phone messenger zalo

Thơ về thân tâm an lạc, thơ thanh tịnh, an nhiên, tự tại

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Thơ về thân tâm an lạc, thơ thanh tịnh, an nhiên, tự tại
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Lắng lòng cùng chùm thơ về thân tâm an lạc, thơ thanh tịnh, an nhiên, tự tại ý nghĩa do Thieuhoa cung cấp sau để giữ cho tâm hồn luôn được thanh tịnh

Khi con người ta không được tịnh tâm thì thường có xu hướng đưa bản thân vào một trạng thái bế tắc và trong hoàn cảnh cô đơn. Về lâu dài sẽ sinh ra bệnh trầm cảm và ngày càng nặng hơn sẽ là bệnh tâm thần. Do vậy việc học cách tĩnh tâm rất là quan trọng để giúp cho cuộc sống của mọi người được cân bằng, giảm áp lực, căng thẳng, mệt mỏi và giúp cho tâm thanh tịnh hơn.

Dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ về thân tâm an lạc, thơ thanh tịnh, an nhiên, tự tại ý nghĩa do Thieuhoa cung cấp sau đây cũng là cách hay để giữ cho tâm hồn luôn được thanh tịnh, an yên. Chia sẻ ngay bạn nhé !

1. TOP 10+ bài thơ về thân tâm an lạc hay, ý nghĩa

Nhiều nhà tâm lý học cũng đã nghiên cứu và chỉ ra rằng nếu con người tịnh tâm sẽ giúp xua tan đi được những điều muộn phiền trong tâm trí của mình. Sau khi tâm tịnh bản thân của người đó sẽ cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng, khoan khoái nhất để từ đó có thêm những động lực tích cực giúp mọi người dễ dàng thực hiện tốt nhất mục tiêu của mình đã đặt ra.Cùng chia sẻ những bài thơ thân tâm an lạc sau đây để chiêm nghiệm bạn nhé !

tho-ve-than-tam-an-lac 0

Thơ về thân tâm an lạc hay, ý nghĩa

Huyễn mộng

Thơ: sưu tầm

Đi qua giấc mộng phù sinh

Nửa đời huyễn hoặc mang hình bóng ta

Khóc cười trọn giấc nam kha

Ngồi nghe sáo lộng ngỡ là trùng lai

Mịt mờ mấy nẻo lầm, may

Bỏ cơn thế sự, khoan thai giữa đời

Cuối thu nhặt lá thảnh thơi

Người đưa tay đón gió rơi góc thềm

Lạc trôi sống thác, tương duyên

Nhớ quên gửi lại giữa miền thiên thu

Đặt vào một nắm thật, hư

Mở ra những đóa hiền từ thiện tâm

Nhánh đời héo úa bao năm

Khóc thương cạn phím lệ trầm phiền ưu

Thân mang nặng tựa người phu

Đọng nghìn giọt lạnh sương mù trần gian

Chấp tay ngồi giữa đạo tràng

Mong đời an lạc tiêu tan úa nhàu

Đi qua ghềnh vực nông, sâu

Về nơi tỉnh thức nhiệm mầu bình an.

Ngộ Mê

Thơ: sưu tầm

Ta đi trong cõi mình ta

Giật mình bỗng ngỡ như là đã quen

Con đường bản thể ngã nghiêng

Cố tìm một bước thanh thiên mộng trần

Du đường trăng ngỡ phù vân

Ta đi lạc giữa vô ngần đảo điên

Buộc vào một mối quàng xiên

Dốc thân tâm để an nhiên tựa vào

Hoạ thành một giấc chiêm bao

Lẫn trong đoản nguyệt thì thào tỉ tê

Tiếng đồng tiếng vọng bùa mê

Đổi câu sáo ngữ mua về bình yên

Áo choàng áo gấm lầm duyên

Ta đi thay chiếc áo thiêng nhạt màu

Tưới trồng những ngọn thanh tao

Rồi nâng chiếc lá gối vào thường xuân...

AN LẠC

Thơ: Ngạo Thiên

Nhân thế bụi trần vốn sắc không
Tham muốn vương mang chỉ bận lòng
Giàu sang phú quý vinh hoa đó
Danh lợi sắc tài tựa sương đông
Dục vọng che mờ tâm trí tuệ
Đường đời chìm đắm luỵ sầu trông
Ham muốn si sân đời thêm khổ
Cơm canh đạm bạc ngày ba bữa
Tự tại thong dong chốn bụi hồng
Đắm nhiễm tham dục khổ thân này
Bến giác tìm về mới là hay
Thân tâm vui sống đời an lạc
Âu sầu phiền não theo gió bay.

Lời khuyên cho con

Tác giả: Chưa rõ

Nếu vấp ngã hãy tự mình đứng dậy
Cuộc đời này luôn đầy rẫy chông gai
Ngẩng cao đầu và bước tới tương lai
Đừng trông mong bất kỳ ai giúp đỡ
Hãy tự mình làm dù hay dù dở
Chưa thành công đừng than thở nghe con
Phía trước chúng ta cơ hội vẫn còn
Nếu cố gắng sẽ làm tròn mơ ước
Có những lúc phải một mình lội ngược
Mặc dòng đời như dòng nước chảy xuôi
Sau đắng cay ta sẽ được mỉm cười
Nếu có thể hãy giúp người hoạn nạn
Cố gắng sống để bớt thù thêm bạn
Đừng bao giờ phải buồn chán bi quan
Vết thương sẽ lành bằng thuốc thời gian
Không được quên thuở cơ hàn khốn khó
Yêu đồng loại và chúng sinh cây cỏ
Sống có tình để cho gió cuốn đi
Vui lên con gác bỏ hết sân si
Và hạnh phúc với những gì mình có.

Về chùa sám hối cầu an

Tác giả: Chu Long

Vào chùa lạy Phật Quan âm
Ban cho minh dạ thanh tâm thân bình
Cầu cho thế giới nhân sinh
Cuộc sống hạnh phúc gia đình ấm yên.
Mai về thế giới cửu tuyền
Nếu muốn siêu thoát ưu phiền tội dương.
Sống đời trên kính dưới nhường
Không gian dối biết yêu thương mọi người.
Lương tâm không bị đánh rơi
Cái đức đừng để thiếu vơi đen màu
Tham sân si dục bỏ mau
Tu nhân tích thiện sang giàu phúc may.
Của dành con cháu sau này
Là cách ăn ở của ngày hôm qua
Mong người hãy nghĩ cho xa
Sồng cho đúng đạo mới là chính nhân.
Về chùa sám hối cầu an
Nghe kinh Phật giảng lòng tràn niềm tin.

Nhắm mắt lại một chút

Tác giả: Phong Trần

Nhắm mắt lại một chút
Mặc đời cứ thế trôi
Khi mở ra chỉ ước
Buồn tan hết đi rồi!

Nhắm mắt lại một chút
Nghe trong tiếng thầm thì
Tận sâu nơi ngực trái
Đời…sao phải sân si?

Nhắm mắt một chút nhỉ?
Nhìn ngày cũ đã qua
Ai thương? Ai rời bỏ?
Ai còn lại bên ta?

Nhắm mắt! Ừ! Nhắm mắt
Sống chậm lại chút thôi
Đôi khi mình cũng phải
Nhắm mắt lại nhìn đời!

2. Chùm thơ về thân tâm an lạc ngắn gọn, sâu lắng

Những bài thơ về thân tâm an lạc sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ chứa đựng mỗi thông điệp ý nghĩa về các mặt phạm trù của cuộc sống nhân sinh, về cách sống, cách nhìn đời. Cùng chia sẻ để suy ngẫm về lẽ sống bạn nhé !

tho-ve-than-tam-an-lac 1

Thơ về thân tâm an lạc ngắn gọn

Kỳ Quan – Báu Vật

( Huỳnh Phương-Huệ Hương)

Mỗi cơ quan trong người là kỳ quan, báu vật
Con người hợp thành bởi thể xác, tinh thần
Não bộ đừng bị chấn thương, cơ thể bình an
Thân, tâm có sự liên quan rất mật thiết.

Khi mất thần thức, còn đâu Tánh biết
Bàn tay nếu tổn thương khiến cảm giác đau
Thân thể khỏe mạnh, sức sống dạt dào
Không chỉ bàn tay, mỗi cơ quan biểu hiện kỳ diệu

Chúng tuần hoàn theo chu kỳ, nhịp điệu
Mặt khác chúng độc lập tuy phụ thuộc nhau
Khi ngủ, bậc chứng ngộ còn chướng ngại nào
Tự tại an lạc, Làm chủ báu vật vô giá

Hãy chứng nghiệm Khổ, Vô thường , Vô ngã
Bình tĩnh, quan sát, cảm nhận lắng nghe
Đừng để chấp thủ, tư kiến lấp che
Đời người được bảo hộ nhờ Thập thiện giới!

Thu thúc lục căn đừng cho vọng sinh khởi
Nước không làm ướt, gió không thể thổi bay
Thủ vững lương tâm, ấy bậc kỳ tài
Trong tương đối đều có mặt tốt, mặt xấu cả.

Thiện căn mới gọi là Phước … gồm nhân quả
Sống chỉ ý nghĩa khi thấy được chính mình
Bài toán phải giải trong kiếp sống nhân sinh
Tuyệt đối không ai chỉ bày, phải nhờ Trí tuệ.

Thân Tâm An Lạc

Sưu tầm

Muốn thân tâm an lạc
Phải dứt tham, sân, si...!
Không bị nhiều bệnh tật
Không đau khổ sầu bi.

Thân an không nghiệp ác
Ăn uống phải cữ kiêng
Tập dưỡng sinh thích hợp
Không căng thẳng triền miên..!

Không tham sẽ bớt khổ
Không ham muốn quá nhiều!
"Thiểu dục " và " tri túc "
Bố thí - tình thương yêu.

Sân hận càng thêm khổ!
Đời nầy và kiếp sau...
Sống an vui thoải mái!
Mỉm cười nói lời chào...

Si mê nhiều đau khổ
Đời chẳng phải thật đâu!
Sinh ra rồi tử biệt
Đừng say mộng sang giàu.

Sống vui trong hiện tại
Hạnh phúc ngày hôm nay
Không hồi tưởng quá khứ
Chẳng lo lắng tương lai.

Đau khổ vì ham muốn
An lạc do nơi tâm
Không chạy theo vật chất
Không chấp cõi hồng trần..!

Tâm thanh tịnh trước phù hư cõi đời

Tác giả: Sương Anh

Khi nhắm mắt hồn phiêu du vô định
Trả thân về giấc tĩnh lặng an nhiên
Trong một ngày những nghịch lý muộn phiền
Đều biến mất…hồn yên hơi thở nhẹ…

Khi mở mắt nghe nhịp tim khe khẽ
Hồn thanh tao hơi nhẹ đập êm đều
Sẽ thấy trên đời mọi thứ mỹ miều
Lòng phơi phới và yêu đời chi lạ.

Trước khi ngủ hãy giữ hồn yên ả
Những chuyện lo toan tất bật thả buông
Khi thức dậy sẽ thấy vơi sầu, buồn
Tâm thanh tịnh không vương điều lo lắng

Giữ lòng yên ắng vô tư
Thân tâm đứng trước phù hư cõi đời
Nhẹ nhàng như áng mây trôi
Thản nhiên bay đến chân trời hư vô

Trầm tư mặc tưởng

Tác giả: Chưa rõ

Làm người trầm mặc vẫn vui hơn
Nói chi, không hiểu lại giận hờn
Đoán chi, tâm loạn và mơn trớn
Rước chi phiền toái, tránh hay hơn
Làm người cô độc đỡ nhọc tâm
Tự do tự tại tự nằm lòng
Lương tâm đủ trọng mà vui sống
Làm con sóng nhỏ giữa dòng sông
Làm người giả tạo để mà chi
Danh vọng bao quanh để được gì
Vàng thau lẫn lộn, ta vững chí…
An nhiên tự tại cứ mà đi.

Hạnh phúc đơn giản chỉ là ...

Tác giả: Lê Trà My

Hay là thế này, mình bỏ hết đi anh
Bỏ chốn thị thành về làng quê mà sống
Bỏ hết ganh đua, kệ người ta lừa lọc
Chỉ hai đứa mình về cuốc đất trồng rau

Đời còn gì bằng khi mình nắm tay nhau
Tóc hai thứ màu còn gì nữa đâu luyến tiếc
Anh dăm bảy mối tình, em cũng một thời cuồng nhiệt
Phân nửa đời người, giờ chỉ muốn bên anh.

Mình sẽ cùng nhau ngắm vườn cải ươm xanh
Bên tách cà phê, em thêm ít đường, anh từ từ thưởng thức
Xong mình lên nương, trồng dưa cà, dẫu cực
Miễn là an yên bên mâm cơm đạm bạc về chiều

Hay là thế này, anh trồng thêm mấy luống tiêu
Em ra đồng thả vài con cá rô để cần khi khách đến
Vụ mùa xong mình đong thêm lúa nếp
Tiếp đãi bạn bè, dân dã thế cũng hay

Rồi mỗi tối trăng lên, em đọc thơ, con bé sẽ vỗ tay
Anh chỉnh lại cái kiếng cũ mèm, kể cho con nghe về những ngày bão lũ
Về làng quê mình, nghèo nhưng toàn người đôn hậu
Chuyện xóm giềng, chuyện tối lửa có nhau.

Và rồi chúng mình sẽ già, sẽ có lúc ốm đau
Da rồi sẽ nhăn nheo, mắt kèm nhèm, bữa ăn thì vụng về rơi vãi
Anh mỉm cười, bảo chẳng việc gì phải ngại
“Em có già, có xấu …anh vẫn …. Thương”

Hạnh phúc đơn giản chỉ là những lúc …rất bình thường !

Giữ tâm thanh tịnh

Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt

Sáng nay thức tập gym xong
Đi mua cá chép thả sông trước chùa
Chay tịnh không bận hơn thua
Cầu mong thiên hạ được mùa bội thu

Thực hành thiền định tịnh tu
Kệ kinh tinh tấn công phu chuyên cần
Diệt trừ phiền não tham sân
Cho tâm sáng suốt lìa dần vô minh

Không viết nhảm nhí thơ tình
Loại trừ tạp niệm bóng hình cố nhân
Giữ cho thanh tịnh lục căn
Đoạn lìa lục dục xa dần khổ đau.

3. Những câu thơ nói về an lạc cực hay

Cuộc sống ngày nay rất bộn bề luôn khiến cho con người phải đối diện với biết bao nhiêu điều cưng thẳng và mệt mỏi. Nếu bạn biết cách tịnh tâm sẽ những điều đang diễn ra thì bạn sẽ buông bỏ được những muộn phiền và tận hưởng về những điều mà mình mong muốn. Chia sẻ những câu thơ nói về an lạc sau đây cũng là cách hay để tâm thanh tịnh.

tho-ve-than-tam-an-lac 2

Thơ về an lạc cực hay

Bình yên giữa đời

( Võ Đào Phương Trâm)

Bên góc bếp nóng hổi

Có con Mèo ngủ say

Cuộn tròn như chiếc gối

Mân mê từng ngón tay

Chú Mèo ngoan vô tư

Mê ngủ rất hiền từ

Xa xa chùa Thiên mụ

Tiếng chuông về chân như

Con đường dài vô tận

Nặng nhọc một kiếp người

Ngồi xuống đây một chút

Để cho lòng nghỉ ngơi

Một đời người trôi qua

Mấy ai mà đoán được

Những vui buồn phía trước

Vô thường tựa nhành hoa.

Theo gió thổi mây bay

Ta khép đời vụn dại

Rụng rơi chiều hoang hoải

Ru mềm những ngón tay

Tiếng chuông từ sơn khê

Đường xưa nhớ lối về

Nén hương trầm ấm khói

Nghe đời nhẹ cơn mê.

Câu kinh gieo từ bi

Chiếc lá tre hoan hỉ

Đặt nỗi buồn xuống nghỉ

Cho tâm hồn thảnh thơi.

Thương!

Thơ: An Tường Anh

Ta thương nhành cỏ dại

Mọc lây lất ven đường

Thương thân người ở trọ

Chốn trần gian tuyết sương

Ta thương hạt bụi trần

Nơi góc nhà hoang lạnh

Thương thói đời được mất

Tàn giấc cánh hồng hoa

Ta thương ngày nắng xa

Mong mưa về gác nhỏ

Thương Trời chiều lặng gió

Hằng yên giấc cỏ cây

Thương ngàn đời Biển đầy

Sóng tan vào bờ cát

Thương mộng trần nhợt nhạt

Người nương náu chân mây.

Sắc Không

Thơ: sưu tầm

Em về trên nhánh phù hoa

Những nhành cỏ thảo như là chao nghiêng

Nắng chiều nhẹ tựa phong miên

Hoàng hoa phủ lấp sân thiêng góc Chùa

Sương Trời rơi lạnh vườn thưa

Cỏ lau lất phất bông đùa nhẹ tênh

Thiên thai một cõi mông mênh

Dạo chơi mấy cảnh bồng bềnh chân như

Huyền không sắc sắc hư hư

Thản nhiên mở cánh phong thư bụi trần

Nặng lòng mấy cõi phù vân

Cũng qua một kiếp đến dần thái lai

Rũ đi những nặng bi ai

Con đường đạo hạnh từ nay ghé về

Qua đi những mộng những mê

Ngồi trong tỉnh thức xa bề trầm luân!

Người về!

Thơ: Võ Đào Phương Trâm

Người về! Người về đây!

Gió ru cành lá gầy!

Trong sân Chùa yên ắng!

Nắng rơi, nắng rơi say!

Người về, người về đây!

Khoan thai tà áo nhạt

Chiều sương lam man mác

Bóng nhẹ nhàng chân mây

Người về, ngồi yên lặng

Chánh điện, tòa sen vàng

Chấp tay, đôi mắt nhắm

Mong cõi phù sinh an!

Người về! Người về đây!

Cội bồ đề thanh vắng

Chú chim hiền lẳng lặng

Cúi nhặt một nhành mây!

Tìm về chánh giác

Thơ: sưu tầm

Nửa bờ giác em giật mình tỉnh thức

Nghe âm ba những tiếng cợt đùa

Vọng từ những giọng người nhiễu loạn

Ngổn ngang và bừa bộn hơn thua

Em mệt mỏi nhoài người đứng dậy

Bước ra vùng tăm tối bùn lầy

Lòng mong thoát những ngày vô ngã

Giữa dòng đời vây bủa đắng cay

Em theo ta đến bến bờ vui

Bỏ sau lưng u buồn, bóng tối

Em đi giữa những màu hoa mới

Khai sinh từ mây trắng đường xưa

Em theo ta qua những ngày mưa

Qua những ngày ngập tràn ánh sáng

Thời gian rơi đi, không màng năm tháng

Cũng chẳng màng danh lợi hão huyền

Em khoác lên mình một tấm áo thiêng

Nghe những hồi kinh, tìm về lạc trú

Thoát khỏi trần lao, về nơi an trụ

Đóa hoa sen nở giữa bụi trần

Em theo ta đến bến huyền chân

Nơi bờ giác an bình, tịnh độ

Rời xa đi những ngày ái ố

Sẽ không còn chấp ngã, vô minh

Em đi qua những cuộc hành trình

Tìm tinh tấn, cội nguồn an lạc

Chẳng còn khổ đau, chẳng còn bỏng rát

Rời xa đi ngột ngạt tình trần

Về theo ta, xa những trầm luân

Đón mùa vui thiện lành đạo hạnh

Nơi có Bụt trong tâm pháp chánh

Về náu nương giữa cõi hiền từ.

Tâm con người

Tác giả: Chưa rõ

Con người có hai cái tâm
Tâm ma tâm phật, gieo mầm trong ta.
Tâm ma nghĩ việc xấu xa
Luôn nghĩ làm ác, gây ra cho mình.
Khiến ta làm việc sát sinh
Tay nhơ dính máu, nhuốm mình máu tanh.
Hại người thân thuộc xung quanh
Chỉ vì ích kỷ, tham sanh ham giàu.
Tâm ác giết hại lẫn nhau
Không tình không nghĩa, làm đau lòng người.
Tâm ác làm chuyện bất lương
Hại người hại bạn, theo đường quỷ ma.
Tâm phật rộng lượng bao la
Không sân không hận, thứ tha mọi điều.
Tâm phật làm thiện từ bi
Bao dung hỷ xã, sân si không màng.
Tâm phật khắc chế hung tàn
Đấu tranh chế ngự, thân ta nghĩ gì.
Con người làm thiện từ bi
Tâm ma tan biến, còn gì trong ta.
Con người làm ác sanh ra
Tâm ma chế ngự, quỷ sa hại người.
Ta nên niệm phật không rời
Giữ tâm chánh niệm, đổi dời cái tâm.
Tâm ma tan biến dần dần
Gắng tu niệm phật, phước phần tăng lên.
Làm thiện sẽ được đáp đền
Nhân nào quả đó, gắng bền đường tu.

4. Tập thơ an nhiên tự tại đáng suy ngẫm

Cuộc sống thật vô thường, chẳng biết ngày mai bạn sẽ ra sao do vậy cứ sống hết mình cho ngày hôm nay. Hôm nay bạn đang có tất cả nhưng biết đâu ngày mai lại trôi theo gió, theo mây hay hôm nay bạn đang đau khổ nhưng biết đâu ngày mai bạn lại được hạnh phúc. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ an nhiên hay, ý nghĩa sau đây để chiêm nghiệm thêm nhiều thông điệp ý nghĩa bạn nhé !

tho-ve-than-tam-an-lac 3

Thơ về an nhiên, tự tại cực hay

Hãy an nhiên

Tác giả: Nguyễn Hưng

Ta ăn năn trên một mùa lá đổ
Con đường mòn mấy độ đón thu sang
Ngày hôm nay cảnh sắc như úa vàng
Một mình ta lang thang trong quạnh vắng.
Bao nỗi sầu khiến hồn ta trĩu nặng
Thời gian ơi sao chẳng thể ngược dòng
Giá ngày nào không biết đến nhớ mong
Thì hôm nay đâu đong đầy day dứt.
Bao kỷ niệm sao đành lòng để vứt
Ta thương em rấm rứt nỗi muộn phiền
Nhưng chợ đời đã run rủi ở phiên
Thì em ơi… an nhiên mà bước tiếp.
Cuộc nhân sinh có mấy ai được thiệp
Chẳng tự dưng hưởng kiếp số hoan ca
Giữa biển đời bao giông tố hải hà
Đừng buông tay để xa rời mãi mãi.
Khéo vun trồng rồi cuộc đời hoa trái
Buồn hay vui cũng tại ở trong tâm
Dẫu phía trước còn đó bao thăng trầm
Đâu sá gì ngày dầm mưa dãi nắng.
Hãy xoá đi những gì là khoảng lặng
Nhìn thu về trong nắng mới vàng tươi
Lá vàng rơi đâu héo được nụ cười
Con đường dài vẫn ngời trong mùa mới.
Phía xa xa cánh cò bay chấp chới
Bao nỗi sầu vời vợi cũng dần trôi
Ta bước qua xác lá chất đỉnh đồi
Mong thấy em khoé môi cười rạng rỡ.

Hãy cười lên

Tác giả: Thanh Hùng

Khề khà một chút cho tươi
Ngả nghiêng cùng với nụ cười sẽ qua
Vui trong một cõi ta bà
Bình thường để thấy bao la đất trời
Nhìn đời cho thật thảnh thơi
An nhiên tự tại đúng lời người răn
Cười vui để xóa vết hằn
Cho lòng thanh thản nếp nhăn không còn
Hãy cười dù có héo hon
Vượt qua gian khó mỏi mòn tấm thân
Dù cho vướng bụi phong trần
Hay là ngấn lệ còn ngân mi sầu
Vì đời có được bao lâu
Cười vui quên hết buồn rầu sẽ tan
Tình yêu ái đượm nồng nàn
Sẽ làm cuộc sống chứa chan ngập lòng
Hãy cười đời sẽ trắng trong
Quẳng lo vui sống kệ dòng đời trôi.

Điều Ước

Tác giả: Trà Bình

Tôi muốn điều bình yên
Sống cuộc đời lặng lẽ
Không bon chen lối rẽ
Cho tâm hồn nhẹ tênh
Tôi chẳng muốn lênh đênh
Cảnh ba chìm bảy nổi
Để rồi phải đánh đổi
Cả vùng trời bình yên
Tôi muốn tia nắng lên
Cho cụ già sưởi ấm
Trẻ thơ cười môi thắm
Giữa cái rét mùa đông
Tôi không muốn mưa giông
Làm đàn gà tang tóc
Úng vườn rau mới mọc
Tiếng khóc mái nhà xiêu
Tôi muốn dòng sông chiều
Đừng bao giờ cạn nước
Những khu rừng ngày trước
Còn mãi một màu xanh
Tôi muốn những thị thành
Sống như nông thôn cũ
Giàu bao nhiêu mới đủ
Mà đất chật người đông
Tôi có những ước mong
Giản đơn mà đâu thấy
Nên cuộc đời vẫn vậy
Trơ như mảng rong rêu.

Cứ an nhiên em nhé

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Cứ an nhiên em nhé giữa dòng đời
Nỗi đau nào cũng vơi theo ngày tháng
Hãy cười lên, cười thật tươi duyên dáng
Sau đêm dài là ánh sáng ban mai
Ngẩng cao đầu em đi tới tương lai
Mang váy mới dáng trang đài cứ bước
Tình yêu mới đang chờ em phía trước
Em ngoan hiền nên xứng được chở che
Không sao đâu hạnh phúc sẽ quay về
Mặc người xưa quên lời thề ngày ấy
Con sông quê muôn đời nay vẫn vậy
Mãi xuôi dòng con nước chảy về đông
Chớ buồn đau cho phai nhạt má hồng
Em hãy đợi một mùa bông nở muộn
Hãy cứ làm những điều gì mình muốn
Đừng để dòng đời nó cuốn ta đi
Hãy lau lệ sầu hoen ướt bờ mi
Đời con gái cũng có thì em ạ
Yêu đi em khi đất trời vào hạ
Chớ để tâm hồn sỏi đá rêu phong.

Cứ thản nhiên

Tác giả: Tùng Trần

Cứ thản nhiên vô tư mà tồn tại
Bỏ miệng đời lời mai mỉa ngoài tai
Cuộc đời này đâu ai giống một ai
Sao phải buồn cho mắt cay người nhỉ
Cứ thản nhiên đừng bận tâm suy nghĩ
Ôm nỗi sầu bi lụy sẽ không vui
Kẻo canh thâu lòng vươn vấn ngậm ngùi
Đạp dư luận lên miệng đời mà sống
Cứ thản nhiên an vui và hi vọng
Nhưng nhớ đừng mơ mộng quá xa xôi
Được bình yên như thế cũng đủ rồi
Sống thật tâm sẽ thấy đời tươi đẹp
Cứ thản nhiên mở lòng đừng khép nép
Chuyện đã rồi hãy dẹp bỏ cho qua
Vì bầu trời còn rộng lớn bao la
Nên xem lời thị phi là mây nước
Cứ thản nhiên mà nhìn về phía trước
Dẫu chân trần nhưng bước vững vàng hơn
Không tranh đua chẳng ghanh ghét giận hờn
Là ta đã sống hơn người gấp bội.

Bước qua những ưu phiền

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Dù đi đâu em cũng cứ phải xinh
Em tự nhủ phải yêu mình trước đã
Bước qua thanh xuân dòng đời sỏi đá
Đã bao lần vấp ngã tự đứng lên
Nước mắt xoá nhoà ký ức không tên
Có những lúc phải cố quên tình cũ
Con tim cô đơn bao đêm mất ngủ
Khóc cho tình mình vần vũ bão giông
Bình minh tới sau giá lạnh đêm đông
Em vẫn tin là hoa hồng sẽ nở
Dù cuộc sống có bao điều trắc trở
Ta mãi yêu đời khi có niềm tin
Sống vô thường đời sẽ thấy an nhiên
Hãy bước qua những ưu phiền rắc rối
Ta biết đường xa có chi phải vội
Phía trước mặt trời bóng tối sau lưng
Sẽ tới đích nếu như bước không ngừng
Thấy khó khăn ta ơi đừng nản chí
Chắc chắn có một người luôn tri kỷ
Một nửa của mình chung thuỷ yêu thương.

>>>XEM THÊM: TẬP thơ an nhiên, thơ về cuộc sống an nhiên thư thái, thanh tịnh

5. Chùm thơ buông bỏ để an lạc, hạnh phúc

Phải chấp nhận rằng mọi thứ trên đời này luôn dở dang, không hoàn hảo, thậm chí là vô thường, không có gì là tồn tại trọn vẹn, cũng chẳng có gì vĩnh hằng, bất biến. Do vậy hãy học cách buông bỏ để tâm an lạc, hạnh phúc hơn. Cùng chia sẻ chùm thơ buông bỏ hay, ý nghĩa sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-ve-than-tam-an-lac 4

Thơ buông bỏ hay, ý nghĩa

Buông bỏ hết

Tác giả: Chưa rõ

Đời khổ hạnh luôn lo tham vọng
Người ham danh chức trọng quyền cao
Cõi đời du ngoạn được bao
Kim ngân tình ái ai nào mang theo
Dù trong cảnh treo neo bể khổ
Đừng để lòng cám dỗ sân si
Trăm năm dương thế đáng gì
Mai sau cũng bỏ buông đi thôi mà
Sống Trên cõi ta bà là thế
Vướng muộn phiền huynh đệ bon chen
Bạn bè ganh tỵ ghé ghen
Chấp tranh cao thấp sang hèn mà chi
Rồi tới lúc ra đi tất cả
Chốn niết bàn thư tha yên vui
Buông đi thế sự trên đời
Xuống thuyền bát nhã về nơi vĩnh hằng

Buông bỏ

Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

Ngẫm ở đời bao chuyện thị phi
Tiền tài, danh vọng cũng lắm khi
Mang phiền nhiễu cho đời thêm khổ
Để cho ta lại phải nghĩ suy
Rồi tình ái sầu thương bi luỵ
Lệ tuôn rơi đau xót lòng ai
Thôi từ nay tôi xin BUÔNG BỎ
Bởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!

Buông xả

Tác giả: Tường Vân

Cuộc đời có lúc thịnh suy
Được thua khinh trọng cũng tùy người thôi
Buồn chi những chuyện xa xôi
Giận chi sự việc qua rồi đã lâu
Tội gì thức trắng đêm thâu
Xả buông tất cả buồn rầu tiêu tan
Để cho tâm trí bình an
Cuộc đời còn có muôn ngàn điều hay
Chỉ cần cách sống đổi thay
Đừng nên chấp chặt xưa nay lối mòn
Trăng còn có lúc khuyết tròn
Sự đời đừng tưởng ngọt ngon đều đều
Chắc là phước đức không nhiều
Cho nên hay gặp những chiêu đau lòng
Vậy thì xả bỏ là xong
Chấp hoài cũng giống mang gông nặng nề
Có gì tốt đẹp mà mê
Xem như chuyện nhỏ bên lề đời ta
Những điều nghịch cảnh phong ba
Là do nhân quả oan gia đời nào
Bây giờ trả hết đâu sao
Trả rồi khỏe nhẹ hãy chào tiển đưa
Đừng nên tái ngộ dây dưa
Đừng gieo lộn giống như xưa được rồi
Ngày nay phước đức vun bồi
Đừng bi quan quá buông trôi cuộc đời
Phải lo làm lại kịp thời
Vươn lên hoàn hảo rạng ngời tương lai.

Buông

Tác giả: Thanh Trang

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi
Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một
Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốt
Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.
Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuần
Soi trần thế bằng vô ngần trong dạ
Trái tim mở ôm những điều vô giá
Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.
Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng
Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận
Buông tất cả để tâm ngời vô tận
Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.
Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều
Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng
Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng
Buông chữ đời để không nặng chữ tâm.

Miền vô ngã

Tác giả: Nguyễn Nguyệt Ánh

Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đá
Mùi hương sen lan tỏa khắp càn khôn
Dĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồn
Nghe từ bi đẹp ngôn “chân thiện mỹ
Luật luân hồi chẳng bao giờ thi vị
Cõi sắc không đạo lý thật công bình
Ta và người cũng qua cửa tử sinh
Nợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả.
Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngã
Tình mưu mô xảo trá dạ sói lang
Gây đau thương cho những tấm lòng vàng
Chịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ.
Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổ
Và hiểu rằng bến đỗ của nhục vinh
Người kiên trung tự đứng thẳng thân mình
Sống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả

Vô ngã

Tác giả: Bùi Thế Uyên

Hoàng hôn bóng ngả giăng ngang
Chiều tàn liễu ru lá vàng về đâu
Vô thường gạt bỏ u sầu
Đương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.
Sân hận một cõi du miên
Nợ duyên để lại luân phiên đoạ đầy
Trần gian khổ ài bao ngày
Vô lượng vô ngã mới hay di đà.
Sắc không, không sắc với ta
Bụi trần rũ sạch xoá nhoà truân chuyên
Nắng vàng phai nhạt lương duyên
Tơ tình trả lai trần tiên kiếp này.
Niệm Phật, vô ngã đêm ngày
Sân si, thù hận buồn này sẽ qua
Một lòng tu đạo tâm ta
Phật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…

Cầu an

Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

Con lạy Đức Phật từ bi

Trên cao người có thấy gì nhân gian

Thấy chăng những nỗi cơ hàn

Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.

Đời là bể khổ trầm luân

Đời là vực thẳm muôn phần xót xa

Rừng vàng biển bạc của ta

Chúng sinh tàn phá thật là cam go.

Đời còn lắm chuyện nhỏ to

Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng

Đời còn bao trẻ lang thang

Không nơi nương tựa ai mang bây giờ.

Đời còn lắm chuyện bất ngờ

Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không

Trên cao cửa Phật có trông

Nhồi da nấu thịt có không tình người.

Còn bao nhiêu chuyện mười mươi

Thế gian còn có những người vong ân

Cúi lạy Đức Phật Quan âm

Từ bi hỉ xả khai tâm con người.

Cho chúng sinh nở nụ cười

Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa

Để cho ngày lại tháng qua

Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.

Để đời không tiếng oán than

Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời

Trần gian tươi đẹp nơi nơi

Tây phương cực lạc rạng ngời niềm vui.

6. Xem thêm những bài thơ hay về Phật khiến tâm thanh tịnh

Những bài thơ Phật giáo, Phật pháp hay, ý nghĩa là những bài học vô cùng giá trị, vô cùng sâu sắc giúp ta nghiệm ra những chân lý cuộc đời vô cùng đáng giá. Lắng nghe những lời Phật dạy về đời giúp tâm an yên hơn, từ đó giúp ta nhìn ra những thiếu sót của bản thân và giải quyết vấn đề trong cuộc sống một cách tốt nhất.

tho-ve-than-tam-an-lac 5

Thơ Phật giáo hay

Khó Dễ Trong Đời

Tác giả Thích Thánh Tuệ

DỄ là nói chẳng nghĩ suy

KHÓ là cẩn trọng những gì nói ra.

DỄ làm đau đớn người ta

KHÓ sao hàn gắn bao là vết thương!

DỄ là biết được Vô thường

KHÓ, lòng cứ vẫn tơ vương cuộc trần,

DỄ là độ lượng bản thân

KHÓ sao dung thứ tha nhân lỗi lầm!

DỄ là vong phụ ân thâm

KHÓ, câu tình nghĩa ngàn năm dạ hoài

DỄ là phạm những điều sai

KHÓ, tâm học hỏi những ai hơn mình,

DỄ cho kẻ khác niềm tin

KHÓ là luôn giữ chính mình thẳng ngay.

DỄ là nói những điều hay

KHÓ thay Sống tựa trình bày ngữ ngôn.

DỄ là suy tính thiệt, hơn…

KHÓ lùi một bước nhịn nhường lẫn nhau.

DỄ là sống vội, sống mau

KHÓ dừng chân lại thở sâu, biết là…

DỄ là hứa hẹn, ba hoa…

KHÓ lời tín nghĩa thiệt thà một khi.

DỄ là gieo rắc thị phi

KHÓ là nội quán, tự tri lại mình

DỄ là chiến thắng, quang vinh

KHÓ lòng khiêm hạ, thấy mình nhỏ nhoi.

DỄ xin địa chỉ mọi người

KHÓ mà tìm được chỗ ngồi trong tim.

DỂ biết nói, khó biết im

KHÓ cùng ánh sáng, dễ tìm bóng đêm.

DỄ vụng chân ngã xuống thềm

KHÓ vùng đứng dậy vượt lên chính mình

DỄ biết trời đất rộng thênh

KHÓ là biết được “ngôi đền tự tâm”

DỄ vui sáu nẻo thăng, trầm

KHÓ lần ngán ngẩm âm thầm hồi hương.

DỂ khi mất cảm thấy buồn

KHÓ, trong hữu Phúc biết thương, giữ gìn.

DỄ là vun quén quanh mình

KHÓ, tình trải rộng ánh nhìn vị tha.

DỄ cho ngày tháng đi qua

KHÓ là tỉnh thức trong ta vài giờ…

DỄ Sinh, dễ Tử mơ hồ

KHÓ khi đối diện nấm mồ Tuệ tri!

DỄ là viết những lời thi

KHÓ rằng mơ ước đời ni vẹn toàn.

Thôi, chừ tìm cái bồ đoàn

Dễ là ngồi xuống, Khó hàng phục tâm.

Dầu sao cũng quyết một lần

Bằng không khó, dễ…lần khân nối dài…

Đời Là Cõi Tạm

Tác giả Thích Nhuận Trường

Bởi đời là cõi tạm

Nên sống thật với nhau

Nếu kiếp người trôi mau

Thì oán thù dừng lại.

Bởi không gì tồn tại

Nên giận hờn bỏ qua

Nếu lòng mình vị tha

Thì nỗi sầu tan biến

Bởi không gì lưu luyến

Nên đừng buộc ràng thêm

Nếu có ngày và đêm

Thì mê rồi phải ngộ.

Bởi mộng đời dễ vỡ

Nên quý trọng hôm nay

Nếu thế sự vần xoay

Thì ngồi yên tĩnh lặng.

Bởi lòng người sâu thẳm

Nên đừng cạn nghĩa ân

Nếu mang nặng nghiệp trần

Thì buông rời vọng tưởng.

Bởi tham cầu danh tướng

Nên quán niệm vô thường

Nếu ai còn tha phương

Thì nhớ về nguồn cội.

Bởi ai còn nông nỗi

Nên nhớ lấy lời xưa

Nếu ai đi trong mưa

Thì thấm đời gian khó.

Bởi yêu trong giông gió

Nên hiểu tình long đong

Nếu “Sắc tức thị Không”

Thì…vô cầu, vô niệm.

Đời Vô Thường

Tác giả: Nguyễn Lâm

Tôi gom nhặt những gì tôi đã mất
Dệt vần thơ cân nhắc lại cho đời
Trong cuộc sống có muôn điều không thật
Chạy cuộc chơi va phải chuyện phanh phơi.

Trong sự sống vạn điều ta vấp phải
Hãy bình tâm suy nghĩ cái mình đeo
Trong sự nghiệp khó khăn ta ngần ngại
Chắc rắng ta sa vấp thói suy nghèo.

Tôi không thích những gì tranh trong sống
Để gieo hờn hãm hại cũng người nhau
Để lầm lỡ xen vào trong ảo vọng
Cho thương đau mãi mãi đượm đen màu.

Còn Gặp Nhau

Tác giả Thích Nữ Huệ Trang

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui

Chuyện đời như nước chảy hoa trôi

Lợi danh như bóng mây chìm nỗi

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười

Cho tình tươi thắm ý thêm tươi

Cho hoa thêm ngát đời thêm vị

Cho đẹp lòng tất cả mọi người

Còn gặp nhau thì hãy cứ chào

Giữa miềng đất rộng với trời cao

Vui câu "nhân nghĩa" tròn sau trước

Lấy chữ thân tình gửi tặng nhau

Còn gặp nhau thì hãy cứ thương

Chuyện đời muôn thuở vẫn còn vương

Chắt chui một chút tình thương ấy

Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường

Còn gặp nhau thì hãy cứ đi

Đi tìm chân lý lẽ huyền vi

An nhiên tự tại lòng thanh thoát

Đời sống tâm linh thật tuyệt vời!

Vô Ngã

Tác giả Bùi Thế Uyên

Hoàng hôn bóng ngả giăng ngang
Chiều tàn liễu ru lá vàng về đâu
Vô thường gạt bỏ u sầu
Đương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.

Sân hận một cõi du miên
Nợ duyên để lại luân phiên đoạ đầy
Trần gian khổ ài bao ngày
Vô lượng vô ngã mới hay di đà.

Sắc không, không sắc với ta
Bụi trần rũ sạch xoá nhoà chuân chuyện
Nắng vàng phai nhạt lương duyên
Tơ tình trả lai trần tiên kiếp này.

Niệm Phật, vô ngã đêm ngày
Sân si, thù hận buồn này sẽ qua
Một lòng tu đạo tâm ta
Phật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…

Nhịp Điệu Cuộc Sống

(Sưu Tầm)

Một năm trôi vụt qua đời
Ngựa lồng nhịp vó, nụ cười nhịp tim
Thơ còn nhịp với thẳng nghiêng
Tình còn nhịp giấc êm đềm mơ hoa
Bút còn nhịp với ta bà
Tóc còn nhịp với trẻ già bạc xanh
Chân còn nhịp với loanh quanh
Tâm còn nhịp với cõi lành mõ chuông
Thời gian nhịp với vô thường
Dòng trôi vẫn nhịp cùng buồn không tên
Và tôi vẫn nhịp cùng em
Sớm mai thức dậy bỗng thêm tuổi ngày.

>>>XEM ĐẦY ĐỦ: CHÙM thơ Phật giáo, Phật pháp hay về cuộc sống vô thường

Cuộc đời mỗi người luôn trải qua không biết bao dư vị. Có những lúc thăng trầm, lên xuống. Có những niềm vui, nỗi buồn. Cũng có những phút giây khổ đau, nhưng đôi khi cũng vô cùng sung sướng, hạnh phúc. Những bài thơ về thân tâm an lạc hay, ý nghĩa trên đây hi vọng đã mang lại cho bạn nhiều lẽ sống quý ở đời.

Phương Thảo

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN