phone messenger zalo

Chùm thơ về mùa đông, thơ tình về mùa đông cô đơn, lạnh lẽo

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Chùm thơ về mùa đông, thơ tình về mùa đông cô đơn, lạnh lẽo
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Thieuhoa chia sẻ cùng bạn đọc yêu thơ tuyển tập thơ về mùa đông, thơ tình về mùa đông cô đơn, lạnh lẽo. Cùng chia sẻ để có thêm nhiều cảm xúc khó quên
Mục lục bài viết [Ẩn]

Mùa đông là mùa của cái lạnh thấu da, thấu thịt; mùa của những nỗi nhớ, nỗi cô đơn khi nghĩ về một bóng hình xưa; mùa của những cái ôm siết chặt; mùa của tình yêu, mùa của nỗi nhớ. Những xúc cảm rất đặc biệt đó đã được những tâm hồn nghệ sĩ gửi gắm qua những bài thơ về mùa đông hay, sâu lắng.

1. TOP những bài thơ về mùa đông hay nhất

Sau đây, Thieuhoa xin chia sẻ cùng bạn đọc yêu thơ tuyển tập thơ về mùa đông, thơ tình về mùa đông cô đơn, lạnh lẽo, nồng nàn xúc cảm. Cùng chia sẻ để có thêm nhiều cảm xúc khó quên, qua đó chọn được cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !

tho-ve-mua-dong-01

Thơ về mùa đông hay nhất

Mùa Đông

Anh giấu gì đôi mắt lạnh lùng anh
Trời rét mướt gió Đông về gọi cửa
Hàng cây lạnh cánh tay trần trụi lá
Như tình anh không áo lúc Đông sang
Anh giấu gì vạt nắng sớm đi hoang
Chiều nắng tắt mây mờ xa mưa phủ
Phố chong đèn ly cà phê lạc lõng
Khúc tình buồn đôi mắt lúc nhìn em
Anh lặng thầm như sỏi đá bước quen
Bàn chân mỏng vết thương mềm còn nóng
Nghe trái tim tương tư theo nhịp đập
Sợ dại khờ nên em chút cô liêu
Anh giấu gì bên men rượu đìu hiu
Khói thuốc đắng nên bao lần rũ rượi
Hãy mỉm cười cùng mùa Đông xuống phố
Em đang chờ… nơi ấy một lời yêu!

Mùa đông đến

Rồi một ngày trời không biếc xanh
Rồi một ngày hàng cây vắng tanh
Và cơn gió mang mùa đông tới
Cuốn bay theo đám lá vàng rơi
Bờ cỏ này giọt sương đã tan
Bậc thềm này còn in dấu chân
Mùa đông đến em chờ anh mãi
Lá hoa thu sang nay đã úa tàn
Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy
Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi
Lòng em đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói
Còn yêu mãi…
Giờ đây em biết, em biết đã mất anh rồi đấy
Ngày mùa đông đến nghe vắng xa tiếng mưa phùn rơi
Lòng e đau đớn nhưng trái tim vẫn như thầm nói
Em mãi yêu anh!

Trái tim mùa đông

Biết trái tim chẳng có tội gì đâu
Khi anh không thể yêu em hơn nữa
Biết chuyện chúng mình rồi sẽ thành tan vỡ
Vẫn bất ngờ,vẫn tiếc nuối,ngẩn ngơ…
Chẳng muốn tin đâu anh đã dối lừa
Tình yêu cả tin em trao anh nồng cháy
Chẳng muốn tiếc về thời nông nổi ấy
Em bồi hồi, em vội vã, em yêu…
Hãy tha thứ nghe anh có biết bao điều
Em không thể và chúng mình… không thể
Sao hôm – Sao mai cách xa đến thế
Câu thơ này có tới được cùng anh
Có ích gì đâu biển cứ mãi biếc xanh
Em mãi yêu anh một tình yêu… không thể
Nắng quái chiều đang tìm về chốn ngủ
Em bé nhỏ tội tình biết trú ngụ về đâu….

NỖI NHỚ MÙA ĐÔNG

Thơ: Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ
Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?
Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ
Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?
Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??
Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm
Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!!

ĐÊM ĐÔNG HOÀI NIỆM

Thơ: Thiên Gia Bảo

Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…
Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng…
Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…
Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả…
Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…
Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng…em nhé…
Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.

GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Đêm mùa đông sương lạnh ánh trăng tà
Lòng buồn hiu nhớ người ta nhớ quá
Biết giờ đây sống ở nơi xứ lạ
Có khi nào người lạnh giá con tim
Nhớ tình xưa cứ mải miết đi tìm
Mò ánh trăng đã chìm nơi đáy nước
Có khi nào người ta ơi luyến tiếc
Khi ngày xưa người ly biệt tình ta
Cho một người cứ mãi mãi xót xa
Nhớ những kỷ niệm đã qua ngày ấy
Con tim ta đã bao lần run rẩy
Khi bàn tay ai nắm lấy bàn tay
Nhớ một thời đôi ta đã đắm say
Em lại mơ về những ngày xưa đó
Hai trái tim yêu nồng nàn cháy đỏ
Mình bồng bềnh như là gió với mây
Hạnh phúc ngọt ngào hơi ấm vòng tay
Bao khổ đau bao đắng cay tan biến
Đôi ta thương nhau như thuyền với bến
Mong cuộc đời mình vĩnh viễn là mơ.

MÙA ĐÔNG VÀ NỖI NHỚ

Thơ: Bình Minh

Tôi nhớ mãi mùa đông ba năm trước
Lạnh đầu mùa em cất bước ra đi
Xứ xa kia để tìm kiếm những gì
Người ở lại thêm vì bao luyến nhớ
Gió Đông lạnh làm tâm hồn trăn trở
Anh quay về bên gác nhỏ buồn tênh
Và từ đây sao bỗng thấy bồng bềnh
Anh cảm thấy lòng mình như hoang tưởng
Ở xứ xa ta định hình chung hướng
Gắng lên nào dù gió chướng xôn xao
Ngày cách xa bên nỗi nhớ thét gào
Bên nhau nhé! Hôm nào em trở lại
Mùa Đông đến khi ta còn hoang hoải
Kỷ niệm nào còn mãi với mùa đông
Ngày hợp hôn vui hạnh phúc bên chồng
Còn đọng mãi nỗi lòng khi xa vắng..

2. Những bài thơ hay về mùa đông nồng nàn xúc cảm

Mùa đông là bức tranh của đôi má ửng hồng và những chiếc khăn ấm cùng lọn tóc bay bay trong gió dần được tái hiện. Trong không khí se lạnh của mùa đông, cơn gió đầu mùa, nhịp điều vần thơ được các tác giả hòa tấu một cách bình dị, yên ã vốn có. Sau đây là những bài thơ hay về mùa đông nồng nàn xúc cảm cho bạn chia sẻ.

tho-ve-mua-dong-02

Thơ hay về mùa đông

Đêm Mùa Đông

(Thụy Anh)

Kìa, bông tuyết đang lượn là, hớn hở
Mời gọi ta trong vũ điệu muộn màng
Trời buốt giá, có gì mà vui sướng!
(Ta trót mơ nắng rồi nên đâu thể đa mang!)
Gió chạy trên mái nhà những bước rền vang
Như bước chân những người trời nhảy múa
Như có tiếng dàn đồng ca muôn thuở:
“Ơi, mùa Đông ghê gớm, diệu kỳ!”
Rượu cổ tích bọt tràn ly cổ tích
Thảm tuyết dày tự phát sáng vào đêm
Ánh sáng lạnh mà sao trong trẻo lạ
Đôi mắt nhìn chợt hóa dịu dàng thêm
Những ai đang say giấc êm đềm
Có mơ thấy tuyết vẽ hoa lên cửa sổ?
Có rùng mình khẽ trong hơi thở
Của mùa Đông bình thản, lạnh lùng?
Nước đang kết băng trên khắp mặt sông
Vạt rơm khô cuối vụ bỏ trên đồng
Sớm mai ra sẽ trùm chăn bông trắng
Ấm áp ngủ vùi suốt cả mùa băng…
Có những ai bỗng thức giấc, bàng hoàng
Đứng bên cửa nghe mơ hồ hạnh phúc
Một mình thôi mà ngỡ đời thao thức
Vìì bao điều quen thuộc không tên?
Bởi vì đêm nên không thể hát lên
Bởi vì gió nên không đành tung cửa
Lồng ngực nóng vẫn khao khát mở
Cho nhỏ nhoi bông tuyết lạnh đậu vào.

Dáng Đông 

(Huỳnh Minh Nhật)

Độ cuối tháng trời như không nắng nữa
Kẻ ra đi chẳng biết ước mơ gì!?
Em quên mất nụ cười em là nắng
Hay vô tình cứ thế đến rồi đi?
Chiều lạnh lẽo hoàng hôn buông vào tối
Bởi thiếu em mùa vắng những hoa vàng
Ta thờ thẫn lang thang sầu ly biệt
Bước mệt nhoài tim gánh nặng hành trang
Mây vần vũ khuya dài như nỗi nhớ
Nửa trăng gầy gom bóng tưới đêm thâu
Ai dám bảo mùa đông như sỏi đá?
Sao đêm nay trăng ướt dưới chân cầu?
Chạnh lòng nhớ hồn ai trong khói thuốc
Khô tâm tư băng giá phủ trong lòng
Đêm rơi vỡ những bước buồn vô tận
Gió giật mình, đứng khóc giữa mênh mông…

Nỗi nhớ mùa đông

(Tùng Trần)

Đông đã về trên từng con phố nhỏ
Lạnh vai gầy..anh chợt ngó mông lung
Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng
Nhưng đông này..anh lạnh lùng đơn lẻ
Giờ nơi đâu..người yêu xưa nhỏ bé..?
Nhớ em nhiều..anh khoé mắt lệ cay
Bước một mình trên phố vắng chiều nay
Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ
Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở
Giờ phương nào..em có nhớ anh không..?
Có khi nào..nhớ kỷ niệm mùa đông
Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm..??
Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm
Để đêm về..lệ ướt đẫm bờ môi
Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi
Chợt tim anh…bồi hồi bao kỷ niệm
Nhớ đến em..anh nghe hồn tắt lịm
Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu..??
Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu
Để đông sang..anh đơn sầu..cô lẻ…!!

