phone messenger zalo

TẬP thơ về hoa bằng lăng, thơ tình hoa bằng lăng với sắc tím yêu thương

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » TẬP thơ về hoa bằng lăng, thơ tình hoa bằng lăng với sắc tím yêu thương
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Nếu bạn yêu thích sắc tím yêu thương của loài hoa bằng lăng chắc không thể bỏ qua tập thơ về hoa bằng lăng, thơ tình hoa bằng lăng do Thieuhoa cung cấp sau đây.

Khi hoa phượng rực hồng, hoa bằng lăng tím biếc đua nhau nhuộm rực cả khoảng trời đó cũng là thời điểm báo hiệu một mùa hè nữa lại đến. Dưới ánh nắng rực hồng, từng chùm hoa bằng lăng khoe sắc, tô điểm thêm cho không gian thêm huyền diệu, mộng mơ. Nếu bạn yêu thích sắc tím yêu thương của loài hoa này chắc không thể bỏ qua tập thơ về hoa bằng lăng, thơ tình hoa bằng lăng do Thieuhoa cung cấp sau đây.

1. TOP 10+ bài thơ về hoa bằng lăng hay, ý nghĩa

Bốn mùa cứ lặng lẽ theo thời gian tuần hoàn trôi mãi, màu tím hoa bằng lăng xuất hiện vào những ngày đầu hạ, dẫu chỉ là một tháng ngắn ngủi đơm hoa khoe sắc nhưng cũng đủ khiến lòng người yêu hoa bất chợt say đắm, vấn vương đợi chờ trong da diết nhớ. Để rồi, những xúc cảm đó đã dệt nên những bài thơ về hoa bằng lăng hay nhất sau đây.

tho-ve-hoa-bang-lang 0

Thơ về hoa bằng lăng hay

THU TÍM BẰNG LĂNG 

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Trên lối em về rực tím Bằng Lăng
Mùa Thu đi qua bâng khuâng chạm bước
Nón lá nghiêng che áo dài tha thướt
Liếc những thẹn thùng phía trước chông chênh

Ôi lạ kỳ thay tôi cứ mông mênh !?
Kể cả tên mình tôi vừa quên mất
Chỉ thấy xung quanh khắp trong trời đất
Với những xao lòng chất ngất men say

Mùa Thu rộn ràng dáng ngọc qua đây
Buổi sáng trời trong heo may dịu nhẹ
Một cánh Bằng Lăng rơi rơi thật khẽ
Cũng thấy trong lòng yêu nhé em ơi !

Buổi sáng nồng nàn mùa thu tinh khôi
Dáng em đi qua đất trời nghiêng ngã
Hoa tím Bằng Lăng rơi vành nón lá
Cũng lại thẹn thùng yêu quá đi thôi !

BẰNG LĂNG TÍM BÂNG KHUÂNG 

Thơ: Nhung Nguyễn

Hạ đến mùa thi cũng tới gần
Tâm tình xao xuyến thoáng lâng lâng
Nhờ hoa nói hộ lời thương nhớ
Cánh mỏng dường như ý ngại ngần

Bằng lăng khoe sắc nở đầy sân
Cái nắng tháng ba cứ mỗi lần
Gió nhẹ lay cành hoa lả tả
Người qua nhìn sắc tím phân vân

Hoa nói điều chi mà nở rộ
Phải chăng dạ cũng thấy bâng khuâng
Hè sang ve cứ buồn day dứt
Áo não se lòng nặng bước chân.

THƯƠNG CÁNH BẰNG LĂNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Bằng lăng nỗi nhớ chơi vơi
Ngày xưa ta đã một thời thương yêu
Nhớ không em những buổi chiều
Trên con đường cũ có nhiều lá bay.

Chúng mình tay nắm trong tay
Nắng vàng rực rỡ đắm say lòng người
Anh vui khi thấy em cười
Đôi môi xinh xắn thắm tươi ngọt ngào.

Nụ hôn ngày ấy ta trao
Nắm tay anh dắt em vào tương lai
Bao năm tình mãi không phai
Dù xa cách vẫn nhớ hoài bằng lăng.

Người xưa ơi có biết chăng
Về thăm chốn cũ trong lòng nhớ ai
Nhớ người con gái mắt nai
Môi hồng má thắm tóc dài ngát hương.

Giờ đây tóc đã phai sương
Tình xưa sao mãi vấn vương trong lòng
Bằng lăng giờ đã đơm bông
Thời gian phai nhạt bóng hồng không quên.

HOA TÍM NGÀY XƯA

Thơ: Toàn Tâm Hòa

Màu hoa tím loang trong chiều nắng nhạt
Bóng người xưa giờ xa khuất nơi đâu?
Ta nhớ em ôm đàn nghêu ngao hát
Một chuyện tình chưa viết trọn thành câu

Hoàng hôn vội buông một màu cỏ úa
Cơn gió lay hoa tím rụng bên mình
Bởi em đâu có được quyền chọn lựa
Nên phải đành...theo sắp đặt thân sinh

Ta đau đớn trong tim mình...vô vọng
Em theo chồng về xứ lạ chiều mưa
Câu thơ ta vạn niềm yêu lắng đọng
Kết một màu hoa tím biếc đong đưa

Khi thời gian hóa lũy thừa...dĩ vãng
Ta về tìm màu hoa tím xa xôi
Và chiều nay một mình ta lẽ bạn
Thương cuộc tình đã chết giữa dòng trôi.

BẰNG LĂNG TÍM

Thơ: Vanessa Le

Bằng lăng hoa tím ngày xưa
Ai người thầm lặng lén đưa mỗi chiều
Sắc hoa vương vấn dáng kiều
Dạt dào mơ ước cho điêu đứng lòng

Thuỷ chung sắc tím tình đong
Cành hoa năm cũ hoài cong cánh chờ
Bằng lăng trổ nhánh lững lờ
Bụi đường chinh chiến thẫn thờ bay xa

Người về trong khói pháo hoa
Thương đôi mắt nhỏ lệ nhòa ướt mi
Cớ sao chẳng lặng bước đi
Về làm chi nữa sầu bi ngỡ ngàng

Xưa kia cũng mộng đá vàng
Thề nguyền chẳng tỏ lỡ làng thuyền quyên
Má đào nào muốn truân chuyên
Đành xin bỏ hết vui duyên pháo hồng

Giao bôi cạn chén rượu nồng
Đôi lòng nguyện ước tâm đồng chẳng phai
Thời xin ai hiểu cho ai
Vu qui phận gái trúc mai vẹn tình.

Bằng lăng bến hạ 

Thơ: Mạc Phương

Bởi vì day dứt bâng quơ

Gửi bầu tâm sự trong thơ mỗi ngày

Chưa lần gặp mặt cầm tay

Nhưng mà như thể đời này tâm giao.

Muộn màng môi thắm má đào

Những mong năm tháng gửi trao chân thành

Thời gian vội vã qua nhanh

Tình như sương khói tan tành rụng rơi.

Chiều nay bến hạ vắng người

Con đò cô lẻ nụ cười hoàng hôn

Bằng lăng nặng nợ tâm hồn

Tím màu nhung nhớ bồn chồn người đi.

Ve ca khúc nhạc lâm ly

Dường như tiếc nuối một thì xuân qua

Chỉ là người lạ thôi mà

Vô tình gặp gỡ lướt qua trong đời.

Tặng nhau đôi chút nụ cười

Mà sao không thể quên lời xuyến xao

Ngẩng đầu hỏi nhỏ trời cao

Chân mây mặt đất bến nào có nhau?

2. Chùm thơ về hoa bằng lăng ngắn gọn, sâu lắng

Tuy không đậm đà như hoa phượng, chẳng ồn ào như sắc Điệp vàng, Bằng Lăng vẫn khoác lên mình một nét rất riêng. Dịu dàng và tinh khiết, đó là màu của thơ, của nhớ thương, của bao giọt buồn đọng dài trên từng trang lưu bút, trên những vần thơ về hoa bằng lăng sâu lắng sau đây.

tho-ve-hoa-bang-lang 1

Thơ ngắn về hoa bằng lăng

Hoa tím

Sưu tầm

Tôi biết hoa phượng vĩ

Nở trước hoa bằng lăng
Nhưng bằng lăng rụng trước
Màu tím thường khó khăn

Tôi đưa vùng kỷ niệm về tim
Giữ lại đó những bồn chồn, day dứt

Hãy đi đi, đừng bao giờ đánh thức
Đôi mắt của một thời đã nức nở ngủ yên!

Hạ tím trong chiều

Thơ: Chưa rõ

Có một mùa hạ nồng nàn trên cánh bằng lăng
Cô bé ơi sao em vờ không thấy
Khi phượng vĩ bùng lên rực cháy

Hoa bằng lăng lặng lẽ tím trong chiều

Có kẻ giật mình như thể bắt đầu yêu
Sợ tuổi thơ vì sao xanh bay đi mất
Cái màu tím dâng lên từ lòng đất
Sao em cứ vô tình không biết đến chia tay

Chỉ tại bông hoa đầu tiên ấy tím say
Mà nỗi nhớ đầu tiên cứ tìm về cô bé
Mây hạ lang thang như bâng khuâng rất nhẹ

Muốn nói cùng em - đã tím - mắt chiều.

TÍM NHỚ BẰNG LĂNG

Thơ: Hoàng Lan

Em trở về qua lối cũ năm nao
Nhìn hoa tím xuyến xao nhiều kỷ niệm
Ngày gặp em anh tặng cành hoa tím
Nở nụ cười âu yếm thật duyên ghê

Em lang thang trên phố nhỏ đi về
Anh theo hoài, em để anh đưa nhé!
Phố thênh thang chỉ mình em lặng lẽ
Anh không đành, em nhé gật đầu nha!

Ngày lại ngày trên lối nhỏ em qua
Hoa bằng lăng mặn mà khoe sắc tím
Màu em yêu thắm hương tình ngọt lịm
Nắng vương màu sắc tím sợi long lanh

Lối xưa giờ hoa tím nở không anh
Màu yêu thương nay chuyển thành màu nhớ
Dấu yêu ơi có nghe lòng nức nở
Gió lay cành cứ ngỡ bóng anh thôi...!

NỖI NHỚ HOA BẰNG LĂNG

Thơ: Thổ Địa

Hạ về rồi tím một sắc bằng lăng
Cuộc tình ấy cứ ngỡ rằng viên mãn
Có ai biết từ thẳm sâu nứt rạn
Để cõi lòng sự buồn chán trào dâng

Hoa bằng lăng cánh rụng xuống bao lần
Mà người hỡi niềm ái ân chẳng nhạt
Mảnh tình vỡ anh đem vùi trong cát
Sóng cuốn ra lại trôi dạt vào bờ

Hai chúng mình đã hết tuổi ngây thơ
Còn đâu nữa những phút giờ hò hẹn
Tà áo trắng em nhìn anh bẽn lẽn
Nhớ thương nhiều cũng đành nén vào tim

Để mất nhau ta vội vã đi tìm
Chỉ còn nụ bằng lăng im trong gió
Chiều nay hạ bỗng vô tình sang ngõ
Ký ức buồn cũng từ đó về theo

Duyên đôi ta như chiếc lá bay vèo
Anh có vợ còn em neo bến mới
Dù hạnh phúc chẳng như mình mong đợi
Nhưng muộn rồi sao ta tới được đây?

MÙA HOA YÊU THƯƠNG 

Thơ: Thu Nguyễn

Sáng nay bất chợt nhìn ra
Bằng lăng đầu ngõ nở hoa tím cành!
Hai mùa em đã có anh
Người ơi còn nhớ ngày lành năm nao?

Tình cờ hai đứa gặp nhau
Một chiều nắng Hạ đậm màu luyến thương
Bằng lăng rụng tím bên đường
Vi vu gió thổi đưa hương thoảng về.

Trông màu hoa tím đê mê
Bao nhiêu kỷ niệm hiện về trong tim
Ngày xưa mình đã đi tìm
Khi hồn đã chết, đang chìm vào mơ.

Cũng từ dạo ấy thẫn thờ
Vần thơ em viết vu vơ đượm buồn.
Trào tuôn như nước về nguồn
Như bằng lăng tím lặng buông cánh mềm…

Chống chếnh mùa thi qua 

Thơ: Vương Huy Quang

Ngày mai em đã đi rồi

Để ai trong dạ bồi hồi nhớ thương

Bằng lăng sắc tím vấn vương

Phượng hồng rợp cả con đường em đi

Ve sầu nhớ khóc tỉ ti

Nắng vàng oi ả mùa thi qua rồi

Ngóng ai nửa đứng, nửa ngồi

Đâu tà áo trắng em tôi bên thềm

Để ai khắc khoải từng đêm

Để ai nhớ mãi môi mềm nồng say!

3. Tập thơ hay về sắc tím hoa bằng lăng 

Cũng là sắc tím nhưng không phải những bông hoa phượng tím đầy thơ mộng vào tháng 3, mà đó là những bông hoa bằng lăng tím đẹp dịu nhẹ, e ấp nhưng lại quyến rũ bởi sắc tím đầy mê hoặc. Không chỉ là những hình ảnh hoa bằng lăng tím đẹp mà trong các tác phẩm thơ ca hoa bằng lăng tím được ví như một thiếu nữ xinh đẹp trong độ tuổi cập kê để yêu.

tho-ve-hoa-bang-lang 2

Thơ hay về sắc tím hoa bằng lăng

MÀU TÍM BẰNG LĂNG

Thơ: Cỏ Hoang Tình Buồn

Em tìm về những kỷ niệm ngày xưa
Bên con phố anh vừa quay lưng bỏ
Bước chân em lần dò nơi đầu ngõ
Bao yêu thương ngày đó cũng vỡ rồi.

Năm tháng dài lòng hối hận mãi thôi
Mình chẳng nói...một lời khi xa cách
Để giờ đây như thạch sùng trên vách
Tiếc cuộc tình hết sạch chẳng còn chi.

Chuyện tình yêu ai biết trước điều gì?
Gần nhau đó nhiều khi không thể nói
Dù đã thương nhưng nào đâu dám gọi
Làm tiếng yêu phải mòn mỏi đợi chờ.

Em quay về ôm thương nhớ ngẩn ngơ
Bằng lăng tím cũng chờ nhau mới tỏa
Thời gian trôi trải qua bao nghiệt ngã
Nhưng về đây... thì tình đã không còn.

YÊU LẮM MÀU HOA

Thơ: Đỗ Thủy

Bằng Lăng ơi ! em đẹp quá đi thôi
Thời gian nhuộm thêm mặn mòi nhan sắc
Hạ đã đến kéo em về xòe cánh
Nở tung rồi ... ôi ! ánh tím mộng mơ

Em lại về với màu áo ngây thơ
Thuở trong trắng đến giờ còn vương vấn
Con đường đã ươm thêm màu trầm mặc
Phố yên bình em ngoái lại tìm chi ?

Có phải em còn tiếc một mùa thi
Bằng Lăng đó chưa nói gì ... hẹn hứa
Thì thôi nhé ! mùa bằng lăng lần nữa
Đưa em về nơi ấy... thuở mộng mơ

Con đường đầy hoa tím đẹp như thơ.

BẰNG LĂNG TÍM CHIỀU

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Bằng lăng ơi hỡi bằng lăng.
Tháng năm hoa tím trong lòng nhớ ai.
Vì sao hoa cứ thắm hoài.
Cánh hoa tím biếc trang đài mong manh.

Ngày xưa khi đó yêu anh.
Em xinh tươi giống như nhành hoa xinh.
Đong đưa trong ánh bình minh.
Bên nhau hai đứa chúng mình đắm say.

Sớm chiều tay nắm trong tay.
Cùng đi dạo dưới hàng cây tím màu.
Thời gian thấm thoắt qua mau.
Bằng lăng tím rụng nỗi sầu chia hai.

Theo người mùa cũng nhạt phai.
Bỏ anh ở lại tình ai bẽ bàng.
Lên đò em bước sang ngang.
Bằng lăng héo úa lá vàng rụng rơi.

Bằng lăng tím một góc trời.
Ta về thăm thấy chơi vơi bóng chiều.
Một lần em nói lời yêu.
Để cho ta phải cô liêu nửa đời.

HOA TÍM BẰNG LĂNG

Thơ: Phú Sĩ

Em vẫn nhớ một thời yêu hoa tím
Sắc hoa buồn e ấp giữa màn đêm
Hương dịu êm lan tỏa ngọt môi mềm
Anh vẫn gọi ấy là hoa kỷ niệm

Em vẫn nhớ một thềm hoa tím vội
Thuở học trò còn nông nỗi ngu ngơ
Mùa nhớ thương e ấp mối tình thơ
Ai ngại ngùng thẩn thờ thương áo trắng

Em vẫn nhớ bao mùa hè tĩnh lặng
Rực nắng hồng lối vắng chẳng còn ai
Cánh bằng lăng trăn trở những đêm dài
Thương ve sầu thở than thay tiếng hát

Đã trôi đi bao mùa trăng phai nhạt
Đã bao mùa bằng lăng lãng quên xa
Bụi rêu phong phủ mất lối người qua
Mùa buồn khóc cho điều chưa dám nói….

Nay bằng lăng vẫn cho đời sắc tím
Thương một thời áo trắng đã vào tim
Tuổi ngây ngô ước mơ mãi đi tìm
Giờ nhớ lại tiếc một thời kỷ niệm….

NHỚ TÍM BẰNG LĂNG

Thơ: Bảo Châu

Bằng lăng nở tím khung trời
Vẳng nghe như tiếng gọi mời ghé thăm
Con đường ta dạo bao năm
Sao nay để lại trở trăn dạ này

Nhẹ rung cành lá lung lay
Bởi cơn gió thoảng bay bay nhẹ nhàng
Để cho ai phải mơ màng
Mùa bằng lăng nở hai hàng tím thương

Bình minh còn đọng giọt sương
Lung linh nắng sớm vấn vương tơ lòng
Con đường uốn lượn cong cong
Ngắm Bằng Lăng tím thầm mong trở về

Cái ngày buông mái tóc thề
Cái ngày hay đứng trông về nơi xa
Cái ngày thích hát ngân nga
Bài ca biển nhớ, giờ xa thật rồi

Bằng Lăng nở tím khung trời
Một màu chung thủy bồi hồi xuyến xao
Hè về lòng lại nao nao
Bằng Lăng gợi nhớ bay vào trong tim.

Hương tím bằng lăng

Tác giả: Dung Kim

Chiều Hà Nội nắng buông dài con phố

Tím bằng lăng đã nở độ xuân thì

Lòng bâng khuâng chợt nhớ một mùa thi

Quyện hương ấm xiết ghì trong ước mộng

Lời hò hẹn cho bờ môi mong ngóng

Ánh mắt nào xao động trái tim yêu

Để bâng khuâng tím lặng những khoảng chiều

Về nơi có bao điều đang chờ đợi

Ai có hiểu con tim hồng mang tới

Vòng tay đan gửi vội chút ân tình

Cái xiết ghì in đậm mãi niềm tin

Nguyện trao tặng giữ gìn nay dâng trọn

Mong thoả nguyện dạt dào trong nắng sớm

Mình cùng nhau san vẹn những vui buồn

Tấm khăn hồng em thêu một chữ Thương

Còn chữ Nhớ môi hồng xin nhắn gửi.

>>>Xem thêm: Thơ về hoa - Tuyển tập 101 bài thơ về các loài hoa đong đầy xúc cảm

4. Những bài thơ tình hoa bằng lăng lãng mạn

Một con đường nhỏ được phủ toàn màu tím bằng lăng yêu thương đến ngây ngất lòng người. Muôn ngàn lời dịu dàng có thể được cất lên lúc này dành cho cuộc đời nhờ vẻ đẹp dung dị, khiêm nhường mà không dễ phôi phai kia. Trong cảnh sắc hữu tình đó, ta lại xốn xang nghỉ về nửa yêu thương để rồi những xúc cảm đó đã dệt nên những bài thơ tình về hoa bằng lăng lãng mạn sau đây.

tho-ve-hoa-bang-lang 3

Thơ tình về hoa bằng lăng

TỰ DƯNG TÔI MUỐN

Thơ: Mi Pha

Chiều nay qua ngõ nhà em
Bằng lăng sắc tím bên thềm đung đưa
Đỏng đảnh cơn gió giao mùa
Thổi hương ngan ngát bay lùa vào tôi

Nghiêng vai đón nhận mỉm cười
Ô hay sắc tím một thời tôi yêu
Về đây lở nhịp ráng chiều
Tôi xin ở lại dựng lều qua đêm

Kề vai cung bậc bên thềm
Nhoẽn cười rất lạ khi đêm nghiêng mình
Thả thêm sắc thắm lung linh
Bầu trời tô ánh đẹp xinh trăng ngà

Mỹ miều một thoáng mơ xa
Tự dưng tôi muốn em là của tôi
Một mình giữ một mình thôi
Để tôi trọn kiếp trọn đời thủy chung

Yêu thương sắc tím khôn cùng
Bằng lăng em chớ ngại ngùng cùng anh.

HOA TÍM BẰNG LĂNG

Thơ: An Viên

Vẫn thời tím biếc hoa xưa
Đường trưa ai nhớ trải thưa tiếng lòng
Gió lòng hay nỗi hoài mong
Bên sông lấp ló nỗi lòng tím hoang

Nay em đi giữa nắng tràn
Với hoài thơ mộng nồng nàn tím yêu
Bao chiều bóng xế cô liêu
Người yêu có biết tiếng yêu .. Năm nào..?

Hôm nay trong nắng nghẹn ngào
Đi vào nỗi nhớ thì thào gió đưa
Vẫn mầu hoa tím ngày xưa
Nắng trưa nhè nhẹ như vừa đi ngang..?

Hoa xưa tím dạ phũ phàng
Ngỡ ngàng xuân mộng lỡ làng áo em
Nay về xóm cúc buông rèm
Tình em bỏ ngỏ .. Ai thèm .. Tím xưa..?

ANH SẼ VỀ

Thơ: Sinh Hoàng

Anh sẽ về thăm màu nắng tháng năm
Dìu em đi đường trải đầy hoa tím
Ta bên ta đường vui khoe sắc tím
Tím bằng lăng tím nỗi yêu thương

Cơn gió qua cánh tím rụng trên đường
Vương trên tóc, nâng gót chân em bước
Trời tháng năm áo tím dài tha thướt
Ta lắng nghe chim vui hót xôn xao

Chiều tháng năm lất phất ngọn mưa rào
Anh che em mưa đừng làm ướt áo
Nơi quán nhỏ nhìn nhau lòng thầm bảo
Tháng năm nồng nàn tình yêu bay cao

Anh sẽ về bên em đêm đầy sao
Đêm mùa hè thắp trời sao lấp lánh
Cả hai đứa như chìm vào yên lặng
Đợi đếm sao băng mơ ước duyên lành

Anh sẽ về trời gọi gió tháng năm
Gọi tình yêu chắp bay cao đôi cánh
Ta cùng bay trong muôn ngàn tia nắng
Anh sẽ về chờ anh nhé… em yêu !

NỖI NHỚ TÍM BẰNG LĂNG

Thơ: Bảo Châu

Đã qua rồi mùa bằng lăng nở rộ
Ta vẫn đây sao em vội qua cầu
Vẫn im lặng tìm tận đáy sông sâu
Nhặt bằng lăng từ lâu ta đánh mất

Nhớ một thời tình yêu như ngọt mật
Em trao tình với tất cả yêu thương
Xa em rồi lòng ta mãi vấn vương
Bao nhung nhớ gởi thương vần thơ nhỏ

Ta mất em nước mắt tuôn lệ nhỏ
Đã bao lần vò võ suốt cánh thâu
Bằng lăng ơi!… Em đừng ngủ quá lâu
Để ta nhớ mang nỗi sầu trông ngóng

Tán bằng lăng hôm nay đan sợi nắng
Sợi nắng nào em gắng gượng về đây
Sưởi tình anh bớt giá lạnh hôm nay
Đông đã tới tháng ngày đong nỗi nhớ

Bằng lăng ơi đến bao giờ mới nở
Ta nơi đây mở cửa đón em về
Sợi nắng vàng trải ấm khắp đường quê
Ta sẽ đợi bằng lăng về em nhé

Ta chờ em con tim rung khe khẽ
Tim yêu à mày nhỏ bé phải không
Nhớ… lọt vào… trong tim lại mênh?… mông…
Bằng lăng hỡi… đêm đông về… gõ cửa…

MÙA HOA TÍM

Thơ: Bằng Lăng Tím

Anh…
Có biết khi Hạ về chớm ngõ
Em chờ hoài anh ngỏ mấy lời thương
Thuở học sinh mình chung lớp… chung trường
Màu hoa tím còn vương bài thơ cũ

Trời trở rét ướp hồng lên sắc nụ
Sương đầu cành chồi nhú mọc xanh non
Gốc bằng lăng tên hai đứa vẫn còn
Cùng thề ước sắt son bên nhau mãi

Xuân đã mãn anh không về trở lại
Tiếng ve sầu khắc khoải dưới tàn cây
Trái tim si bao nỗi nhớ dâng đầy
Ta lac mất bàn tay giờ xa lạ

Hai lối rẽ… mình bước về hai ngả
Phía sau lưng phố đã ngủ yên rồi
Mối tình đầu thuở ấy cũng phai phôi
Mùa hoa tím dần trôi miền kỷ niệm.

Bởi em là Hà Nội trong anh 

Thơ: Trường Phi Bảo

Anh đi rồi, Sài Gòn em chợt nắng

Hà Nội giờ này chắc mưa giăng...mưa giăng...

Anh đi rồi tím ngắt hoa bằng lăng

Căn phòng vắng cũng mênh mông nỗi nhớ

Em thèm lắm được bên anh như hơi thở

Được nghe anh kể về miền đất anh sinh ra

Đẹp tuyệt vời, đẹp hơn mọi lời ca

Tình yêu Hà Nội… em học từ anh sự thiết tha chân thành

Anh hứa một ngày sẽ đưa em về thăm

Sẽ đưa em dạo quanh Hồ Hoàn Kiếm

Tìm Viếng Lăng Bác với vòng hoa tưởng niệm

Hà Nội 36 phố phường cổ kính những rêu phong

Góc phố Nguyễn Du, hương hoa sữa thơm nồng

Biết bao giờ em có thể qua Hồ Tây thơ mộng

Qua cầu Thê Húc một buổi chiều gió lộng

Thưởng thức món kem Tràng Tiền như anh từng hứa sẽ mời em

Anh đi rồi, vỡ tan mọi êm đềm

Nhớ Hà Nội, nhớ người yêu da diết

Anh đi rồi, sẽ về thôi em biết!

Bởi em cũng là Hà Nội ở trong anh!

5. Chùm thơ hay về hoa bằng lăng tím buồn, tím hoài niệm 

Không rực rỡ như phượng đỏ, không chói lóa nổi bật như hoa điệp vàng, cũng không thơm nồng nàn như hoa sữa mùa thu, nhưng bằng lăng mang vẻ đẹp sâu lắng, lãng mạn đến nao lòng. Những cánh hoa của thương nhớ kỷ niệm và vững bền tin yêu. Mùa về rồi mùa đi. Hoa nở rồi hoa tàn. Cứ thế thôi, nhưng lòng người không thể chai sạn theo tháng ngày, đi trong sắc tím tôi vẫn gặp chính mình với bao nhớ thương, hoài niệm.

tho-ve-hoa-bang-lang 4

Thơ buồn về hoa bằng lăng

THƯƠNG CÁNH BẰNG LĂNG

Thơ: Phú Sĩ

Có những chiều hạ thổn thức mùa qua
Nhìn phượng đỏ rớt rơi đầy ngõ phố
Nghe man mác tiếng thu về lối nhỏ
Khúc nao lòng thương nhớ nụ tàn hoa...

Rồi một ngày cơn gió cũng bay xa
Còn lặng lẽ nỗi buồn bằng lăng tím
Người nơi ấy có nghe hồn ngất lịm
Trên cánh chim phiêu bạt phía chân trời

Bước chân người kẻ lữ thứ mù khơi
Chân không mỏi giữa đường đời xa thẳm
Để nức nở sắc phượng hồng đỏ thắm
Hạ gánh sầu trăn trở lắm người ơi!

Bao mùa hè tĩnh lặng chẳng thôi rơi
Mây giăng phủ ngỡ ngàng bao đêm trắng
Bằng lăng tím những đêm dài tĩnh lặng
Bụi rêu phong phủ mất lối đi về

Thương một thời áo trắng bạt sơn khê
Tuổi ngây ngô mãi đi tìm hoa tím
Giờ nhớ lại tiếc một thời kỷ niệm….
Kiếp phong trần ghi nhớ mãi vào tim.

TÍM BUỒN BẰNG LĂNG

Thơ: Quyên Ni

Anh còn nhớ màu tím của hoa xưa
Thuở chung trường niềm tin yêu hai đứa
Đưa đón nhau cặp kè ngày hai bữa
Phố cũng cười khi Huế những ngày mưa

Bên nhau thế suốt ngày vẫn chưa bưa
Cứ xa chút... dạ bồi hồi chi lạ
Xa chi mô em bên này Vĩ Dạ
Anh bên nớ qua Đập Đá thôi mà

Con đường quen in dấu bước ta qua
Có hàng cây mang tên bằng lăng tím
Anh bảo rằng như tình em ngọt lịm
Tím dịu dàng tím cả một trời thơ

Em vẫn đây một góc Huế mộng mơ
Ngóng chờ anh lâu rồi răng chẳng thấy
Tím bằng lăng màu hoa yêu năm ấy
Vẫn đợi chờ khơi dậy giấc mơ yêu

Về đi anh nghe tiếng nấc mỗi chiều
Rêu phong phủ những ngày yêu xa nhớ
Tím loài hoa một chuyện tình dang dở
Ôm ấp hoài ...nên tím mãi bơ vơ..!!!

NHẠT SẮC 

Thơ: Dạ Thi

Bằng lăng tím mùa này nở rộ
Bước chân về góc phố năm nao
Khóe mi rưng rức lệ trào
Thời gian quay ngược nghẹn ngào tủi thân

Mới năm trước ngại ngần tay nắm
Đôi tình nhân gửi gắm niềm thương
Thoáng qua chỉ một năm trường
Lòng người thay đổi ai lường được đâu

Sắc tím nhạt phai màu đổi sắc
Chút duyên hồng nay bạc như vôi
Trưa hè nhặt cánh hoa rơi
Xếp thành bốn chữ phai phôi đoạn tình.

Sầu tím bằng lăng

Tác giả: Nguyễn Minh Phú

Chuyện ngày xưa em rất yêu màu tím
Em nói rằng sắc tím của thuỷ chung
Nhánh bằng lăng hoa tím đẹp vô cùng
Hoa bằng lăng tím cả vào trang vở

Anh đã yêu mối tình đầu bỡ ngỡ
Đẹp dịu dàng màu áo tím bằng lăng
Cả những đêm ngồi tựa dưới ánh trăng
Màu áo ấy vẫn lung linh huyền ảo

Và cũng nghe trái tim mình mách bảo
Tình yêu này chỉ sắc tím và em
Những lá thư em bóc mở ra xem
Anh vẫn gửi cánh bằng lăng trong đó

Hoa bằng lăng thoáng nhẹ bay trong gió
Tím trời chiều, tím cả những ước mơ
Mùa hạ ơi, anh vẫn đợi vẫn chờ
Từ dạo ấy mỗi mùa hoa chớm nở

Cánh bằng lăng ép cùng trong trang vở
Đến bây giờ sắc tím vẫn tinh khôi
Nhưng em đi xa khuất nẻo khác rồi
Em đã chọn sắc hồng thay màu tím

Cánh bằng lăng vương buồn trong bịn rịn
Lưu luyến nhiều nhưng sắc tím đã phai
Cánh rụng rơi chỉ để lại cuống, đài
Nhành hoa ấy đã rơi cùng kỷ niệm

Mộng ước xưa dưới trăng ta thề nguyện
Đã tan rồi như gió thổi mây trôi
Ánh trăng xưa che khuất bởi mây trời
Màu áo ấy vương buồn sầu tím biệt.

Tím nhớ bằng lăng

Tác giả: Hoàng Lan

Em trở về qua lối cũ năm nao
Nhìn hoa tím xuyến xao nhiều kỷ niệm
Ngày gặp em anh tặng cành hoa tím
Nở nụ cười âu yếm thật duyên ghê

Em lang thang trên phố nhỏ đi về
Anh theo hoài, em để anh đưa nhé!
Phố thênh thang chỉ mình em lặng lẽ
Anh không đành, em nhé gật đầu nha!

Ngày lại ngày trên lối nhỏ em qua
Hoa bằng lăng mặn mà khoe sắc tím
Màu em yêu thắm hương tình ngọt lịm
Nắng vương màu sắc tím sợi long lanh

Lối xưa giờ hoa tím nở không anh
Màu yêu thương nay chuyển thành màu nhớ
Dấu yêu ơi có nghe lòng nức nở
Gió lay cành cứ ngỡ bóng anh thôi...!

Nỗi nhớ tím bằng lăng

Tác giả: Bảo Châu

Đã qua rồi mùa bằng lăng nở rộ

Ta vẫn đây sao em vội qua cầu

Vẫn im lặng tìm tận đáy sông sâu

Nhặt bằng lăng từ lâu ta đánh mất

Nhớ một thời tình yêu như ngọt mật

Em trao tình với tất cả yêu thương

Xa em rồi lòng ta mãi vấn vương

Bao nhung nhớ gởi thương vần thơ nhỏ

Ta mất em nước mắt tuôn lệ nhỏ

Đã bao lần vò võ suốt cánh thâu

Bằng lăng ơi!…

Em đừng ngủ quá lâu

Để ta nhớ mang nỗi sầu trông ngóng

Tán bằng lăng hôm nay đan sợi nắng

Sợi nắng nào em gắng gượng về đây

Sưởi tình anh bớt giá lạnh hôm nay

Đông đã tới tháng ngày đong nỗi nhớ

Bằng lăng ơi đến bao giờ mới nở

Ta nơi đây mở cửa đón em về

Sợi nắng vàng trải ấm khắp đường quê

Ta sẽ đợi bằng lăng về em nhé

Ta chờ em con tim rung khe khẽ

Tim yêu à mày nhỏ bé phải không

Nhớ… lọt vào… trong tim lại mênh?… mông…

Bằng lăng hỡi… đêm đông về

6. Tập thơ về hoa bằng lăng gắn với kỉ niệm tuổi học trò

Nhớ sao cái tuổi học trò dại khờ lắm khi mơ mộng, nhớ cành Phượng Vỹ đơm hoa đỏ rực nơi góc sân trường, hay chợt khắc khoải sắc tím của Bằng Lăng – màu hoa mà tôi yêu nhất mỗi khi hè đến. Hãy sống lại với những kí ức tuổi học trò thơ mộng cùng những bài thơ về hoa bằng lăng hay nhất sau đây bạn nhé !

tho-ve-hoa-bang-lang 5

Thơ về hoa bằng lăng gắn với kỉ niệm thời học trò

Ký ức tháng năm 

Thơ: Nguyễn Quang Định

Tháng năm về trời đổ nắng chang chang

Tiếng cuốc lủi đêm hè vang đồng ruộng

Khắp mọi nẻo đỏ rực màu hoa phượng

Tiếng ve sầu mang âm hưởng chia ly.

Hoa bằng lăng tô sắc thắm xuân thì

Như báo hiệu mùa thi đang gần tới

Những kỷ niệm ngày xưa qua nhanh vội

Tháng năm về lại gợi nhớ trong ta.

Thời học sinh ôi cái tuổi ngọc ngà

Được vui vẻ hoan ca cùng bè bạn

Tuổi khờ khạo ngây ngô về tình cảm

Mối tình đầu thật lãng mạn trắng trong.

Ta giơ tay hái những cánh phượng hồng

Ép trang vở chất chồng bao kỷ niệm

Ta nhớ mãi người ta từng yêu mến

Đến bây giờ vẫn lưu luyến khôn nguôi.

Tháng năm về xen kẽ những buồn vui

Cái tuổi ngọc một thời nay đã mất

Ta bươn chải giữa dòng đời tấp nập

Hoa niên thời đã vùi lấp còn đâu.

Ta ước chi có được một phép màu

Để trở lại những ngày đầu thơ bé

Được đến lớp cùng bạn bè vui vẻ

Nơi quê nhà được gần mẹ gần cha.

Bằng lăng cánh mỏng 

Thơ: Thụy Cát

Tôi còn một nửa mùa yêu

Đè lên nặng cánh hoa chiều, trường xưa

Bằng lăng rung nhánh đong đưa

Ngát màu hoa tím nắng mưa gọi mời..

Tôi về một bước đơn côi

Cổng xưa khép lại, một trời nhớ nhung

Những trang giáo án không cùng

Một dòng phấn trắng mấy vùng tương tư…

“Thương em cái thuở ban sơ

Thập thò vụng dại trao thơ tỏ tình

Nhìn em mắc cỡ lặng thinh

Ai dè bao đứa rập rình phía sau

Lá thư tội nghiệp nát nhàu

Giấu sau tay áo, buổi đầu khó quên”

Tôi về, ngày ấy buồn tênh

Giọng buồn anh hát lênh đênh mấy lời

Bình minh vẫn đẹp khoảng trời

Góc tối cháy rám nửa vời hoàng hôn!

Bằng lăng cánh mỏng vẫn tròn

Mùa yêu về lại, ai còn nhớ ai?

Hè về!

Thơ: Tocngan.HYTV

Cứ mỗi độ hè sang

Hoa bằng lăng rực nở

Các cô, trò hớn hở

Tạo dáng chụp đăng face.

Cô nào cũng ngất ngây

Trong bộ đồ đẹp nhất

Đủ sắc màu đẹp thật!

Nhìn ai cũng xinh tươi.

Trường rộn rã tiếng cười!

Ôi! mùa hè đã đến

Bao chuyến đò cập bến

Chở đầy những ước mơ.

Đến khi hoa phượng nở

Là chia xa mái trường

Cũng là khi ve khóc

Cho tình bạn mến thương!

Mùa hạ cuối 

Thơ: Ánh Sương Mai

Bây giờ đang mùa hạ

Nắng đốt con ve sầu

Cháy tiếng kêu rỉ rả

Chia tay không còn xa.

Phượng hồng đang rực lửa

Đốt lòng ngày chia xa

Tặng nhau dòng lưu bút

Làm hành trang vào đời.

Em ơi! mùa hạ tới

Ta không còn gặp nhau

Mái trường rêu phong phủ

Lớp không còn lao xao.

Lời thầy tha thiết quá!

Bài học giảng hôm qua

Đường đời muôn vạn nẻo

Không thêu gấm thêu hoa.

Thầy bảo đời rất đẹp

Nhưng cũng lắm phong ba

Đường đời em vững bước

Sáng tâm người tài ba.

Hè sang rồi em hỡi!

Tiếc gì ngày hôm qua

Lỗi lầm chưa tha thứ

Xin gởi theo mây trời.

Hoa bằng lăng tím ngát

Như trĩu đượm nét sầu

Tiễn trò đi muôn hướng

Bao giờ còn gặp nhau.

Em thấy gì trong mắt

Tình thầy cô bao la

Động viên em gắng học

Tương lai không còn xa.

Yêu sao hàng ghế đá

Từng chiều ta ghé qua

Chứng nhân lời hò hẹn

Bâng khuâng cuộc tình đầu.

Em ơi mùa hạ cuối

Gởi tình vào trang thơ

Đường đời đang rộng mở

Chúc nhau vạn niềm mơ.

Thời sinh viên

Thơ: Đức Vượng

Bỗng giật mình khi nhìn lại tháng năm

Thuở học trò lạc khi nào chẳng biết

Thời sinh viên đã từ lâu từ biệt

Ta là ai giữa thăm thẳm cõi đời?

Xin một lần nhìn lại, một lần thôi

Mùa hạ cháy của mười năm về trước

Những vần thơ bâng khuâng mà thao thức

Sao bây giờ xa lắc quá ta ơi???

Cứ nghĩ rồi mình sẽ nhớ không nguôi

Thuở học trò đẹp như trong cổ tích

Vậy mà không, bụi mờ rồi ký ức

Rồi một ngày ta sẽ quên ta

Rồi một ngày ta sẽ chẳng nhận ra

Ai là ta của ngày xa xưa ấy

Mùa hạ ấy xa rồi, thời gian như lửa cháy

Biết có kịp về đối diện với mình không?

Xao xuyến trong ta một mùa hạ cuối cùng

Phía em đi, những con đường rực rỡ

Hoa bằng lăng cứ tím lòng trên phố

Mười năm rồi, nhanh đến thế ư?

Có lẽ nào ta mãi mãi giã từ

Sân trường cũ, và bài thơ cũng cũ

Ô cửa sổ bốn mùa nắng rủ

Con đường chìm trong cỏ, nắng và hoa...

Có lẽ nào thời thương nhớ đã qua

Mùa hạ cháy trong chiều đa cảm gió

Ta tan lớp bồi hồi con phố nhỏ

Dấu yêu nào trong mắt thế thơ ngây?

Ta viết lại bài thơ cho một ngày

Ngày xưa ấy, thời yêu thương chưa nói

Thời vụng dại, ta sợ mình nông nổi

Để bây giờ day dứt mãi không nguôi

Ước được làm cơn mưa rơi về phía khoảng trời

Ta đưa em về lại sân trường cũ

Còn không những tán bàng xanh rủ

Ta trở về bé dại, ngây thơ…

Vừa qua mùa hạ 

Thơ: Thành Quí

Nay cuối hạ, chiều thu buồn thắm lại

Tuổi học trò, vừa chớm bước qua đây

Bao kỉ niệm, chất chứa vẫn đong đầy

Cho khóe mắt, buồn ngân giọt lệ nhớ.

Ôi kí ức, in gì trang nhật kí.

Cánh phượng giờ, vụn vỡ úa còn đâu.

Hoa bằng lăng, nay chừa xanh thưở lá.

Để thu buồn, réo rắt cả hồn thơ.

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về hoa bằng lăng, thơ tình hoa bằng lăng dạt dào xúc cảm của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!

>>>XEM THÊM: CHÙM thơ về hoa sim, thơ tình hoa sim tím yêu thương, hoài niệm

Phương Thảo

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN