phone messenger zalo

TOP 39+ bài thơ về vợ chồng, nịnh vợ chồng hài hước nhất

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » TOP 39+ bài thơ về vợ chồng, nịnh vợ chồng hài hước nhất
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
TOP 39+ bài thơ về vợ chồng hài hước, thơ vui về vợ chồng bá đạo do Thieuhoa tổng hợp sau đây sẽ hâm nóng tình cảm của vợ chồng, cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống hôn nhân phía trước.

Nếu không thuộc tuýp người lãng mạn thì bạn có thể dùng những bài thơ hài hước để gợi lại được những cảm xúc hạnh phúc, tình yêu trong tim, từ đó hâm nóng tình cảm của vợ chồng, cùng nhau vượt qua những thử thách trong cuộc sống hôn nhân phía trước. TOP 39+ bài thơ về vợ chồng hài hước, thơ vui về vợ chồng bá đạo do Thieuhoa tổng hợp sau đây sẽ cung cấp tư liệu cho bạn.

1. Cập nhật 10+ bài thơ về vợ chồng hài hước cực Hot

Vợ chồng sống với nhau phải biết bày tỏ tình cảm với nhau. Đừng nên hời hợt. Đừng nghĩ rằng sống với nhau lâu rồi, hơi đâu mà màu mè. Đừng nghĩ vậy. Phải biết “màu mè” với nhau. Chồng mua ít hoa tặng vợ. Vợ lâu lâu tặng chồng một món quà nhỏ. Chăm sóc, để ý, hỏi han nhau để vun đắp thêm tình thương yêu dành cho nhau, để giữ lòng chung thủy. Và nếu có khiếu hài hước, bạn có thể sưu tầm bài thơ về vợ chồng hài hước sau đây để giúp cả hai có thêm nhiều tiếng cười gắn kết.

tho-ve-vo-chong-hai-huoc-01

Bài thơ về vợ chồng hài hước

THƠ VUI ANH CHỒNG NGỐC

Thơ: Nguyễn Thanh Tùng

Chuyện kể về đời tư chàng Ngốc
Cha mẹ thường khóc lóc xót thương
Chỉ vì chàng quá ẩm ương
Cho nên lận đận con đường phu thê.
Một ngày kia về quê chàng Ngốc
Gặp nàng Nghếch đang bốc phân trâu
Hai người chuyếnh choáng nhìn nhau
Mà như đã thấy tâm đầu hợp gu.
Thời khắc vui từ từ cũng tới
Cả hai mừng phơi phới kết đôi
Chồng thì ngốc, vợ dở hơi
Đợi, chờ, trông, ngóng… Thế rồi cũng xong.
Rượu ngà ngà vào trong phòng cưới
Mẹ dặn chàng : -Làm tới nghe không
Bố mẹ đứng ở ngoài trông
Chỉ dạy một loáng là xong con à…
Ngốc lên giường cởi ra nằm đợi
Vợ dưới sàn, Ngốc gọi Ngốc gào
Chẳng được… gọi thử coi sao
Cha ơi, mẹ hỡi nó vào được đâu
Mẹ lúng túng… Buông câu bóng gió
Bôi nước bọt đầu “nó” rồi “làm”
Ngốc ta tưởng bở nên ham
Nhổ lên đầu vợ, hất hàm: Được đây!
Cô dâu cay, ra tay một búa
Ngốc sờ lên thấy túa máu đầu
Vội vàng vơ lấy khăn lau
Mẹ ơi ra máu nên đau quá trời.
Hai ông bà mừng vui khôn xiết
-Giờ bọn mình mới biết thực con
-Thấy chưa? Đã nói lại còn
Con mình đâu ngốc… Nó khôn, ông nhề!…

VỢ THỜI NAY

Tác giả: Quốc Anh

Chồng lo đi làm tối ngày
Mong sao thu nhập thật đầy nuôi con
Vợ nhà cứ mải phấn son
Lang thang rạo phố để con ở nhà

Chồng thì không dám la cà
Làm cho tối mịt tăng ca mới về
Vợ nhà cứ mãi lề mề
Đồ con không giặt lại về sai anh

Chồng đi kiếm từng muỗng canh
Mong sao góp lại cho nhanh có tiền
Về nhà vợ cứ làm phiền
Đòi mua xe đẹp kiếm tiền không phanh

Chồng làm lăn lộn như banh
Lại lo tranh thủ về rành cho con
Hôm nào kiếm được miếng ngon
Mua cho cu tí vài Lon sữa bò

Vợ nhà cứ mãi lò mò
Chạy lên Facebook tỏ tình với ai
Làm thơ cứ mãi lai dai
Lại đăng ảnh mới cho dai ngó nhìn

Chồng nhìn sao thấy bực mình
Nhưng không nói được vì tình hư không
Nhắc vợ thì cứ như bông
Vì em đã thích như không có chồng

Tính vợ lại thích bông hồng
mặc bao nhiêu bộ vô phòng soi gương
Chụp hình cho thật dễ thương
Thêm vài lời nói vấn vương người đời

Cái tính đánh chết không rời
Đành thôi chập nhận nữa vời vợ vui
Chồng đành chập nhận gặp xui
Lấy nhầm Bà vợ mua vui mỗi ngày.

VỢ CHỒNG GIẬN NHAU

Tác giả: Quỳnh Nga

Sông dài cá lội biệt tăm!
Còn duyên còn nợ còn ...nằm kế nhau
Hết duyên hết nợ rồi sao ?
Giường ai nấy ngũ ...ồn ào biết tui!

Giận thì nói mấy ...lời thôi
Ta cùng bớt lửa cơm sôi cũng thường
Giận rồi hết giận lại...thương
Vợ chồng ngọt đắng lẽ thường thế gian..!

CHUYỆN VỢ CHỒNG EM

Tác giả: Hoàng Diệp

Chồng em cưỡi cái xe ôm.
Hay hơn áo trắng cổ cồn ngày xưa
Nắng thì làm , nghỉ vì mưa.
Việc nhà, việc nước, chồng chưa nề hà.

Chồng em vốn tính thật thà
Cày xong là gáy, như là trẻ con.
Lại có lúc rỗi, lúc hờn...
Lúc khoan , lúc nhặt , lúc đờn sáo ca.

Chồng em hơi khác người ta
Chậm tí là gắt, như là mắm tôm.
Em thì ăn trắng mặc chơn
Cho chồng vất vả xe ôm sớm chiều.

Có hôm chồng...Nhọc bỏ yêu...
Là trời đi vắng, nên liều đấy nha?
Hôm sau nhé ? Đền gấp ba?
Với bảy lần phạt, cho ra nước nào.

Mặt trời lên đến con sào
Chồng em ngáp ngáp ôi dào... Mặc anh?
Dậy đi anh , dậy đi anh
Em may áo đỏ áo xanh cho chồng...

Dậy mà đi... Có dậy không?
Dậy mà đi...Hỡi : Đức ông chồng của em..!

VỢ ƠI

Tác giả: Cà Phê Đắng

Lúc cưới vợ ngập tràn hạnh phúc
Em ngoan hiền đôi lúc ham vui
Một tuần dăm bữa giao lưu
Bạn bè đây đó cho vui ấy mà

Anh thương vợ việc nhà lo tất
Em làm gì cũng khất lần sau
Lân la bà tám thì mau
Đôi khi nhậu quắc cần câu mới về

Chồng mãi giấu sợ đời chê trách
Mà quên đi khí phách đàn ông
Vợ ơi vợ có hiểu không
Vợ say chồng cõng mà trông não lòng

Nay chồng đã quyết không chiều nữa
Vợ hãy mau sữa chữa lỗi lầm
Từ nay đổi tính tu tâm
Cùng xây hạnh phúc trăm năm vợ à!

Nếu như vợ bê tha lần nữa
Thì từ nay mỗi đứa một nơi
Vợ này vợ hỡi vợ ơi
Hãy mau tu tỉnh còn nơi mà về

VỢ CHỒNG

Tác giả: Huỳnh Minh

Sống ba mươi bốn năm trời
Chung đôi một cặp khó rời xa nhau
Yêu thương chia lắm ngọt ngào
Mặn nồng chung hưởng thương trao ngọt bùi

Cữa nhà êm ấm tươi vui
Vợ chồng hạnh phúc có suôi gia rồi
Mới một cháu ngoại mà thôi
Dâu thì chưa có rễ ôi thật hiền

Ơn trời se mối lương duyên
Lo làm chịu khó bạc tiền đủ ăn
Lâu lâu cũng bị cằn nhằn
Chỉ cười xin lỗi ăn năn vợ mừng

Ngày xưa mua gánh bán bưng
Thiếu ăn thiếu ngủ đã từng trải qua
Giờ đây ấm cửa êm nhà
Đượm tình mai trúc đậm đà trước sau.
Những bài thơ vui bằng ảnh chế Doremon

DẶN CHỒNG

Thơ: Hồ Như

Anh ơi! Em bảo thế này
Yêu nhau ta quyết chung tay giữ gìn
Mười điều em dặn như in
Nhắc anh phải nhớ… dù nghìn chông gai:

Một là, xứng đáng chí trai
Trượng phu đúng nghĩa hình hài nam nhi,
Hai là, bỏ tính “Trương Phi”
Vũ phu thì chẳng còn gì nói đâu,

Ba là, yêu phải thật ngầu
Dù cho trăm nẻo bể dâu không lùi,
Bốn là, đừng có ham vui
Em nào cũng thích nặng mùi “phở” ngon,

Năm là, chiều vợ thương con
Gia đình nội, ngoại lòng son công bằng,
Sáu là, thời đại a còng (@)
Vào face chát chít đừng đong đưa tình,

Bảy là, chăm chỉ mưu sinh
Thu nhập ổn định phân minh đàng hoàng,
Tám là, anh phải giỏi dang
Việc nhà việc nước vững vàng đàn ông,

Chín là, không nói lòng vòng
Ngôn từ thẳng thắn từ trong ra ngoài,
Mười là, phân rõ đúng sai
Kính trên, nhường dưới, đừng ai than phiền.

Mười điều em dặn đầu tiên
Yêu anh em chẳng muốn phiền anh đâu
Cuộc sống dù có nghèo, giàu
Vợ chồng chung hưởng dài lâu mặn nồng.

>>>Xem thêm: [1001+] Bài thơ vui, thơ hài hước bá đạo nhất mọi thời đại

2. Chùm thơ vui về vợ chồng bá đạo có một không hai

Ông bà ta xưa bao giờ cũng coi trọng, gìn giữ mối quan hệ bền chặt của tình nghĩa vợ chồng. Nó xuất phát từ nền tảng đạo đức, phẩm hạnh con người trong một tổ ấm có gia phong, một xã hội trật tự. Hơn thế nữa, không những nó bảo vệ hạnh phúc vợ chồng, con cái mà cho những người thân trong gia đình không phải muộn phiền. Chùm thơ về vợ chồng bá đạo sau đây sẽ mang lại cho bạn nhiều phút giây thư giãn qua đó cảm nhận sâu sắc hơn tình nghĩa vợ chồng.

tho-ve-vo-chong-hai-huoc-02

Thơ vui về vợ chồng

THƠ VUI 10 ĐIỀU DẶN VỢ

Thơ: Hà Sơn

Làm vợ nhất thiết phải nghe
Mười điều chồng dặn phải đưa vô đầu
Thứ nhất, là chớ đặt điều
Kẻo không mang họa sứt đầu mẻ tai
Thứ hai, là chớ có nghiền
Khi thằng hàng xóm ngỏ lời …đong đưa.
Thứ ba ,cũng chẳng ăn hàng
Về nhà chồng nấu toàn là món ngon.
Thứ tư, nhất thiết phải ngoan
Khi mà chồng gọi, dạ chồng em đây
Thứ năm, chồng có say nằm
Phải đem pha nước chanh đường mát thơm
Thứ sáu, tiền thưởng hay lương
Chồng lỡ tiêu hết chớ ngồi kêu ca
Thứ bẩy, nhất thiết không spa
Bởi chui vô đó có, ngày thành ma
Thứ tám, phải biết làm hòa
Khi chồng lên tiếng phải ngồi lặng thinh
Thứ chín,chớ có linh tinh
Không thì chồng lại chẳng thèm quan tâm
Thứ mười không được đười ươi
Ngồi lê, ngồi lết khắp nhà trong thôn.
Mười điều chỉ có bấy nhiêu
Mai thêm điều nữa làm quà tặng thêm.
Truyện thơ vui, tình cảm: Chồng Ngốc, tao yêu mày!
Thơ vui 10 điều dặn chồng

THƠ VUI 10 ĐIỀU DẶN CHỒNG

Thơ: Hai Danh

Chồng kia vểnh nhĩ nghe đây
Mười điều vợ dặn ghi ngay vào đầu:
Một là bất cứ ở đâu:
Nghe chuông vợ gọi phải mau chạy về.
Hai là phải nhớ lời thề:
Luôn hầu hạ vợ- chẳng hề kêu than.
Ba là phải thật chăm ngoan:
Việc nhà việc cửa chu toàn sớm hôm.
Bốn là không được bia ôm
Bắt được vợ tát vêu mồm nghe chưa?
Năm là đi bẩm, về thưa
Phải cung kính vợ- biết chưa hả chồng?
Sáu là không được đèo bòng
Lén la lén lút lòng thòng gái- trai.
(Gia tài được mỗi củ…”khoai”
Phải riêng của vợ-không ai được dùng! )
Bảy là khi vợ nổi khùng
Chồng tìm chỗ trốn chứ đừng cãi ngang.
Kẻo không điên tiết vợ phang:
Răng trên, răng dưới hai hàng đi toi…
Tám là lương nộp cho tôi
Không đem đi rải ở nơi hội hè…
Không được bài bạc, rượu chè
Tụm năm tụm bảy bạn bè cà kê…
Chín là vợ xấu cấm chê
Phải khen: “em đẹp đến mê cả hồn…”
Dù cho răng vẩu, méo mồm…
Cũng phải khen vợ: “em dòm rất duyên…”
Điều mười – đặc biệt ưu tiên
Mỗi khi thấy phải làm liền là đây
Khi nào má vợ đỏ hây
Chồng phải tinh ý biết ngay để… chiều!
Nãy giờ đứng nói hơi nhiều
Mặt vợ nóng quá-có điều gì đây?
Trời ơi! Má lại hây hây
Điều mười hãy thực hiện ngay đi chồng…

Gà mái nhảy ổ đỏ mồng
Chị em thích… “ấy” má hồng hây hây.
Bí mật vợ nói ra đây
Cấm không để mọi người hay nghe chồng!

THƠ VUI VỀ VỢ CHỒNG THẰNG ĐẬU

Thơ: Loan Nguyễn

Sáng nay cuối xóm nghe ồn
Vợ chồng nhà Đậu, cô hồn đánh nhau
Vợ thì túm áo túm đâu
Cho chồng một trận, nát nhàu ra tương
+ Chồng ơi ! sao tứ đổ tường
Gái trai hút xách, lại vương lô đề
Con Dê vợ mới mua về
Hôm nay nó lại, ra đê mất rồi
Bé Năm con của ông mười.
Nữa đêm chồng gọi, Năm Mươi làm gì ?
Sáng nay vợ đã thấy nghi
Khi chồng ngủ dậy, bảo đi việc cần
Miệng thời cười nói như thần (thần kinh)
“Ông đây vô mánh, một lần năm con”
Con Ba bà Bảy đầu thôn
Con Hai bà Tám, chồng còn không tha
Đêm qua mớ ngủ lại la
“Trời ơi vui quá, ra rồi Bảy Mươi.”
Bao nhiêu con nữa hởi người
Nó cao nó đẹp, gấp mười vợ không…??
Đậu ta mặt mũi rã ròng
Đó là mấy ẻm, con ông Ma Đề
Giờ đây chồng đả quá mê
Chiêm bao nằm, thấy đè liền vợ ơi…

CHỒNG MÌNH – CHỒNG NGƯỜI

Thơ: Nguyễn Hoàng

Chồng người như cột như đình
Chồng mình như “bãi” chình ình thấy ghê
Chồng người chăm chỉ phát mê
Chồng mình ham nhậu thấy ghê cả người
Chồng người vui vẻ hay cười
Chồng mình nhăn nhó như người hết hơi
Chồng người danh tiếng khắp nơi
Chồng mình tai tiếng tơi bời te tua
Chồng người cờ bạc chào thua
Chồng mình đề đóm hạp hùa quanh năm
Chồng người “yêu” vợ thấy ham
Chồng mình hai tháng nửa năm chẳng “mần”
Chồng người thấy gái chẳng cần
Chồng mình thấy gái mặt đần như heo
Cùng là phận nữ như nhau
Người vui như tết kẻ sầu bi thương
Kẻ thì một nắng hai sương
Người thì nhung lụa má hường môi son.

THƠ VUI: DẠY CHỒNG

Thơ: Nguyễn Quang Định

Nể nang là đức ông chồng
Bấy lâu tôi nhịn mà không nói gì
Bây giờ ức chế quá đi
Bữa nay tôi phải răn đe dạy chồng.
Đánh anh tôi cũng đau lòng
Nhưng mà không đánh anh không có chừa
Ăn rồi chiều tối sáng trưa
Ngồi ôm điện thoại say sưa miệt mài.
Cắm đầu cắm cổ online
Việc nhà anh chẳng đoái hoài ngóng trông
Mười roi tôi đánh vào mông
Mười điều kể tội hỡi chồng lắng nghe.
Đầu tiên cái tội rượu chè
Hết giờ mà chẳng chịu về nhà ngay
Thứ nhì cái tội búc phây
Ăn rồi điện thoại tối ngày thơ ca.
Thứ tam cái tội về nhà
Áo quần không giặt cơm là chẳng xong
Thứ tư cái tội làm chồng
Đêm nào tôi cũng chổng m-ông nằm chờ.
Thứ năm cái tội ngủ mơ
Em em út út kêu Thơ gọi Hiền
Tội thêm thứ sáu giấu tiền
Để bao cho gái tuổi teen chân dài.
Tội thêm thứ bảy bạc bài
Ô tô tủ lạnh phải bay theo đề
Tội to thứ tám đây nè
Đi ăn bún phở mà chê cơm nhà.
Tội thêm thứ chín làm cha
Bỏ con nhịn đói để mà online
Thứ mười cái tội cối chày
Đem cho người khác vợ đây cô phòng.
Mười điều kết tội rõ không
Từ nay làm đúng người chồng cho tôi
Búc phây không cấm anh chơi
Nhưng mà điện thoại nghỉ ngơi mới cầm.
Cửa nhà con cái phải chăm
Ông bà nội ngoại viếng thăm mỗi ngày
Làm về không được uống say
Để về phục vụ cối chày cho tôi.
Đừng ham bún chợ phở người
Kẻo không mắc bệnh chết toi có ngày
Cũng đừng tán tỉnh trên phây
Bởi vì mạng ảo gái hay lừa tình.
Ở nhà vợ đẹp hàng xinh
Nếu buồn ta cứ xếp hình cho vui
An toàn lại sướng cả người
Gia đình hạnh phúc cuộc đời nở hoa.
Thơ vui cấm vận

THƠ VUI CẤM VẬN

Thơ: Nguyễn Thành Công

Chuyện hài vẫn viết hằng ngày
Mong cho người đọc đắm say vui cười
Câu chuyện lưu mãi muôn đời
Nay tôi kể lại ai thời được nghe.
Chuyện của nhà anh bạn bè
Vợ chồng nhà họ đã thề nên duyên
Đến nay cũng đã đôi niên
Vợ mang bầu dạ hết quyền chả nem
Tạm thời ngắt chuyện tòm tem
Nhiều ngày như vậy chồng thèm không nguôi
Ngày nọ vợ nghĩ lại rồi
Đưa tiền chồng giải xả xuôi lâu ngày.
Chồng thật thà, lấy đi ngay
Ra ngay đầu phố nơi đây gái mời.
Chiều về thấy mặt vui tươi
Đưa tiền trả vợ nói cười luyên thuyên
Kể rằng hôm nay có duyên
Gặp ẻm hàng xóm nửa tiền vợ ơi
Vợ tức nói chẳng ra lời
Ú a ú ấm giám chơi bà rồi
Chồng thấy vợ mím cả môi
Nên mới hỏi lại vợ ơi chuyện gì.
Vợ kể lại chuyện mọi khi
Con hàng xóm ấy thời kỳ sinh con.
Chồng nó cũng ghé xòn xòn
Mà tôi đâu có mót bòn nửa xu
Nghe vậy chồng cũng lu bu
Đúng là câu chuyện á đù mà hay…!
Thơ vui kén vợ, tuyển người yêu hài bá đạo
Thơ vui anh chồng ngốc.

3. Những bài thơ định nghĩa về vợ & chồng hài hước

Cùng Thieuhoa chia sẻ tập thơ định nghĩa về vợ chồng hài hước sau đây để hiểu hơn vai trò của những người vợ, người chồng trong việc giữ gìn, vun đắp mái ấm hạnh phúc bạn nhé !

tho-ve-vo-chong-hai-huoc 2

Thơ hài hước định nghĩa về vợ & chồng

Vợ là...

Sưu tầm

Vợ là tình cảm thân thương
Vợ là chung thủy trên đường của ta
Vợ là tình cảm bao la
Vợ là gió mát , vợ là bão giông
Vợ là một đoá hoa hồng
Vợ là sư tử Hà Đông kinh người
Vợ là tình cảm tuyệt vời
Vợ là những phút rụng rời chân tay
Vợ là một chất men say
Vợ là nỗi đắng nỗi cay trong lòng
Nhiều người nhờ vợ nên ông
Nhiều người vì vợ đi tong cuộc đời
Chồng khôn mà vợ ngẩn ngơ
Xây dựng cơ nghiệp một đời khó khăn
Vợ mà buôn chục bán trăm
Gia đình lục đục phải chăng vì tiền
Hữu duyên chồng vợ đều hiền
Vô duyên chồng vợ nủa điên nủa khùng.

Định Nghĩa Chồng

Tác giả: Nguyễn Khắc Thiện

Chồng là bố các con ta
Biệt danh “Ông xã”, hiệu là “Phu quân”
Chồng là tổng hợp: bạn thân
Xe ôm, vệ sỹ, tình nhân, bạn đời.

Chồng là kho bạc tuyệt vời
Chi tiêu thoải mái cứ vơi lại đầy
Chồng là một gã thợ xây
Dựng nên tổ ấm lấp đầy chiến công.

Chồng là một gã đàn ông
Chồng là cửu vạn gánh gồng giúp ta
Có chồng vui cửa vui nhà
Chồng là gà trống cho ta lúc cần.

Chồng là thánh chồng là thần
Chồng là ông tướng bất cần đến ai
Suốt ngày sớm tối lai rai
Vợ mà cãi lại chồng quai sái hàm.

Chồng là một gã biếng làm
Đam mê tửu sắc… càm ràm bê tha
Hở ra khen vợ người ta
Làu bàu cau có… vợ nhà lại chê.

Việc làng việc xóm lại mê
Việc nhà giúp vợ bỏ bê cả ngày
Lúc nào có tí say say
Mới âu yếm vợ… bế ngay lên giường.

Chồng là một gã… tráng dương
Yêu thương bày tỏ bất thường mà kinh
Lúc thì tình chứa chan tình
Lúc thì bất lực thình lình, hỡi ôi!

Bỏ thì thương lắm ai ơi
Cũng đành phải có cho đời…thêm vui.

THƠ VUI ĐỊNH NGHĨA VỀ VỢ

Thơ: Nam Thắng Khánh Chung

Vợ không phải mẹ của mình
Ru cho mình ngủ đút mình miếng ăn
Đêm lạnh vợ chẳng đắp chăn
Sáng dậy chẳng thể đưa khăn cho mình
Vợ chẳng phải là người tình
Trẻ trung duyên dáng mặt xinh chân dài
Nhẹ nhàng lời nói thảo mai
Ra ngoài sắc sảo có tài tự tin
Vợ cũng không phải ô sin
Tháng đưa tiền để không nhìn đến con
Công việc phải làm cho tròn
Làm tốt được thưởng lỗi còn trừ lương
Vợ là người bạn thân thương
Cùng nhau sướng khổ đoạn đường nhân gian
Sẻ chia ngày tháng gian nan
Tình vơi xuống bớt nghĩa càng dày thêm
Vợ là ánh trăng trong đêm
Trăng soi giếng ngọc êm đềm canh thâu
Dịu lòng ta lúc buồn đau
Bóng l.ồng đáy nước bên nhau không rời
Vợ là ánh nắng rạng ngời
Ban mai chiếu sáng đất trời muôn phương
Ấm tim ta lúc đoạn trường
Hoàng hôn nắng tắt nhớ thương vô vàn
Vợ là rừng thẳm đại ngàn
Cây cao bóng mát xanh tràn chân mây
Nương thân ta lúc đọa đầy
Lá rơi nuôi đất tán dày chắn giông
Vợ là biển cả mênh mông
Bạc đầu con sóng ngóng trông thuyền về
Nâng hồn ta lúc ê chề
Tràn lên bờ cát nguyện thề không xa
Bao nhiêu định nghĩa “vợ là …”
Chẳng bằng một tiếng “vợ à vợ ơi …”
Thơ hay ý đẹp bao lời
Chẳng bằng một tiếng “vợ ơi vợ à …”

THƠ VUI ĐỊNH NGHĨA VỀ CHỒNG

Thơ: Đỗ Xuân

Chồng là trụ cột trong nhà
Chồng là một vị đại gia rất ngầu
Chồng là một đấng mày râu
Chồng là ông cố vợ hầu quanh năm
Chồng như là ánh trăng rằm
Lúc mờ lúc tỏ – khi chăm – khi lười
Rượu vào thì rất là tươi
Không rượu thì tưởng đâu người không xương
Vợ mình thì rất tầm thường
Vợ người thì bảo : “Dễ thương quá trời”
Vợ nhờ thì bảo : “Bận rồi”
Gái chưa hỏi đã : “Để tôi giúp nào”
Chồng luôn thuộc đẳng cấp cao
Còn vợ thì chẳng khác nào ôsin
Chồng luôn là một cánh chim
Bay nhảy khắp chốn để tìm gái ngoan
Vợ bay thì bảo “l-ăng loàn”
Ở yên trong bếp lo toan việc nhà
Chăm chồng như thể bố già
Nếu không được thế cả nhà không yên
Nếu chồng không kiếm ra tiền
Vỗ ngực chồng bảo : “Không phiền đến cô”
Còn nếu kiếm được nhiều đô
Đảm bảo sẽ có nhiều bồ để bao
Với gái thì rất ngọt ngào
Với vợ động tý là tao với mày
Từ xưa cho chí đến nay
Chồng luôn là một “thợ cày” tinh vi
Ở nhà ” cày ” hỏng bất kỳ
Nhưng sang hàng xóm “cày” phi ầm ầm..kkk
Truyện thơ vui, tình cảm: Chồng Ngốc, tao yêu mày!
Những bài thơ vui định nghĩa về Vợ & Chồng hài hước nhất

VỢ LÀ GÌ?

Thơ: Đỗ Xuân

Vợ như là một bông hoa
Vợ như là một món quà trời ban
Vợ như là một nhà hàng
Cho ta canh ngọt cơm ngon mỗi ngày
Vợ như là một thợ may
Chăm lo quần áo tất giày cho ta
Vợ còn là một quý bà
Ra đường gặp bạn để ta ngẩng đầu
Vợ cũng là một con trâu
Chăm lo đồng áng lúa mầu cho ta
Vợ cũng là một đại ca
Lúc vợ nổi giận cả nhà phải ngơ
Có lúc cũng rất g-ăng tơ
Nhưng nhiều lúc lại ngây thơ ngoan hiền
Nói chung vợ rất thích tiền
Nếu muốn vợ mãi ngoan hiền như nai
Lương về nộp đủ đừng sai
Bao giờ cần đến tiền sài thì xin
Vợ cũng là một mẹ mìn
Giả vờ mù điếc rất tin ở chồng
Nhưng hãy cẩn thận nha ông
Giấu vợ bồ bịch là không xong rồi
Vợ mà bắt được thì thôi
Hôm nay có lũ cuốn trôi cả nhà
Vợ cũng là một mẹ già
Chăm lo cơm cháo lúc ta yếu mình
Vợ có người xấu người xinh
Nhưng tất cả rất tận tình (với) chồng con
Vợ còn là một cái hom
Giữ gìn tiền bạc chồng con cậy nhờ
Với vợ đừng quá thờ ơ
Bởi thằng hàng xóm từng giờ ngóng qua
“Vợ là cơm nguội ở nhà
Nhưng sang hàng xóm lại là tám xoan”
Muốn vợ mình mãi hiền ngoan
Thì chồng cũng phải đàng hoàng chỉn chu
Ở đời có luật bù trừ
Nếu cho vợ một – vợ đầu tư cho mười
Vợ mình mình sợ ai cười
Đàn ông sợ vợ là người khôn ngoan.
Thơ chế hài hước: Vợ và Bồ (lục bát)

THƠ HÀI HƯỚC ĐỊNH NGHĨ VỀ CHỒNG

Thơ: Trần Can

Lâu nay mấy lão đàn ông
Định nghĩa về vợ thật không ra gì
Chị đây buồn quá lắm đi
Tìm cách đối lại dại gì chịu oan
Đàn bà phụ nữ thật ngoan
Cớ sao phải chịu tiếng oan suốt đời
Hôm nay chị mới ra nhời
Vỗ vào mồm mép mấy người đàn ông
———————-
Chồng như thể một dòng sông
Yêu bao nhiêu vợ cũng không thấy thừa
Ban đêm chỉ thích cày bừa
Cày xong chỏng vó kéo cưa cả ngày
Tỉnh dậy lại thích akay
Uống xong một lít nói ngay vẫn thèm
Ra đường nhìn lén các em
Hót gơ dài cẳng còn đòi bám theo
Về nhà chê vợ giống mèo
Quanh năm lam lũ B…teo mất rồi
Chồng sang hàng xóm ngồi chơi
Chồng họ đi vắng chực mơi vợ người
Chồng là một kiếp sống lười
Làm việc thì ít rong chơi daif dài
Chồng cậy có một củ khoai
Lại khoe còn nữa những hai quả cà
Suốt ngày chê vợ mình già
Khen cô hàng xóm sao mà thật xinh
Xấu- xinh cũng vợ của mình
Cớ sao chồng lại đem trình lên “phây”
2 năm quần áo chẳng thay
Nếu vợ có nhắc bảo: ngày 8- 3
Vợ mình thì chẳng tặng hoa
Chồng chỉ v-ụng tr-ộm tặng em chân dài
Đêm đêm bắt vợ trả bài
Một nháy chưa đủ bắt hai nháy liền
Hàng ngày vợ bảo thiếu tiền
Lặng thinh chẳng nói rồi liền bỏ đi
Bảo rằng vợ xấu điều gì……?
Làm thơ định nghĩa vợ rồi bêu rêu
Đàn ông kia đẹp bấy nhiêu … ?..!
Hôm nay định nghĩa để bêu các chàng.

4. Tuyển tập thơ chế về chồng hài hước, thơ nịnh chồng cực vui

Hãy dành tặng người chồng yêu quý của mình một trong những bài thơ chế về chồng hài hước, thơ nịnh chồng cực vui sau đây để nói thay tiếng lòng bạn muốn gửi trao nhé ! Những bài thơ này sẽ là nhịp cầu nối lí tưởng giúp tình cảm của vợ chồng ngày càng thắm thiết, mặn nồng.

tho-ve-vo-chong-hai-huoc-04

Thơ chế về chồng

Thơ Vui Vợ Nhắn Nhủ Chồng

Tác giả: Ốc Sên

Một là anh phải hiền hòa
Sẵn sàng nhận lỗi cho qua mọi điều
Dù sai dù đúng bao nhiêu
Bao giờ lỗi cũng phần nhiều là ta

Hai là anh phải thật thà
Lương bao nhiêu có nộp ra đủ đầy
Giờ giấc cấm chậm một giây
Khai không thành thực thì “đây” giận hờn

Ba anh chịu đựng phải hơn
Cơm khê canh mặn liệu hồn mà chê
Cắn răng nhắm mắt nuốt đê
Kêu lên một tiếng ra đê mà nằm

Bốn anh là nhớ phải chăm
Lau nhà rửa bát âm thầm làm đi
Kiểm tra em thấy việc gì
Làm không vừa ý ấy thì biết tay

Năm cấm chè thuốc rượu Tây
Em mà phát hiện đuổi ngay ra đường
Ngâm rượu dân tộc bổ dương
Ừ thì vài chén quê hương thôi đành

Sáu là em cấm tiệt anh
Đừng có tơ tưởng loanh quanh em nào
Tức lên tay thớt tay dao
Lia tay nhắm mắt chào mào cúc cu

Ngẫm rồi tôi khóc tu tu
Thế thì nào khác đi tù hả em
Nhưng thôi anh quyết thử xem
Chung thân lĩnh án với em sợ gì!

Không Đề

Tác giả: Chưa rõ

Chồng là bậc thánh nói điêu
Chém gió phần phật (thả diều bay ngay)
Giúp vợ người rất hăng say
Giúp vợ mình nói “việc này…để mai”
Chồng cậy có một củ khoai
Mình là phái mạnh phải oai với đời
Chồng to như thể ông giời
Chỉ ra mệnh lệnh, vợ thời nghe theo.

Ca Dao về Chồng

Tác giả: Phạm Đức Toản

Chồng là một loại đàn ông
Hở ra là lại lông bông bạn bè
Nếu không quản lý khắt khe
Là rồi tụ tập rượu chè bê tha.

Chồng thường chẳng thích ở nhà
Mò mẫm la cà các quán nhiều em
Tham lam hết chả lại nem
Của nhà sẵn có vẫn thèm khát khao.

Chồng là một đấng anh hào
To mồm chém gió tào lao nổ trời
Chồng là cái giống dở hơi
Cũng ham của ngọt khéo mời là ưng.

Chồng là một loại người dưng
Nằm riêng thì nhớ nằm chung phiền hà
(Không thì cũng tội người ta
Mệt thì hẳn mệt nhưng mà cũng hay).

Chồng như rượu ngọt men say
Khi yêu thì cũng ngất ngây cuộc đời
Không chồng nhiều lúc thảnh thơi
Đến khi không có than trời lẻ đơn.

Có chồng thì vẫn là hơn
Không chồng buồn tẻ như đờn đứt dây
Có chồng vui vẻ đêm ngày
Không chồng buồn quắt buồn quay tủi đời.

Chồng thường rất dễ bốc hơi
Cho không ai rước hở thời mất tiêu
Có chồng cố giữ mà yêu
Kẻo rồi bay mất lắm điều tiếng mang.

Thơ Vợ Khuyên Chồng Bỏ Nhậu

Tác giả: Giọt Buồn Không Tên

Chồng ơi nghe em nói nè
Làm ơn bỏ bớt rượu chè đi anh
Nhậu sao mặt mũi xanh chành
Lỡ mai đau bệnh thân anh còn gì
Mỗi lần uống chỉ ít ly
Bởi anh nhậu riết giờ thì mấy chai
Vợ thương nên mới nói hoài
Nhậu vô cho lắm có ngày ăn nhang
Ở đời làm mới giàu sang
Anh cứ lo nhậu tan hoang cửa nhà
Xong rồi ra bãi tha ma
Nằm chơi với dế chắc là hổng vui
Thương nhau chia ngọt sẻ bùi
Đừng chia cay đắng đượm mùi ma men
Bà con lại bảo hư hèn
Ai thương cái thứ lèn èn hả anh
Lấy nhau từ thuở tóc xanh
Con đã mấy mặt anh đành lòng sao
Thà rằng cam phận cháo rau
Gia đình êm ấm ngọt ngào vẫn hơn
Một ngày cũng nghĩa keo sơn
Sao anh lại để dỗi hờn lòng em
Vợ chồng như chả với nem
Nem thiu chả mặn ai thèm hỡi anh
Con mong vợ đợi sao đành
Về đây nối lại duyên lành mình ơi.

Thơ Vui Uống Rượu

Tác giả: Lộc Lê

Uống rượu là để giải sầu
Không phải uống rượu đau đầu đâu nhen
Uống rượu sao để người khen
Đừng để uống rượu ma men dẫn đường
Uống rượu nho nhã người thương
Không phải uống rượu nằm đường thấy ghê
Uống rượu vui vẻ người mê
Đừng để uống rượu người chê, người cười
Uống rượu xã giao với đời
Bạn bè sum họp nói cười cùng nhau
Uống rượu đừng để bệnh đau
Gia đình xào xáo cùng nhau ra tòa
Uống rượu đừng có đào hoa
Một chồng, một vợ cho nhà yên vui
Nếu không uống rượu càng vui
Gia đình hạnh phúc không gì đẹp hơn!

Thư Viết Gửi Chồng

Tác giả: Liên Vũ

Hà Nội: 24/4 (hai bốn tháng tư)
Lâu rồi em chẳng viết thư cho chồng
Hôm nay ra đứng bờ sông
Thấy đàn cò trắng trụi lông bay về.

Tự nhiên thấy nhớ chồng ghê
Vội vàng cầm bút rồi đề đôi câu
Chồng đi độ ấy đã lâu
Ở nhà em vẫn nhớ câu chung tình.

Ngày đêm em chỉ một mình
Chúi đầu thơ phú rồi rình đăng face
Thỉnh thoảng cũng có mấy tay
Vì mê thơ quá, nên hay nhiễu nhường.

Nhưng em đâu có dễ thương
Ở xa chồng cứ tin tường em nha
À quên: có mấy con gà
Hôm qua có đám bạn già đến chơi.

Em mang ra thịt hết rồi
Cùng mấy chai rượu lâu đời chồng mua
Ăn uống bù khú đến trưa
Đứa nào đứa nấy say sưa tới chiều.

Đến giờ vẫn thấy liêu xiêu
Đành mở face, bắt chước Kiều lẩy thơ
Vui chơi đến tận bây giờ
Hoàng hôn đã lặn bên bờ sông Ngân.

Thôi, em chúc chồng bình thân
Đến giờ em phải quét sân lau nhà
Thơ em có chút kề cà
Gắng mà đọc chứ đừng la… em buồn!

Nhớ chồng nước mắt đang tuôn
Như hai dòng suối trong nguồn đổ ra
Bao giờ chồng mới về nhà
Để em ra chợ mua hoa tặng chồng?

Nhớ rằng: em rất là mong
Ở nơi xa ấy, chồng về cùng em…

>>>Xem đầy đủ: Tuyển tập thơ về chồng hay nhất, thơ nịnh chồng ý nghĩa

5. Chùm thơ về vợ hài hước, thơ nịnh vợ dí dỏm

Cùng chia sẻ những vần thơ hài hước về vợ, thơ vui về vợ sau đây để có thêm nhiều tiếng cười, phút giây thư giãn ý nghĩa bạn nhé ! Sau những tiếng cười đó, bạn sẽ thêm yêu vợ bạn nhiều hơn để tình cảm của vợ chồng bạn càng khăng khít.

tho-ve-vo-chong-hai-huoc-05

Thơ hài hước về vợ

Sợ vợ

Sưu tầm

Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh xao
Vợ lo chăm soc hồng hào khoẻ ngay
Sợ ta đi trật đường ray
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền “quát nạt “để mà răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau “khôn lớn “mà khoe mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Vợ ta ta sợ ! Vợ người … còn lâu!

Vợ ta - vợ người

Sưu tầm

Vợ ta thì nạt thì đe
Vợ người thì cứ… lăm le … nhìn hoài
Vợ ta thì chẳng đoái hoai
Vợ người khen đẹp… dài dài quanh năm
Vợ ta chê mắt… lá răm
Vợ người trông tựa trăng rằm tiên nga
Vợ ta nói mãi chẳng tha
Mèo tơ e ấp, nết na dịu dàng
Vợ ta đi tướng hai hàng
Mèo tơ đi tướng sàng sàng thấy mê
Vợ ta hay mắng hay chê
Mèo tơ âu yếm cận kề sáng hôm
Vợ mình, mình sợ mới khôn
Vợ người mà sợ có hôm què giò
Vợ ta, ta sợ chẳng lo
Vợ người mà sợ, đồ bò đồ trâu.

Vợ và tiền

Sưu tầm

Còn tiền… vợ nói líu lo,
Hết tiền thì… vợ hét, “ho” suốt ngày!
Còn tiền… vợ hiền như nai,
Hết tiền… vợ mắng như nài quản voi!
Còn tiền… nhỏ nhẹ, hẳn hoi,
Hết tiền… vợ réo như còi hỏa xa!
Còn tiền thì… vợ hiền hòa,
Hết tiền… vợ dữ như là chằn tinh!
Còn tiền… vợ gọi: “Anh… anh”,
Hết tiền… vợ gắt như chanh không đường!
Còn tiền… tình thương… mến thương,
Hết tiền… vợ đạp rớt giường như chơi!

Chồng than

Sưu tầm

Vẳng nghe bìm bịp kêu chiều
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi
Ban ngày làm việc tả tơi
Ban đêm hầu vợ, phận tôi đêm trường
Nằm chung thì bảo... chật giường
Nằm riêng lại bảo... tơ vương con nào
Lãng mạn thì bảo... tào lao
Đứng đắn lại bảo... người sao hửng hờ
Khù khờ thì bảo... giai tơ
Khôn lanh thì bảo... hái mơ bao lần
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây.

Vợ Là ...

Tác giả: Chưa rõ

Vợ là quả ớt chín cây
Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng.
Vợ là một đóa hoa hồng
Vợ là "sư tử Hà Đông" trong nhà.
Vợ là nắng gắt mưa sa
Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ vọ lên ông
Nhiều người vì vợ mất không cơ đồ
Vợ là cả những vần thơ
Vợ là cả giấc mơ vơi đầy
Vợ là một chất men say
Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lònh
Vợ là một áng mây hồng
Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay
Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta
Vợ là nụ, vợ là hoa
Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân
Vợ là kế toán giải ngân trong nhà
Vợ là biển rộng bao la
Là hương lúa đậm đà tình quê
Vợ là gió mát trưa hè
Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.

Vợ là chỗ dựa cho chồng
Nhiều không dám bảo vợ không là gì
Khoan khoan hãy nghĩ lại đi
Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu.
Việc nhà vợ có công đầu
Nấu cơm, nấu nước, rửa ray, pha trà.
Vợ là máy giặt trong nhà
Vợ là Cát-sét, vợ là tivi.

Nhiều đêm vợ hát chồng nghe
Lời ru xưa lại vọng về trong ta
Vợ là làn điệu dân ca
Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên
Vợ là cái máy đếm tiền
Vợ là "nội lực" làm nên cơ đồ
Vợ là thủ quỹ thủ kho
Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la
Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường
Khi nào giận, lúc nào thương.
Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu.
Vợ là một khúc sông sâu
Vợ như là cả một bầu trời xanh
Vợ là khúc nhạc tâm tình
Vợ là cây trúc bên đình làm duyên
Vợ là cô Tấm thảo hiền.
Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi.
Vợ là con Phật, cháu Trời,
Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.

Kính Vợ

Sưu tầm

Sợ vợ sống lâu
Nể vợ bớt u sầu
Để vợ lên đầu
Là trường sinh bất tử…

Đánh vợ nhừ tử
Là đại nghịch bất đạo
Vợ hỏi mà nói xạo
Là trời đất bất dung.

Chê vợ lung tung
Là ngậm máu phun người
Gặp vợ mà không cười
Là có mắt không tròng.

Để vợ phiền lòng
Là chu di tam tộc
Vợ sai mà hằn học
Là trời đánh thánh đâm.

Vợ gọi mà ngậm câm
Là lòng lang dạ sói
Để vợ nhịn đói
Là tội nhân thiên cổ.

Để vợ chịu khổ
Là bất tài vô dụng
Trốn vợ đi "ăn vụng"
Là ngũ mã phanh thây.

>>>Xem thêm: Tập thơ về vợ, thơ khen vợ, thơ yêu vợ, thơ tặng vợ hay, ý nghĩa

6. Tập thơ chế về tình nghĩa vợ chồng, thơ tình yêu vợ chồng bá đạo

Sau đây, Thieuhoa xin giới thiệu tập thơ chế về tình nghĩa vợ chồng, thơ tình yêu vợ chồng ba đạo, hài hước. Hãy dành thời gian chia sẻ để có thêm nhiều phút giây chiêm nghiệm thú vị bạn nhé !

tho-ve-vo-chong-hai-huoc-06

Thơ chế về tình nghĩa vợ chồng

Thơ Chế Kính Vợ

Tác giả: Chưa rõ

Sợ vợ sống lâu
Nể vợ bớt ưu sầu
Để vợ lên đầu
Là trường sinh bất tử …

Đánh vợ nhừ tử
Là đại nghịch bất đạo
Vợ hỏi mà nói xạo
Là trời đất bất dung .

Chê vợ lung tung
Là ngậm máu phun người
Gặp vợ mà không cười
Là có mắt không tròng .

Để vợ phiền lòng
Là chu di tam tộc
Vợ sai mà hằn hộc
Là trời đánh thánh đâm

Vợ gọi mà ngậm câm
Là lòng lang dạ sói .
Để vợ nhịn đói
Là tội nhân thiên cổ .

Để vợ chịu khổ
Là bất tài vô dụng
Trốn vợ đi ” ăn vụng”
Là ngũ mã phanh thây !!!

Em phải dừng ngay
Vợ em đang gọi…..

Không Đề

Tác giả: Chưa rõ

Đẹp như tiên là vợ ta
Vợ là gió mát vợ là bão giông
Vợ như một đóa hoa hồng
Vợ như sư tử hà đông kinh người
Vợ là êm ái tuyệt vời
Vợ là sấm sét rụng rời chân tay
Vợ là một chất men cay
Vợ là chất đáng chất cay trong lòng

Định Nghĩa Về Vợ

Tác giả: Chưa rõ

Vợ là ngân khố, kho tiền
Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra,
Vợ là biển cả bao la
Đôi khi nổi nóng khiến ta chìm phà.

Dù không sinh đẻ ra ta
Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao
Khi ta đau ốm xanh dao
Vợ lo chăm sóc hồng hào khỏe ngay
Sợ ta đi trật đường rầy
Vợ liền theo dõi kéo ngay về nhà
Khi ta tán tỉnh ba hoa
Vợ liền “quát nạt” để mà răn đe
Lời vợ dạy phải lắng nghe
Mai sau “khôn lớn” mà khoe mọi người
Nói ra xin hãy chớ cười
Vợ ta ta sợ! Vợ người… còn lâu

Sợ Vợ

Tác giả: Chưa rõ

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi,
Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên.
Ðàn ông sợ vợ thì sang,
Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.
Ðàn ông không biết thờ “bà”
Cuộc đời lận đận kể là vứt đi.
Ðàn ông sợ vợ ai khi,
Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng,
Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.”
Ðàn ông đánh vợ là ngu,
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười nhăm,
Ðến khi mười chín tôi đà năm con.
Nàng thì trông hãy còn son,
Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời,
Tề gia nội trợ có tôi bao thầu.
Suốt ngày cày cấy như trâu,
Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày,
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn.
Lau nhà, lau cửa chẳng màng,
Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu,
Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày.
Nàng đòi thi đấu võ đài,
Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau,
Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương.
Cho nên tôi mới bị lường,
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng,
Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong.
Một lòng thờ dzợ sắc son,
Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.

Không đề

Sưu tầm

Ra đường sợ nhất công nông
Về nhà sợ nhất vợ ko nói gì
Đàn ông nể vợ là sang
Ngồi nghe vợ dạy là hạng trượng phu
Đàn ông đánh vợ là ngu
Vừa mất tiền thuốc vừa tù chung thân.

Không đề

Sưu tầm

Bắc thang lên hỏi ông trời
Ðời con đau khổ đã nhiều … thấu chăng?
Ông trời cúi mặt than rằng
Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn!
Bắc thang lên hỏi ông trời
Kiếp này con có bỏ nàng được không?
Ông Trời ổng trả lời rằng
Tao còn chưa được xá chi là mày.

Trên đây, Thieuhoa đẽ gửi đến bạn tuyển tập những bài thơ về vợ chồng hài hước, thơ vui về vợ chồng bá đạo hay nhất với nhiều cung bậc cảm xúc khó phai. Hi vọng, sau khi chia sẻ cùng bài viết, bạn đã chọn được cho mình bài thơ hay nhất. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !

Phương Thảo

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN