phone messenger zalo

CHÙM thơ về cuộc đời bất công, thơ về cuộc đời bạc bẽo xót xa

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » CHÙM thơ về cuộc đời bất công, thơ về cuộc đời bạc bẽo xót xa
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Cùng Thieuhoa lắng lòng vơi chùm thơ về cuộc đời bất công, thơ về cuộc đời bạc bẽo đau lòng, xót xa sau đây để tìm tiếng lòng của riêng mình nhé !

Chắc hẳn ai cũng đã đôi lần trong cuộc sống than thở rằng: Đời thật vô vị, đời thật bất công. Đã đôi lần tuyệt vọng vì sự đời như thế nhưng cuộc sống vẫn cứ tiếp diễn, và tồn tại những điều bất công dù muốn hay không. Cùng Thieuhoa lắng lòng vơi chùm thơ về cuộc đời bất công, thơ về cuộc đời bạc bẽo đau lòng, xót xa sau đây để tìm tiếng lòng của riêng mình nhé !

1. TOP 10+ bài thơ về cuộc đời bất công thật đau lòng

Top những bài thơ về cuộc đời bất công mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây gặp buồn phiền, bất trắc trong cuộc sống. Hãy cùng tham khảo để tìm tiếng lòng của mình bạn nhé !

tho-ve-cuoc-doi-bat-cong 0

Thơ về cuộc đời bất công

Cơm Nắm Muối Mè 

Sưu tầm

Thuở hàn vi chòi tranh vách lá
Vạt phên thưa nắng hắt hiu soi
Đời buồn lơ lửng đời trôi
Đói no một nắm cơm ôi muối mè…

Hạt cơm trắng như tay hàn sĩ
Trắng công danh trắng cả đường mây
Người qua thả chút thương vay
Nhìn theo chạnh nỗi tỉnh say nhân tình…

Mỗi ngày qua tơ vương hạt bụi
Lấm chấm hồn mặn nhạt hư không
Ngẩn ngơ tiếc một dòng sông
Chảy qua bến vắng chẳng mong ngày về…

Hôm nay giữa phố người xao xác
Bày tiệc vui nhớ nắm cơm xưa…
Muối mè ai rắc vô mưa
Để cho nước mắt nhặt thưa ngậm ngùi…

Bất Công

Tác giả: Hồng Dương

Bắc thang lên hỏi ông trời
Tại sao ông để người đời bất công
Người tham có bạc như rồng
Kẻ ngèo thiện chí nhưng không có nhà

Chém cha chết mẹ mấy cha
Tham quan đục khoét dân nhà đắng cay
Đường trần chẳng rõ thẳng ngay
Người ăn không hết người cày không ra

Phải chăng nhân thế có ma
Chức cao vọng trọng thành ra cựa quyền
Bắc thang lên hỏi cơ duyên
Quan tham tham quá ôm nguyên lệnh trời

Bắc thang lên hỏi ông trời
Dân đen xơ xác tơi bời mãi không?
Bắc thang lên hỏi mấy ông
Thăng quan tiến chức không tiền nổi không?

Tiện đường cũng hỏi các ông
Tiền không, chữ ít, có ông, chức này?
Tính mưu soạn kế ra tay
Nghĩ ngay dân chúng đục ngay dân lành

Đục luôn đất nước an lành
Cây xanh xơ xác tan tành Thủ Đô
Xin việc phải tính bằng đô
Cụ Hồ khuyên bảo! Mơ hồ xưa kia
Bắc thang để hỏi nơi kia
Hỏi ông CHÍNH ấy nơi kia PHỦ nào?

Răn Ta

Sưu tầm

Bao nhiêu thế sự ở đời
Buồn vui – sướng khổ – khóc cười – hơn thua
Ngẫm suy sống được vẹn vừa
Lương tâm chẳng thể bán mua bằng tiền

Nhưng đời vật chất đảo điên
Bao nhiêu cám dỗ gắn liền thân ta
Người nào kiên định vượt qua !?
Không thì sa ngã quỷ ma kéo về

Có người chìm đắm si mê
Vô tư tận hưởng hả hê chẳng màng
Biết đâu xa lắm niết bàn
Chân như lạc mất hướng đàng ngục lôi

Giật mình một kiếp người trôi
Thì ai cũng phải phủi rồi trần gian
Con người nghiệp nợ đa đoan
Sao khi nhắm mắt vẫn còn tiếng thơm

Tình nồng nghĩa đượm ta ươm
Ngày sau nhặt nhạnh tinh tươm đóa tình
Bao nhiêu vật chất phù sinh
Chỉ là một khối vô minh xa mờ

Mượn câu lục bát đề thơ
Răn ta , răn những dại khờ thế nhân
Sống vui trên nẻo đường trần
Giữ tâm trong sáng vạn lần khó thay.

Đời

Khuyết danh

Dòng đời hối hả bon chen
Con người đổi trắng thay đen mấy hồi
Sống vì danh lợi mà thôi
Đời là danh nghĩa cái nôi tội tình

Ai ai cũng nghĩ cho mình
Mấy ai bị chửi lặng thinh hiền từ
Cái tôi cứ giữ khư khư
Thương người đối đãi nhân từ, mấy ai?

Còn không? người tự biết sai
Ăn năn hối lỗi…mới tài thánh nhân
Ở đời danh nghĩa người thân
Đằng sau tính toán bất cần là ai

Đời là một kiếp đầu thai
Làm người sửa chữa nhưng ai sẽ làm
Hay là càng lợi càng tham
Hữu danh vô thực tự làm khổ nhau

Đời là một kiếp thương đau
Đời này nối tiếp đời sau tội tình.

Suy Ngẫm

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Đói no cách biệt nghìn trùng
Giàu nghèo thì cũng về cùng một nơi
Đời người trong đục đầy vơi
Sang hèn thì cũng một nơi về nguồn

Sống sao đừng để ai buồn
Sống đời không phải cúi luồn khắp nơi
Sống đừng để thẹn với đời
Sống sao trọn vẹn với lời núi sông

Cuộc đời còn lắm bất công
Trở về cát bụi cũng đồng như nhau
Sống đừng làm ai khổ đau
Sống sao con cháu ngày sau tự hào./.

Hai mặt cuộc đời

Tác giả: Bách Tùng Vũ

Hỏi trong kiếp sống làm người
Ai không nếm đủ khóc cười thế gian
Này ai số kiếp lầm than
Hay ai phận bạc trái ngang nặng lòng
Này ai trôi nổi long đong
Hay ai khốn khổ lưng cong gánh sầu

Cuộc đời là những chuyến tàu
Người là thuyền trưởng đương đầu bão giông
Biển đời rộng lớn mênh mông
Buông tay ngã lái thì không đến bờ
Cuộc đời vốn rối như tơ
Làm sao khéo gỡ không vơ lụy sầu

Nhân tình thế thái muôn màu
Người ghen kẻ ghét mưu cầu lợi danh
Lòng người tốt xấu mong manh
Khi đen lúc trắng cũng nhanh đổi dời
Sống trong dâu bể cuộc đời
Lựa điều để sống lựa lời tặng nhau

Cuộc đời hai mặt trước sau
Dù là oan trái khổ đau vốn nhiều
Nhưng đời cũng đẹp bao nhiêu
Vì đời còn có muôn điều tốt tươi
Đời đẹp vì có tình người
Đời đẹp vì có nụ cười thiện lương

Bao người chia sớt tình thương
San cơm sẻ áo nhịn nhường tha nhân
Bao người đẹp đức tốt ân
Bao người cứu rỗi chúng dân đói nghèo
Căn lành nghiệp tốt vẫn gieo
Người đi từ thiện mà theo lên rừng

Người giàu đói khổ đã từng
Nay đem của cải mà mừng chúng sinh
Người đem câu kệ lời kinh
Luận vào nhân thế… Vô minh tiêu dần
Cho nên trong cõi hồng trần
Cuộc đời hai mặt… Ta cần…Tĩnh suy…!

>>>XEM THÊM: Chia sẻ 45+ bài thơ buồn về cuộc sống bạn gửi gắm nỗi niềm

2. Chùm thơ về cuộc đời bất công ngắn gọn

Từ trước đến nay, mọi người thường quan niệm: cuộc sống vốn dĩ không công bằng và tự an ủi bản thân rằng phải tập quen dần với điều đó. Cũng đúng là thế thật, ngoại trừ những người tài năng xuất chúng, người bình thường như chúng ta phải từng ngày vật lộn với những khó khăn trong cuộc sống. Vậy nên, mọi người thường dễ cảm thấy cuộc đời này bất công. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ về cuộc đời bất công sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-ve-cuoc-doi-bat-cong 1

Thơ về cuộc đời bất công ngắn gọn

Xót Xa

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Ông trời sao quá nỡ bất công?
Nỡ gieo cay đắng xót thương lòng
Đời bao ngang trái nghe đau đớn
Xa cách muôn trùng mọi ước mong
Thắt chặt đời này trong bóng tối
Làm sao thoát khỏi kiếp long đong?
Làm sao thoát khỏi đời ngang trái?
Giúp phận cơ hàn thỏa ước mong.

Cuộc Đời

Sưu Tầm

Thôi chớ có trông chờ duyên số
Cuộc đời mình hãy cố vượt lên
Dù cho sinh ở phận hèn
Cũng xin vững chí đua chen với đời

Sự bất công khắp nơi đều có
Hãy tìm đường sáng tỏ mà đi
Than than, Khóc khóc mà chi
Ngẩng đầu mà sống có gì mà đau…

Kiếp Phụ Nữ

Tác giả: Tuyền Linh – Dulan

Có những bức xúc chẳng nói ra đây được
Bởi vô tình thành quy luật của đất trời
Có những thiệt thòi chẳng ai chịu nhìn thấy
Kể cả Ông Trời cũng ngoảnh mặt ngó lơ

Ngày Phụ Nữ – ôi tôn vinh người Phụ Nữ
Mép môi nào đưa đẩy… ôi, khéo đẩy đưa
Trong sâu thẳm ngàn… ngàn lần Phụ Nữ chịu
Gánh nặng không tên…đàn ông vẫn chưa vừa

Họ thiệt thòi trong bản năng và bản ngã
Thực tế rõ ràng, ai được, mất hơn ai ?
Trời sinh ra, mỗi người riêng một bản thể
Ông trời già đặt để thật quá là sai….!

Luật công bằng từ đâu, chẳng bao giờ thấy ?
Chỉ thấy sờ sờ những tình huống bất công
Người Phụ Nữ cũng đầu đen và máu đỏ
Sao luôn luôn phải lép vế với người chồng ?

Này em hỡi, kiếp sau đừng làm Phụ Nữ !
Để anh không còn là một kẻ bất công
Lúc em muốn mà anh vô tình không biết
Em sẽ thiệt thòi, chăn chiếu lại trống không…!

Bất lực!

Tác giả: Gió Một Chiều

Ngước lên trời hỏi đời sao vậy?
Bao chuyện buồn xảy đến với tôi
Không lời than không tiếng ỉ ôi
Người lại bảo tôi ngu đần không biết…
Nếu tôi biết tôi vẫn chịu thiệt
Vì có ai san sẻ cùng tôi
Một vòng tay đến một bờ môi
Tôi nào dám mơ và dám ước…
Sức khỏe yếu không thể sống trong say khướt
Vậy làm sao tôi quên lãng chuyện đời
Vậy làm sao tôi có thể buông lơi
Để sống tiếp phần đời còn lại…

Đời Buồn​

Sưu tầm

Cuộc sống ơi sao trôi lặng lẽ
Để ngày dài biết sẽ về đâu
Không tương lai, cuộc sống một màu
Toàn lo lắng và nỗi đau chất chứa.

Có phải chăng…cuộc sống không phép màu
Không san sẻ và không ai hiểu thấu?
Bao khó khăn vất vả một mình mình gánh chịu
Mọi lo lắng,gian truân trên đoạn đường đã qua.

Cuộc sống buồn cứ lặng lẽ trôi qua
Và bao đau khổ xót xa một mình
Cũng là một kiếp con người
Sao long đong chốn biển đời xa xôi

Cuộc đời như dòng nước trôi
Luôn vẫn tiếp diễn mà thôi hỡi đời!

Chan hoà số phận ốm đau có mình!

Phải không ai

Tác giả: Tùng Trần

Còn nhiều lắm những phận đời tay trắng
Vì cuộc đời chẳng may mắn như ai
Nên biết gì đến hai chữ tương lai
Đành phó mặc theo tháng ngày trôi nổi

Tuy chạnh lòng nhưng nào đâu dám nói
Khi biết rằng còn lắm giữa dòng đời
Giấu nỗi buồn mà nước mắt tuôn rơi
Nên đôi khi muốn có người đồng cảm

Cùng trút cạn nỗi niềm trong tâm khảm
Cho tâm hồn bớt ảm đạm thể lương
Để đôi chân mạnh bước tiếp chặn đường
Nơi đáy mắt chẳng còn vươn sầu lệ

Được mỉm cười không âm thầm câu nệ
Kiếp cơ hàn chỉ ước thế mà thôi
Chẳng cơ cầu hay mộng mị xa xôi
Phải không ai…những người cùng cảnh ngộ.

3. Những bài thơ hay về cuộc sống bất công

Cuộc đời giống như một trò chơi. Nếu muốn trở thành người thắng cuộc, bạn phải nắm trong tay những quy tắc chính của trò chơi này. Bằng không, bạn sẽ mãi cảm thấy cuộc đời này bất công với bạn mà thôi. Đó là thông điệp mà những bài thơ hay về cuộc sống bât công sau đây muốn gửi gắm.

tho-ve-cuoc-doi-bat-cong 2

Thơ hay về cuộc sống bất công

Một cuộc đời

Thơ: sưu tầm

Đời người như ngọn gió thu
Thoảng bay nhè nhẹ vi vu giữa trời
Sớm mai sương đọng hoa cười
Nắng trưa gay gắt vẽ vời đẩy đưa

Chiều tàn xối xả cơn mưa
Đêm buồn rủ bóng lưa thưa giọt sầu
Heo may vội vã canh thâu
Chập chờn thức tỉnh còn đâu giấc nồng

Hiên nhà lành lạnh gió đông
Rít bên khe cửa, se lòng hắt hiu…..
Một đời sống để thương yêu
Tránh gây phiền phức, làm điều không hay

Cho dù nhanh chậm tháng ngày
Ra đi thanh thản, hồn bay nhẹ nhàng
Xác thân rồi cũng sẽ tan
Người trần không trách, không bàn về ta

Lối rẽ cuộc đời

Thơ: sưu tầm

Bên lề cuộc sống kẻ tha hương
Lối rẽ là đâu cuối đoạn đường
Lặng lẽ bao ngày xuôi bến nhớ
Âm thầm những buổi ngược dòng thương

Tình đen vội bỏ niềm say đắm
Số bạc thời ôm nỗi chán chường
Vị đắng mùi cay đời nếm trải
Ưu phiền muốn giải lại càng vương

Vẫn nợ cuộc đời
Nụ cười vẫn nở trên môi
Ẩn trong nổi nhớ đơn côi tình buồn
Đường đi phía trước-về nguồn
Ta còn u uẩn nổi buồn riêng mang.

Cuộc đời

Thơ: sưu tầm

Có những người một mạch bước qua ta
Dù trước kia từng xem nhau quan trọng
Có những người từng dựa nhau để sống
Nhưng hôm nay đã xa cách mất rồi

Có những người đã từng thốt trên môi
Hạnh phúc là đây nên đừng đi đâu cả
Dù cuộc đời đôi khi còn vất vả
Nhưng hãy nắm tay để bước tiếp tháng ngày

Có những người vốn vay-nợ, nợ vay
Chẳng phải yêu thương mà là lời nói dối
Có những người suốt cả đời trăn trối
Tìm cách biện minh cho những việc mình làm.

Có những người đi hết đời không cam
Chẳng hiểu tại sao họ lại làm như thế
Có những người vốn đơn thuần đến thể
Chỉ nghĩ họ thôi dù mọi thứ thế nào.

Đời hư thực

Thơ: sưu tầm

Bình minh nơi xứ lạ xa quê
Màu hồng tím mờ mờ hư ảo
Đời là giấc mộng dài mơ dạo
Để một ngày về cõi hư vô…

Mặt trời lên cảnh hiện đời phô…
Bóng thời gian vào mồ dĩ vãng
Tình, cơm áo gạo tiền…bảng lảng
Đời vẫn còn hơi thở trần gian…

Có lúc

Thơ: sưu tầm

Có lúc vẩn vơ ngồi hát
Ngậm ngùi ngày tháng đi qua
Dĩ vãng rớt trong lơ đãng
Nụ hôn ngày cũ nhạt nhòa

Có lúc ngây ngô im lặng
Dõi theo ký ức một thời
Tình yêu hư hao, tan vỡ
Cõi lòng nức nẻ rụng rơi

Có lúc thẫn thờ hiên vắng
Mộng mơ đã cất cánh bay
Tương lai dường như chán nản
Tìm chi giây phút miệt mài

Có lúc âm thầm nhung nhớ
Kỷ niệm chuyện chúng mình thôi
Bỗng dưng tim òa nức nở
Vuột tay ngày cũ qua rồi

Thói đời điêu ngoa

Thơ: sưu tầm

Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân

Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang

Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người

Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

Thói đời

Thơ: sưu tầm

Cuộc đời như thước phim dài
Người đời họ diễn, thiên tài nhập vai
Biết rằng diễn xuất rất hài
Nhìn thôi đã hiểu, chẳng nài nói ra

Lòng người hai mặt thôi mà
Cuộc đời là thế, chẳng thà để xem
Trước mặt không ngớt lời khen
Sau lưng nói xấu, nhỏ nhen từng lời

Buồn thay cái thói ở đời
Miệng đời là thế, những lời dèm pha
Tiểu nhân ganh ghét thôi mà
Thôi thì cứ diễn, ta thì cứ xem

4. Tập thơ về cuộc đời bạc bẽo thật xót xa

Chùm thơ về cuộc đời bạc bẽo, lênh đênh, chìm nổi mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây đó. Hãy cùng tham khảo nhé!

tho-ve-cuoc-doi-bat-cong 3

Thơ về cuộc đời bạc bẽo

Ai Rồi Cũng Phải Chết

Sưu tầm

Cứ vui đừng buồn nghĩ suy
Ai rồi cũng phải ra đi vĩnh viễn
Ta cười người khóc đưa tiễn
Cuộc đời như cuốn từ điển đã hết
Đó là trang cuối đoạn kết
Hết kiếp tới số phải chết mà thôi
Dù đời bạc bẽo như vôi
Dù đời gắn kiếp bèo trôi suốt đời
Ta đừng hờn trách ông trời
Mà hãy sống vui hết đời tạo hóa

Thân phận bọt bèo

Tác giả: Phương Trang

Trời chua xót lệ mưa nào tạnh
Như phận em khổ gánh bao ngày
Cũng mơ giấc mộng nồng say
Mà sao lại vẽ cảnh này hỡi ôi
Buồn đau lắm nhưng rồi cũng thấm
Vì yêu ai sâu đậm vô ngàn
Thương nhiều sầu đẫm tâm can
Cung ngân lỗi nhịp tiếng đàn bi quan
Nhiều đêm vắng canh tàn thổn thức
Lệ vơi đầy như trực tràn ra
Cũng là số kiếp đàn bà
Người vào đài các em ba bốn sầu
Đời cay đắng biết đâu lường trước
Em với chàng liệu được sánh bên
Cùng xây mộng ước vững bền
Đàn ta hòa nhịp ghép tên đan vần
Cũng lo lắm bước chân dám nặng
Bởi vì yêu cay đắng sầu bi
Hôm nay hãy mãi sao bì
Tiếng xưa khắc khoải hỏi chi dối lòng…

Đời sông nước

Tác giả: Trương Nam Chi

Không nhà phiêu dạt trên sông
Theo con nước lớn nước ròng nổi trôi
Cánh bèo nối những phận đời
Bồng bềnh cá nước chim trời lênh đênh
Cuộc đời sóng nước buồn tênh
Lắm khi chẳng biết quê mình là đâu
Thả sào đo mực nước sâu
Sông mang bao khúc nguyện cầu nên duyên
Trăng treo chênh chếch mạn thuyền
Lặng thầm soi rọi lời nguyền sầu bi
Đêm đêm sóng đẩy thuyền đi
Vẳng nghe tiếng hát Trương Chi vọng về

Như cánh lục bình

Tác giả: Nhật Lệ

Cuộc đời trôi nổi mênh mông
Xót xa cho phận bềnh bồng vô duyên
Yêu người mong phút thuyền quyên
Nhưng sao chỉ nhận ưu phiền trong tim

Cố công dầy sức đi tìm
Ước mơ nhỏ bé đang chìm tháng năm
Hạnh phúc nào quá xa xăm
Người ta khuất bóng bặt tăm bỏ mình

Thân tôi như cánh lục bình
Trên sông bát ngát lặng thinh chốn này
Rộ hoa cho bướm vui say
Rồi khi hết mật chờ ngày lãng quên

Dòng lệ chảy ngược lên trên
Bàn tay níu giữ bấp bênh mối tình
Hãy đưa tôi đến bình minh
Để tôi thấy nó đẹp xinh thế nào

Ai trong êm ái ngọt ngào
Sao tôi mang nặng nỗi đau…lục bình…

Dòng Đời

Tác giả: Yêu thoáng qua

Dòng đời bạc bẽo nghĩa gì đâu
Cuộc sống hơn thua cảm thấy rầu
Chén rượu bao ngày ta đã nhậu
Hằng đêm điếu thuốc gặm tim nhàu
Còn đây những tháng buồn đau nẫu
Để lại nhiều năm tủi dạ sầu
Chán nản ân tình như hữu hảo
Lòng người hiểm độc lắm mưu sâu.

Quy Luật Cuộc Đời

Tác Giả: ‎Toàn Tâm Hòa Nguyễn

Cuộc đời này cho ta những niềm vui
Thì có lúc sẽ nếm mùi đau khổ
Bởi dòng đời không đứng yên một chỗ
Cuốn ta vào trong một mớ bòng bong

Có nắng vàng thì sẽ có mưa dông
Sau đêm đen rồi hừng đông sẽ tới
Theo quy luật cũng chẳng cần chờ đợi
Kiếp con người cứ vời vợi mông mênh

Những vui buồn và sướng khổ lênh đênh
Ta đôi lúc còn nửa quên, nửa nhớ!
Đã chai sạn nên chẳng hề run sợ
Vẫn bước qua những nặng nợ sóng đời

Đôi lúc ngồi ngẫm lại cuộc rong chơi
Mới giật mình cả một trời gai góc
Nhưng cũng đã nhận về nhiều bài học
Mới hiểu rằng những lăn lóc… rèn ta!

>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 100+ bài thơ về cuộc đời hay, ý nghĩa đáng suy ngẫm

5. Những bài thơ châm biếm thói đời chua cay

Hãy dành thời gian chia sẻ những bài thơ châm biếm thói đời sau đây để hiểu hơn về cuộc đời này bạn nhé ! Mỗi bài thơ là lời châm biếm những thói đời tuy nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu cay. 

tho-ve-cuoc-doi-bat-cong 4

Thơ châm biếm thói đời

Thói Đời

Tác giả: Tế Xương

Người bảo ông điên, ông chẳng điên
Ông thương ông tiếc hoá ông phiền
Kẻ yêu người ghét hay gì chữ
Đứa trọng thằng khinh chỉ vị tiền
Ở bể ngậm ngùi cơn tới lạch
Được voi tấp tểnh lại đòi tiên
Khi cười khi khóc khi than thở
Muốn bỏ văn chương học võ biền!

Thói đời

Tác giả: Chưa rõ

Thói đời tựa như vôi bạc trắng
Đôi khi lòng thấy đắng mặn môi
Tình người sao chẳng lên ngôi
Để cho hạnh phúc đâm chồi nở hoa?

Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấy
Câu ân tình gió đẩy gió đưa
Bon chen, toan tính có thừa
Giả nhân, giả nghĩa, lọc lừa dối gian

Đêm khuya vắng cung đàn ai oán
Biết tìm đâu tiếng bạn tâm giao
Bạc vàng hơn giọt máu đào
Người ta mua bán đổi trao chợ đời

Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắng
Khi lòng người đổi trắng thay đen
Tham lam, ích kỷ, sống hèn
Hơn thua, ganh ghét, bon chen, hận thù …

Đời cũng chỉ phù du cát bụi
Hư danh kia tàn lụi một ngày
Cuộc đời này có trả có vay
Sân si mù quáng hao gầy tấm thân!

Cơm Nắm Muối Mè

Tác giả: Chưa rõ

Thuở hàn vi chòi tranh vách lá
Vạt phên thưa nắng hắt hiu soi
Đời buồn lơ lửng đời trôi
Đói no một nắm cơm ôi muối mè…

Hạt cơm trắng như tay hàn sĩ
Trắng công danh trắng cả đường mây
Người qua thả chút thương vay
Nhìn theo chạnh nỗi tỉnh say nhân tình…

Mỗi ngày qua tơ vương hạt bụi
Lấm chấm hồn mặn nhạt hư không
Ngẩn ngơ tiếc một dòng sông
Chảy qua bến vắng chẳng mong ngày về…

Hôm nay giữa phố người xao xác
Bày tiệc vui nhớ nắm cơm xưa…
Muối mè ai rắc vô mưa
Để cho nước mắt nhặt thưa ngậm ngùi…

Thói đời

Tác giả: Chưa rõ

Mây ngàn đọng trên cao đỉnh núi
Linh hồn buồn vá víu con tim
Sương giăng chừng núi lặng im
Dường như ai đó cố dìm phiền đau…

Vô thường đến nỗi đau bóng phủ
Vải sô thưa ấp ủ thân gầy
Trái tim sương khói chất đầy
Hư hao một cõi buồn lay lất lòng…

Hãy chấp nhận long đong số phận
Kiếp lãng sầu lận đận vô biên
Trần gian là cõi ưu phiền
Ðời là cõi tạm lỡ nghiền đắng cay…

Tránh sao nỗi thân này xanh cỏ
Hãy vui cho ai đỏ phận đời
Chớ buồn ơi kiếp chơi vơi
Rồi đời cũng một lần rơi suối huyền…

Buồn vui lắm trả nguyên lại nhé
Khép mi rồi đóng nhẹ áo quan
Còn đâu nức nở lăng loàn
Chim dang cánh mỏi bạc loang cánh buồm…

Xin trả lại đời buồn vĩnh biệt
Trả món sầu đau xiết bao ngàn
Tình duyên vỡ lỡ bóng tan
Thiên thu bia mộ nghĩa trang bóng chờ…

KẾ LÀM GIÀU

Tác giả: Phạm Minh Khôi

Mua bằng, chạy chức, kiếm quan sang
Cơ hội làm ăn “chớp” nhẹ nhàng.
Dù lớn trên che dăng khắp nước
Dây dài dưới buộc rải cùng làng.
Vinh hoa thuở trước nhờ siêng học
Phú quý ngày nay cậy lách thang.
Khéo biết khuấy bùn cho nước đục
Để xơi kễnh bụng những đô, vàng !

VỊNH CÁI PHONG BÌ

Tác giả: Văn Cường

Mấy chục tờ xanh nhét vẫn vừa
Bôi trơn thủ tục buổi bây giờ
Xiên ngang trước bụng bì không thiếu
Đút dọc sau hông ruột chẳng thừa
Che mắt quan trên gà sợ gió
Bịt mồm cấp dưới chó lo mưa
Công to, việc nhỏ tùy dày mỏng
Nắn bóp, vân vê thỏa mãn chưa ?

6. Chùm thơ buồn về cuộc đời bất công

Khi bản thân bạn đang cảm nhận thấy sự bất công, trạng thái tinh thần lo lắng, bực tức cũng xuất hiện. Ngược lại khi bất công được xử lý, giải tỏa tinh thần sẽ được thỏa mãn, thoải mái tư tưởng, hân hoan hơn. Hãy đấu tranh sự bất công của cộng đồng để giúp tinh thần bạn trở nên lạc quan, yêu đời hơn. Đó cũng chính là thông điệp mà những bài thơ buồn về đời sống bất công sau đây muốn gửi gắm.

tho-ve-cuoc-doi-bat-cong 5

Thơ về cuộc đời bất công thật buồn

Bất Công

Tác giả: Lá Mùa Thu 94 & Tuyến Patin

Lực bất đành tâm lại chửi thề
Cũng vì xã hội lắm nhiêu khê
Người ăn chẳng hết rồi đem vứt
Kẻ kiếm không ra lại nhặt về
Ngó cảnh bất công mà nẫu ruột
Trông phường vô lí thấy đau mề
Thà đui chẳng biết thời cũng kệ

Bốn Phương Chìm Nổi

Tác giả: Việt Dương Nhân

Con biết thân con phận lạc loài
Cam đành chấp nhận số mà thôi
Bốn Phương Chìm Nổi như mây khói
Mặc tình giông gió cuốn đùa trôi.

Bốn Phương Chìm Nổi con nào dám,
Trách Trời hay tạo Hóa bất công.
Đời con như thuyền trong cơn sóng
Vùi dập tơi bời giữa biển Đông.

Bốn Phương Chìm Nổi lắm long đong
Nay còn chút tâm tình ước mong:
Sao cho tất cả đều được phước
Trải một kiếp người TÂM trắng trong.

Bạc Bẽo Tình Đời

Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Mong rằng Huế chẳng giận hờn tôi
Bốn bảy mùa xa lặng lẽ rồi
Vỹ Dạ hôm nào đêm mỏi gót
Nam Hòa thuở nọ sáng mềm môi
Chiều lăng Khải Định ngồi nâng chén
Tối cổng Hoàng Cung mãi cạn mồi
Bỗng chốc quên dần khung kỷ niệm
Canh đời bạc bẽo giống màu vôi

Cuộc Đời

Tác Giả: ‎Lặng Nhìn Cuộc Sống‎

Cuộc đời như buổi chợ chiều
Đời người tan hợp dập dìu mây bay
Yêu thương tay nắm lấy tay
Đừng vì cuộc sống, đổi thay chính mình.

Cuộc đời quý nhất chữ tình
Vui buồn vẫn sống như mình hôm nay
Dù đời luôn đổi luôn thay
Giữ tâm chánh niệm thẳng ngay giữa đời.

Thế gian cần lắm tình người
Sẻ chia nhân ái nụ cười thơ ngây
Đạo Đời chân lý xưa nay
Chung tay bồi đắp dựng xây cuộc đời.

Thói Đời Điêu Ngoa

Sưu tầm

Ô hay ! một kiếp con người
Trần gian thế thái, thói đời điêu ngoa
Ai là bè bạn với ta
Đắng cay, chia sẻ mới là tình thân

Đến khi vướng cảnh nợ nần
Ví thiu, túi rám mình cần họ quên !
Bè bạn như cái bấc đèn
Vui tỏ, buồn lụi, thấp hèn, cao sang

Giàu sang, vẻ mặt khoe khoang
Bần hèn nuốt đắng, ai màng đến đâu ?
Sông có chỗ cạn chỗ sâu
Biển mênh mông biển biết đâu lòng người

Có tiền kẻ nịnh người chơi
Hết tiền lúi húi đơn côi một mình
Bè thì cạn máng ráo tình
Còn ta, chỉ biết lặng thinh nhìn đời.

Chén đắng ta say

Tác giả: Nguyễn Thanh Diệp

Nhấp cạn chén đắng ngẫm đời say
Ta say quên hết nỗi đau này
Tình người bạc bẽo như làn khói
Lưu luyến làm gì tình đổi thay.
Ngày xưa ta nguyện tay nắm tay
Dệt bao mộng đẹp gửi trời mây
Mà nay người đã quên tất cả
Tình xanh, mộng đẹp như gió bay?
Chén đắng giờ đây ta với ta
Nâng chén cho quên bóng dáng ngà
Nỗi buồn chợt đến trong khóe mắt
Nhìn quanh chỉ thấy ta với ta.

U Sầu Mình Ta

Tác giả: Nguyễn Hải

Tôi dạo phố cũng nỗi buồn sầu
Bước chân nặng nghìn cân lẽ lôi
Người từ đâu đến rồi lại đi
Để mình tôi ôm sầu vào tim

Tôi chớt khóc lệ dài trên mi
Đi qua phố vắng bóng tuổi hờn
Tôi nhìn lại bản thân u sầu
Mới biết rằng chỉ còn mình tôi

Rượu sầu chén đắng tìm quên lãng
Suy tư quên hết nỗi buồn này
Chắc có lẽ vì thân đã tàn
Nên người đã ngoảnh mặt làm ngơ

Đêm tây đô gió lạnh chợt thổi
Phố vàng … gió lạnh ….. tình tìm đâu
Tôi lang thang tìm về cuối đường
Vào cơn mê mãi mãi quên sầu ….

Có rất nhiều bài thơ về cuộc đời bất công, thơ về cuộc đời bạc bẽo xót xa và những đề xuất cho bạn cách để đấu tranh với nó, tuy nhiên lời khuyên của tôi là “HÃY MẶC KỆ NÓ ĐI”. Thay vì dành thời gian suy nghĩ về bất công, bạn hãy lên kế hoạch phát triển bản thân mình trong tương lai. Hi vọng chù thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều nguồn năng lượng tích cực

>>>XEM THÊM: TẬP thơ về cuộc sống khó khăn, thơ về cuộc đời bất hạnh, đáng thương

Thái Huỳnh

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN