phone messenger zalo

39+ bài thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » 39+ bài thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân do Thieuhoa cung cấp sau đây để cảm nhận về kiếp người bạn nhé !

Cuộc đời như một dòng nước chảy, bắt nguồn từ nơi nào, chảy qua chốn nao, đổ về chỗ nào đều không tự chủ được. Cuộc đời như những chuyến xe. Người lên, người xuống, người về, người đi, lúc hội ngộ, lúc phân ly, nụ cười, tiếng khóc có khi lặng buồn. Vậy nên bất kể tốt xấu hãy thản nhiên đối diện, đón nhận hết thảy. Hãy dành thời gian chia sẻ chùm thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân do Thieuhoa cung cấp sau đây để cảm nhận về kiếp người bạn nhé !

1. TOP 10+ bài thơ buồn về số phận con người hay, ý nghĩa

Top những bài thơ buồn về số phận con người mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây đó. Hãy cùng tham khảo nhé!

tho-buon-ve-so-phan 0

Thơ buồn về số phận con người

Cuộc Đời Chán Nản

Tác giả: Ttbn

Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?
Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?
Hay là tất cả niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầy
Tôi cần phải uống để còn say
Để tôi không phải là tôi nữa
Đừng để cho tôi tỉnh mộng này

Tôi muốn quên đi kiếp làm người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, chắc lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trời.

Chất rượu thấm dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

Cười xong rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong thế giới vô hình ấy
Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về.

Hồng Nhan Bạc Phận

Tác Giả: Hà My Trần

Lênh đênh như cánh lục bình
Hồng nhan bạc phận, biết mình về đâu
Qua sông em phải lụy cầu
Nhìn con sóng vỗ, nát nhàu con tim

Sao lồng lại nỡ nhốt chim
Sông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoa
Phận buồn cay đắng xót xa
Đời người con gái ,như hoa phai tàn

Con tim đau xót vô vàn
Cuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoa
Sao người nợ phụ tình ta
Dày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu

Em nhìn lên mảnh trăng sầu
Than thân trách phận, cơ cầu tình duyên
Xót xa cho kiếp thuyền quyên
Giờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!

Hai Mảnh Đời

Tác Giả: ‎Ai Tran

Cuộc sống ngắn lắm em ơi!
Anh đâu dám nối phận đời cùng em
Mong sao trong ấm, ngoài êm
Nắng mưa thời tiết đêm thâu tới cùng

Đấu lưng hai mảnh đời thường
Hai ta tối, sớm có cùng bên nhau
Giữ phần còn lại mai sau
Chan hoà số phận ốm đau có mình!

Thơ Ngắn Về Phận Người 

Tác Giả: ‎Trần Anh Khoa

Tạo hóa gieo chi số phận người
Sao đành ghét bỏ tạo buồn vui
Anh thì hữu phước trong đầm ấm
Chị lại vô duyên giữa ngậm ngùi

Hạnh phúc muôn đời ta chửa thỏa
Ưu sầu trọn kiếp bạn nào nguôi
Chung dòng máu đỏ sao ngang trái
Tạo hoá gieo chi số phận người.

Xóm Nghèo

Tác Giả: ‎Nguyên Hưng

Thương thay số phận chốn quê nghèo.
Hễ muốn sang bờ vượt cáp treo.
Lũ trẻ men sông nhờ sợi bám,
Người già ngó bến cậy dây leo.

Nhiều phen bán mạng vì bung mố,
Những vụ lìa trần bởi đứt neo!
Chính phủ hay chăng đời khó nhọc.
Dân tình khốn khổ xóm buồn teo!!!

Xót Xa 

‎Tác Giả: Thúy Nguyễn

Cuộc đời số phận rủi may
Nào ai có muốn đọa đày xác thân
Sinh ra ở cõi dương trần
Nhưng sao bất hạnh lại phần cho tôi

Đời như nước chảy bèo trôi
Lang thang khổ cực bao lời đắng cay
Xin ăn từng bữa qua ngày
Xót xa số kiếp đời này hẩm hiu…!!!

>>>XEM THÊM: Chia sẻ 45+ bài thơ buồn về cuộc sống bạn gửi gắm nỗi niềm

2. Chùm thơ buồn về số phận con người ngắn gọn

Những bài thơ buồn về số phận con người sau đây sẽ giúp bạn bày tỏ nỗi lòng của mình. Qua đó, tiếp thêm động lực giúp bạn vượt qua mọi khó khăn, thử thách của cuộc sống để sống hết mình cho cuộc sống hiện tại. Hãy luôn mạnh mẽ, kiên cường như chú lật đật nhé !

tho-buon-ve-so-phan 1

Thơ buồn về số phận con người ngắn ngủi

Số Phận

Tác Giả: ‎Lê Giáp

Tôi bán nổi buồn có ai mua…?
Cho vay thương nhớ có ai cần…?
Niềm đau chất ngất lòng chôn kín!
Chua xót cuộc đời biết nói ai…?
Biết bao đêm thức trắng canh dài…
Nằm im than thở phận không may…?
Có lẽ là do nơi số phận!
Nên đời cứ lận đận mãi trên vai…?

Phận Đắng

Tác Giả: Quy Phan Đình

Cảnh một mình em giữa cuộc đời
Bon chen vất vả lắm người ơi
Cô đơn bóng lẻ bao sầu tủi
Kẻ trách người chê, chúng bạn cười.

Cũng bởi nhân duyên lầm lạc lối
Đành cam phận đắng mặc sầu khơi
Vùi chôn quá khứ tìm ngày mới
Đánh thức tương lai đổi tiếng cười.

Ước Mơ Trẻ Thơ

Tác giả: Chưa rõ

Gia đình có cũng như không
Mẹ con xa cách vợ chồng bỏ nhau
Mới nghe câu chuyện mà rầu
Bốn năm ròng rã tìm đâu mẹ hiền
Cha thì đi vắng triền miên
Chỉ ông bà nội kề bên bốn mùa
Tội cho con trẻ ngây thơ
Ước ao có đủ sớm trưa cả nhà
Ngó sang bè bạn gần xa
Ai ai cũng vậy mẹ cha cận kề
Bỗng dưng nước mắt tràn trề
Sinh thành dưỡng dục có nghe thấy gì

Số Phần Thăng Tôi

Tác Giả: Tuan Nguyen‎

Sanh nhầm thế kỷ phận lao đao
Cuộc sống gian nan lắm nghẹn ngào
Sóng gió đau thương đầy xương máu.
Ghập ghềnh sỏi đá đời chênh chao
Âm thầm lặng hụp vượt giông bão
Bện gót chân chàm bước xanh xao
Viễn cảnh thân tàn nhưng chẳng đão..
Đi tìm góp nhặt thú nghêu ngao…

Số Phận

Tác Giả: ‎Gởi Nhớ Về Đâu‎

Đời tôi buồn muôn kiếp vậy sao?
Thương đau còn đó mãi không nhòa
Sống đời thăng trầm bao buồn tủi
Lòng người ai biết tựa mưa xa
Đôi khi giả tạo lại hạnh phúc
Chân tình quá mức là cái tội
Thương người quá là một cái ngu
Đời buồn thầm khóc lệ rơi tuôn
Thôi cứ đành vậy theo dòng cuốn
Lặng lẽ trôi đi một kiếp người!!!!

Đời tôi

Tác giả: Chưa rõ

Đời tôi sương gió phong trần
Đi tìm manh áo miếng ăn qua ngày
Xa quê mấy chục năm dài
Nỗi buồn cứ mãi u hoài người ơi
Làm sao viết được thành lời
Thoáng qua mà đã nửa đời gian nan
Nghĩ mà tím ruột héo gan
Tim đau như thế đâm ngàn mũi dao
Bao lần nức nở nghẹn ngào
Nhớ cha nhớ mẹ còn bao nhọc nhằn
Gia đình nhiều nỗi khó khăn
Thân trai gánh chịu mấy lần được vui?
Dòng đời chảy ngược trôi xuôi
Tìm gì ở chốn bùi ngùi lặng căm
Đêm nay đêm nữa âm thầm
Thịt da hằng những… vết xăm cuộc đời.

Sấp Ngữa Cuộc Đời

Tác Giả: ‎Yen Ho

Vòng quay số phận mãi quay vòng
Trong đục ai nào biết đục trong
Dõi kẻ xưa thề quên kẻ dõi
Mong người thuở hứa phụ người mong

Trí cao ẩn chứa niềm cao trí
Lòng cạn bày phơi nỗi cạn lòng
Mộng gởi tằm dâu đời gởi mộng
Không tình níu lại cũng tình không.

3. Tập thơ buồn về kiếp người ngắn ngủi khiến bạn bật khóc

Cuộc đời này vô thường lắm ai ơi, không ai biết trước được điều gì vì vậy dù bạn đang trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng hay trân trọng và tận hưởng những phút giây hạnh phúc bên người thân, gia đình. Dưới đây là tập thơ về kiếp người ngắn ngủi, cuộc đời vô thường đắt giá mang đến ý nghĩa sâu sắc. Cùng chia sẻ bạn nhé !

tho-buon-ve-so-phan 2

Thơ buồn về kiếp người ngắn ngủi

Cuộc Sống Này

Tác giả: Trần Tùng

Cuộc sống này có muôn vạn niềm đau
Đừng so đo cái nào lớn nhất
Có những điều bạc tiền hay vật chất
Chẳng sánh bằng khi vĩnh viễn mất đi.

Cuộc sống này ai biết trước điều chi
Cần trân trọng những gì đang tồn tại
Nếu không muốn nơi tâm hồn ngây dại
Bởi một ngày phải nói tiếng ăn năn.

Cuộc sống này không tự vượt khó khăn
Thì chớ hỏi sao chẳng bằng thiên hạ
Nhưng cũng có những mảnh đời nghiệt ngã
Phải âm thầm buồn bã lẫn đắng cay.

Cuộc sống này còn có một ngày mai
Làm động lực để miệt mài tranh đấu
Biết cần cù không việc nào là xấu
Hãy tự mình bước qua những niềm đau.

Kiếp Làm Thuê

Tác giả: Phạm Văn Long

Lại đây tôi kể cho nghe
Đắng cay cái kiếp làm thuê cho người
Có ai chẳng muốn đổi đời
Bạn ơi tôi chịu những lời mỉa mai
Họ khinh cái kiếp chân sai
Họ khinh cái kiếp tương lai mịt mù
Nhiều lần cũng trách mình ngu
Học hành chẳng chịu, thành như bây giờ

Cuộc đời ai chả mộng mơ
Có ai không ước ngồi chơi cũng giầu
Cuộc đời có dễ vậy đâu
Không quyền chẳng thế, còn lâu đổi đời
Một chân chẳng dễ lên trời
Phong ba bão táp, mấy người thành công

Ai mà chẳng muốn ngồi không
Thoát li cái kiếp làm công cả ngày
Ngày ngày chịu những đắng cay
Mỉa mai, ch-ửi bới, đọa đày tấm thân
Bữa cơm chia suất định phần
Nuốt vào trong họng, nghẹn gần mười giây
Ăn cơm gạo mốc qua ngày
Cá ươn, rau cặn…dạ dày đớn đau
Có ai không muốn làm giàu
Thôi đành nhịn nhục, để mau về nhà.

Ngẫm

Tác giả: Chưa rõ

Tôi đã lớn cũng từ căn bếp
Để giờ đây ngồi xếp vần thơ
Đi xa vẫn mãi ngóng chờ
Nơi tôi hằng ủ giấc mơ đời mình
Tôi biết rõ gia đình nghèo khó
Bởi quê nghèo chỉ có ruộng thôi
Quanh năm lưng bán cho trời
Mặt kia cúi đất cả đời chẳng hơn

Từ cuộc sống tôi hờn cái khổ
Cố đi lên bằng nổ lực thân
Tuổi thơ vốn đã chuyên cần
Dù cho vất vả chẳng than một lời
Nhìn rạng rỡ nụ cười ai biết
Tôi trải qua mải miết gió sương
Những hôm thức trắng đêm trường
Mắt nâu trũng lại má hường kém xinh
Nhưng ngẫm lại đời mình là sướng
Bởi so bì số hưởng hơn ai
Ngoài kia nhiều lắm cảnh dài
Cơm ăn chưa đủ ngày mai thế nào?

Cuộc Đời Chán Nản

Tác giả: Ttbn

Rượu thấm vào tim sẽ ấm lòng?
Hay càng buốt lạnh giữa trời đông?
Hay là tất cả niềm đau khổ
Sẽ chực trào tuôn nhạt má hồng?

Hãy rót cho tôi chén rượu đầy
Tôi cần phải uống để còn say
Để tôi không phải là tôi nữa
Đừng để cho tôi tỉnh mộng này

Tôi muốn quên đi kiếp làm người
Thân tàn ma dại, kẻ tàn hơi
Là tôi, chắc lẽ là tôi đó
Chán nản còn đây giữa đất trời.

Chất rượu thấm dần trong trí não
Vô tình đập vỡ chén ly bôi
Quanh tôi trời đất cuồng điên quá
Gục xuống, tai nghe rợn tiếng cười

Cười xong rồi khóc với đê mê
Chập chờn say tỉnh giữa hoang khê
Và trong thế giới vô hình ấy
Hồn bỗng bay xa chẳng muốn về.

Hồng Nhan Bạc Phận

Tác Giả: Hà My Trần

Lênh đênh như cánh lục bình
Hồng nhan bạc phận, biết mình về đâu
Qua sông em phải lụy cầu
Nhìn con sóng vỗ, nát nhàu con tim

Sao lồng lại nỡ nhốt chim
Sông ơi sao nỡ, xoáy chìm cánh hoa
Phận buồn cay đắng xót xa
Đời người con gái ,như hoa phai tàn

Con tim đau xót vô vàn
Cuồng quay giữa chốn, bạt ngàn muôn hoa
Sao người nợ phụ tình ta
Dày vò thân xác , cánh hoa nát nhàu

Em nhìn lên mảnh trăng sầu
Than thân trách phận, cơ cầu tình duyên
Xót xa cho kiếp thuyền quyên
Giờ đây hối tiếc, trinh nguyên thuở nào!

Khóc Một Mình

Tác giả: Phạm Tâm An

Khóc đi! Khóc một mình thôi
Để cho nước mắt cuốn trôi muộn phiền
Trải bao sóng gió, đảo điên
Xót xa đau vỡ cả miền tâm linh.
Khóc đi, hãy khóc một mình
Để cho thanh thản lặng thinh theo về
Biết hồn còn chút u mê
Trần gian bụi bặm bộn bề rủi may.
Khóc đi cho nhẹ lòng này
Đã là số kiếp – đắng cay ai lường?
Cuộc đời muôn nỗi đoạn trường
Trời cao, đất rộng… đâu đường cỏ hoa?
Thương mình, nghĩ nỗi can qua
Biết buồn rồi sẽ nhạt nhòa dần thôi
Hôm nay khóc một mình rồi
Để mai cười với mọi người quanh ta
Khóc đi, hãy khóc mặn mà
Ngày mai sẽ thấy đời là chốn vui.

>>>XEM ĐẦY ĐỦ: CHÙM thơ về kiếp người, thơ về đời người ngắn ngủi đáng suy ngẫm

4. Những bài thơ viết về số phận nghèo

Sinh ra phải chịu kiếp nghèo khiến bạn bị thiệt thòi đủ bề. Tuy nhiên, nếu bạn cố gắng chăm chỉ làm ăn, tích góp rồi một mai bạn sẽ thoát khỏi cảnh nghèo, cuộc sống sẽ sớm dư giả thôi. Và trải lòng cùng những bài thơ về kiếp nghèo sau đây cũng là cách giúp bạn chia sẻ nỗi lòng để sớm vực dậy niềm tin.

tho-buon-ve-so-phan 3

Thơ viết về số phận nghèo

Bởi Kiếp Nghèo

Tác giả: Nguyễn Quang Long

Buồn nhỏ lệ giữa đêm trường lặng lẽ
Thả hồn vào gió nhẹ giữa đêm mưa
Hỡi nhân gian cay đắng mấy cho vừa
Nghe khắc khoải tình ùa theo mây gió

Đã bao lâu thương thầm không dám ngỏ
Bởi phận nghèo như gió nhẹ nhang lay
Sông cô đơn ôm tủi suốt đêm ngày
Bởi số kiếp luôn xoay theo tạo hoá

Ta với em tuy quen mà như lạ
Chưa trao lời vội vã phút chia xa
Kiếp cô đơn như nắng nhạt chiều tà
Bởi thân nghèo lên xa rời tình nghĩa

Sống cô đơn nào ai hoài đếm xỉa
Mỗi đêm nắm thấm thía nổi lòng đau
Trời không thương cho phận số nhạt màu
Bao cay đắng niềm đau và hổ thẹn

Nhìn cuộc sống xô bồ trong uất nghẹn
Xót thương mình hổ thẹn chẳng như ai
Ôm cô đơn với những tháng ngày dài
Nợ ân tình tương lai thôi đành nỡ.

Cảnh Nghèo

Tác giả: Nguyên Hữu

Ôi nghèo khổ
Tại sao ngươi cứ đổ xuống mọi nhà
Gây ra bao cảnh chia lìa rơi nước mắt…

Tiếng than tắt
Nhưng lệ hờn vẫn đắng ngắt này đây
Chỉ im bặt khi bóng đêm ru giấc ngủ…

Đi hay ở
Lưỡng lự gì? Buông tha đi nghèo khổ
Cuộc sống đáng thương đến tột độ mất rồi…

Đã đi rồi
Sao vẫn buồn? sao chẳng thấy tiếng cười?
Hậu quả ngươi gieo gây bế tắc kiếp người…

Lặng lẽ tôi
Chắp tay cầu khấn các đấng quyền năng
Ra tay cứu rỗi giúp loài người an vui…

Duyên Nghèo

Tác giả: Trần Thi Thủy

Em chỉ là người đàn bà đã lỡ
Người “nhà quê” tính lại rất ngang tàng
Nhưng yêu ghét em phân định rõ ràng
Không mập mờ , không tham lam ích kỷ.

Em chỉ là người đàn bà cũ kĩ
Bụi thời gian biến Em trẻ thành già
Bao vết nhăn đã có hằn trên da
Với trái tim cả trăm ngàn vết cứa .

Bởi trong đời gặp phải người thất hứa
Nói yêu thương chỉ hời hợt đầu môi
Nên cuộc tình như nước chảy bèo trôi
Mãi lênh đênh theo dòng đời nghiệt ngã .

Đã có lúc tim tưởng chừng hóa đá
Trước tình yêu cứ lạnh nhạt thờ ơ
Chẳng buồn thương cũng chẳng cần ước mơ
Mặc kệ thân một mình rồi bươn trải .

Qua nửa đời bỗng giật mình nghĩ lại
Cớ sao Em cứ sống thế thật khờ
Mải miết làm ..tối tối lại làm thơ
Khi người ta sống có đôi có cặp .

Chắc ông trời đem duyên đi xa lắc
Khiến cho Em sống mãi cảnh cô đơn
Nửa cuộc đời vẫn thế chẳng khá hơn
Ai còn duyên xin để Em giữ lại ! !

Gánh Đời Nghèo

Tác giả: Nguyễn Tâm

Em gánh đời nghèo đổ núi non
Mà sao cái khổ cứ đeo còn
Bụi đường vươn bám trên thân áo
Gió đất in hằn mảnh vải con
Kiếp trước phải đâu vay cái nợ
Nay thời bương trả đến lon ton
Thôi thì cứ khóc cho hả giận
Mốt nọ đổi thay sẽ được tròn !

Kiếp Nghèo

Tác giả: Phan Thanh Minh

Làm thi sĩ không tiền giỗ mẹ
hỏi đấng cao minh có hiểu rằng
chim bay liệu thoát tầng dưỡng khí
con người có thể chẳng uống ăn..?

Nhân loại bao năm thì tận diệt
hèn sang ngu đốt cũng bể dâu
xin cho vài năm sau trái đất
hình nhân thay thế bởi chim câu…

Dỗ giấc mơ nằm say gối mộng
tung tăng lòng cỏ ngỡ hồn hoa
mai dậy ra đồng tranh cuốc đất
chia nhau từng giọt đắng sơn hà…

Cảnh Nghèo Cô Đơn

Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao

Gió thổi mang về bao nỗi nhớ
Đương đêm đời héo giấc bơ vơ
Thu sang lạnh lẽo lòng chẳng ấm
Ngọn đèn trong góc đợi ai chờ ?

Thất vọng làm chi để kiếp sầu
Đèn mờ uống rượu chẳng ngủ say
Lâng lâng một cõi mê mê tỉnh
Chửa khóc đã cười có ma hay ?

Dây dưa nuối tiếc nợ duyên đầu ?
Bao năm chung sống gánh khổ đau
Gặp nhau chỉ gây thêm phiền toái
Tình buồn dứt khoát đợi tình sau !

Đồ đạc lưa thưa chứa trong phòng
Sách vở bồn bề sắp lung tung
Mây dăng bụi bám đầy tơ nhện
Vài con muỗi cái đậu quanh mùng

Thất bại cho nên chí khật khùng
Yêu ai cũng chẳng có ai ưng
Tiền không nhà trống đời dang dở
Dễ gặp người thương để tỏ cùng ?

Cuộc thế xoay quanh những cảnh nghèo
Tiền làm không đủ tháng lương tiêu
Bạn bè xa cách tình ngăn cách
Niềm thu rơi rụng lá đìu hiu !

Cay Đắng Phận Nghèo

Tác giả: Tứ Phong

Mong mỏi bến thương vì đâu
Khuya ai thổn thức mỗi đêm canh dài
Thở than tình muộn trắc ân
Lòng đau quay quần trong đơn mộng du.

Mưa rớt lặng thầm mịt mù
Ngoài đáy sông từng bèo dạt cuốn trôi
Ngỡ ngàng loan tình vấn vương
Giấc mơ lạc lối người bước lỡ làng.

Thuyền không bến biết về đâu
Hỡi người mơ mộng đêm trường sầu rơi
Thăm thẳm nghĩ suy tàn thâu
Phím loạn tinh đàn da diết cõi lòng.

Người ơi đợi chờ tháng năm
Ai thương nhớ ai nói sao không thành
Nay đã đoạn tình dang dở
Cay đắng lòng nhau xót xa phận nghèo.

5. Chùm thơ buồn về số phận mồ côi cha mẹ

Có nỗi đau nào hơn nỗi đau mất cha, mất mẹ? Có nỗi thiệt phận nào hơn nỗi thiệt phận mồ côi. Phận mồ côi phải chịu nhiều thiệt thòi, mất mát. Nếu bạn đang chịu cảnh mồ côi, hãy chia sẻ ngay chùm thơ buồn về số phận mồ côi sau đây.

tho-buon-ve-so-phan 4

Thơ buồn về số phận mồ côi

Kiếp Mồ Côi

Tác giả: Ngọc Nghĩa

Người ta có Mẹ có Cha…
Còn tôi mất Mẹ xa Cha lâu rồi!
Ai người thấu hiểu mồ côi?
Nay đây mai đó nổi trôi phận đời!
Mồ côi tội lắm người ơi!
Nghĩa là mất cả bầu trời yêu thương…
Lệ rơi rơi suốt đêm trường!
Còn đâu đâu nữa tình thương Mẹ mình?
Người ta áo lụa đẹp xinh…
Trong vòng tay ấm gia đình yên vui.
Nhìn họ lòng thấy bùi ngùi…
Ai người mất Mẹ mà vui bao giờ?
Thôi đành mang kiếp bơ vơ…
Mãi không còn nữa bến bờ yêu thương.

Mồ côi

Tác giả: Hồng Giang

Em bơ vơ giữa dòng người đông đúc
Tìm đâu đây hạnh phúc giữa cuộc đời
Tấm thân gầy lang bạt khắp muôn nơi
Đôi chân nhỏ dã rời trong buốt giá

Biết về đâu giữa đường đời muôn ngả
Ai cho em một ngã rẽ nương nhờ
Tội tình thay ánh mắt ngước mong chờ
Ai thương xót cho trẻ thơ khờ dại

Dòng người xe vẫn ngược xuôi mê mải
Có mấy người thương hại kẻ mồ côi
Trời sang đông phố đã lạnh lắm rồi
Xót thân em vẫn ngồi chờ hy vọng

Về đâu đây nào còn ai mong ngóng
Mẹ cha em đã khuất bóng vô thường
Để dương trần hai đứa trẻ đáng thương
Nương tựa nhau trên quãng đường lang bạt

Ai thấu hiểu lòng trẻ thơ khao khát
Thêm một lần …..
Tiếng Cha quát ….
Mẹ la !

Mùa xuân của em

Tác giả: Dương Tuấn

Trăm hoa đua nở dưới nắng vàng
Từng đàn én lượn gọi mùa sang
Nhà nhà nhộn nhịp vui xuân mới
Tiếng cười câu chúc thật râm ran.

Em vẫn bơ vơ bên vệ đường
Mong nhờ cô bác rũ lòng thương
Nửa bát cháo lòng ai ăn dở
Mẫu bánh con con phía cuối đường.

Ai thả đời em chốn dương trần
Không nhà không cửa chẳng ai thân
Bao người ngoảnh mặt vờ không thấy
Tìm việc mưu sinh chẳng ai cần.

Xuân về nhân thế ngập niềm vui
Xuân đến bên em quá ngậm ngùi
Vẫn đôi chân trần, manh áo rách
Đói lòng cầu thực khắp ngược xuôi.

Mùa xuân của em mãi đợi chờ
Một lần ôm Mẹ ấm lòng thơ
Một lần gọi tiếng Cha trìu mến
Xuân của đời em.. những giấc mơ.

Phận Mồ Côi

Tác giả: Võ Quang Hân

Cuộc đời sao lắm trái ngang
Nhìn em mà thấy xốn xang trong lòng
Đời là cõi tạm hư không
Sao em không được sống trong sang giàu?

Thân em khổ ải đớn đau
Mưu cầu cuộc sống còn lâu mới thành
Buồn cho một kiếp lai sanh
Miếng ăn không có nhìn đành vậy sao?

Em sinh giờ giấc khi nào?
Mà sao tủi cực lao đao tháng ngày
Lang thang lây lất đó đây
Bên lề cuộc sống đoạ đày tấm thân

Đời em còn lắm gian truân
Nhìn mà đau xót bâng khuâng nỗi niềm
Cảnh đời cơ cực triền miên
Tuổi thơ không có muộn phiền quanh năm

Nhìn về một thoáng xa xăm
Mong sao cay đắng âm thầm qua đi
Cầu Trời khấn Phật độ trì
Cho em thoát cảnh sầu bi muôn đời.

Trẻ mồ côi

Tác giả: Dương Tuấn

Ai mang em đến với cuộc đời này ?
Để nếm trải đắng cay và bất hạnh
Để em tự hỏi lòng trong cô quạnh
Ai ban em.. bất hạnh.. cuộc đời này?

Chân vô hồn trong một buổi sớm mai
Bụng trống rỗng.. biết cùng ai san sẻ
Thưa cô chú… cho con vài bạc lẻ
Lạy ông bà… thương giùm trẻ mồ côi.

Dám nghĩ gì chuyện mơ ước xa xôi
Miếng bánh, nắm xôi cũng xong rồi một bữa
Ly nước dư… trong ngày hè đổ lửa
Bát cơm thừa… lót dạ giữa mùa đông.

Riêng một điều duy nhất em ước mong
Có Mẹ, có Cha cũng như bao người khác
Dẫu đời sống có nghèo hèn, rách nát
Cơm, muối, dưa cà mộc mạc.. thế mà vui.

Ước một lần được gọi tiếng “Cha ơi! ”
Một lần thôi.. nhìn nụ cười của Mẹ
Để thắp sáng lại tâm hồn thơ trẻ
Nhỏ nhoi thế mà.. có lẽ.. cũng là không.

Gió nuôi em… từ những đêm đông
Nắng hạ dạy… gắng gồng mà sống tiếp
Khi mệt nhoài lăn đùng ra ngủ thiếp
Trong mơ vẫn còn..tha thiết gọi…. Mẹ ơi!..

Em Bé Mồ Côi

Tác giả: Nhà Thơ Quang Lâm

Ôi thương bé mồ côi
Cuộc đời không cha mẹ
Đứng co ro góc phố
Lệ tuôn rơi nhạt nhoà
Hỏi trời từ bi đâu
Sao để thân phận đó
Đứng trước gió bão giông
Hứng chịu đời cơ cực
Chúa Jêsu người ở đâu
Không mở rộng vòng tay
Bao chùm cả thế giới
Ôm vô vàn em nhỏ
Thoát khỏi kiếp long đong
Ôi đức phật nhân sinh
Có nhân rồi có quả
Nghịch cảnh hay tham giàu
Sinh con ra rồi bỏ
Ôi sao lại nhẫn tâm
Chính nghĩa sao lặng câm
Không ra khỏi ánh sáng
Khi nắng tràn vỡ mộng
Ôi! em bé mồ côi
Thương lấy tấm thân tàn
Khi em còn rất nhỏ
Lưới trời bao bọc đấy
Em ơi hãy cố lấy
Đôi tình người chân thật
Chẳng lừa lọc em đâu
Khi nắng vàng xoã xuống
Em ngủ nơi chốn nào
Giữa đời cơ cực thế
Tim em có đắng cay.

6. Tập thơ tủi thân, thơ trách phận buồn thật buồn

Cuộc sống muôn màu muôn vẻ và cũng chứa đựng nhiều cung bậc cảm xúc như buồn, vui, đau đớn, hạnh phúc... mà mỗi chúng ta đều muốn chia sẻ cho mọi người. Vậy những khi buồn chúng ta thường làm gì? Trải lòng cùng những bài thơ tủi phận, thơ trách phận buồn sau đây cũng là cách hay để bạn chia sẻ, gửi gắm nỗi lòng.

tho-buon-ve-so-phan 5

Thơ tủi thân, thơ trách phận buồn thật buồn

Tủi thân

Tác gỉa: Trương Nam Hương

Rượu uống được vài chung
Tiệc và khách mỗi ngày một nhiều
Tri âm càng lúc càng ít
Không uống được tỉnh táo quá người trách
Nghĩ mà tủi thân
Vợ nhắc ta về đóng cửa: tập rượu
Em nâng rót mời ta thành thật
Men rượu quê nhà cũng rất tình thật
Vẫn không học nổi đời được cách giả say!

Chỉ Thế Thôi

Tác Giả: Thu Huyen

Mãi trách người ơi đã lỡ rồi
Sao hoài trách phận bạc như vôi
Tình nay rẽ bước chia hai lối
Chẳng dám buồn ai chỉ tại tôi

Phận hẩm hiu dù ai giả dối
Tôi thường vẫn trách tại do tôi
Duyên không trọn vẹn nào ai lỗi
Số phận tình ta chỉ thế thôi

Kiếp Nhà Nghèo

Tác giả: Chưa rõ

Tôi sinh ra trong gia đình nghèo khó
Rồi lớn lên với cuộc sống cơ hàn
Nên tôi quý những thứ tôi đang có
Biết làm gì lúc sóng gió gian nan?
Cha mẹ tôi là nông dân lam lũ
Tấm lưng gầy chẳng kịp ráo mồ hôi
Nhưng tô ko cúi đầu hay tủi hổ
Bởi riêng tôi họ đẹp nhất trên đời
Bạn chưa từng ăn khoai lang trừ bữa
Cũng chưa từng uống nước lã cầm hơi
Thì sao bạn biết quý từng hạt lúa
Mẹ cùng cha gom nhặt cả một thời
Nếu còn sống bằng đồng tiền của mẹ
Vẫn ngửa tay xin cha lúc đi chơi
Thì bạn ạ ! đừng vô tình cười nhạo
Khi gặp ai nghèo khó ở trong đời…

Số Phận

Tác Giả: ‎Hoàng Lý

Đừng hỏi nữa khi nào ta hết khổ
Số phận kia có biết trả lời đâu
Sống đang vui nó bỗng gieo sầu
Dù ta giận hay cận cầu cũng thế
Lòng đã buồn trời còn đổ cơn mưa
Từng giọt rơi vỡ oà trên đường vắng
Mỗi hạt mưa là một niềm cay đắng
Thật vô tình lặng lẽ buồn rơi

Đời

Tác giả: L

Bước đi nhẹ qua đời
Trùng trùng tuyết trắng rơi
Mặc bão bùng giông tố
Mặc nhân thế buông lơi
Trách ai tình nhạt mờ
Trách duyên phận bơ vơ
Trách trời sao hờ hững
Trách đời ảo mộng mơ
Thu về lá phải rơi
Tình nào chẳng phai phôi
Tôi ơi thôi đừng đợi
Nhưng nỗi nhớ nào vơi
Về nhặt lá vàng rơi
Hoàng hôn tím khung trời
Mưa chiều tuôn heo hắt
Giọt nào vương mắt tôi?

Cay Nghiệt Chữ Tình

Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt

Ngày trước tôi nào biết khổ đau
Kiếp nghèo vui với gió trăng sao
Từ khi gặp người con gái ấy
Hồn trắng trong tôi trĩu giọt sầu

Tôi trách đời tôi quá bẽ bàng
Nghèo sao mơ ước chuyện cao xa
Đơn độc lang thang nơi xứ lạ
Ai mối mai đây để cưới nàng

Rồi mỗi hoàng hôn xuống tôi buồn
Nhớ người hồn đắm dưới trăng suông
Cỏ cây cứ ngỡ là tôi chết
Xạc xào trong gió lệ vàng tuôn

Người ấy vô tình có biết đâu
Bởi vì tôi tự chuốt sầu đau
Nhiều khi muốn tỏ lòng tôi hết
Ngại nỗi lời tôi chẳng ngọt ngào

Chiều nay tôi lại nhớ về người
Trong tim còn mãi đóa hồng tươi
Của người ta tặng tôi ngày ấy
Và cướp đời tôi vạn chuỗi cười

Tôi cố tìm quên một bóng hình
Để vui cho trọn kiếp nhân sinh
Nhưng càng cố quên càng thêm nhớ
Cay nghiệt làm sao một chữ tình .

Bên Kia Bờ

Tác giả: Cát Biển

Người đứng bên này đồi cao thế nhân
Nhớ về bên kia mây lụa kết vầng
Vỗ sóng nghe hồn rưng rưng nổi nhớ
Mỗi nhịp con tim giọt máu mong chờ

Còn trách đôi bờ ngày xa cách ai
Từ duyên lửa men mảnh đời nồng dại
Lời vang trong đêm tai còn mê mải
Về để nghe ta ngậm đắng đêm dài

Người đứng bên này đồi cao rất xa
Thương về bên kia hoa ửng ngọc ngà
Ngày tim xanh tươi bay hành tinh lạ
Mai vắng tình buồn một bải tha ma

Ngồi lại bên cầu ngóng áng mây qua
Con sóng tinh mơ áo mãi sút tà
Những bước chân lòng đậm sâu bờ cát
Triền gió bay về lạnh mãi trong ta.

7. Chùm thơ về cuộc đời bạc bẽo, lênh đênh, chìm nổi

Chùm thơ về cuộc đời bạc bẽo, lênh đênh, chìm nổi mà chúng tôi sưu tầm dưới đây là một vài trong số hàng ngàn bài thơ mà các bạn trẻ hiện nay thường xuyên chia sẻ để trải lòng trong những phút giây đó. Hãy cùng tham khảo nhé!

tho-ve-cuoc-doi-06

Cuộc đời bạc bẽo nhưng bạn cứ cố gắng vươn lên nhé !

Dòng Đời

Tác giả: Yêu thoáng qua

Dòng đời bạc bẽo nghĩa gì đâu
Cuộc sống hơn thua cảm thấy rầu
Chén rượu bao ngày ta đã nhậu
Hằng đêm điếu thuốc gặm tim nhàu
Còn đây những tháng buồn đau nẫu
Để lại nhiều năm tủi dạ sầu
Chán nản ân tình như hữu hảo
Lòng người hiểm độc lắm mưu sâu.

Quy Luật Cuộc Đời

Tác Giả: ‎Toàn Tâm Hòa Nguyễn

Cuộc đời này cho ta những niềm vui
Thì có lúc sẽ nếm mùi đau khổ
Bởi dòng đời không đứng yên một chỗ
Cuốn ta vào trong một mớ bòng bong

Có nắng vàng thì sẽ có mưa dông
Sau đêm đen rồi hừng đông sẽ tới
Theo quy luật cũng chẳng cần chờ đợi
Kiếp con người cứ vời vợi mông mênh

Những vui buồn và sướng khổ lênh đênh
Ta đôi lúc còn nửa quên, nửa nhớ!
Đã chai sạn nên chẳng hề run sợ
Vẫn bước qua những nặng nợ sóng đời

Đôi lúc ngồi ngẫm lại cuộc rong chơi
Mới giật mình cả một trời gai góc
Nhưng cũng đã nhận về nhiều bài học
Mới hiểu rằng những lăn lóc… rèn ta!

Ai Rồi Cũng Phải Chết

Sưu tầm

Cứ vui đừng buồn nghĩ suy
Ai rồi cũng phải ra đi vĩnh viễn
Ta cười người khóc đưa tiễn
Cuộc đời như cuốn từ điển đã hết
Đó là trang cuối đoạn kết
Hết kiếp tới số phải chết mà thôi
Dù đời bạc bẽo như vôi
Dù đời gắn kiếp bèo trôi suốt đời
Ta đừng hờn trách ông trời
Mà hãy sống vui hết đời tạo hóa

Thân phận bọt bèo

Tác giả: Phương Trang

Trời chua xót lệ mưa nào tạnh
Như phận em khổ gánh bao ngày
Cũng mơ giấc mộng nồng say
Mà sao lại vẽ cảnh này hỡi ôi
Buồn đau lắm nhưng rồi cũng thấm
Vì yêu ai sâu đậm vô ngàn
Thương nhiều sầu đẫm tâm can
Cung ngân lỗi nhịp tiếng đàn bi quan
Nhiều đêm vắng canh tàn thổn thức
Lệ vơi đầy như trực tràn ra
Cũng là số kiếp đàn bà
Người vào đài các em ba bốn sầu
Đời cay đắng biết đâu lường trước
Em với chàng liệu được sánh bên
Cùng xây mộng ước vững bền
Đàn ta hòa nhịp ghép tên đan vần
Cũng lo lắm bước chân dám nặng
Bởi vì yêu cay đắng sầu bi
Hôm nay hãy mãi sao bì
Tiếng xưa khắc khoải hỏi chi dối lòng…

Đời sông nước

Tác giả: Trương Nam Chi

Không nhà phiêu dạt trên sông
Theo con nước lớn nước ròng nổi trôi
Cánh bèo nối những phận đời
Bồng bềnh cá nước chim trời lênh đênh
Cuộc đời sóng nước buồn tênh
Lắm khi chẳng biết quê mình là đâu
Thả sào đo mực nước sâu
Sông mang bao khúc nguyện cầu nên duyên
Trăng treo chênh chếch mạn thuyền
Lặng thầm soi rọi lời nguyền sầu bi
Đêm đêm sóng đẩy thuyền đi
Vẳng nghe tiếng hát Trương Chi vọng về

Như cánh lục bình

Tác giả: Nhật Lệ

Cuộc đời trôi nổi mênh mông
Xót xa cho phận bềnh bồng vô duyên
Yêu người mong phút thuyền quyên
Nhưng sao chỉ nhận ưu phiền trong tim

Cố công dầy sức đi tìm
Ước mơ nhỏ bé đang chìm tháng năm
Hạnh phúc nào quá xa xăm
Người ta khuất bóng bặt tăm bỏ mình

Thân tôi như cánh lục bình
Trên sông bát ngát lặng thinh chốn này
Rộ hoa cho bướm vui say
Rồi khi hết mật chờ ngày lãng quên

Dòng lệ chảy ngược lên trên
Bàn tay níu giữ bấp bênh mối tình
Hãy đưa tôi đến bình minh
Để tôi thấy nó đẹp xinh thế nào

Ai trong êm ái ngọt ngào
Sao tôi mang nặng nỗi đau…lục bình…/.

Hy vọng, những bài thơ buồn về số phận con người lận đận, gian truân trên đây đã giúp bạn có thật nhiều động lực để học tập và làm việc hiệu quả. Nếu bạn mong muốn được sưu tầm thêm những bài thơ về cuộc đời hay, ý nghĩa khác, đừng quên thường xuyên theo dõi trang web của Thieuhoa.

Hoài Thương

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN