phone messenger zalo

45 Bài Thơ Về Hoa Dại, Thơ Hay Về Các Loại Hoa Dại Không Tên

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » 45 Bài Thơ Về Hoa Dại, Thơ Hay Về Các Loại Hoa Dại Không Tên
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Nếu bạn cũng yêu thích những loài hoa dại không hương, không tên, hãy đừng bỏ qua tập thơ về hoa dại, thơ hay về các loại hoa dại do Thieuhoa tổng hợp

Những loài hoa dại không tên dù không được vun trồng, chăm bón; có khi ở bên đường chẳng ai quan tâm, để ý; có chỉ lại ẩn nấp dưới bụi cây rậm ... Tuy nhiên, cây vẫn luôn cháy vẫn mình, vẫn dâng cho đời những bông hoa tươi thắm. Nếu bạn cũng yêu thích những loài hoa dại không hương, không tên này, hãy đừng bỏ qua tập thơ về hoa dại, thơ hay về các loại hoa dại do Thieuhoa tổng hợp sau đây.

1. Chọn lọc những bài thơ về hoa dại hay nhất

Có những đóa hoa dại nằm trơ trọi bên vệ đường không một ai chú ý đến, thậm chí còn bị chà đạp nhẫn tâm. Ấy thế mà chỉ sau một đêm, sau một trận mưa rào cả khuôn viên, con đường đều “chi chít” loài hoa dại không tên, không tuổi đó. Cùng chia sẻ những bài thơ về hoa dại hay nhất sau đây để yêu thêm loài hoa không tên này bạn nhé !

tho-ve-hoa-dai 0

Thơ về hoa dại hay, ý nghĩa

Tản mạn về hoa dại

(Thomas Tian)

Nàng là ai giữa tim ta
Quỳnh hoa một đoá nở ra ngập ngừng
Say men ta chợt tỉnh bừng
Say tình cứ ngỡ gặp nàng tiên nga

Đường trời nhiều lối đã qua
Nhưng nào dám hái hoa yêu trao nàng
Nàng như làn gió nhẹ nhàng
Phải chăng là đã lạc lòng trao tim?

Xin hồng nhan chớ lặng im
Để ta thoát cảnh đêm đêm đợi chờ.

Chùm Hoa Dại Bất Chợt Gặp Bên Đường

Tác giả: Quan Dương

Buổi trưa hạ nào bất chợt một chùm hoa
Gặp ta nở ven đường cầu thực
Né bánh xe lấn vòng nhật nguyệt
Chùm hoa lách mình lung linh.
Lung linh

Chùm hoa dại khờ nhuộm nắng hạ vàng ong
Đánh động nơi ta một nỗi buồn huyễn hoặc
Nỗi buồn cõi đi về. Ai nhặt?
Ta đánh rớt nơi đâu?
Và rớt tự bao giờ?

Cám ơn đời còn lại chùm hoa
Sót vọng trong ta bao điều hẫng hụt
Buổi theo em lết mòn đôi dép đứt
Chân nhón chưa qua nổi một bờ rào
Để đêm về chép miệng thèm một giấc mơ
Sáng thức dậy vàng thêm chiếc lá

Cám ơn đời. Cám ơn chùm hoa trưa hạ
Nhắc nhở ta thuở thống khổ lao cùng
Vò bài thơ mài rách tuổi thanh xuân
Nuốt cầm hơi em trong niềm u uất
Cám ơn em. Cám ơn chùm hoa đã mọc
Nâng đất cao hơn níu một khoảng trời

Trưa lạc bầy. Lòng ta chơi vơi.

Hoa Dại

Tác giả: KIM MINH CHÂU NAM

Đóa hoa dại vươn mình trong nắng
Màu tâm hồn trong trắng trinh nguyên
Thơ ngây khoe sắc điềm nhiên
Môi cười e thẹn uyên duyên ánh hồng

Áo hoa dại hương nồng thanh khiết
Dòng suối hiền mải miết chảy quanh
Dịu dàng chiếm ngự tim anh
Thiên thần lắng đọng long lanh ánh tuyền

Thân hoa dại nơi miền dâu bể
Sắc thanh nhàn ngạo nghễ trái ngang
Ngó lơ danh vọng cao sang
Chẳng màng phẩm vị thiên trang vẽ vời

Sắc hoa dại rạng ngời tươi sáng
Đưa muộn phiền ngày tháng quên mau
Nhân tình trắc ẩn, thương đau
Em đem nhụy sắc thanh cao vỗ về

Em, hoa dại tràn trề nhựa sống
Đến bên đời dệt mộng thiên thanh
Vẽ màu rạng rỡ khung tranh
Thiên nhiên tươi đẹp bao quanh cõi lòng.

Hoa Dại Đồng Hoang

Tác giả: Hoanghoon

Hoa dại đồng hoang đẹp đó thôi
Không ai chăm sóc vẫn rạng ngời
Bướm ong bay lượn chiều lơi lả
Người hái tự nhiên kiệm trao lời

Ằm thầm khoe sắc tặng cho đời
Hỡi kẻ qua đường chỉ ngắm chơi
Đừng đưa tay hái đau lòng đất
Hương sắc tàn nhanh phí của trời

Tình người lãng tử lúc đầy vơi
Nào dám trêu hoa đứng trông vời
Lặng im thưởng thức mê hồn qúa
Gửi chút tình đơn chẳng vẽ vời

Chợt nàng thôn nữ bước gần nơi
Hợp cảnh mây xanh cỏ bời bời
Nhẹ nhàng trong vắt hồn quê ấy
Một thoáng in sâu khó lòng rời.

Cỏ dại ven bờ

Tác giả: Tuệ Sỹ

Không vì đời quẫn bức
Nhưng vì yêu rừng sâu
Bước đường vần tủi nhục
Biết mình đi về đâu

Ta muốn đi làm thuê
Đời không thuê sức yếu
Ta mộng phương trời xa
Trời buồn mây nặng trĩu

Ven bờ thân cỏ dại
Sức sống thẹn vai gầy
Tóc trắng mờ biên ải
Nỗi hờn mây không bay

Mây không trôi về bắc
Người mơ về Trường sơn
Nắng chiều rưng tủi nhục
Người trông trời viễn phương

Hoa dại không hái

Tác Giả: Lê Giáp

Những bông hoa dại không người hái
Lặng lẽ bốn mùa khắp mọi nơi
Không có người mong và kẻ đợi
Thời gian vô nghĩa tháng năm ơi

Hoa dại vẫn là hoa dại thôi
Từ thuở xa xưa chẳng có người
Đặt cho tên gọi loài hoa ấy
Hoa dại suốt đời chẳng có đôi

Miên man hoa nở tím sườn đồi
Những niềm hoang dã chốn xa xôi
Hoa chẳng có tên hoa có sắc
Hương vẫn gửi vào trong gió bay.

>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ về hoa - Tuyển tập 101 bài thơ về các loài hoa đong đầy xúc cảm

2. Chùm thơ hay viết về những loài hoa cỏ dại không tên

Hoa dại mờ nhạt lắm, nếu đứng bên cạnh một đóa hồng người ta sẽ chăm chăm xuýt xoa đóa hồng trước rồi khẽ ngắt khỏi cành mang vào nhà. Chỉ vài ngày là úa tàn vì không được chăm chút nữa, còn hoa dại kia vẫn ở đấy, vẫn là bức tranh tĩnh cho người khác nhìn qua ô cửa, không động đến, không chạm vào và mang lại một cảm giác lâng lâng khó tả. Hãy lắng lòng cùng chùm thơ hay về những loài hoa dại không tên sau đây để có thêm nhiều xúc cảm bạn nhé !

tho-ve-hoa-dai 1

Thơ hay về hoa cỏ dại không tên

Cỏ dại

Tác giả: Xuân Quỳnh

“Cỏ dại quen nắng mưa
Làm sao mà giết được
Tới mùa nước dâng
Cỏ thường ngập trước
Sau ngày nước rút
Cỏ mọc đầu tiên”

Câu thơ nào trong ý nghĩ vụt lên
Khi tôi bước giữa một rừng cỏ dại
Không nhà cửa. không bóng cây. Tim lối
Cứ cường hào rẽ cỏ mà đi.

Người dân quân tì súng lắng nghe
Bài hát nói về khu vườn đầy trái
Anh bỗng nghĩ đến một vùng cỏ dại
Nỗi nhớ đầu anh nhớ quê anh

Mảnh đạn bom và chất lân tinh
Đã phá sạch không còn chi nữa
Chỉ có sắt chỉ còn có lửa
Và cuối cùng còn có đất mà thôi

Thù trong lòng và cây súng trên vai
Cùng đồng đội anh trở về làng cũ
Anh nhận thấy trước tiên là cỏ
Sự sống đầu anh gặp ở quê hương

Có một lần anh tìm đến bà con
Khi xúm xít quanh anh thăm hỏi
Giữa câu chuyện có điều này đau nhói:
Đất quê mình cỏ đã mọc lên chưa?

Trong cuộc đời bình yên tựa nghìn xưa
Gần gũi nhất vẫn là cây lúa
Trưa nắng khát ước về vườn quả
Lúc xa nhà nhớ một dáng mây
Một dòng sông, ngọn núi, rừng cây
Một làn khói, một mùi hương trong gió…

Có mấy ai nhớ về ngọn cỏ
Mọc vô tình trên lối ta đi
Dẫu nhỏ nhoi không đáng nhớ làm chi
Không nghĩ đến nhưng mà vẫn có.

Cỏ dại

Tác giả: Nguyễn Duy

Dang tay ngang mặt thảo nguyên
dang chân ta ngủ mình bên côn trùng
ngỡ bay lên khoảng vô cùng
lại dầm xuống cỏ giữa vùng hoang vu

Địa cầu mải miết suy tư
cho râu tóc cỏ rối bù trong đêm
tóc người chạm tóc cỏ êm
chợt nghe đất tối dâng lên tiếng kèn

Kèn đồng giun đất thân quen
giọng chàng ca sĩ dế mèn du dương
sao long lanh như giọt sương
nhìn ta và cỏ thèm thuồng không sao?

Giá sao xuống được đây nào
mà xem sự sống biết bao diệu kỳ
mà cùng ta sống mê si
yêu thương hết cả còn gì nữa đâu

Chia mình cho mọi buồn đau
tan mình trong mỗi sắc màu vui tươi
những mong có ích cho người
dẫu làm thân cỏ dập vùi… xá chi

Bò bê ơi gặm ta đi
thịt da ta lại xanh rì bao la
bàn chân ơi đạp lên ta
mà sang cuối đất mà qua cùng trời

Rồi khi ta rũ xuống rồi
hoá thân bùn mục đắp bồi mai sau
trái tim ta rất mỡ màu
bao nhiêu là cỏ theo nhau bật mầm

Bao nhiêu là bóng siêu nhân
khuất trong bóng cỏ giữa trần gian thôi…

Về Đồi Cỏ Dại

Tác giả: Thiên Ân

Về đồi cỏ dại đi em !
Chim muông say nắng , ai viền bức tranh ?
Cỏ may mọc kín lối quanh
Những ngày trốn học em , anh trêu đùa

Tình yêu nhen nhóm sớm trưa
Mắt em ươn ướt như vừa hờn nhau
Cỏ non mơn mởn sắc màu
Cánh đồng trinh nữ khép mau bao giờ?

Về đồi cỏ dại thả thơ
Tung tăng chim sáo , vu vơ mộng đầu
Ơi thời đi học thương nhau !
Một thời liếc mắt nghe xao xuyến lòng

Giẫm chân bé dại nhớ mong
Đêm về khó ngủ đường cong u hoài
Đôi khi dính bóng chông gai
Mặt em mếu máo ngân dài lời yêu

Về đồi cỏ dại trăm chiều
Thương con châu chấu , cánh diều vời xa
Ngập ngừng , dế trống ngân nga
Núp trong lá cỏ hiền hòa yêu thương

Mấy năm sương khói lạc đường
Ơi đồi cỏ dại nhún nhường hợp tan
Người em ngày cũ sang ngang
Ta rưng rưng khóc mộng vàng xa đưa

Hoa Mắc Cỡ

Tác Giả: Nguyen Thanh Tung Nguyen

Hoa nở bên lề hứng giọt sương
Tên em Mắc Cỡ mọc trên đường
Nhẹ nhàng cánh mỏng ong không thích
Dịu ngọt đài mềm bướm chẳng thương
Tháng lạnh mưa rơi lòng trộm nhớ
Đêm dài gió thổi dạ hoài vương
Đem thân hiến trọn cho đời sống
Chữa bệnh yên lành khắp mọi phương..

Một Kiếp Hoa 

Tác Giả: Nguyễn Nhật

Đông về gửi đến giọt mưa sa
Có thấu hồng nhan buổi xế tà
Dáng nhỏ đường chiều thơ thẩn bước
Thân gầy ngõ tối ngậm ngùi qua
Đèn hiu hắt bóng đời mù mịt
Gió dập vùi thân lệ nhạt nhoà
Quân tử có ai người rộng lượng
Xin đừng rẻ rúng một đời hoa !

Thì Thầm Cỏ Hoa 

Tác Giả: Đặng Vương Hưng‎

Chờ nhau suốt cả mùa khô
Vượt qua hạn hán ao hồ hay chưa?
Còn lâu mới đến mùa mưa
Mà lòng đã thấy dư thừa bão giông

Đời còn sấm sét nữa không?
Yêu như lạc giữa cánh đồng cỏ xanh
Này em tình có mong manh
Cũng đừng vội vã hóa thành mùa xuân

Non tơ từ mỗi bước chân
Mà mơn mởn gấp mấy lần mùa hoa…

3. Tập thơ hay về hoa dại với vẻ đẹp giản dị

Mình thích hoa dại, vì nó dễ mọc và sống ở mọi nơi, và nó luôn mang cho người ta những bất ngờ về vẻ đẹp của nó, bạn sẽ chẳng biết đến nó cho đến một ngày tình cờ thấy nó bên vệ đường và tư nhủ trong đầu rằng nó thật đẹp và hay ho. Nếu bạn cũng yêu thích các loài hoa dại, hãy chia sẻ tập thơ về hoa dại với vẻ đẹp giản dị sau đây.

tho-ve-hoa-dai 2

Thơ hay về hoa dại

Đồng Quê Thêm Những Bông Hoa 

Tác Giả: Sang Nguyen Duc

Ruộng nhà lúa đã xanh rờn
Bờ vùng,bờ thửa hãy còn đất không
Đem cây hoa đến để trồng
Cho hoa nở rộ cánh đồng đẹp thêm

Quê hương cuộc sống êm đềm
Lúa xanh hoa đẹp ấm êm lòng người
Nông thôn rồi sẽ đổi đời
Điện ,đường ,trường,trạm rạng ngời sắc quê

Xa quê nay lại quay về
Đồng xanh xanh thắm thêm nghề trồng hoa
Đồng quê thêm những bông hoa
Bao nhiêu kỷ niệm trong ta ùa về

Huế bốn mùa hoa dại 

(Nguyễn Đình Huân)

Răng anh đi mô chừ ta xa ngái

Cho Huế buồn mùa hoa dại rụng bông

Dòng Hương lững lờ nước chảy mênh mông

Áo dài tím em má hồng phai nhạt.

Về nhé anh lên đò nghe em hát

Điệu nam bằng ôi dào dạt nhớ thương

Bên ni bờ nhìn bên nớ vấn vương

Anh sẽ mê câu nghê thường xứ Huế.

Nón lá nghiêng che nụ cười thương thế

Qua Tràng Tiền anh nhớ ghé Văn Lâu

Bên ly cà phê ta ngắm đèn màu

Hắt bóng xuống dòng sông sâu lấp loáng.

Hương Giang chung tình qua bao ngày tháng

Chờ anh về ngắm bảng lảng mây bay

Mưa giăng giăng tay nắm lấy bàn tay

Chiều cố đô tim dâng đầy nỗi nhớ.

Anh không về cho tình ta dang dở

Con đò buồn nằm bến lở cô đơn

Vẫn đợi anh cho nỗi nhớ dài hơn

Về nghe anh em không hờn không trách.

Như bông hoa dại 

(Nguyễn Đình Huân)

Em chỉ như bông hoa dại bên đường

Cánh mỏng manh nhạt sắc hương dân dã

Bên đường mòn dưới chân người sỏi đá

Không ai đoái hoài lạnh giá chiều đông

Đâu dám sánh ngang sắc thắm hoa hồng

Được nâng niu được bón trồng vun xới

Không khoe sắc như hoa vàng đồng nội

Có bao giờ được sánh với hoa lan

Không lộng lẫy tựa những cánh hoa ban

Như cô gái giữa đại ngàn phố núi

Hoa trinh nữ em bên đường buồn tủi

E ấp khiêm nhường những buổi chiều phai

Tự đón sương long lanh những ban mai

Cố vươn lên trong đêm dài gió bấc

Vượt lên chính mình qua bao đèo dốc

Chút sắc tím hồng thô mộc đơn sơ

Giữa dòng đời em vẫn cứ bơ vơ

Cũng khát khao một giấc mơ giản dị

Được yêu thương một tình yêu chung thủy

Suốt cuộc đời em yêu chỉ mình anh.

Hoa cỏ may

(Khải Nguyên)

Anh thương lắm một loài hoa cỏ dại

Nhỏ nhoi một mình, heo hắt bụi đường xa

Sao em cứ dùng dằng, vương vấn bước người qua?

Chạm vào chân ai, níu vào ai... hôm ấy...

Để quân tử dằn lòng như vậy

Nhặt mảnh tình rơi, vùng vẫy khỏi tay mình

Sao em không lặng thầm, giả bộ làm thinh?

Đừng bươn bải và cả tin như thế

Để sau lưng ai, em sẽ là không thể

Bước theo cùng, day dứt lắm người ơi!

Bụi đường cứ bay và năm tháng cứ trôi

Khắc khoải đam mê, rơi rụng thời con gái

Anh - lữ khách qua đây, thầm ái ngại

Thương lắm một loài hoa cỏ dại... xót xa...!

Tháng 6 và hoa dại 

(Khương Thụy Phùng)

Tuần đầu tháng sáu trôi mau

Những ngày rực nắng sắc màu hạ thương

Vàng, đỏ hoa ngập ven đường

Đẹp sao hoa dại mùi hương dịu dàng

Tháng sáu gió thổi nhẹ nhàng

Vòng tay dang rộng ôm choàng nắng qua

Hôn lên cánh mỏng cỏ hoa

Vấn vương hương sắc khiến ta mơ màng

Đâu đây chim hót nhịp nhàng

Thả hồn hòa quyện cùng nàng thi thơ

Tôi yêu tháng sáu mộng mơ

Vàng hoa sắc thắm màu cờ dấu yêu

Nụ cười tháng sáu mỹ miều

Bầu trời tháng sáu mang nhiều ước mơ

Sáng nay qua đó tình cờ

Thiên nhiên cảnh đẹp nên thơ hữu tình

Em ( Cánh hoa dại)

(Yêu Thoáng Qua)

Em lặng lẽ giữa trời giông bão nổi

Xếp lá nghiêng ven lối phủ giăng mờ

Cứ thẹn thùng bẽn lẽn dạ ngẩn ngơ

Khép nép mãi thẫn thờ trong mưa nắng

Cánh hoa dại lẻ loi hoài quạnh vắng

Chịu gió sương vẫn cố gắng vươn mình

Tuy đơn thuần cũng duyên dáng ngời xinh

Mặc lắm kẻ vô tình không để ý

Bởi đâu sánh với hồng nhung dạ lý

Nên cam đành nuốt vị đắng trần gian

Chẳng thơm hương rực rỡ chốn đại ngàn

Phải gấp lá cài đan cùng cát bụi

Thân bé nhỏ một đời luôn thui thủi

Sống cô đơn lầm lũi ở ven đường

Mơ bóng chàng quân tử vén yêu thương

Ươm nghĩa nợ vấn vương tròn hạnh phúc.

4. Chùm thơ ngắn hay viết về loài hoa cỏ dại

Mỗi loài hoa mang một vẻ đẹp riêng, không hòa trộn, không trùng lấp. Cúc vàng thanh khiết, Lan quyền quý, Hồng nồng nàn, Ly Ly quyến rũ…. Tất cả đều có hương sắc và một cái tên thật đẹp. Nhưng bạn biết không cũng có loài hoa không sắc, không hương cũng không tên, không nguồn gốc. Người ta gọi chung tất cả những bông hoa ấy là hoa dại. Nếu bạn yêu vẻ đẹp của những loài hoa dại không hương nhưng mạnh mẽ hãy chia sẻ chùm thơ ngắn hay viết về loài hoa cỏ dại sau đây.

tho-ve-hoa-dai 3

Thơ ngắn hay về hoa cỏ dại

Dừng Chân

Tác giả: Trần Thị Mỹ Châu

Mai Đào một lối đi chung
Xuân qua Hạ đến trùng trùng nhớ thương
Nghiêng nghiêng hoa dại ven đường
Hương đồng cỏ nội vấn vương chân tình.

Lãng tử phiêu bạc điêu linh
Chùng chân mỏi gối nhân tình mấy ai
Xuyến xao cỏ nội hương Nhài
Dừng chân phiêu bạc đắm say men tình.

Hoa Thẹn Thùng

Tác giả: YÊU THOÁNG QUA

Loài hoa cỏ dại mọc ven đường
Chẳng tỏa thơm nồng rực sắc hương
Mấy bận người qua chân dẫm vướng
Nhiều hôm kẻ lại mắt soi lường
Bơ phờ «Mắc Cỡ »ghì tâm ngượng
Lặng lẽ «nàng Trinh » ủ dạ tường
«Xấu hổ » muôn đời e ấp gượng
Trao niềm cảm mến vẹn tình thương.

Cây Hoa Cỏ Dại

Sưu tầm

Chỉ là cây hoa dại
Mà trông thật đáng yêu
Còn một bông vàng nữa
Cũng dần héo trong chiều .

Mùa Xuân hoa đua nở
Qua Xuân biết mình già
Là đã thêm một tuổi
Chẳng còn duyên mặn mà .

Thôi cũng là lẽ sống
Ai rồi cũng trải qua
Hết trẻ ta lại sống
Với niềm vui tuổi già !

Hoa Thơm Cỏ Dại

Tác giả: Anh THi Đi

“Bạn ơi, nhổ đi chòm cỏ dại
Cấy thay vào đó, giống hoa thơm
Cho vườn văn Việt, bừng hương sắc”
Để vang tiếng hát, át tiếng bom

Cỏ dại sắc vàng, úa quê hương
Hoa thơm điêu tàn, gió ly hương
Sông nước đôi bờ, đau chia cắt
Hoa thơm cỏ dại, đón tan thương

Hoa thơm cỏ dại, chung một vườn
Cỏ xanh hoa thắm, tình muôn phương
Bắt lại nhịp cầu, dòng sông ấy
Đất Việt hòa vui, tiếng yêu thương.

Cỏ dại và trời xanh

Tác giả: Lê Duy Phương

Cỏ dại dưới chân em
Xanh như trời trên đầu
Trời xanh và cỏ dại
Nào có gì khác đâu

Nhưng trời xanh xa vời
Mát dưới chân cỏ dại
Em có thể nằm chơi
Cỏ tràn trề êm ái

Dẫu có làm cỏ dại
Suốt cả một đời em
Nhưng trời xanh mãi mãi
Vẫn nơi ta kiếm tìm

Cỏ dại

Tác giả: Xuân Hoàng

Như thế đó là mùi thơm cỏ dại
Trong lách lau bờ bụi ngủ bên đường
Mùi thơm ngọt mà đằm, mà diệu vợi
Mà mơ hồ như vấn lại như vương

Anh gọi đó là mùi hương kết tụ
Của nhớ thương và ngày tháng chờ mong
Mùi thơm đó như không mà lại có
Có rất nhiều mà vẫn cứ là không

Mùi thơm đó sẽ đi vào năm tháng
Như giấc mơ xa lắc cuối trời mây
Tưởng không thực mà vô cùng ảo vọng
Vẫn như cầm nắm được ở trong tay

Mùi thơm ấy dịu dàng và thanh thoát
Mấy ai người gặp được giữa mùa Say!

5. Những bài thơ tình về hoa dại ý nghĩa

Những đóa hoa dại mỏng manh, yếu ớt nhưng mang sức sống mạnh mẽ. Mùi hương của nó không ngây ngất như hoa lài hay quyến rũ như hoa lan nhưng nó khiến tâm hồn ta say đắm một đời. Để rồi những xúc cảm trào dâng đó đã dệt nên những bài thơ tình về hoa dại ý nghĩa sau đây.

tho-ve-hoa-dai 4

Thơ tình về hoa dại

Em Vẫn Chỉ Là Hoa Dại

Tác giả: YÊU THOÁNG QUA

Em vẫn cứ mang tên loài hoa dại
Mặc cho đời dẫm phải những bước chân
Trót sinh ra kiếp bạc chịu cam phần
Nào mong được tình chân lời thương gửi

Gắng gượng mãi giữa phong sương gió bụi
Vương thân gầy lầm lũi trước bão giông
Nếm đắng cay phận số chẳng vun trồng
Đâu bất mãn dù không người chú ý

Cố mạnh mẽ chưa lần sầu bi lụy
Dẫu nắng mưa tâm trí vững như đồng
Rực ánh ngời khắp bốn bể non sông
Nào lặng khép để nồng duyên chết lịm

Oằn vai nhỏ mỏng manh thêm kiều diễm
Dáng xinh tươi tô điểm nét nhu mì
Mộc ven đường cũng lắm kẻ khinh khi
Nhưng tâm sáng có gì đâu e ngại.

Hoa tím dại

Sưu tầm

Một màu hoa tim tím
Là màu của thủy chung
Tình không bao giờ lịm
Nhớ thương đến vô cùng

Ngày nào ta chung bước
Trên đồi cỏ xanh tươi
Em thích mình có được
Cành tím dại đang cười

Nhìn màu hoa tím biếc
Màu hoa rất đơn sơ
Ai bảo hoa ly biệt
Với tôi chẳng bao giờ

Hoa tím ngày xưa ấy
Vẫn đẹp ở trong tôi
Từng cánh hoa run rẩy
Làm xao xuyến bồi hồi

Chuyện tình yêu thuở trước
Như tím dại đơn sơ
Lâu rồi không quên được
Yêu hoa đến dại khờ

Nhìn màu hoa tim tím
Nhớ mãi chuyện ngày xưa
Hoa tím màu kỷ niệm
Ôi nhớ mấy sao vừa.

Hoa Cỏ Dại

Sưu tầm

Mảnh mai nép vế bên đường
Vươn mình ra nắng tỏ tường sắc hương
Anh nhìn có thấy vấn vương
Giản đơn hoa dại mỹ tường giai nhân

Xinh tươi năm cánh trắng ngần
Mang tên mộc mạc chẳng cần biệt danh
Nhụy vàng hoa trắng lá xanh
Thân hình rướn gió mong manh đợi chờ

Gặp em là sự bất ngờ
Đẹp trong đương đại em chờ đợi ai
Ngày hạ ánh nắng hơi dài
Tỏa hương, phơi sắc một mai có còn

Chỉ xin giữ tấm lòng son
Đến mùa hoa nở vẫn còn sắc hương
Trải qua mấy cuộc tình trường
Trắng trong, thuần túy bên đường là em!

Tình Hoa Cỏ Dại

Tác giả: Phạm Ngọc Vĩnh

Em bảo: Em chỉ là…
Một loài hoa cỏ dại
Lặng lẽ đứng bên đường
Sương sa và nắng trải

Một loài hoa không tên
Không màu không hương vị
Không đua chen trần thế
Suốt đời chỉ vậy thôi….

Em cứ nói xa xôi
Những điều như không thể
Với anh đâu phải thế
Dù cỏ dại em ơi!.

Anh đã từng lên núi
Cũng xuôi miền biển khơi
Ngàn vạn hoa đua nở
Dệt tranh mộng khung trời.

Từ đâu ai xui khiến
May thay gặp được em
Mới hiểu tình cỏ dại
Du chưa hề có tên

Chưa bao giờ có tên
Nhưng nào ai đã biết
Diệu huyền và thanh khiết
Gieo nốt trầm trong đêm

Hoa buông sắc êm đềm
Lá giang tay khơi nhạc
Cung ngân lời tha thiết
Rụng vạn chùm sao sa

Hoa chỉ thơm màu nhớ
Hoa chỉ nồng hương yêu
Búp xòe bung cánh nở
Tặng nhau buổi trời chiều.

Em chưa hề nói quá
Anh chưa từng nghĩ sai
Chuyện tình như hoang dại
Mà rõ nhau hình hài.

Khi mặt trời đi ngủ
Em hiện hữu trang đài
Hương bay vào giấc ngủ
Một đời chẳng phôi phai.

Mang Tên Loài Hoa Dại

Tác giả: Tulipdenus

Đổi lấy một tiếng yêu
Em mang đời đánh cựơc
Mùa đông như định trứơc
Bên kia ngày tóc xanh

Biết bao là ngõ quanh
Khó cho lòng định lối
Trái tim thường bối rối
Khi yêu điều mong manh!

Có bao giờ không anh
Nhắc tên loài hoa dại?
Thuở ngài xưa xa ngái
Vô tình anh bước qua…

Ôi dấu chân thật thà
Xôn xao vùng gió nắng
Dẫu bây chừ xa vắng
Nhưng in hằn tháng năm

Chỉ chút thôi, duyên thầm
Xuôi theo người mải miết
Cớ sao hoài bất diệt?
Trong em – dù riêng mang!

Phải chăng đời trái ngang
Bởi em phận con gái?
Trót mang tên hoa dại
Để cho người lãng quên…

Tình Yêu Hoa Dại

Tác giả: Triệu Ngọc Yến

Nếu một lần được nói tiếng yêu anh
Cho em mượn tình yêu hoa cúc dại
Từng cánh trắng xếp mong manh run rẩy
Ngại ngần len qua rẻo đá sạn khô

Giữa hoang vu đón gió bụi phủ mờ
Hoa nhẩn nại âm thầm chờ nắng mới
Không nụ đỏ rực tình yêu nông nổi
Kém kiêu sa hương sắc bởi thuỷ chung

Nếu một ngày bóng lẽ bóng trùng phùng
Hoa kiên vững trong tim lời son đá
Hoa thần tượng trọn mối tình cao cả
Kết đan thành vạt áo ấm đôi đời

Phủ êm ái nhẫn nại đến rã rời
Như bản chất lụi tàn dần khô úa
Nếu phải cách chia xa người thêm nữa
Nhớ đừng quên cúc dại mãi yêu anh!

6. Tập thơ về hoa dại thả thính thú vị

Cùng thả thính thành công khiến crush đổ cái rầm với tập thơ về hoa dại thả thính câu Like cực hay và cực “tình” dưới đây nào. Chùm thơ thả thính ngắn Đỉnh Cao đã thả là dính, Crush của bạn sẽ phải ngã gục trước độ “ngọt” độ “dính” của những vần thơ thả thính này.

tho-ve-hoa-dai 5

Thơ về hoa dại thả thính

Tương Tư Thảo

Tác giả: Tương Tư Thảo

Ngọn cỏ dại ven đường em có thấy
Vẫn ngày ngày ngóng đợi bước chân em
Mãi ngóng trông gót ngọc bước qua thềm
Đễ thỏa lòng tương tư cùng nhung nhớ

Con đường kia mỗi tuần em qua ngỏ
Cỏ dại khờ ngóng đợi suốt thời gian
Dù trời mưa nắng gió cũng không màng
Vẫn xuyến sao đợi chờ người em nhỏ

Đã bao lần cây ân cần khuyên cỏ
Hãy vứt bỏ những chuyện không tưởng đi
Tình một chiều sẽ chẳng kết quả gì
Nhưng cỏ mặc, vẫn một lòng trông ngóng

Ngày qua ngày cỏ âm thầm nhung nhớ
Đợi từng giờ, chờ từng phút em qua
Dẫu chỉ là phong phanh trong đôi chút
Cũng thỏa lòng, rồi hy vọng lần sau

Rồi một chiều cỏ thật lòng nhờ gió
Có thể nào mang nó tới bên em
Tự nhổ mình ra khỏi gốc bên thềm
Để úa tàn, chết dần trong nhung nhớ

Và đều đều mỗi tuần em vẫn bước
Trên đường cũ thiếu ngọn cỏ hôm xưa
Em vô tâm hay lòng đã biết thừa
Mà ven đường, cỏ tương tư sầu úa?

Hoa Dại

Tác giả: Thiên Ân

Hoa dại ngày xưa anh hái
Tặng em giây phút gặp nhau
Trong lòng nẩy mầm e ngại
Ru em cho đến bạc đầu

Hoa dại đong đưa theo gió
Hương say ngây ngất trưa hè
Chiều chiều môi hồng bỏ ngỏ
Thương em đôi mắt tròn xoe

Hoa dại nắng mưa tắm gội
Bốn mùa khoe dáng , khoe duyên
Tình yêu tạo ra gạch nối
Anh , em nguồn sống thần tiên

Hoa dại mọc trong dòng nhớ
Đất trời gói ghém yêu thương
Ta hát bài ca muôn thuở
Nụ hôn đầy ắp đêm trường

Hoa dại nở chùm ánh sáng
Bướm ong thích thú bay về
Đê mê một vùng lãng mạn
Khung trời e ấp hồn quê

Hoa dại khen cho tạo hóa
Bức tranh đầy đặn sắc màu
Em non như một nhành lá
Bao giờ hết tuổi chiêm bao?

Hoa Dại Ai Hái

Tác giả: Thiên Ân

Hái chùm hoa dại tặng em
Phất phơ ngọn gió êm đềm len qua
Thầm thì kể chuyện đôi ta
Gọi mùa hạnh phúc nở hoa bên đời

Hái chùm hoa dại ầu ơi!
Làn hương bé dại ru môi ngập ngừng
Mai sau thương nhớ người dưng
Bến thuyền ngập mộng lưng chừng đó thôi!

Hái chùm hoa dại tuổi trời
Lòng bâng khuâng lạ bồi hồi ruột gan
Luống trông ngày tháng mơ màng
Dần dà trái đất ca vang hát hò…

Hái chùm hoa dại trao cho
Đôi tay thiếu nữ so đo tấc lòng
Ru em mười ngón nhớ mong
Ta về gánh giọt sầu đong đưa sầu

Hái chùm hoa dại trôi mau
Em ơi chim vội cánh đau mịt mờ
Điệu vần e ấp hồn thơ
Mùa xô đẩy vội bao giờ khôn nguôi

Hái chùm hoa dại than ôi!
Bức tranh tối sáng mỉm cười khóc than
Người đi giẫm bóng mây ngàn
Ai còn gieo hạt bên giàn tương tư.

Hoa dại

Tác giả: Lê Tuấn

Anh đem hoa dại của tình thương
Rải kín hoàng hôn lẫn con đường
Để khi mặt trời rơi qua núi
Em đỡ lạnh lòng giữa gió sương

Anh đem hoa dại của hồn anh
Phủ kín tình em lẫn xác mình
Để khi mặt trời rơi xuống đất
Vẫn còn hoa dại để yêu em

Hoa Dại

Tác giả: Trần Quang Phước

Em là hoa dại trinh nguyên.
Khoe hương tỏa sắc, thuyên uyên mộng cầm.
Phù du ong bướm đua rầm
Chen nhau hút nhụy, lại nầm nát tan

Cánh hoa dập dìu, lầm than
Khai hoa nở nhụy, than than tỏ tường
Vạn lần sầu héo mộng thường
Tiếc hoa đen bạc anh mường đón em

Em là trời nước ước thêm
Anh về chăm sóc, lại thêm sắc hồng
Mộng thường trinh nữ chồng chồng
Kiêu hãnh vẻ đẹp, rực nồng hương xa

Nâng niu chiều chuộng thiết tha
Lắm lúc hoa khó, lộ ra vẻ buồn
Thương hoa tiếc ngọc cánh chuồn
Anh nâng anh níu, mộng nguồn trinh nguyên

Hoa Dại

Tác giả: Thời Để Nhớ

Em hãy là hoa dại
Để tình anh đắm say
Em hãy là mây bay
Anh sẽ là cơn gió

Em hãy là sao nhỏ
Anh lặng ngắm bầu trời
Lỡ khi ánh sao rơi
Anh dang tay đón lấy

Em hãy là trang giấy
Thơm mùi hoa học trò
Anh sẽ hoạ vần thơ
Nhẹ nghiêng nghiêng dòng chữ

Em hãy là ngòi bút
Anh quyện vào mực xanh
Tháng ngày sẽ trôi nhanh
Tô đẹp trang giấy trắng

Em hãy là giọt nắng
Tình anh mãi ngất ngây
Em hãy là mưa bay
Anh dừng chân phiêu lãng

Em hãy là tất cả
Tất cả của anh thôi
Dù mưa gió tả tơi
Anh chở che em nhé!

Tâm Sự Với Hoa Dại Vườn Nhà

Tác giả: Tuyền Linh

Mắt tình, ta mở liu riu
Nhìn em tím ngắt thiếu điều rớt tim
Sầu ta quá khứ tạm yên
Bỗng dưng thức giấc trong tiềm thức đau

Em khoe chi những cánh sầu
Tím thương…tím nhớ…tím màu ái ân
Một ta, đã lắm phong trần
Về đây núp bóng yên thân cuộc đời

Chừ em khơi dậy lòng đau
Rưng rưng sắc tím nhuộm màu thời gian
Em tên gì, mà dung nhan
Tinh mơ khoe sắc, chiều tàn tạ luôn?

Ta từng yêu cánh phù dung
Nay gặp em nữa… dễ chừng yên thân
Xin em đừng xích lại gần
Tim ta không tuổi sẽ “ lần “ đường yêu

Đời ta nắng sớm mưa chiều
Lang thang khắp nẻo như diều đứt dây
Cớ chi lại gặp em đây
Tinh mơ mỉm nụ, chiều quay lưng về…

Mặc ta, cứ thế ngậm ngùi
Còn em, cứ thế cười vui giữa đời
Biết trách ai? Trách ông trời
Sao cho ta gặp Em nơi chốn nầy ! ?

>>>Xem thêm: Thơ thả thính 2 câu - Top 101+ bài thơ thả thính ngắn Thả Đâu Dính Đó

7. Chùm thơ về hoa cúc dại độc đáo

Hoa cúc dại trắng trong mọc hồn nhiên giữa đất trời. Loài hoa nhỏ bé, ngây ngô, dại khờ mà khiến cho biết bao người không thôi mê mẩn. Hoa ngập tràn phố, hoa ngập tràn lòng, hoa ngập tràn những tiếng yêu thương, phủ khắp đường... Nêu bạn yêu loài hoa dại này chắc không thể bỏ qua những bài thơ về hoa cúc dại sau đây.

tho-ve-hoa-dai-7

Thơ về hoa cúc dại

Hoa Cúc Dại 

Tác Giả: Đào Văn Cứu

Trên tay em cầm bó hoa cúc dại
Giữ mùa thu ở lại tự bao giờ
Để từ ấy hình em trong tôi mãi
Một ánh nhìn hoang hoải những giấc mơ

Thu trải nắng vàng ruộm óng như tơ
Vương vào cả trang thơ tình tôi viết
Đôi mắt biếc hình như giả ngu ngơ
Trong câu hát bâng quơ ngày ly biệt

Tôi thương thầm nào đâu em có biết
Lúc xa xôi càng da diết nhớ thương
Nếu trở lại xin thề tôi không tiếc
Nói yêu em và cúc dại bên đường

Cúc dại

(Hoàng Phụng Cầm)

Mỏng manh cúc nở ven đường
Ngập trong khói bụi mà dường như không
Hồn nhiên giữa buổi đục trong
Đất già, cỏ rối mà không nản lòng

Cúc dại đấy, có ai trồng
Người đâu biết nhựa cúc nồng hay cay
Thản nhiên như gió vậy thôi
Tâm tư chi lắm để rồi hoá sương.

Trái đời lắc giữa nhịp chuông
Biết đâu địa ngục thiên đường mà rơi

Gáo nước cặn chứa mặt trời
Ai đem tạt cả tiếng cười vào ai

Nhìn cúc dại nở sớm mai
Sắc không vay mượn chẳng phai bao giờ
Cởi mình về với hoang sơ
Trút trăm khát hạt vật vờ ngóng trông

Ta về một sớm đầu đông
Thầm nghe cúc thắp lửa nồng trong mưa.

Hoa cúc dại

(Hoàng Vũ)

"Áo nàng vàng anh về yêu hoa cúc"...

Nhưng chỉ là hoa cúc dại em ơi!
Một loài hoa đơn độc giữa trời
Rất bình dị, sáng trong mộc mạc.
Tôi cảm nhận từ hương thơm bát ngát
Của một loài hoa mọc giữa rừng hoang.
Của một tình yêu êm dịu nồng nàn.
Toả hơi ấm giữa núi đồi lạnh buốt.
Tôi cảm nhận màu trắng trong tha thiết
Như tình em với cả trái tim son...
Tôi đã đi dẫm nát những lối mòn,
Để tìm lại cho em màu cúc trắng!
Tôi đã đi suốt một đời lẵng lặng.
Tìm một màu hoa......
hay chính bóng hình em?

Cúc Dại

Tác giả: Nguyễn Thuyền

Thân là cúc dại mọc ven đường
Nhỏ nhặn quê mùa kém sắc hương
Nụ trắng đơn sơ nhiều kẻ chán
Hoa vàng giản dị chẳng người thương
Âm thầm tỏ ngát trên đồng ruộng
Mạnh mẽ vươn cao giữa phố phường
Mặc có mưa giông và bão dập
Thì em vẫn đứng vững kiên cường

Màu Hoa Cúc Dại

Tác giả: Chu Thị Thúy Nga

Gió nhè nhẹ đưa thu về qua phố
Lại bâng khuâng trước mỗi độ hoa vàng
Thoáng ngập ngừng tựa cánh bướm tìm sang
Rồi ngây ngất trước một nàng Cúc dại

Hương thu quyện theo gió mùa rong trải
Quẩn bàn chân quấn quýt mãi bên lòng
Tựa biển chiều xao xuyến mảnh buồm cong
Nghèn nghẹn dạ nghèn nghẹn đòng lúa trổ

Lưu luyến gửi trả ngàn con sóng vỗ
Cánh chim trời chọn bến đỗ thảo nguyên
Bỏ sau lưng khát vọng biển và thuyền
Bừng tỉnh khỏi giấc du miên diệu vợi

Khoe cánh mỏng nồng nàn trong nắng mới
Như vô tình như gợi nỗi vấn vương
Một dung nhan e ấp nép ven đường
Vẫn đắm đuối bởi mùi hương Cúc dại.

Mùi Hương Cúc Dại

Tác giả: Chu Thị Thúy Nga

Này cơn gió nhẩn nha thêm chốc nữa
Đợi cánh hoa kịp giữ lại hương thừa
Hễ chạm đất tình chia thành hai nửa
Anh chẳng còn yêu em như lúc xưa!

Sóng sánh bạc bóng trăng đùa phiến lá
Nét mực xanh hoen trang giấy trắng ngà
Bài thơ xướng như quen mà như lạ
Cánh chim trời xa khuất nẻo trùng xa

Đêm trải lụa sương là là đỉnh núi
Cảnh bâng khuâng khúc hoạ cũng ngậm ngùi
Trăng khuyết bóng người chưa vơi hờn tủi
Vẫn gượng cười để nơi ấy anh vui

Ba thu tưởng quên được mùi cúc dại
Chỉ tìm nhau trong những giấc mơ dài
Hoa ác thế cứ nồng nàn thơm mãi
Xao xuyến này em biết tỏ cùng ai?!

Nhành Cúc Dại

Tác giả: Trần Thanh Xuân

Một chiều đông em đã ghé qua đây
Rao vu vơ ai có mua cúc dại
Thật dịu dàng em reo lời bùa ngải
Đốn tim anh ngơ ngẩn mối hoang tình

Định mệnh buồn anh là của mùa thu
Em lại của mùa đông nên lệch bước
Nhóm lửa tình lén nhen niềm ao ước
Nắng hao gày thu rắc rải vào đông

Có một ngày em cứ hỏi mông lung
Tình mong manh em có nên cố giữ
Anh đắng lòng đổ chiều buồn lữ thứ
Ngả mị tình ta buông bỏ tay nhau

Lạc mất nhau hằn vết sẹo đớn đau
Lênh đênh mãi ngược dòng tình quá khứ
Anh cố quên nhưng trái tim níu giữ
Mảnh tình hờ chôn giấu mộng cuồng si

Mùa theo cùng năm tháng đuổi nhau đi
Anh trượt mãi trong lo toan bươn chải
Chợt nghẹn đau đắng lặng chiều hoang hoải
Gặp em về nhành cúc dại trên tay.

Hoa cúc dại

Tác giả: Ko Un

Hạnh phúc biết bao
Cho người có nơi nào đó để đi
Cũng hạnh phúc biết bao
Cho người có chốn để quay về

Cúi đầu trên con đường quay lại
Dù không ai ngước mắt lên nhìn
Còn trời kia
Cao xa biết bao nhiêu

Đó là bìa rừng
Nơi của tổ tiên tôi đời này sang đời khác
Ở đó có những bàn tay bất ngờ vẫy gọi
Có những bông cúc dại không tên đang nở
Một bông
Một bông rồi lại một bông
Hạnh phúc biết nhường nào.

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về hoa dại đặc sắc của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!

>>>Xem thêm: [999+] Caption về hoa hay, stt về hoa, câu nói hay về hoa ý nghĩa

Hoài Thương

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN