phone messenger zalo

TẬP thơ buông bỏ, buông tay, buông xả để tâm an lạc, yên vui

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » TẬP thơ buông bỏ, buông tay, buông xả để tâm an lạc, yên vui
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Cùng Thieuhoa chia sẻ chùm thơ buông bỏ, buông tay, buông xả  hay, ý nghĩa sau đây cũng là cách hay giúp cõi lòng nhẹ nhõm hơn. 

Buông bỏ là điều chúng ta nên làm để bản thân cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản hơn. Những người biết cách buông sẽ không sống trong áp lực, đau khổ, không bị cảm xúc tiêu cực ảnh hưởng. Tâm biết buông giúp cho tâm hồn tĩnh lặng, cảm nhận được hạnh phúc, bình yên. Cùng Thieuhoa chia sẻ chùm thơ buông bỏ, buông tay, buông xả  hay, ý nghĩa sau đây cũng là cách hay giúp cõi lòng nhẹ nhõm hơn. 

1. Cập nhật những bài thơ buông bỏ hay nhất

Phải chấp nhận rằng mọi thứ trên đời này luôn dở dang, không hoàn hảo, thậm chí là vô thường, không có gì là tồn tại trọn vẹn, cũng chẳng có gì vĩnh hằng, bất biến. Do vậy hãy học cách buông bỏ để tâm an lạc, hạnh phúc hơn. Cùng chia sẻ chùm thơ buông bỏ hay, ý nghĩa sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-buong-bo 0

Thơ buông bỏ hay, ý nghĩa

Buông bỏ hết

Tác giả: Chưa rõ

Đời khổ hạnh luôn lo tham vọng
Người ham danh chức trọng quyền cao
Cõi đời du ngoạn được bao
Kim ngân tình ái ai nào mang theo
Dù trong cảnh treo neo bể khổ
Đừng để lòng cám dỗ sân si
Trăm năm dương thế đáng gì
Mai sau cũng bỏ buông đi thôi mà
Sống Trên cõi ta bà là thế
Vướng muộn phiền huynh đệ bon chen
Bạn bè ganh tỵ ghé ghen
Chấp tranh cao thấp sang hèn mà chi
Rồi tới lúc ra đi tất cả
Chốn niết bàn thư tha yên vui
Buông đi thế sự trên đời
Xuống thuyền bát nhã về nơi vĩnh hằng

Buông xả

Tác giả: Tường Vân

Cuộc đời có lúc thịnh suy
Được thua khinh trọng cũng tùy người thôi
Buồn chi những chuyện xa xôi
Giận chi sự việc qua rồi đã lâu
Tội gì thức trắng đêm thâu
Xả buông tất cả buồn rầu tiêu tan
Để cho tâm trí bình an
Cuộc đời còn có muôn ngàn điều hay
Chỉ cần cách sống đổi thay
Đừng nên chấp chặt xưa nay lối mòn
Trăng còn có lúc khuyết tròn
Sự đời đừng tưởng ngọt ngon đều đều
Chắc là phước đức không nhiều
Cho nên hay gặp những chiêu đau lòng
Vậy thì xả bỏ là xong
Chấp hoài cũng giống mang gông nặng nề
Có gì tốt đẹp mà mê
Xem như chuyện nhỏ bên lề đời ta
Những điều nghịch cảnh phong ba
Là do nhân quả oan gia đời nào
Bây giờ trả hết đâu sao
Trả rồi khỏe nhẹ hãy chào tiển đưa
Đừng nên tái ngộ dây dưa
Đừng gieo lộn giống như xưa được rồi
Ngày nay phước đức vun bồi
Đừng bi quan quá buông trôi cuộc đời
Phải lo làm lại kịp thời
Vươn lên hoàn hảo rạng ngời tương lai.

Buông

Tác giả: Thanh Trang

Thật nhẹ nhàng gió thổi chiếc lá trôi
Êm mặt sóng luân hồi sông chỉ một
Thu ngang trái khiến mắt vàng thưa thốt
Nhẹ tiếng hờn để tốt chiếc lá Xuân.
Tôi ngồi đây, bên hiên vắng Trăng tuần
Soi trần thế bằng vô ngần trong dạ
Trái tim mở ôm những điều vô giá
Gạt bụi trần bao dối trá, trái ngang.
Mở vòng tay rước tình cảm ngọc vàng
Rũ một tiếng bên đường cùng oán hận
Buông tất cả để tâm ngời vô tận
Hướng mặt trời thở tiếng giận thương yêu.
Đời bể dâu ngược lối vốn rất nhiều
Đạo hiền đức dạy những điều ngay thẳng
Hồn nhẹ nhõm để tâm luôn cố gắng
Buông chữ đời để không nặng chữ tâm.

Cầu an

Tác giả: Trịnh Thanh Hằng

Con lạy Đức Phật từ bi
Trên cao người có thấy gì nhân gian
Thấy chăng những nỗi cơ hàn
Thấy chăng những nỗi gian nan cõi trần.
Đời là bể khổ trầm luân
Đời là vực thẳm muôn phần xót xa
Rừng vàng biển bạc của ta
Chúng sinh tàn phá thật là cam go.
Đời còn lắm chuyện nhỏ to
Sân si tham ngãi chẳng lo giữ vàng
Đời còn bao trẻ lang thang
Không nơi nương tựa ai mang bây giờ.
Đời còn lắm chuyện bất ngờ
Đuổi cha đánh mẹ tôn thờ hư không
Trên cao cửa Phật có trông
Nhồi da nấu thịt có không tình người.
Còn bao nhiêu chuyện mười mươi
Thế gian còn có những người vong ân
Cúi lạy Đức Phật Quan âm
Từ bi hỉ xả khai tâm con người.
Cho chúng sinh nở nụ cười
Bác từ bác ái cuộc đời nở hoa
Để cho ngày lại tháng qua
Trần gian tươi đẹp kết hoa Niết Bàn.
Để đời không tiếng oán than
Chúng sinh hỉ hả hân hoan với đời
Trần gian tươi đẹp nơi nơi
Tây phương cực lạc rạng ngời niềm vui.

Buông bỏ để vui

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Chợt nhớ về ngày xưa ấy dại khờ.

Một mình ta ngồi bên bờ sông vắng.

Ngẫm về tình người ngọt bùi cay đắng.

Tranh giành nửa đời thua thắng được chi.

Sống vô thường gạt bỏ hết sân si.

Hãy chấp nhận với những gì mình có

Yêu con người thương chúng sinh cây cỏ

Gạt nỗi buồn hãy buông bỏ để vui

Có ích chi khi cứ mãi ngậm ngùi

Ôm quá khứ ta chôn vùi hiện tại

Chuyện tình xưa với nỗi buồn hoa cải

Khi người ta đã đi mãi không về

Còn mình ên ôm ấp mãi lời thề

Ai đã hứa cuối chân đê ngày ấy

Tuổi thanh xuân ta mới tròn mười bẩy

Mới đó mà đã được mấy chục năm

Cuối tháng ba biết em có về thăm

Khu vườn xưa có hương thầm hoa bưởi

Có khi nào thấy trong lòng tiếc nuối

Ký ức ngọt ngào cái tuổi hoa niên.

BUÔNG BỎ

Thơ: Tùng Trần

Buông bỏ đi những gì là thù hận
Đừng trách đời hay oán giận một ai
Số phận ta do tạo hoá an bài
Đời vô thường có vay thì ắt trả.

Buông bỏ hết thứ gọi là buồn bã
Gắng chôn vùi tất cả chuyện không vui
Hãy an nhiên mà tồn tại bên đời
Chớ để tâm tới những lời đàm tiếu.

Buông bỏ những thiệt thòi từng gánh chịu
Để tâm hồn lắng dịu nỗi bi ai
Vì trên đời vạn vật sẽ đổi thay
Đâu có gì là trường tồn mãi mãi.

Buông bỏ cả chữ yếu mềm sợ hãi
Vấp ngã rồi phải học cách đứng lên
Có những điều dù không muốn lãng quên
Cũng đừng nên lấy đó làm gánh nặng.

2. Chùm thơ buông bỏ ngắn gọn, sâu lắng

Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta cần phải học cách buông bỏ để trở về chính mình. Mãi cố chấp chỉ khiến chúng ta chìm đắm trong đau khổ, mãi thất bại. Chỉ khi chúng ta buông bỏ một số thứ, ta sẽ cảm nhận được sự bình yên, thấy được cuộc đời còn rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ ta. Đó cũng là thông điệp mà những bài thơ buông bỏ ngắn gọn sau đây muốn gửi gắm.

tho-buong-bo 1

Thơ buông bỏ ngắn gọn

Buông bỏ

Tác giả: Hoàng Minh Tuấn

Ngẫm ở đời bao chuyện thị phi
Tiền tài, danh vọng cũng lắm khi
Mang phiền nhiễu cho đời thêm khổ
Để cho ta lại phải nghĩ suy
Rồi tình ái sầu thương bi luỵ
Lệ tuôn rơi đau xót lòng ai
Thôi từ nay tôi xin BUÔNG BỎ
Bởi cuộc đời mãi cứ thế thôi!

Miền vô ngã

Tác giả: Nguyễn Nguyệt Ánh

Ta nhẹ lòng đi trong miền sỏi đá
Mùi hương sen lan tỏa khắp càn khôn
Dĩ hòa vang giữa chánh niệm mõ dồn
Nghe từ bi đẹp ngôn “chân thiện mỹ
Luật luân hồi chẳng bao giờ thi vị
Cõi sắc không đạo lý thật công bình
Ta và người cũng qua cửa tử sinh
Nợ tiền duyên nghĩa tình đời vay trả.
Kẻ gian tham rơi xuống vùng đại ngã
Tình mưu mô xảo trá dạ sói lang
Gây đau thương cho những tấm lòng vàng
Chịu cay đắng lệ tràn đầy thống khổ.
Ta mải mê ngắm nhìn hoa đá trổ
Và hiểu rằng bến đỗ của nhục vinh
Người kiên trung tự đứng thẳng thân mình
Sống thanh tao lộ trình duyên, nghiệp, quả

Vô ngã

Tác giả: Bùi Thế Uyên

Hoàng hôn bóng ngả giăng ngang
Chiều tàn liễu ru lá vàng về đâu
Vô thường gạt bỏ u sầu
Đương đời trăm ngã muôn màu cõi tiên.
Sân hận một cõi du miên
Nợ duyên để lại luân phiên đoạ đầy
Trần gian khổ ài bao ngày
Vô lượng vô ngã mới hay di đà.
Sắc không, không sắc với ta
Bụi trần rũ sạch xoá nhoà truân chuyên
Nắng vàng phai nhạt lương duyên
Tơ tình trả lai trần tiên kiếp này.
Niệm Phật, vô ngã đêm ngày
Sân si, thù hận buồn này sẽ qua
Một lòng tu đạo tâm ta
Phật trong phật pháp cho ta nhẹ nhàng…

Buông

Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Thềm xuân nắng nhạt đuổi mây hiền
Lão lại mơ màng bởi dáng tiên
Đắm giữa lòng đêm miền mộng nở
Chìm trong khoảnh mắt mạch thơ điền

Sương tràn gác nhỏ sầu cơm gạo
Rượu đổ ly đầy vỡ bút nghiên
Thả nỗi đời trong từng giọt đắng
Rồi buông bỏ hết chuyện kim tiền

BUÔNG

Thơ: Dương Hoàng

Thôi thì ta hãy cùng buông
Xem như chấm dứt vở tuồng yêu đương
Hai ta suy nghĩ ngược đường
Thôi thì buông bỏ vấn vương làm gì.

Thôi đừng níu kéo mà chi
Để cho lỡ bước xuân thì còn đâu
Ít vui mà lắm khổ sầu
Chỉ toàn nước mắt giọt châu lăn dài.

Tình mình nay đã nhạt phai
Thôi đừng cố gắng kéo dài buồn thêm
Đã không hạnh phúc êm đềm
Thà rằng buông bỏ kẻo đêm úa nhàu.

Chẳng thà cho một lần đau
Còn hơn phải chịu dàu dàu năm canh
Đã không có được ngọt lành
Thôi mình buông nhé em…anh hai đường.

Lời Trái Tim

Tác giả: Trần Thị Thủy

Biết cuộc đời sẽ có nhiều sóng gió
Nếu thực yêu ta hãy sống vì nhau
Mọi lo toan rồi cũng vượt qua mau
Để hạnh phúc như bao người hạnh phúc .

Đừng buông tay đứng nhìn rồi bất lực
Hạnh phúc là cùng góp sức cùng lo
Chẳng có đâu mà tự nhiên trời cho
Không có tâm làm sao đòi được hưởng.

>>>ĐỌC THÊM: Thơ ngắn về cuộc sống - Những bài thơ về cuộc sống sâu sắc

3. Những bài thơ buông bỏ tình yêu, thơ buông tay nhau thật buồn

Thật ra, buông bỏ trong tình yêu cũng là một thứ hạnh phúc. Đó không phải là hèn nhát, sợ hãi hay trốn chạy, cũng không phải vì bạn cao thượng nhường tình yêu cho người khác mà đó chỉ đơn giản là vì yêu, bạn yêu bản thân mình và yêu người khác. Cùng chia sẻ những bài thơ buông bỏ tình yêu, thơ buông tay nhau thật buồn sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-buong-bo 2

Thơ buông bỏ tình yêu

ĐÃ VẬY RỒI ANH ĐÀNH PHẢI BUÔNG TAY

Thơ: Tùng Trần

Đã vậy rồi..anh chọn cách buông tay
Để em đi trên lối dài hoa nở
Chuyện chúng mình chỉ còn là dang dở
Hai hướng đời ta chẳng nợ gì nhau

Hình như là..tim vừa chợt nhói đau
Khi phải quên kỷ niệm nào hai đứa
Tiếng yêu đầu nụ hôn nồng chan chứa
Đã mất rồi còn đâu nữa hả em

Đã vậy rồi..anh biết nói gì thêm
Đành lặng im chôn dìm hình bóng cũ
Tuy có duyên nhưng nợ mình chưa đủ
Nên lỡ làng ấp ủ một tình yêu

Anh quay về trên lối cũ buồn thiu
Bước đơn côi trong chiều tà bóng ngã
Anh không trách em quên lời vội vã
Chỉ đợm buồn khi tình đã xa bay

Đã vậy rồi..anh đành phải buông tay.

CÓ THỂ NÀO BUÔNG TRÔI DĨ VÃNG

Thơ: Nguyễn Hưng

Có thể nào buông trôi được dĩ vãng ?
Khi mùa còn lãng đãng những giọt sương
Làn mây sầu trên khóe mắt còn vương
Vết thương lòng đêm trường còn tấy buốt

Bao tháng ngày lệ trào anh cố nuốt
Dẫu gió về ve vuốt lúc chiều rơi
Dõi trông theo một bóng ai xa vời
Đã chìm khuất chân trời màu tím nhớ

Em đâu biết trái tim anh vụn vỡ
Máu chẳng còn thắm đỏ những giọt yêu
Hồn sa mạc sỏi đá hóa cô liêu
Nào dám mơ cuộc phiêu lưu tình ái

Cuộc đời anh đã lỡ phận ngang trái
Đã quen rồi tê tái với đau thương
Suốt kiếp này còn mãi bóng sầu vương
Sợ gieo buồn phận hường khi chung lối

Anh sợ rằng dĩ vãng đầy tăm tối
Lối thu tàn rời rợi những sầu đau
Lạc bước em vào trái tim nát nhàu
Chỉ còn thấy một màu đen u ám

Nếu có thể buông trôi được dĩ vãng
Anh sẽ chẳng lầm lạc giữa vườn yêu
Hồn bâng khuâng khi lá đổ muôn chiều
Tim rạo rực bởi bao điều muốn nói.

ANH CỨ ĐI ĐI

Thơ: Bằng Lăng Tím

Còn chi nữa ngọn lửa tình tắt lịm
Giấc mơ xưa màu tím cũng nhạt nhòa
Người đi về nơi chốn ấy phồn hoa
Vui hạnh phúc bên người ta mãi mãi

Ta lẻ bước đau xé lòng khắc khoải
Mối tình đầu khờ dại đã nhầm trao
Phút yêu thương bờ môi ấm ngọt.ngào
Giờ tan vỡ làm sao nguôi nỗi nhớ

Thôi anh nhé ta chẳng còn duyên nợ
Một người đi kẻ ở chẳng chung đường
Phía cuối trời giờ cách biệt hai phương
Em sẽ cố không tơ vương tình cũ

Thời gian lắng nỗi buồn rồi im ngủ
Gói trầm thăng thiếu đủ thả vào chiều
Níu làm gì khi đã nhạt hương yêu
Bên ô cửa nắng muộn chiều rơi nhẹ

Hết thật rồi anh cứ đi đi nhé…

ĐỪNG BUÔNG TAY ANH

Thơ: Thanh Hùng

Anh xin em đừng buông tay nhau nhé
Dù chuyện gì cũng có thể vượt qua
Em đã hứa không buông tay anh mà
Sao bây giờ em định ra đi vội

Trong cuộc đời ai mà không có lỗi
Ai không vướng vào nông nổi khi yêu
Chuyện tình nào mà không khổ đau nhiều
Xin đừng buông cho trăm chiều đau khổ

Em buông tay là tình ta tan vỡ
Vết thương này không thể xóa em ơi
Nắm tay anh vượt qua giấc mơ đời
Đừng buông tay tình sẽ rời xa mãi

Em quay đi mà lòng anh tê tái
Biết làm sao để giữ lại em đây
Biết làm sao để anh được giải bày
Em ơi em xin hãy quay trở lại

Anh yêu em trái tim si khờ dại
Em bỏ đi tình yêu ấy ra sao
Anh xin em tình yêu của thuở nào
Em đừng buông để lệ trào khoé mắt.

BUÔNG TAY EM RA

Thơ: Thanh Hùng

Xin anh hãy cứ buông tay
Đừng nên níu kéo tim này khổ đau
Tình em giờ đã úa nhàu
Tình xưa đã hết xa nhau thật rồi

Không còn yêu nữa thì thôi
Buông tay nhau nhé để rồi em đi
Tình yêu không thể níu ghì
Để cho nát trái tim si dại khờ

Ân tình giờ tựa như mơ
Xem như một thoáng tình hờ hôm qua
Tình xưa giờ cũng chỉ là
Thoảng như cơn gió xót xa tim mình

Bao ngày tình cứ lặng thinh
Cho nên giờ chỉ là tình đau thương
Bao lần khắc khoải đêm trường
Bao lần nếm trải sầu vương trong lòng

Tình mình sao quá long đong
Muốn buông xuôi hết mặc dòng thời gian
Qua rồi cái thuở nồng nàn
Ngọt ngào cũng hết gian nan đến rồi

Đã không còn nữa thì thôi
Buông tay anh nhé để rồi em đi.

TÌNH BUÔNG TAY

Thơ: Nguyễn Hưng

Ngày tháng sáu bầu trời quên đổ nắng
Tình buông tay vệt đắng đọng môi bầm
Em đi rồi con phố bỗng lặng câm
Lá trút rơi âm thầm bên thềm vắng.

Giữa chúng ta ai là kẻ chiến thắng ?
Có được gì khi trắng giấc mộng loan
Cánh bằng lăng chưa tím đã vội tàn
Khúc nhạc tình phím đàn năm ngón ứa.

Nói gì đây khi lòng đầy chất chứa
Câu yêu thương từng hứa sẽ trọn đời
Sao một ngày mặc gió cuốn tả tơi ?
Để giờ đây tình ơi đành lỗi hẹn.

Vẫn biết rằng ở đời đâu trọn vẹn
Bởi tình là dao bén cứa vào tim
Hạnh phúc đâu sao ta mãi kiếm tìm ?
Mà cuối trời cánh chim chiều lẻ bóng.

Đã hết rồi không còn ai mong ngóng
Nỗi đau này còn vọng mãi dư âm
Phố không em như đã hoá mặc trầm
Và hồn ta sóng ngầm dâng thác lũ.

Ngày hôm nay khung trời như ủ rũ
Gắng phải quên xưa cũ một cuộc tình
Hết đêm dài rồi sẽ có bình minh
Đời vẫn thế… dẫu mình ta độc bước.

4. Tập thơ Phật giáo về buông bỏ đáng suy ngẫm

Phải chấp nhận rằng mọi thứ trên đời này luôn dở dang, không hoàn hảo, thậm chí là vô thường, không có gì là tồn tại trọn vẹn, cũng chẳng có gì vĩnh hằng, bất biến. Đừng nghĩ rằng con người mình là bất biến. Hãy cho phép bản thân được tốt hơn mỗi ngày. Đó cũng là thông điệp mà những bài thơ Phật giáo về buông bỏ sau đây muốn gửi gắm.

tho-buong-bo 3

Thơ Phật giáo về buông bỏ

Đích Đến Của Lòng Tin

Tác giả: Diệu Nguyễn

Đừng thối chí khi đời không như ý
Bởi thế thời ai điều khiển được đâu
Hơn thua nhau không hẳn ở cái đầu
Còn phụ thuộc vào chữ Tâm và Đức

Đừng buông tay nếu mình chưa hết sức
Đôi lúc vui ở những phút cuối cùng
Cuộc đời mà đâu có khái niệm chung
Nên kết quả tùy mức người cố gắng

Đừng dừng chân nếu đường chưa hết chặng
Càng quanh co, càng trải nghiệm được nhiều
Kết quả dù chẳng mỹ mãn bao nhiêu
Cũng hãnh diện bởi đó là tâm huyết

Hãy vui sống bằng niềm tin mãnh liệt
Nổ lực mình từng phút để vươn lên
Dặn lương tâm lấy đạo đức làm nền
Gieo nhân thiện sẽ thấy lòng thanh thản.

Sáng Trong

Tác giả: Vuviethung

Đưa người nặng gánh bước sang sông.
Suốt tháng quanh năm một tấm lòng.
Vất vả, gian lao,bao khó nhọc.
Biết bao kỳ vọng, những hoài mong.

Niềm tin lớp trẻ bao hy vọng.
Kế tục cha anh ,giữ sáng trong.
Mắt sáng lòng trong, tâm trong sáng.
Đưa thuyền trí tuệ sớm qua sông.

Lắm khi, lái thuyền đi ngược sóng.
Một mình chèo chống giữa mênh mông.
Không buông tay lái tâm kiên định.
Quyết giữ lòng mình luôn sáng trong.

Thề với gian sang chỉ một lòng.
Giúp cho lớp trẻ sớm sang sông.
Để cho thế hệ ngày mai hậu.
Ích nước, lợi dân , dược nối dòng.

Buông Bỏ Với Đời

Tác giả: Thiên Ân

Sống ở đời thật không đơn giản
Những gam màu tối sáng mông lung
Giẫm chân vào chỗ khốn cùng
Một chùm cay đắng đẩy đùn cơn mê

Sống ở đời lối về chật hẹp
Oán trách nhau bắt tép nuôi cò
Đêm sâu gặm nhấm nỗi lo
Giận hờn rõ khổ cẳng giò run run

Sống ở đời ung dung tự tại
Bon chen chi hoang hoải tâm hồn?
So bì cao thấp thiệt hơn
Mảy may chắp vá van lơn đổi dời

Sống ở đời buông lơi cảm xúc
Cởi mở nhau giây phút lên tiên
Xa hoa , phù phiếm , ưu phiền….
Khen ai buông bỏ xỏ xiên nực cười?

Sống ở đời đua đòi chi nữa?
Bến già nua , thuyền giữa biển khơi
Ngẫm thương ngắn ngủi phận người
Những ngày hoa mộng đẹp tươi , ơn Trời

Sống ở đời thảnh thơi nhẹ nhõm
Xô đẩy nhau lồi lõm muôn nơi
Vô hình trói buộc rụng rơi
Sợi dây luẩn quẩn tàn hơi cuối mùa

Sống ở đời ganh đua ẩn giấu
Chút hoài nghi nung nấu cúi đầu
Hẹp hòi , oán hận , nghìn câu
Ai trèo cho hết đỉnh cao bao giờ?

Sống ở đời hong hơ buông bỏ
Hạnh phúc gieo lấp ló chân mây
Ngập ngừng chạm ngõ môi ai?
Hương yêu kết trái vạn ngày bỏ buông.

Có Một Con Đường

Tác giả: Hồng Dương

Thời gian chẳng đi tìm màu áo mới
Cứ phủ phàng tan vội khúc đan thanh
Lối vô thường buông bỏ phía sau mành
Những mấm tuổi hình hài muôn vẽ

Con tim nhạt thẫm đen chiều nhân thế
Lòng chật chồi cắt xẻ nát tâm tư
Cánh thơ hoang hở hoác lõi bấn nhừ
Cơn ghen tủi y như là cát bụi

Này kia gió hỏi đã bao nhiêu tuổi
Mà dỗi hờn vào cuối bận chiều rơi
Kiếp nhân kia sẽ sống được bao đời
Mà ném cả làn hơi vào rơm rạ

Trăng vẫn thế nào đâu tình chắp vá
Vẫn kín đầy cho ngứa mắt trần gian
Lá mùa thu cũng đổi lấy sắc vàng
Cho vũ trụ chuyển sang màu tươi mới

Này trần thế đổi thay hay chờ đợi
Kiếp lạc loài đem đổi chác thời qua
Để cho thu thôi khóc đến nhạt nhòa
Rêu phong cả nét ngà … xanh pho tượng

Thu buông bỏ cho hồn thêm độ lượng
Gió xoay chiều quay hướng nhận lòng hương
Để cho tâm thanh thoát một đêm trường
Nhân thế mở con đương trần đạo lý …

Chỉ Ta Hiểu Ta

Tác giả: HOANGHAI

Đời người khổ ải trăm đường
Đôi khi cũng phải, nhịn nhường cho qua
Bởi vì… chỉ ta hiểu ta
Cho dù thân thuộc, cũng là ngoài thân.

Trông xa rồi lại ngó gần
Quay qua ngoảnh lại, tấm thân dại khờ
Tìm đâu… một chút tình mơ
Khơi trong nỗi nhớ, mắt mờ chưa ra.

Cuộc đời đầy rẫy phong ba
Sóng đời cuồn cuộn, khiến ta hiểu nhiều
Sống thì chẳng được bao nhiêu
Sao không buông bỏ, tự kiêu ích gì.

Trở về nương tựa Từ bi
Đoạn trường đau khổ, chính vì tương lai
Mê chi… chấp ngã đúng sai
Nâng lên đặt xuống, chẳng ai giúp mình.

Khi lòng buông bỏ thật tình
Tìm về Bến giác, là mình thương ta
Ngày đêm tâm niệm Di Đà
Thoát vòng khổ ải, vậy là an nhiên.

Tịnh Tâm Là Hỷ Xả

Tác giả: Tịnh Nguyệt Vân

Tịnh tâm là hỷ xả,
là buông bỏ tất cả
để thường sống an vui
và trọn vẹn bao la.

Tịnh tâm là buông bỏ
tất cả mọi âu lo
để thường sống trọn vẹn
tuyệt vời như là gió.

Tịnh tâm trong vô niệm
để luôn sống tỉnh điềm
và muôn thuở tươi mát
như hoa sen vô nhiễm.

Tịnh tâm trong an lạc,
cho đời luôn tươi mát
để thường giúp muôn lòai
vui sống tròn vô tác.

Vô tác là hồn nhiên,
là vui sống thần tiên
để cho niềm hạnh phúc
muôn thuở thành miên viễn.

Tịnh tâm trong Chơn lý
để luôn sống hoan-hỷ
và thường giúp muôn lòai
vui sống cùng Minh trí.

Minh trí là trí sáng
muôn thuở đầy minh quang
nên thường giúp muôn lòai
vui sống trọn bình an.

Chơn lý vốn vô ngôn
nên vượt thóat dại, khôn
để thường giúp muôn lòai
luôn sáng suốt, ôn tồn.

Vô niệm là Chơn lý
nên muôn thuở từ bi
và thường giúp muôn lòai
luôn sống tròn hoan hỷ.

Vô niệm là vô ưu
như trăng sáng mùa Thu
nên thường giúp muôn lòai
thóat si mê, hận thù.

Vô niệm là chơn lạc,
là sống tròn tươi mát
nên thường giúp muôn lòai
như Chư vị Bồ Tát.

Nguyện thường luôn tịnh tâm
để sống tròn tươi thắm
và thường giúp muôn lòai
vượt thóat bao mê lầm.

Tịnh tâm trong thanh tịnh,
trong Nguồn sống tịnh minh
để thường giúp muôn lòai
vui sống trọn an bình.

Tịnh tâm trong Trí huệ
muôn thuở vẫn tinh nhuệ
để thường giúp muôn lòai
vượt thóat mọi si mê.

Tịnh tâm trong chơn lạc,
trong Nguồn sống vô tác
để thường giúp muôn lòai
luôn sống tròn tươi mát.

Tam Bảo là Nguồn sống
luôn mầu nhiệm, linh động
nên thường giúp muôn lòai
vui sống tròn sạch trong.

Nguyện Tam Bảo mười phương
thường soi sáng, chỉ đường
và thường giúp muôn lòai
luôn sống tròn cao thượng.

Nguyện Từ Phụ Di Đà
thường hộ niệm tất cả
và luôn giúp muôn lòai
vui sống trọn an hòa.

Nguyện ánh sáng Minh trí
thường soi muôn lối đi
để thường giúp muôn lòai
luôn sống tròn hoan-hỷ.

Nguyện bao công đức lành
giúp muôn lòai vãng sanh
cõi Tây Phương Cực Lạc
muôn thuở vẫn cao thanh…

>>>XEM ĐẦY ĐỦ: CHÙM thơ Phật giáo, Phật pháp hay về cuộc sống vô thường

5. Những câu thơ ý nghĩa về sự buông bỏ

Buông bỏ là điều chúng ta nên làm để bản thân cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản hơn. Với những chuyện không vui ở quá khứ, thôi day dứt và hoài niệm về nó. Với những người không còn bên cạnh ta, thôi níu kéo để cả hai được bình yên. Với những việc không thể làm được, thôi tự trách và để nó ngủ yên,...

tho-buong-bo 4

Thơ ý nghĩa về sự buông bỏ

BUÔNG TAY ĐI

Thơ: Tùng Trần

Buông tay đi..còn gì đâu níu kéo
Khi tình ta như hoa héo nhụy tàn
Trách ai đây khi duyên nợ lỡ làng
Em cứ vậy anh càng đau lòng lắm

Buông tay đi..em đừng nên cố nắm
Bởi hai ta giờ xa thẳm chân trời
Gắn mỉm cười mà mắt lệ anh rơi
Về đi em để vui lòng cha mẹ

Buông tay đi..con đường xưa lặng lẽ
Kể từ giờ sẽ thiếu bước chân nhau
Chẳng nợ đời còn biết phải làm sao
Đành buông tay nghẹn ngào trong ly biệt

Buông tay đi..dẫu tình còn thắm thiết
Chữ sang hèn luôn cay nghiệt bẽ bàng
Mộng không thành nào phải bởi dối gian
Em sang ngang vì lòng mang hiếu nghĩa

Buông tay đi..thôi đừng buồn em nhé
Kỷ niệm nào năm tháng sẽ quên thôi
Mạnh mẽ lên bước tiếp đoạn đường đời
Gắng mỉm cười sống cùng người êm ấm

Nhưng hãy nhớ..ở phương trời xa lắm
Có một người dõi ngóng bước chân em.

An Nhiên

Tác giả: YÊU THOÁNG QUA

Buông bỏ hết cho lòng thanh thản
Mở trái tim kết bạn gần xa
Từ nay vui thú thơ ca
Chẳng màn luyến ái ngày qua thế nào.

Muốn cuộc sống mai sau tươi đẹp
Ta hãy nên rũ dẹp sầu vương
Chan hòa hữu hảo ngàn phương
Đời còn hạnh phúc tình thương bạn bè.

Buông bỏ những ê chề cuộc sống
Cho tương lai ước mộng thắm xinh
Thế gian nhân nghĩa hữu tình
Đừng vì quá khứ đinh ninh khổ sầu.

Buông bỏ hết niềm đau mê mãi
Ta thấy lòng tự tại an nhiên
Không còn ngày tháng ưu phiền
Xua tan khổ lụy triền miên thuở nào.

Từ nay sẽ thắm trao thi phú
Buông sân si níu giữ thâm tình
Còn bao ước mộng đẹp xinh
Đừng nên chán nản kẻ khinh người cười.

Ta sẽ thấy cuộc đời rộng mở
Không còn những đau khổ đeo mang
Niềm vui cuộc sống dần loang
Đời thêm tươi đẹp an nhàn thảnh thơi.

Bởi ta đã buông rời bể ái
Xa tham sân ngu dại lợi danh
Nên đời sẽ mãi tươi xanh
Sống vui an hưởng chẳng tranh với đời.

THI RỚT BỞI CHỮ BUÔNG

Thơ: Mạc Phương

Em đã từng cố theo học chữ BUÔNG
Nhưng quá khó khi nuông chiều cảm xúc
Muốn bình yên không xốn xang vòm ngực
Để nụ cười luôn rực rỡ trên môi.

Chỉ một từ mà học mãi chưa thôi
Mấy ngàn ngày đã qua rồi vẫn vậy
Bài kiểm tra luôn tự mình nhận thấy
Chưa bao giờ tin cậy đạt điểm năm.

Sáng trưa chiều em sợ nhất trầm ngâm
Lệ sẽ ứa âm thầm nơi khóe mắt
Bởi mong chờ được cuộc đời sắp đặt
Được nhân đôi ăm ắp những niềm vui.

Muốn học BUÔNG không ao ước ngậm ngùi
Không khát khao ngọt bùi trong thiên hạ
Không mong nhớ không gió mưa tơi tả
Mà bình tâm trước mọi ngả vui buồn.

Có lẽ là khó học nhất chữ BUÔNG
Bởi cuộc sống là ngọn nguồn đau khổ
Rồi tâm tư níu ghì dòng bão tố
Vì yêu thương luôn ngự ở trong tim.

Mình đã xa nhau

Sưu tầm

Ừ! Thì mình đã xa nhau
Tình xưa là nước qua cầu ấy thôi
Sao lòng vẫn thấy bồi hồi
Nghe chừng tàn tạ đôi môi tháng ngày

Ừ! Thì mình đã chia tay
Người đi để lại phương này nhớ thương
Vàng phai chiếc lá bên đường
Tơ trời sót lại vấn vương mây chiều

Mai sau nhớ lấy đôi điều
Tạ tình nhau chỉ thêm nhiều đắng cay
Người đi như khói trên tay
Lụi dần điếu thuốc vàng phai nửa đời.

BUÔNG – ĐỂ THẤY NHỮNG GÌ CÒN LẠI LÀ QUÝ GIÁ

Thơ: Trúc Thanh

Tôi đã từng đưa tay níu vành nắng rách
Nắng vuột trôi và chìm xuống đáy hoàng hôn
Tự dưng muốn ngồi thật lâu ngắm lại tâm hồn
Tìm một lý do để nở nụ cười nhưng tìm thế nào cũng vẫn loay hoay trong vòng chìm-nổi
Cuộc sống đôi khi là bức tranh hồng, đôi khi là bài thơ lỗi

Và tôi….
Nhiều lắm những lần hóa thành cuộn tơ rối những sợi trắng-đen
Tôi đã sai bao nhiêu lần khi bắt con tim dẫu biết yếu mềm vẫn cố sức bon chen
Dẫu biết rằng sẽ đau nhưng cứ muốn ôm khư khư những điều không thể
Cảm giác nào cho những khi vô tình nghe được điều mà người cho rằng khi nghe xong ta sẽ đau nên không bao giờ người kể?
Nó tương tự như những lần ta bước hụt giữa chiêm bao và lao trở về chính ta bằng một cú bắn người
Bao nhiêu đắng cay đổi được một nụ cười
Để được yêu, hạnh phúc và bình yên ta phải trả bao nhiêu những ưu phiền và trăn trở?

Tôi đã từng đưa tay hái giấc tình dang dở
Một mình ngồi đối diện với con tim và bảo rằng tất cả sẽ qua
Cơn tâm chấn dù cấp độ bao nhiêu rồi cũng sẽ đến lúc bão hòa

XẢ BUÔNG

Thơ: Ngạo Thiên

Sống yêu thương như ngàn hoa thơm ngát
Sống ở ác thân xác ta hao mòn
Sống thật lòng đời thắm đẹp tô son
Sống từ bi sẽ thấy đời hạnh phúc

Trăm con sông lúc trong rồi hoá đục
Giống như ta có lúc cũng đổi thay
Đời trải nghiệm nuôi lớn ta từng ngày
Biết xả buông lành thay cho kiếp sống

Đời ngắn ngũi nên đừng chìm trong mộng
Mơ càng nhiều thất vọng lại càng xa
Sống biết đủ an lạc sẽ dung hoà
Đời vô thường bên ta là định luật.

6. Chùm thơ học cách buông bỏ bạn khắc ghi

Học cách buông bỏ một vài thứ sẽ giúp tâm hồn bạn được nhẹ nhàng, thanh thản. Bắt tay vào thực hiện ngay hôm nay, bạn sẽ cảm nhận được sự thay đổi từng ngày. Cùng lắng lòng với chùm thơ học cách buông bỏ sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-buong-bo 5

Thơ học cách buông bỏ

Rộng Lượng

Tác giả: TP Minh Đạo

Tâm rộng lượng chiếu soi mở lối
Như đèn trời sáng mãi không lu
Tham sân si mạn đón lao tù
Buông xả đi đừng theo lối nhỏ.

Quảng đại bao dung tâm sáng rõ
Giúp cho người xóa bớt thương đau
Ngọt bùi cay đắng tựa bên nhau
Thêm sức sống cho đời ý nghĩa.

Bỏ qua đi lòng vơi phiền muộn
Chất chứa hận thù chỉ đắng cay
Sống hỷ xả làm người xứng đáng
Cho trần gian nối mãi vòng tay.

Tâm rộng lượng lối vào cửa đạo
Cứ thương đi những kẻ cơ hàn
Cùng gíup nhau thẳng bước sang trang
Vực hết dậy ngày mai tỏa sáng.

Tâm rộng lượng trời cao vũ trụ
Gieo tình thương kết nối bao dung
Để vạn vật qui về tánh lặng
Ánh hào quang diệu tỏa khôn cùng.

Buông Tay!!

Tác giả: Khương Thuỵ Phùng

Buông tay là giải thoát nhau
Buông tay từ đó lòng đau vô vàn
Buông tay là hạ bức màn
Buông tay là lệ tuôn tràn khóe mi
Buông tay ta nói chia ly
Buông tay hai đứa cách ly đôi đường
Buông tay nhưng vẫn còn thương
Buông tay nhưng vẫn vấn vương trong lòng
Buông tay thật quá đau lòng
Buông tay cuộc sống xoay vòng thời gian
Buông tay mới thấy gian nan
Buông tay mới thấy tình tan theo đời
Buông tay từ đó cạn lời
Buông tay từ đó ngàn đời cách xa
Buông tay nhưng vẫn thiết tha
Buông tay nhưng vẫn thứ tha sai lầm
Buông tay sẽ chẳng làm ầm
Buông tay là sẽ âm thầm bước qua
Buông tay đừng khóc lu loa
Buông tay mộng ước xóa nhòa từ đây
Buông tay quá khứ còn đây
Buông tay kỷ niệm vẫn đầy trong tim
Buông tay ta vẫn còn tin
Buông tay có lúc sẽ tìm lại nhau
Cuộc đời ai biết ngày sau
Biết đâu ta lại cùng nhau…..tìm về!

Ừ…..! Thì Thôi…

Tác giả: Tây Thi

Ừ! Thì thôi… mình buông tay anh nhé!
Mình trở về gác nhỏ níu cô đơn
Mắt buông lơi bao lúng liếng giận hờn
Bóng cô độc, ngẩn ngơ in tường vắng
Ừ! Thì thôi…sao nghe hồn trĩu nặng!
Nụ môi cười… phút chốc bỗng xa xôi
Tiếng yêu thương, lời mật ngọt trên môi
Bay trong gió… rồi tan vào…hư ảo
Ừ! Thì thôi…tàn mùi hương dã thảo
Chút tình đầu xin trả chốn hư vô
Xin qua đi, ngày hờn dỗi ngây ngô
Xin cho lại trắng trong hồn con gái
Ừ! Thì thôi….khối tình sầu thơ dại
Mình mang về cất giữ ở trong tim
Thuở chân hoang mình lạc lối đi tìm
Yêu dấu cũ, nhạt nhoà theo ngày tháng
Ừ! Thì thôi….thì giã từ lãng mạn
Lẽ loi mình …bóng nhỏ cuối sân ga
Tím đường chiều nhập nhoạng những chia xa
Ừ… thì thôi…. mình buông tay….anh nhé!

Im Lặng

Tác giả: Hồng Dương

Dòng sông chảy mang nước đầy thơ mộng…
Mảnh trăng gầy đọng ước vọng tròn căng…
Tuổi thơ qua gieo rắc cháy dung nhan
Hồn thi sỹ đầy ngập tràn âm hưởng

Em im lặng như trăng vàng tơ tưởng
Chỉ nhìn thôi trong gió chướng muộn phiền
Im là tiên hồn thêu dệt trắm miền
Trong vô vọng buồn gắn liền khoảng cách

Trong im lặng bỏ qua dòng ngõ ngách
Kiếp điêu tàn hồn thử thách thời gian
Im là nhường đánh đổi cả gian nan
Im là nhịn những dối dan đau khổ…

Im lặng để quên hết lời cám dỗ
Im để lòng qua bến đỗ khói sương
Lặng như trăng sáng vằng vặc đêm trường
Im là rõ… thay lời thương ngọt dịu…

Là ý thức gió ngàn bay mây níu
Cõi lặng im đời như cứu linh hồn
Lặng đợi nhau dạ nổi sóng vỗ dồn
Bao khổ lụy dập vùi chôn cõi chết

Im là tĩnh cho nỗi niềm đông kết
Để suy tư sâu tận hết mặn nồng
Im là vàng hồn đến chốn mênh mông
Cho tâm sợ cho tình không ai hiểu !

Biển muối mặn vẫn im bao nhiêu kiểu
Người đời im mặc ai hiểu nỗi lòng
Tâm tĩnh lặng để nhớ cứ mênh mông
Như đêm vắng ươm màu hồng buổi sáng

Đất trầm mặc giữ mầm xanh chờ nắng
Người yêu người im ngậm đắng nuốt cay
Hồn yêu trăng lặng lẽ thức đêm say
Yêu em lắm… nên nói hay im lặng….

Vầng trăng sáng ai nói lòng không nặng
Áng mây hồng ai rõ đặng tình không
Buổi hoàng hôn sao tím ngắt cay nồng
Mong em hiểu lạnh mùa đông đã hết…

Sự im lặng đôi khi là cõi chết
Giết tình đời triệt hết mọi yêu thuơng
Vất bổ đi tất cả mọi vấn vương
Đây cô độc đây đoạn trường quan ải…

Trong im lặng có ai còn ngoái lại
Cõi vô thường niềm tê tái nhạt phai
Im lặng cho trăng thanh thản đêm dài
Im lặng để… ươm lâu đài gian dối…

Nhìn Những Giọt Mưa Sa

Tác giả: Việt Dương Nhân

Nhìn những giọt mưa sa
Nỗi buồn tháng ngày qua
Hỏi lòng còn chất chứa
Hay buông xả xóa nhòa ?
Sao nghe tim nằng nặng
Những nỗi sầu chưa tan
Chuốc ưu phiền mặn đắng
Bỗng phút chốc thở than !!

Khi Đời Đã Đi Qua

Tác giả: HOANGHAI

Khi đi qua chặng ngủ tuần
Biết học Phật Pháp, tu thân đổi đời
Tâm tánh cũng sẽ chuyển dời
Sợ gieo thêm nghiệp, nói lời nhẹ êm.

Khi biết buông xã ngày đêm
Sân Si xa lánh, càng thêm an lòng
Dẫu cho số phận đục trong
Nhìn đời Nhân quả, thấy lòng xót thương.

Khi đời hiểu rõ Vô thường
Sinh Lão Bệnh Tử, con đường phải qua
Nghiệp duyên bất kể trẻ già
Thiếu nợ phải trả, cũng là đương nhiên.

Khi đã học hỏi Thánh Hiền
Quay đầu nhìn lại, thì liền nhận ra
Muôn sự tốt xấu do ta
Có gieo có gặt… sao qua lưới trời.

Ngẫm suy muôn sự ở đời
Sống cho phải Đạo, lỗ lời tại Tâm
Hãy gieo Phước Đức nẩy mầm
Tương lai tươi đẹp, âm thầm giàu sang.

Buông bỏ là một sự lựa chọn khôn ngoan trong cuộc sống. Cuộc sống không chỉ có sự sở hữu mà còn có sự buông bỏ. Khi bạn biết cách buông bỏ để trở về chính mình, bạn sẽ giúp đôi tay và tâm trí được thảnh thơi, giữ được những vẻ đẹp quý giá nhất thuộc về chính bạn, cảm nhận được sự yên bình trong tâm hồn. Đó cũng chính là thông điệp mà chùm thơ buông bỏ, buông tay, buông xả để tâm an lạc, yên vui trên đây muốn nhắn gửi.

>>>XEM THÊM: CHÙM thơ về thân tâm an lạc, thơ thanh tịnh, an nhiên, tự tại ý nghĩa

Thái Huỳnh

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN