nguyện lòng thanh khiết mây ngàn
Thảnh thơi trải rộng thênh thang ân tìnhDãi dầu một kiếp ba sinh
Nẻo đường lạc bước linh đinh nỗi sầu
Tình đời nợ trả cho nhau
Đời vui ngắn ngủi với bao muộn phiềnBốn mùa trời đất luân phiên
Chòng chành sóng nước lạc miền yêu thương
Nhân sinh lắm nỗi đoạn trường
Đìu hiu gió lạnh nghiệp đường còn đâyTrời chiều bóng ngả về tây
Tim côi gồng gánh đắng cay trăm bề
Lợi danh một thuở đê mê
Nghĩa tình một thuở não nề người ơiVô thường một cõi chơi vơi
Kẻ mong ra khỏi người chơi bước vào
Cuộc đời còn lắm lao đao
Hãy dành tốt đẹp ngọt ngào mà thôi.
Cát Bụi Vô Thường
Tác giả: Phú Sĩ
Cát bụi hằng thường trong một kiếp rong chơi
Cơn gió về đêm chênh chao niềm thương gởi
Một cõi bao la muôn trùng cung chờ đợi
Hạnh ngộ chia lìa rồi cứ thế mà trôiPhủ bạc thời gian qua vội một kiếp người
Thăng trầm chơi vơi mong manh niềm hy vọng
Trong cõi vô thường hướng tới niềm vui sống
Cát bụi cuộc đời theo dòng chảy long đongVết mực phận người như lốc xoáy mênh mông
Số kiếp nhân sinh long đong nơi cõi tạm
Danh lợi phù hoa trong một chiều ảm đạm
Cát bụi mệt nhoài tay trắng chạm hoàng hônCát bụi ngọt ngào nghìn tuổi chẳng lớn khôn
Hoang trải đời anh nụ hôn dài trên cỏ
Tiễn tình em xa cơn gió mềm trăn trở
Đêm trắng hẹn thề tan vỡ giấc mơ hoaHoang mạc chiều tàn quên lãng kiếp thân ta
Nỗi niềm bâng quơ màu thời gian đọng lại
Khoảng lặng cuộc đời ai nào đâu tránh khỏi
Đá cuội vô hình theo làn khói bay đi ….
Đời Vô Thường
Tác giả: Donna Mai Hồng Thu
Đời vô thường, muôn ngã,
Tình ngàn lối, một thương
Lòng nhiều hướng, khó lường
Ta đôi đường ngăn cách…Nghĩa ân tròn khó đặng,
Cuộc sống ngập băn khoăn…
Bao hoài bão nhọc nhằnBuông! Đời lăn ngơ ngác!
>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ ngắn về cuộc sống - những bài thơ hay về cuộc sống sâu sắc
4. Chùm thơ hay về vô thường với những góc nhìn đáng suy ngẫm
Cuộc đời mỗi người luôn trải qua không biết bao dư vị. Có những lúc thăng trầm, lên xuống. Có những niềm vui, nỗi buồn. Cũng có những phút giây khổ đau, nhưng đôi khi cũng vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Những bài thơ hay về vô thường sau đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều lẽ sống quý ở đời.
Thơ hay về cuộc sống vô thường
Đóa Hoa Vô Thường
Tác giả: Hồng Dương
Người đi mãi trong dòng vô thường ấy
Kiếp nhân sinh phủ rẫy tựa khói sương
Theo chu kỳ mưa nắng giữa trùng dương
Cơn giông bão tai ương sầu cát trắng…Theo dòng chảy có bao điều cay đắng
Cho ngậm ngùi im lặng đến buồn đau
Nước cứ trôi trăng cứ ngỏ mái lầu
Đầu trước bạc… đầu sau huyền mái tócXa cách biệt để đêm thu bật khóc
Lệ âm thầm chảy dọc ướt vành môi
Người đi rôi khuất bóng ở bên đồi
Đây nhân ảnh vỡ đôi hàm răng sáng…Trong ánh mắt long lanh ngời tia nắng
Vô thường nào soi rạng buổi bồng lai
Nụ cười nào pha lệ mặn chua cay
Đây còn lại tiếng ai đang còn hátQua nắng hạ ánh dương hồng phai nhạt
Gió mùa thu dịu mát dạo thiên hồ
Cơn lũ đi để lại những những hư vô
Trời im lặng trăng cô đơn chẳng nóiHoàng hôn xuống ảo huyền trong làn khói
Giữa thế nhân xin hỏi chỉ một câu
Có ai hay vắng lặng một mái đầu
Đôi mắt sáng … tóc màu đen xanh mướtMùa thu ấy giữa dòng đời lũ lượt
Có loài hoa bất chợt tỏa mùi hương
Em là ai trong giữa cõi vô thường
Trời thu động tình thương lòng rung cảm…
Thanh Thản
Tác giả: Cát Tường
Kiếp người dài ngắn bao lâu
Tùy theo thọ mạng lo âu làm gì
Khổ sầu phiền não mà chi
Để lòng thanh thản đến đi nhẹ nhàngDù cho xinh đẹp giàu sang
Hay là xấu xí nghèo nàn khổ đau
Tuy rằng hoàn cảnh khác nhau
Nhưng tâm đừng chấp nghèo giàu mới hayGiàu sang dễ bị mê say
Nghèo nàn đạm bạc qua ngày cũng xong
Làm người cần phải thong dong
Yên vui tự tại tấm lòng thanh caoCuộc đời sóng gió ba đào
Tâm không đắm nhiễm gió nào động lay?
Hơn thua thắng bại hằng ngày
Thị phi danh lợi xưa nay chuyện thườngThế nhân cần có tình thương
Đừng nên ỷ thế lấn đường người ta
Tầm nhìn mở rộng cao xa
Từ bi trí tuệ chan hòa nhân sinhSống cho trọn nghĩa trọn tình
Đừng gây oan trái bất bình với ai
Mình còn có lúc cũng sai
Nghiệp dày phước mỏng đức tài chưa sâuCuộc đời nào có bền lâu
Vô thường không hẹn biết đâu mà lường
Thăng trầm vinh nhục phong sương
Giữ lòng bình thản đừng vương khổ sầuTa người có khác gì đâu
Cảm thông tất cả nguyện cầu an nhiên
Cần nên tránh ác làm hiền
Để tâm trong sạch không phiền không thamSân si nhất định không làm
Đơn sơ biết đủ không ham muốn nhiều
Tiền tình vật chất những điều
Nếu tham thì biết bao nhiêu cho vừaĐừng nên lưu luyến say sưa
Xa ly đừng chấp đừng ưa so bì
Đắm mê dục lạc mà chi
Ta còn không có, có gì của ta ?
Đủ duyên hòa hợp sinh ra
Hết duyên tan rã gì là ta đâu?Chấp chi mang khổ mang sầu
Nhè nhàng buông xả không cầu không mong
Luôn luôn thanh tịnh cõi lòng
Thảnh thơi giải thoát khỏi dòng trầm luân
Cuộc Sống Vô Thường
Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Cuộc đời tạm bợ vô thường
Sống đó chết đó ai lường được đâu
Trần gian muôn vạn nẻo sầu
” Sinh ly tử biệt ” đớn đau vô vànLợi danh quyền quý cao sang
Bon chen được mất gian nan từng ngày
Vô thường chợt đến trắng tay
Được chăng cũng chỉ đắng cay não nềHướng tâm chánh niệm quay về
Thực hành chánh định u mê xa dần
Diệt trừ ái dục tham sân
Tịnh tâm hướng Phật xa dần khổ đau.
Ba Mươi Năm Lẻ Vô Thường
Tác giả: Nhược Thu
Em ơi giấc mộng vô thường
Ba mươi năm lẻ xoáy cuồng trong tim
Ba mươi năm lẻ thơ chìm
Biển chìm trong biển non dìm nước nonBa mươi năm lẻ đá mòn
Niềm đau trang sử vẫn còn trơ trơ
Ba mươi năm nát hồn thơ
Có nghe chăng mảnh dư đồ giãy đauTrong em vạn nỗi cơ cầu
Trong ta vạn nỗi hư hao úa tàn
Sao đành cột những tan hoang
Vào thân nhược tiểu da vàng lợi chi ..Ba mươi năm lẻ lâu gì
Nửa đời nửa gánh tình si héo mòn
Ngày mai đất nước còn không
Mà mong em giữ môi hồng chờ nhau …?
Bởi Cõi Vô Thường
Tác giả: Hồng Dương
Đây trần thế mãi long đong cuồng vọng
Tất bật đời mơ mộng bỏ trời cao
Hồn thong dong tự tại với trăng sao
Âu cũng đã bay vào dòng hỷ lạc…Yêu và ghét giữa nhân gian xào xạc
Thương thật nhiều chút ác cũng hoài công
Đẹp cỡ nào dù đã gửi mênh mông
Xấu một tí còn trông chi mộng điệpBởi kiếp sống nên ta đành bước tiếp
Sắc rồi không là nghiệp của nhân sinh
Trắng và đen thay đổi thật vô tình
Gian tà ác thay hình luôn đổi dạngĐời sóng gió nổi trôi như cơn hạn
Qua bao lần thất bại sẽ khôn ra
Bỗng một ngày ta gặp lại chính ta
Bồng bềnh liệng trong bao la trần thế ?!…Điều chí thiện mãi long lanh đẹp đẽ
Để cho hồn thêu vẽ nghĩa trăm năm
Giữa sắc không của vũ trụ ta nằm
Vị men đắng ăn nhằm chi kiếp sốngBao luân chuyển giữa dòng đời sôi động
Con đường trần mở rộng ngỏ thiên thu
Lỡ bước chân đi lạc chốn ao tù
Theo cát bụi mịt mù làn sương khóiNước cư chảy dù vung tay đến mỏi
Nâng chén sầu đau nhói bởi sầu thêm
Ngó lên cao lệ thấm ướt môi mềm
Nhìn xuống thấp thấy đêm buồn không ngủDẫu tan nát mà dòng đời chưa đủ
Cõi vô thương buông phủ lắm đắng cay
Ta vẫn đi với cái kiếp đời này
Khi ngã xuống mới hay tình có thật ….
Kiếp Vô Thường
Tác giả: Bạch Trường Phong
Lặn lội thân nghèo khắp bốn phương
Đường xa vạn dặm khuất cố hương
Để cố với theo ngàn tiếng gọi
Vùi thân đổ nát lắm oan trường
Thế nhân gục ngã muôn chân lý
Mãi đến ngàn sau có tiếc thương?
Có, không, không, có, hư danh lợi
Chỉ biết thân ta cõi vô thường.”
5. Tập thơ hay về đời người ngắn ngủi
Trong cuộc đời mỗi con người, bạn sẽ nếm trải đủ mọi cung bậc cảm xúc: niềm vui, nỗi buồn, hạnh phúc, khổ đau. Mỗi người sẽ có những cách nhìn khác nhau về cuộc đời. Vì thế họ sẽ có cách ứng xử không giống nhau. Đọc những bài thơ về cuộc đời ngắn ngủi sẽ giúp bạn có cái nhìn đúng đắn hơn, toàn diện hơn, sâu sắc hơn về cuộc sống.
Thơ về cuộc đời ngắn ngủi
Vô tư
Tác giả: Ngạo Thiên
Đời người sống được nhiêu năm
Thật tâm mà sống, chẳng phiền đến ai.
Đời người như chuỗi phim dài
Đâu cần phải diễn, đâu cần nhập vai.
Đời người lắm chuyện bi hài
Người vui kẻ khóc, chuyện hài thế gian.
Vui buồn rồi cũng chóng tàn
Buồn nhiều vui ít, vô vàng khổ đau.
Thật lòng ta sống cùng nhau
Kẻ cho người nhận, trao nhau tấm lòng.
Dù đời dòng chảy ngược dòng
Khổ đau vẫn sống, mỉm cười vô tư.
Sống
Tác giả: Tùng Trần
Sống phải biết trân trọng từng giây phút
Bởi hững hờ trong chốc lát mà thôi
Sẽ để ta ân hận cả cuộc đời
Mọi hối tiếc ăn năn thời vô nghĩaSống phải biết quan tâm và san sẻ
Bỏ ngoài tai lời mai mỉa khinh thường
Mở tấm lòng cho nhận những tình thương
Và đứng lên kiêng cường khi gục ngãSống phải biết mình cần chi vội vã
Chớ nghĩ suy rồi buồn bã tâm hồn
Chuyện qua rồi hãy cố gắng vùi chôn
Để nụ cười ung dung cùng thực tạiSống phải biết không gì là e ngại
Cứ thật lòng đừng dối gạt lừa ai
Sống hôm nay nào biết được ngày mai
Tuy đời ngắn nhưng nghĩa dài vô tậnSống phải biết còn bao người lận đận
Nên khổ sầu đừng khóc hận oán than
Chớ so bì người khó kẻ giàu sang
Không cần cù nào ai mang ban tặngSống phải biết để tâm hồn bình lặng
Được ấm no là may mắn hơn người
Hãy mỉm cười thay nước mắt ai ơi
Nghĩ giản đơn cho cuộc đời hương vị.
Kiếp con người
Tác giả: Bách Tùng Vũ
Khổ thay cái kiếp làm người
Buồn vui sướng khổ khóc cười trầm kha
Chào đời cất tiếng oa oa
Nào đâu được chọn mẹ, cha cho mình
Nghiệp hay khôn lớn yên bình
Bằng không nghiệp ác, thân hình tả tơi…Kiếp người khổ lắm ai ơi!
Mấy ai chẳng phải lệ rơi hai hàng
Ai chưa lắm lúc bẽ bàng
Ai chưa sai lối ngược đàng, có khi
Ai chưa đau khổ sầu bi
Ai chưa phải lúc chia ly ái tình?Dấn thân vào cuộc hành trình
Kể từ lúc mới tượng hình bào thai
Kiếp này ta trả nợ ai?
Hay là đòi nợ đúng, sai kiếp nào?
Sống trong bể khổ ba đào
Con người thiện, ác vận vào châu thân…Phật trời đã định quả, nhân
“Người ăn không hết, kẻ lần chẳng ra”
Có người đau khổ kinh qua
Biết rằng phận số do ta sắp bày
Có người suôn sẻ tháng ngày
Tiền duyên tích đức, kiếp này bình an…Sướng vui có phải trời ban?
Buồn đau có phải thân mang nghiệp vòng?
Phải duyên nên vợ nên chồng
Vì sao đứt gánh? Tơ hồng do đâu?
Cõi trần bãi bể nương dâu
Cho nên nhân thế đắm sâu nổi chìm…Ai buôn hạnh phúc? Đi tìm
Ai mua sầu muộn nỗi niềm thế gian?
Kiếp người dẫu có trăm năm
Dẫu rằng sống, thác, hợp tan lẽ thường
Trải qua cay đắng đoạn trường
Đó là bể khổ…Con đường…Nhân sinh!!!
Sống vội
Tác giả: Chưa rõ
Mọi việc trên cuộc đời,
Như là bong bóng nước,
Đủ màu tươi lấp lánh,
Thu hút người đắm say.
Nhưng khi chạm bàn tay,
Tan tành điều mơ ước!
Người ngỡ ngàng thảm thiết,
Kêu khóc vì nhớ nhung,
Một mộng ảo mông lung,
Vốn nào đâu có thật...
Yêu đời
Tác giả: Huy Cận
Em ơi! Dẫu sống trăm năm
Đến khi chết xuống, anh nằm không yên
Bởi đời đẹp quá đi, em!
Yêu rồi, yêu mãi, yêu thêm chẳng thừaYêu đời biết mấy cho bưa
Cả khi cay đắng đời chưa hết tình…
Tiếng gà lại giục bình minh
Đã yêu cuộc sống, nằm thinh được nào!Giản đơn chiếc áo mặc vào,
Cởi ra còn nhớ, huống bao năm trường
Yêu đời trong máu, trong xương
Lòng anh hạt muối đại dương bồi hồiQuê anh cà nhút mặn mòi
Sinh anh muối mặn yêu đời, đó em….
Suy ngẫm
Tác giả: Nguyễn Thị Thắm
Làm người phải sống thẳng ngay
Đừng như con bướm đậu bay vô tình.
Sống sao thật với lòng mình
Đã hứa hẹn phải đinh ninh giữ lời.Đừng đùa bỡn nhé bạn ơi
Lòng tin đâu phải trò chơi hão huyền
Nó như sợi chỉ nhân duyên
Kết tình bè bạn khắp miền gần xa.Dối người người sẽ dối ta
Thế nên hãy sống thật thà thì hơn
Đừng như con cá thờn bơn
Suốt đời phải chịu tủi hờn đắng cay.
6. Chùm thơ đời người vô thường bạn chia sẻ
Phật giáo thời kỳ đầu giải thích vô thường theo cách rất hợp lý, theo đó, vô thường là một thực tế không thể phủ nhận và không thể tránh được, từ đó không có gì thuộc về trái đất này tồn tại vĩnh viễn, không thay đổi, tất cả sự vật hiện tượng đều không thể nằm ngoài nguyên lý này. Hi vọng chùm thơ hay về đời người vô thường sau đây đã giúp bạn chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa.
Thơ về đời người vô thường
Giấc Mơ Vô Thường
Tác giả: ThanhThanhsingle. Nguyễn Thanh Thanh
Không trung khoảng lặng bình yên
Tâm hồn bay lượn công viên khoảng trời
Thấy chăng trên cỏi thiên thai
Những gì mơ ước của ai dương trần.Có đây những cặp tình nhân
Sáng trong thanh bạch như vầng thái dương
Trăng, sao chỉ lối đưa đường
Tình duyên đẹp thắm vô thường hiển linh.Yêu thương như bóng với hình
Đi, về nhả nhặn ân tình thắm trau
Có đâu cuộc sống thấp, cao
Với tâm đạm bạc sáng màu tình chung.Vô thường một giấc không trung
Lạc vào hư ảo muôn trùng đẹp ngơ
Trên đời lắm lúc như mơ
Thế nhưng có lúc mắt mờ vì đâu ?
Khó Dễ Trong Đời
Tác giả: Thích Tánh Tuệ
DỄ là nói chẳng nghĩ suy
KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.DỄ làm đau đớn người ta
KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!DỄ là biết được Vô thường
KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,DỄ là độ lượng bản thân
KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!DỄ là vong phụ ân thâm
KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoàiDỄ là phạm những điều sai
KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,DỄ cho kẻ khác niềm tin
KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.DỄ là nói những điều hay
KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.DỄ là suy tính thiệt, hơn…
KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.DỄ là sống vội, sống mau
KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là….DỄ là hứa hẹn, ba hoa…
KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.DỄ là gieo rắc thị phi
KHÓ là nội quán, tự tri lại mìnhDỄ là chiến thắng, quang vinh
KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.DỄ xin địa chỉ mọi người
KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.DỂ biết nói, khó biết im
KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.DỄ vụng chân ngã xuống thềm
KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mìnhDỄ biết trời đất rộng thênh
KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm
KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.DỂ khi mất cảm thấy buồn
KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.DỄ là vun quén quanh mình
KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.DỄ cho ngày tháng đi qua
KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ
KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!DỄ là viết những lời thi
KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn
Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.
Dầu sao cũng quyết một lần
Bằng không khó, dễ… lần khân nối dài…
Luân Hồi Vay Trả
Tác giả: Chưa rõ
Ai sinh ra cũng một lần phải chết,
Chết đi rồi có hết được đâu
Sự sống mới rồi sẽ lại bắt đầu,
Hành tinh xanh mãi nuôi màu hi vọng.Đi vào đời với hai bàn tay trắng
Lúc lìa đời lại trắng cả bàn tay.
Khi sống tham nhặt cho đầy,
Phải mang lấy nghiệp trả vay nợ đời.Kiếp luân hồi có sinh có diệt
Đời vô thường giả tạm hư không
Ngũ uẩn: “Sắc bất dị không”
An nhiên tự tại cho lòng thảnh thơi.Sống kiếp đời chớ nên gây nghiệp
Để tát sinh tạo kiếp luân hồi,
Bà Ta là cõi tạm thôi
Phước tu cực lạc, cõi trời Tây Thiên.
Giấc Mộng Vô Thường
Tác giả: Hồng Dương
NẾU trần thế bỗng nhiên dậy sóng
VẦNG trăng buồn đứng ngóng trên cao
DƯƠNG gian xao động nôn nao
TẮT niềm thơ mộng đớn đau cõi sầuMẶT biển khóc bạc đầu ngọn gió
TRĂNG ngẩn ngơ vàng võ miền xa
SẼ vương sương trắng la đà
BUỒN trăm năm nữa bao la giận hờnSAO rơi xuống gió mơn man thổi
KHI nắng tàn giận dỗi mùa đông
NẮNG tan chốn lạnh hoang đồng
HẮT hiu chiếc bóng thinh không hững hờTRĂNG buồn khuyết vệt mờ mỏng mảnh
CÒN một lằn ảo ảnh huyền mơ
CHIẾU về lạc bãi bến bờ
SUÔNG men rượu nhạt mắt chờ mắt aiNẾU trăng chết nằm dài trên biển
NHƯ dã trằng say nghiện gió thu
TÌNH ơi lạc bóng mây mù
CHẾT trong vô thức lời ru vô miềnHỎI cơn gió mắt hiền ai mộng
EM nơi nào mây động miền xưa
CÓ còn nhớ tới cơn mưa
BUỒN trôi ra cõi sóng đưa bịt bùngSAO chết đuối dưới vùng nước đọng
TÌNH ơi tình ngọn sóng trào dâng
TRONG hồn chua chát vạn lần
VẮT khô giọt lệ đắng tràn bờ miEM hãy khóc như khi mới gặp
CÒN lại gì trong mắt mùa đông
TAY trong tay lại ấm nồng
BUÔNG lơi sầu muộn đơm nồng tình em…
Đóa Vô Thường
Tác giả: Nguyễn Thị Lệ Trang
Xuân lặng câm bởi tình đời chia ly
Thu tản mạn theo gót trần hoang hoải
Đông chập chờn trước mắt sầu tê tái
Một người đi, người ở lại nỗi đau…Khoảng trống lạnh lùng ai khóc phía sau?
Người đàn ông hay người đàn bà duyên nợ?
Ai biết được thâm sâu trong cõi lòng vụn vỡ?
Chia ly một ngày mà hồn chết trăm năm.Tháng tám ngâu ròng, ê chề gối chăn
Gác phòng lạnh băng, ngôi nhà đẫm ướt
Nỉ non trẻ thơ gục đầu ao ước…
Hạnh ngộ xa vời, ngày xơ xước mong manh.Dày xéo hồn người, nỗi buồn hóa di căn
Luồn lách nhớ thương cào sâu bản ngã
Tay nắm bàn tay chẳng thể là tất cả
Rệu rã trần gian trên mỗi bước đi về.Rơi… xào xạc rơi đếm cơn đau… ngô nghê!
Chạm… chạm vào tim lá úa nhàu vỡ đắng
Đời bỏ ta đi… đi … lẳng lặng!
Hoa nằm im – đóa trơ trọi vô thường!
Đóa Hoa Vô Thường
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Chiều nghiêng nghiêng mây trắng
Rụng nhớ nhung vô thường
Có giọt đời tĩnh lặng
Rớt về chốn xa phươngTa tìm trong cát bụi
Một ánh nắng huyền mơ
Cuộc đời đầy sương khói
Biết đâu là bến bờGió vội vàng mải miết
Cuốn kỉ niệm trôi nhanh
Như ngày em biền biệt
Bỏ mùa xưa quên anhChiều không còn mây trắng
Sương không còn nhớ thương
Chỉ còn mỗi màu nắng
Vương đóa hoa vô thường.
7. Những câu thơ buồn về cuộc sống vô thường được chia sẻ nhiều
Biết là cuộc đời vô thường, ngắn ngủi nên ta cứ sống hết mình cho hiện tại. Chúng ta hãy bình tâm để thấy rõ điều gì mình nên làm hay không nên làm, điều gì có thể tăng trưởng thiện căn trong ta và có lợi ích cho mọi người. Hãy đừng buồn phiền, chán nản, hãy tận hưởng từng giây, từng phút của cuộc ống trôi qua để khi nhắm mắt xuôi tay ta không hối tiếc.
Thơ buồn về cuộc sống vô thường
Cõi Vô Thường
Tác giả: Quách Bảo Toàn
Đã qua rồi…tháng ngày xưa năm cũ
Xa dần trôi…ánh mắt biếc bờ mi
Gởi đất trời… và gió… đã cuốn đi
Bao kỹ niệm…một thời…ôi…sâu lắngBao đêm dài…trăng hao gầy…quảnh lặng
Lòng như thuyền…theo sóng nước…trôi xa
Cứ chòng chành…theo khắp…chốn ta bà
Chặng đường xa…vẫn còn…hay đã hếtNếu mai đây…thu tàn…trăng lụi chết
Nhặt lá vàng…ai đốt hết…tâm nhang
Một linh hồn…phiêu bạt…cõi mênh mang
Quỷ môn quan…hay thiên đàng…hỷ lạcThân nằm đó…giữa muôn ngàn…tiếng nhạc
Tiễn linh hồn…thoát khỏi…kiếp trần ai
Thoảng đâu đây…nức nở…vẳng bên tai
Giấc nghìn thu…dư âm xưa…còn mãiXuân hạ thu đông…bốn mùa….khổ ải
Nén hương nồng…bên mộ…lụi tàn phai
Dù anh hùng…hào kiệt…bấy lâu nay
Ba tấc đất…lấp vùi…bao ngang trái….
Sống Vội
Tác giả: Thích Tánh Tuệ
Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa.
Vội ăn, vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già.
Vội sinh, vội tử, vội một đời
Vội cười, vội khóc vội buông lơi.
Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!
Vội vã tìm nhau, vội rã rời…Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa.
Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày, vội tháng, vội năm qua.Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra.
“Đáy nước tìm trăng” mà vẫn lội
Vội tỉnh, vội mê, vội gật gà…Vội quên, vội nhớ vội đi, về
Bên ni, bên nớ mãi xa ghê!
Có ai Giác lộ bàn chân vội
“Hỏa trạch” bước ra, dứt não nề…
Danh Lợi
Tác giả: Chưa rõ
Danh lợi đến rồi danh lợi đi
Ham chi một chút nhất hay nhì
Đêm nằm thao thức tâm điên đảo
Hơn thua tranh chấp nhọc công laoOán thù chi để khổ lòng nhau
Nghiệp xưa nghiệp nữa phải mang vào
Kiếp này kiếp khác luân hồi mãi
Nợ nần gian díu khổ làm saoNghe lời Phật dạy hãy tu mau
Giữ tâm trong sạch để khi nào
Ra đi nhắm mắt hồn thanh thản
Không còn lo nghĩ chuyện lao xaoChúng ta chung sức hãy cùng nhau
Dựng xây thế giới đẹp muôn màu
Nơi ánh đạo vàng lan biển rộng
Không còn thấy nữa cảnh thương đau.
Chạm Phải Hư Vô
Tác giả: Hồng Dương
Đưa tay chạm giữa vô thường lặng lẽ
Chợt rũ rời đau xé cõi lòng ta
Bỡi tâm tư đang trầm mặc cảnh tà
Đêm độ lượng ánh ngà trăng bỗng tắtTiếng xưa vọng âm thầm trong hiu hắt
Gió xay hương sương nhạt đá lịm sầu
Ngõ hồn ta giờ phiêu bạt nơi đâu
Chân bước nặng mái đầu nghiêng ngữa bạcHồn rơi xuống giữa chừng trong ngơ ngác
Sợi hư vô xiết chặt một bến trời
Giấc mơ rêu phong kín cả biển khơi
Nghe rời rã một đời xuân một kiếpXin vội vã hãy ngừng tay tội nghiệp
Đã vô thường ai chạm để mà chi
Đã vô thường là cõi lắm sân si
Yên mặc vậy những gì trong quên lãngChừng một bóng vô thường trong vắng lặng
Để hư vô dằng dẵng giữa lòng ta…
Chỉ Là Vô Thường
Tác giả: Diệu Nguyễn
Nếu có thể hãy vì nhau mà sống
Chuyện dại khôn, chấp quá để làm gì
Thử mỉm cười những lúc lòng cho đi
Điều nhận lại là niềm vui… rất lạPhần đông thích đem tiện nghi định giá
Cho uy danh, bề thế của một người
Lại không biết đấy chẳng là gì cả
Hư ảo rồi…. Sẽ tan biến nhanh thôiNếu có thể, thử thương người mình ghét
Để thân tâm bớt cảm giác nặng nề
Đáng yêu thì đâu cần thiết lăng xê
Bao dung được mới là điều đáng quíNgười ta khổ vì để tâm đố kỵ
Chuyện ghét thương cứ phân định rạch ròi
Đời nhọc nhằn vì xuống chó lên voi
Vô thường hết…người ơi nên nhớ kỹ.
Một Cõi Vô Thường
Tác giả: Mai Đình Dân
Theo dấu vết ăn năn
Lui ngược dòng quá khứ
Gặp vũng lầy tư lự
Còn một mảnh trăng tan.Cõi tạm lấm thu vàng
Đầm đìa muôn nổi nhớ
Một cuộc tình dang dở
Luân lạc mấy nẻo đời .Quyết quay về nhặt góp
Tình vụn vỡ thuở nào
Mượn một thời nông nổi
Vá lại những u sầu .Thôi làm mây đuổi gió
Xin rủ bớt bụi đường
Nâng niu từng mảnh vỡ
Đợi chờ ánh Chiêu Dương.Để một chiều tha hương
Giọt buồn hoen lên mắt
Gió bên trời heo hắt
Mưa nhòe bóng hoàng hôn.Đốt lửa sưởi đường trần
Một đời đà mỏi mệt
Sao đi hoài không hết
Dằng dặc cuộc phù vân.
Hy vọng, những bài thơ Phật giáo vô thường, thơ về cuộc sống vô thường trên đã giúp bạn có thật nhiều động lực để học tập và làm việc hiệu quả. Nếu bạn mong muốn được sưu tầm thêm những bài thơ về cuộc sống hay, ý nghĩa khác, đừng quên thường xuyên theo dõi trang web của Thieuhoa.