Đêm đông hoài niệm

(Thiên Gia Bảo)

Anh nghe nói gió mùa về em ạ
Em có buồn vì mình vắng nhau không
Chiếc khăn gió che chở cả mùa đông
Chỉ một phút nặng lòng đem vứt bỏ…
Chắc bây giờ ở phương trời xa đó
Đã có người thắp lửa sưởi trái tim
Đâu cần anh mà trông ngóng mong tìm
Thứ đã cũ của một thời xa vắng…
Khi tâm hồn như dòng sông phẳng lặng
Ái ân chìm xuống tận đáy đại dương
Đông có mang băng giá cũng vô thường
Bởi trái tim đâu còn niềm cảm xúc…
Phải cố quên đi những gì đã mất
Để niềm đau như cơn gió thoảng buồn
Cuộc sống mới có lẽ sẽ vui hơn
Khi tình yêu chẳng còn là tất cả…
Em ấm êm bên một người xa lạ
Anh cũng đành chấp nhận bị lãng quên
Phận kiếp chẳng cho hai đứa nên duyên
Thì chúc em muôn đời luôn hạnh phúc…
Nếu đau thương làm anh thêm nghị lực
Sống vững vàng bước tiếp đến ngày mai
Vùi chôn đi xóa bỏ những u hoài
Hãy xem như mình chưa từng…em nhé…
Rồi anh cũng phải đứng lên mạnh mẽ
Trút muộn phiền đối diện với chính anh
Nam tử hán không được quá lụy tình
Khi người ta đã thay lòng đổi dạ.

Đông về xa em

(Đức Trung)

Đêm qua gió lạnh tràn về
Đơn côi gối chiếc tái tê trong lòng
Giờ này em có biết không?
Thu tàn sắp hết mùa đông bắt đầu
Sao mình cứ mãi xa nhau?
Để tim khắc khoải nỗi sầu tâm can
Chia ly thương nhớ vô vàn
Tình như con sóng nát tan trong lòng”
Bao nhiêu mộng ước chờ mong
Đừng làm phai nhạt má hồng nghe em?
Anh nằm thao thức trong đêm
Nhớ bao kỷ niệm êm đềm biết không?
Tình yêu như ngọn lửa hồng
Sẽ luôn sưởi ấm mùa đông lạnh lùng.

Mùa đông về

(Lê Hoàng)

Trời se lạnh gió vờn len lỏi
Lòng tái tê nhoi nhói lặng buồn
Mưa chiều xối xả …mưa tuôn
Đìu hiu quán nhỏ …cõi hồn chênh chao !
Ôm nỗi nhớ.. hai đầu biền biệt
Cách dặm trường da diết khôn nguôi
Ước gì cơn gió lả lơi
Dập dìu đưa lối quyện môi ấm nồng
Nhỏ yêu dấu ! Mùa đông lặng lẽ
Qua trước thềm quạnh quẽ nhớ nhau
Lòng anh một nỗi âu sầu
Âm thầm gửi đến nhỏ câu chân tình.
Nhỏ yêu hỡi ! mông mênh nỗi nhớ
Trái tim hồng một thuở khát khao
Giờ đây thấp thỏm thét gào
Quặn lòng tha thiết tình trao vẹn thề .
Ôi não nuột ! Sơn khê cách trở
Ở hai đầu nổi nhớ xót xa
Tình duyên nguyện thắm mặn mà
Dẫu lòng cách biệt thiết tha chẳng sờn.

Phố Mùa Đông

(Toàn Tâm Hòa)

Phố trở mình ngơ ngác sáng hôm nay
Có mùa Đông vừa qua đây bất chợt
Chút hương thu còn bên đời yếu ớt
Chiếc lá vàng cũng đã bớt lao xao
Phố nghiêng mình đón cái lạnh Đông trao
Trời bảng lảng một màu sương buốt giá
Em bơ vơ bên hàng cây trụi lá
Thấy xao lòng một chút lạ… chút quen
Phố buồn tênh trong nỗi nhớ đan len
Lời tạ từ Mùa Thu chưa kịp nói
Gió heo may cũng ra đi rất vội
Đông về rồi gió đông bắc theo sang
Phố sáng nay lòng chợt thấy mênh mang
Có mùa Đông đang vội vàng gõ cửa
Và mang theo bao nỗi niềm chất chứa
Chợt nhớ về một lời hứa xa xôi
Đông đã về… em có đến bên tôi?

3. Chùm thơ tình mùa đông ngọt ngào, lãng mạn

Dưới đây là chùm thơ tình về mùa đông ngọt ngào mà Thieuhoa muốn chia sẻ. Mỗi bài thơ nói lên cái lạnh giá trong đêm mưa mùa đông; nỗi nhớ về người yêu trong trời đông giá rét; hoài niệm về mùa đông xưa khi đôi lứa vẫn còn mặn nồng bên nhau mà nay không còn nữa..

tho-ve-mua-dong 2

Hình ảnh tình yêu mùa đông ngọt ngào

Thơ tình mùa đông

Ai lê bước giữa mùa đông giá lạnh
Cố tìm quên hình ảnh bóng người yêu
Đời cô đơn thầm lặng dưới trời chiều
Sao vẫn nhớ thật nhiều người năm cũ
Mùa đông lạnh ánh Trăng buồn liễu rũ
Lòng vấn vương nhớ tình cũ năm nao
Cố lãng quên mà có được lúc nào
Trong tâm khảm không bao giờ thôi nhớ
Mộng nên đôi đã nhiều năm tan vỡ
Người ra đi kẽ ở lối hai đường
Sao trong lòng ta cứ mãi nhớ thương
Rồi thao thức đêm trường mơ với mộng
Hãy quên đi tìm niềm vui mà sống
Nhớ làm gì hình bóng thuở năm xưa
Lời thề yêu chỉ là nói dối lừa
Ta đã biết sao không chừa vẫn nhớ.

EM MUỐN

Thơ: Bằng Lăng Tím

Em muốn là hạt nắng
Sưởi ấm ngày lạnh Đông
Trao hạnh phúc ấm nồng
Bên anh không xa nữa

Em muốn là điểm tựa
Vượt qua ngày bão dông
Bao phiền muộn trong lòng
Đem hong cho vơi nhẹ

Em muốn được san sẻ
Ngọt bùi cả đắng cay
Tình thương mãi tràn đầy
Ngất ngây men ái đượm

Bờ môi hồng khẽ ướm
Ngọt ngào nụ hôn yêu
Muốn trao anh thật nhiều
Tia nắng chiều ấm áp.

MÙA ĐÔNG YÊU THƯƠNG

Thơ: Thu Hà

Người thương à ! Đông về lạnh đó anh
Nhớ giữ ấm đừng phong phanh đấy nhé
Gửi đến anh chỉ vài lời nhỏ nhẹ
Nhớ anh nhiều…giữ sức khoẻ giùm em !

Bản tình ca với khúc nhạc êm đềm
Đàn anh dạo dịu êm thay lời nói
Gửi yêu thương nơi đôi tim vẫy gọi
Dấu yêu à ! Đừng hỏi “nhớ…vì sao ” !

Tại anh thôi…ai bảo cứ ngọt ngào
Duyên thầm lặng mà thanh tao đến thế
Có đôi lúc hờn ghen rồi mặc kệ
Lại làm lành rồi kể chuyện vu vơ

Hứa với em…mình sẽ mãi đợi chờ
Vòng tay ấm cùng bờ môi mềm mại
Chỉ một thôi…một tình yêu mãi mãi
Trọn đời này cùng trải giấc mơ hoa ! ♥♥

BẢN TÌNH CA MÙA ĐÔNG

Thơ: Giọt Mưa Thu

Chờ đông đến phố dường như nghẹt thở.
Cây bàng già trăn trở sắc phôi phai.
Từng đêm khuya nỗi nhớ dệt sợi dài.
Tiếng ai hát bản tình ca day dứt.

Bao kỷ niệm dâng trào lên mắt ướt.
Hoà nốt trầm da diết dưới trăng đêm.
Khúc tình đông bản sonate êm đềm.
Câu ước thệ muốn yêu thêm lần nữa.

Sương rớt rụng rơi vương đầy bậc cửa.
Tiếng dương cầm gợi ký ức không quên.
Triệu bông hồng chàng họa sĩ vẽ lên.
Không phai nhạt mối tình theo năm tháng.

Bản giao hưởng dưới vầng trăng lãng mạn.
Đoá hương quỳnh thêu dệt áng thơ say.
Tô má em thêm sắc thắm mỗi ngày.
Để mi ướt lại lắt lay nỗi nhớ.

Gửi chút nắng khi mùa sang lá đổ.
Nốt nhạc trầm…
Trăn trở… Khúc tình đông…!

BÀI THƠ TÌNH MÙA ĐÔNG

Thơ: Phú Sĩ

*****
Bài thơ tình anh đã viết đêm đông
Có ngọn gió còn thơm nồng hơi ấm
Có hạt sương long lanh còn ướt đẫm
Nhớ về em sâu đậm tận đáy lòng

Đêm đông dài em có nhớ ai không
Nơi phương ấy nắng hồng thơm đôi má
Em có nghe trên cánh đồng hối hả
Có tình anh ươm hạt lúa trổ vàng

Bài thơ tình anh muốn gửi đông sang
Mùi hoa sữa còn mang đầy kỷ niệm
Ngày tháng cũ phai nhòa màu hoa tím
Buổi ban đầu con tim ngỏ lời yêu

Bài thơ tình anh gói cả trời chiều
Về phương ấy ấp iu ngàn nỗi nhớ
Em có biết trong nhịp nhàng hơi thở
Có mùa xuân anh gửi tận phương này

Anh sẽ về ta nối lại tình quê
Bước bên nhau ta cùng xây duyên thắm
Câu hẹn ước qua bao mùa ví dặm
Vẫn còn đây năm tháng chẳng phai mờ.

KÍ ỨC MÙA ĐÔNG

Thơ: Mạc Phương

Cải đã nở vàng au nỗi nhớ
Phố rộn ràng buổi chợ đầu đông
Sương đêm sợ ánh mai hồng
Làm bay hương vị nồng nồng thinh không.

Tiếng lắc rắc mùa đông rơi rụng
Trái bòng già chín ủng trên cây
Bầu trời bàng bạc màu mây
Nửa như hờ hững nửa vây nỗi buồn.

Ngày thứ bảy bản buôn nhộn nhịp
Đón bạn bè nhân dịp vào thăm
Mặc cho cái rét căm căm
Nụ cười phả khói rượu hâm lửa lòng.

Xôi đồ cốp lá dong thơm nức
Điệu múa xòe náo nức vùng cao
Ngôn từ bình dị hỏi chào
Bàn tay xiết chặt ngọt ngào tình thân.

Lời chia sẻ ân cần quá đỗi
Dẫu thời gian rất vội vài giờ
Hình như ai đó ngẩn ngơ
Tình trong như đã…ngoài vờ bình yên.

Người xa lạ qua miền hoa cỏ
Mang theo về làn gió thơm hương
Bông lau tiễn khách dọc đường
Bồi hồi một giỏ mến thương giữ gìn…

VŨ KHÚC MÙA ĐÔNG

Thơ: Thanh Hùng

Lạnh thật rồi nên vắng hẳn mùa ngâu
Trời đan gió gieo cung sầu ngoài cửa
Sương mờ ảo loang nhiều hơn mọi bữa
Chiếc lá khô vòng lượn tựa cánh chuồn

Ừ chỉ là dăm chiếc lá vội tuôn
Mà cảm xúc ngập hồn thơ đến vậy
Cơn mưa bụi giả vờ như giận lẫy
Rơi miên man chợt thấy cũng ngậm ngùi

Lạnh thật rồi nên lòng chẳng mấy vui
Bởi tia nắng ngủ vùi không muốn dậy
Chỉ nhìn được sương mù giăng đâu đấy
Làm bâng khuâng và cảm thấy u hoài

Lạnh thật rồi ta lại nhớ đến ai
Đã lâu lắm ngày dài không nhớ nổi
Hay ta giả làm như quên mất lối
Khỏi suy tư khi mỗi tối một mình

Gió rì rào cho cảm giác phiêu linh
Bởi đông lạnh mà tình kia thiếu nửa
Hạt sương đọng giăng ngang ngoài khung cửa
Tự hỏi ta ai từng hứa câu gì.

>>>Đừng bỏ lỡ: Thơ mùa hè - chùm thơ hay về mùa hạ tan chảy mọi cảm xúc

4. Thơ mùa đông buồn, cô đơn, lạnh lẽo chất chứa tâm trạng

Với những ai đang cô đơn mùa đông về khiến bạn thêm buồn, thêm lạnh lẽo. Nỗi nhớ về mùa đông năm nào được cùng ai sánh bước, san sẻ yêu thương, trao vòng tay ấm nồng còn mùa đông năm này một mình lẻ bóng. Nếu bạn đang có tâm sự, hãy trải lòng cùng chùm thơ về mùa đông buồn, cô đơn sau đây nhé !

tho-ve-mua-dong-04

Thơ mùa đông buồn tâm trạng

Mùa đông đợi

Tác giả: Hoàng Nghi

Thấm thoát mùa thu cũng đã xong

Tháng mười lại đến tiết trời đông

Vi vu gió thổi se se lạnh

Ào ạt sóng tràn tuyết giá băng

Trống vắng đơn côi sầu lắng động

Cô đơn lẻ bóng buồn trào dâng

Cuộc tình đã mất còn đâu nữa

Còn lại mình ta vẫn đợi mong.

Đêm đông

Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune

Đêm đông buồn lắm thay

Sương trắng ngập trời bay

Lạnh lẽo canh dài ngóng

Chờ trông chẳng ai hay.

Đêm đông lạnh heo may

Trao nhau từng cơn say

Bóng ai qua ngoài ngõ

Chẳng biết rõ là ai.

Đêm đông chợt nhớ hoài

Bên đường đó là ai

Muốn trao gửi lời nhớ

Cho giảm bớt cơn say.

Đêm đông lạnh canh dài

Phảng phất bóng ai đây

Sao gửi hồn cho tới

Đôi lời tới tận tay.

Nhặt

Tác giả: Thanh Hùng

Nhặt nắng vừa loang ở cuối trời

Đem về hong lại nỗi chơi vơi

Chiều qua gió lạnh luồn tim nhỏ

Bất chợt làm ta lại nhớ người

Nhặt dăm chiếc lá nhẹ nhàng bay

Viết hết tình thư để tỏ bày

Thuở ấy quên rồi chưa kịp nói

Nên người phương đó chẳng hề hay

Dường như sót lại điều gì đó

Rỉ rả hạt buồn đọng khoé mi

Có lẽ mùa thu còn bỏ lỡ

Để ta nhặt lấy những thầm thì

Ta vừa mới bỏ nỗi hanh hao

Nó cứ cuồng dâng tựa sóng trào

Nếu gặp thì xem như chẳng thấy

Xin đừng nhặt lấy để nao nao

Nhặt chút heo may gió lạnh về

Bên thềm rêu phủ thật lê thê

Chớm đông vàng úa từng chiếc lá

Để lại trong ta chút não nề.

Về đi anh

Tác giả: Thanh Hiếu

Em lạnh rồi giờ anh ở nơi đâu

Có về nối lại nhịp cầu dang dở

Bao đông đến lời hẹn thề đã lỡ

Đêm tàn canh buồn vô cớ tim gầy

Anh hãy về mình cùng ngắm áng mây

Bồng bềnh gợn giữa trời đầy nắng gió

Chút e thẹn làm má em hây đỏ

Nụ hôn nồng ai đó đặt bờ môi

Tháng mười sang kìa đông ghé thật rồi

Em muốn được ngồi bên anh thủ thỉ

Kể ra hết những gì lòng đang nghĩ

Bao chờ mong âm ỉ dấu yêu à

Thu cúc vàng cũng mấy độ đi qua

Tim trăn trở bao nhiêu là nỗi nhớ

Trời ban tặng cho hai mình duyên nợ

Về đi anh xin người chớ chần chừ.

Đông về

Tác giả: Lê Ngọc

Sáng thức giấc thấy trời se se lạnh

Mới hay thu đã tránh để đông về

Chợt giận mình sao nửa tỉnh nửa mê

Thời gian qua mà chẳng hề nhìn lại !

Chỉ mải miết đắm chìm trong hoang hoải

Ngắm mùa thu vàng lá trải trên đường

Thả tâm hồn phiêu lãng với mùa thương

Mà đâu biết má hường em nhạt nắng !

Ngồi nơi đây một mình nơi quán vắng

Ly cà fe từng giọt đắng rơi rơi

Góc thân quen giờ đây vắng một người

Lại nuối tiếc thưở đôi mươi khờ dại !

Phố ngày xưa khắc đậm sâu tim mãi

Nhìn dòng người qua lại dáng thân quen

Từ sáng mai cho tới lúc lên đèn

Lại lê gót tìm chút men cay đắng !

Ta tìm mãi một bến bờ phẳng lặng

Nơi ngọt ngào không đắng mặn bờ môi!

Nỗi nhớ mùa đông

Tác giả: Tùng Trần

Đông đã về trên từng con phố nhỏ

Lạnh vai gầy... anh chợt ngó mông lung

Mùa đông xưa ta sánh bước đi cùng

Nhưng đông này... anh lạnh lùng đơn lẻ.

Giờ nơi đâu... người yêu xưa nhỏ bé?

Nhớ em nhiều... anh khoé mắt lệ cay

Bước một mình trên phố vắng chiều nay

Lối đi xưa bổng dài thêm nỗi nhớ.

Lạc mất nhau khiến lòng anh trăn trở

Giờ phương nào... em có nhớ anh không?

Có khi nào... nhớ kỉ niệm mùa đông

Hay hạnh phúc bên chồng trong êm ấm?

Sao thời gian cứ mãi trôi chầm chậm

Để đêm về... lệ ướt đẫm bờ môi

Đông đã sang nhưng phố vắng em rồi

Chợt tim anh... bồi hồi bao kỉ niệm.

Nhớ đến em... anh nghe hồn tắt lịm

Mất nhau rồi biết tìm ở nơi đâu?

Anh đớn đau vỡ giấc mộng ban đầu

Để đông sang... anh đơn sầu... cô lẻ!

Mùa đông nhớ anh

Tác giả: Khuyết danh

Bấc lạnh theo về tiết chuyển đông.

Gối chiếc chăn đơn tủi quần hồng.

Mây trôi gió thổi trời lồng lộng.

Nắng nhạt mưa đêm đất chẳng nồng.

Bến nước thuyên xa lòng mải ngóng.

Duyên xưa tình cũ dạ hoài mong.

Bao lần mòn mỏi vì chờ đợi.

Thử hỏi người đi có biết không?

5. Tập thơ về mùa đông Hà Nội hay nhất

Mùa đông Hà Nội mang một nét đẹp rất riêng khiến bao tâm hồn thổn thức. Nếu bạn được một lần thưởng thức hương vị của cái rét chốn Hà Thành chắc lòng sẽ thổn thức mãi, chẳng thể nào quên. Cùng lắng lòng với chùm thơ về mùa đông Hà Nội sau đây để cảm nhận bạn nhé !

tho-ve-mua-dong 4

Thơ về mùa đông Hà Nội

Hà Nội Đông Nhớ

Tác giả: Thắng Nguyễn

Hà Nội tháng này đông lạnh giá
Hàng cây già trút lá dưới sân
Xa đông nay đã bao lần
Bỗng dưng lại thấy bần thần nhớ đông

Muốn tìm về nơi ta hằng sống
Tìm lại ngày lạnh giống năm xưa
Đêm đông góc phố người thưa
Kỷ niệm nơi đó còn chua phai mờ

Miền kí ức như đang nhắc nhở
Cội nguồn mình xin chớ có quên
Từ đây ta đã lớn lên
Tình sâu nghĩa nặng vững bền mãi sau

Hà Nội nơi mà ta yêu dấu
Đọng lại rồi trong máu tim ta
Cho dù cách trở nơi xa
Vẫn luôn trìu mến thiết tha nhớ về.

Hà Nội Vào Đông

Tác giả: Long Trần

Hà Nội vào đông…
Thoáng chút heo may cho má thắm ửng hồng
Hay tại hơi thở ai chợt nồng nàn lướt qua thật khẽ
Tim bồi hồi run nhẹ…
Ánh mắt nào chớp thật gọn cả dáng hình em!

Hà Nội vào đông….
Hà Nội vẫn thân quen
Riêng phố nhỏ chiều nay sao như thật lạ
Có phải chăng chỉ vì cái nhìn của ai ấm quá
Làm phố chung chiêng…!

Hà Nội vào đông…
Em thả cho nỗi nhớ chao nghiêng
Cuộn thật tròn , thật tròn để lăn về nơi ấy
Nơi ánh mắt cồn cào như sóng dậy
Đốt cháy em, tan chảy khối băng tình!

Hà Nội vào đông…
Dường như tất cả đều thật lung linh
Trên phố nhỏ quanh mình hình như góc nào cũng ấm
Chợt tủm tỉm cười, con tim như xao động
Có lẽ…mình yêu…!

Hà Nội Đông Về

Tác giả: Hồng Giang

Hà Nội đầu đông có lạnh không em
Con đường xưa vẫn quen mùi hoa sữa
Chiếc lá thu rơi bên ngoài khung cửa
Lối ai về nhớ một nửa yêu thương

Hồ Tây bây giờ còn thấy vấn vương
Đường Trịnh Công Sơn thương đời “Cát Bụi”
Phố Ven Hồ hai con rồng đắp nổi
Em vẫn về trong nỗi nhớ hanh hao

Ngọn sóng Tây Hồ vẫn cứ xôn xao
Con đường mới ôm vào bao kỷ niệm
Anh đi xa nửa đời còn tìm kiếm
Hương cốm ngày nào hiếm bữa mẹ rang

Đầm Sen vẫn chờ ngày ấy anh sang
Vài bông tím muộn màng vừa mới nở
Gió vẫn thì thầm bên anh nhắc nhở
Đông sang rồi đừng để lỡ xuân em

Hà Nội đông về phố vẫn bon chen
Đường em đi ….
Chợt thèm…..
Bờ vai ấm !

Nhớ Kỷ Niệm Chiều Đông

Tác giả: Dương Anh Dũng

Con phố nhỏ giờ đây lặng lẽ
Nét u buồn điểm nhẹ màu mây
Nhớ thương một thủa đong đầy
Hàng mưa nắng tỏa còn đây nỗi lòng

Từng kỉ niệm chờ mong sống mãi
Giữa Hồ Gươm biển ái nghiêng thuyền
Tháp rùa cũng tỏ tình duyên
Hai người nguyện ước, trăm miền mãi mơ

Cơn gió lạnh xô bờ vẫy gọi
Nụ hôn nồng khẽ gói tình ta
Áng mây nặn vẽ căn nhà
Ngày đêm hạnh phúc, rời xa cõi buồn

Đông ngập lối tình tuôn ảo não
Đám sương mù giả tạo đường đi
Bỗng nhiên bỏ lại xuân thì
Lòng anh vẫn đó tình si mặn mà

Ngày giã biệt lời ca héo rủ
Mộng tàn phai lối cũ Hà Thành
Dẫu rằng chẳng hận trời xanh
Đôi lần trách hỏi không đành vậy sao

Giờ trở lại ai nào đã thấy
Ngỡ người yêu sống dậy quay về
Chỉ cần một kiếp hoài mê
Mong rằng giữ trọn câu thề thủa xưa.

Đêm Đông Hà Nội

Tác giả: Mạc Phương

Hà Nội bây giờ trở thành quá khứ.
Nhưng sao lòng buốt nhói mãi niềm đau.
Ngọn bấc lùa trong khoảng trống không nhau.
Để mùa sau sầu đau hơn mùa trước.

Trái tim em ẩn trăm ngàn vết xước.
Bánh xe đời lăn chầm chậm về anh.
Dòng kí ức xa ngái đến mong manh.
Bóng yêu thương giờ chỉ là ảo ảnh.

Hà Nội ơi chưa bao giờ em trách.
Bàn tay nào ngày ấy đã buông lơi.
Ánh mắt ai ngây dại chẳng nên lời.
Trời mùa đông mây xám giăng thành phố.

Kể từ đó tim em dòng lệ đổ.
Ngày qua ngày ngân ngấn những giọt ngâu.
Tiếng thạch sùng khắc khoải những đêm thâu.
Như thổn thức nhớ người xưa năm ấy.

Mặt Hồ Gươm vẫn xanh trong đến vậy.
Soi bóng mình đã ngả úa thời gian.
Sắc hoa xưa nay cũng đã phai tàn.
Chỉ nỗi đau là không hề thay đổi.

Hà nội nay lại có thêm phố mới.
Có lẽ là … đã xa lạ với em.
Phố đông người cửa đã đóng cài then.
Em lạc lõng ngấm nỗi buồn nhân thế.

Nén chặt lòng tự nhủ rằng không thể.
Chân ngập ngừng trước điểm hẹn ngày xưa.
Mình gặp nhau đúng vào lúc giao mùa.
Hương hoa sữa nồng nàn trong hơi thở.

Hà Nội ơi ! Bao giờ cho hết nhớ.
Một tiếng cười một hình dáng yêu thương.
Dẫu vững vàng đi trọn hết đoạn trường.
Em không thể quên đi hình bóng cũ.

Phố cũng buồn cây đèn đường ủ rũ.
Giữa dòng người đang hối hả ngược xuôi.
Một mình em lặng lẽ ngấm đơn côi.
Hà Nội ơi ! ….Đông có còn ấm áp?

Một Thoáng Mùa Đông Hà Nội

Tác giả: Mỹ Hạnh

Hà Nội mùa đông sông Hồng nghiêng vào phố
Sương chưa tan chân ướt cỏ triền đê
Cầu Long Biên em lỡ nhịp quên về
Lang thang với vạt cúc vàng chớm nụ.

Chiều cuối đông đóa hồng quên khép cánh
Em gái quê chân chất gánh hàng hoa
Sông lững lờ đỏ ửng sắc phù sa
Đây làng lúa ngát xanh màu cổ tích.

Em chợt mong một góc vắng cô tịch
Giữa ồn ào giữa náo nhiệt thành đô
Hà Nội xưa còn nét vẽ mơ hồ
Làng trong phố thanh tao và e lệ.

Bức chân dung qua trầm luân dâu bể
Liệu có còn những nề nếp đoan trang?
Phố âu lo đêm thức trắng chong đèn
Trăng đông lạnh co ro trong ngõ tối.

Người quên chi mà rảo chân bước vội
Mảng thời gian loang lổ những hoài nghi
Phố trong mơ thấp thoáng bóng voi quỳ
Người quân tử bỏ gươm xây hạnh phúc!

Hà Nội Bước Sang Đông

Tác giả: Nguyễn Đình Huân

Hà Nội giờ này đã bước sang đông
Mưa phùn bay ướt đầm trong kẽ lá
Những dòng người cứ bước đi vội vã
Một mình anh bước thong thả ven hồ

Hà Nội chiều đông nửa thực nửa mơ
Sương mù giăng giăng tím mờ con phố
Anh chợt nghe tiếng chuông nhà thờ đổ
Đưa anh quay về thuở đó xa xưa

Bên Hồ Tây ngày ấy gió bấc lùa
Nắm tay em anh đón đưa hôm sớm
Bên vỉa hè nghe mùi thơm hương cốm
Em tươi cười nhận bó lớn cúc chi

Nắm tay em anh chẳng nói câu gì
Em bẽn lẽn ta ôm ghì thắm thiết
Mùa đông trôi qua chúng mình giã biệt
Em đi rồi anh chỉ biết đắng cay

Em có biết không anh đã về đây
Đi lang thang bên Hồ Tây lộng gió
Thèm một vòng tay ấm êm ngày đó
Mơ đi bên mình cô gái nhỏ là em.

6. Thơ mùa đông lạnh lẽo, thơ về cái lạnh mùa đông giá buốt

Mùa đông với một vài người là cái lạnh run người nhưng làm họ sống chậm hơn, biết xích lại gần nhau và biết sưởi ấm cho nhau bằng những bàn tay đang cùng giá buốt. Và cũng chính trong cái lạnh buốt ấy, người ta biết khao khát một bàn tay, một bờ vai, một cái ôm hơn bao giờ hết. Thơ về mùa đông lạnh lẽo sau đây sẽ giúp bạn cảm nhận rõ hơn cái lạnh của mùa đông.

tho-ve-mua-dong-06

Thơ về mùa đông lạnh lẽo

CÓ LẠNH KHÔNG EM 

Tác giả: Lê Hoàng

Đông nức nở mưa phùn giăng khắp lối
Gió khẽ vờn đưa nỗi nhớ chênh chao
Nơi xứ xa giá rét có tràn vào ?
Có thấy lạnh ? Có âu sầu thấp thỏm ?

Chiều lặng lẽ ! Trúc run run từng khóm
Áng mây buồn vội rón rén trôi qua
Chẳng giống khi ghé chải mượt tóc ngà
Gieo mưa xuống xót xa bờ hiu quạnh.

Dấu yêu hởi ! Phương này anh đã lạnh
Rét choàng ôm khiến cảnh tái tê sầu
Anh một mình ! Hoài mãi nhớ về nhau
Muốn bên cạnh tâm đầu xua giá buốt

Dấu yêu hởi ! Nỗi niềm thương quặn ruột
Lo nàng mưa ..vội chuốt những ưu phiền
Rét lạnh về... làm thổn thức con tim
Đêm buông xuống ! Nơi miền quê nhung nhớ.

Anh muốn đốt.. cháy tim hồng ngọn lửa
Tình nồng nàn chất chứa quyện vào nhau
Dù thế gian có trắc trở thế nào
Anh nguyện sẽ ..gửi trao về em mãi !

Chào Cái Lạnh Đầu Đông

Tác Giả: Hằng Phương

Tháng 11, chẳng còn nhũng cơn gió heo may
Và cũng chẳng còn những chiếc lá bay đầy khắp phố
Tháng 11, chỉ có những cơn gió cào qua khe cửa
Làm lòng người thêm giá lạnh trong tim

Tháng 11, cây bàng già đứng trơ trọi lặng im
Chút chiếc lá khô cuối cùng rơi xuống
Từng cơn gió rét như cắt vào da thịt
Buốt lạnh trong ta cái rét đầu mùa

Tháng 11, trời không còn nhiều những cơn mưa
Thời tiết chuyển mùa hanh khô đã tới
Tháng 11, trầm chậm qua thôi để ta còn đợi
Nàng Thu mỉm cười đón nhận chàng Đông

Tháng 11, không còn những chiếc lá vàng
Lá thôi bay, không còn nét nhẹ nhàng thu nữa
Tháng 11, ta vẫn lang thang đi tìm một nửa
Sưởi ấm đêm đông cho ta thấy nhẹ lòng

Gió Mùa Về

Tác Giả: Lãng Khách

Gió mùa về, đông ấy… lạnh không em?
Anh nhìn lên thấy bầu trời ảm đạm
Bỗng chạnh lòng cơn mưa phùn giữa tháng
Phố Sài Gòn da diết chiều riêng anh.

Gió ùa về cuốn chiếc lá mỏng manh
Tháng mười một rơi nhanh vào nỗi nhớ
Dường như xa, rất xa rồi em nhở?
Đâu ai ngờ yêu thế cũng chia phôi.

Tình vẫn ấm như ngày nào đấy thôi
Sâu trong tim của người còn cất giữ
Giữa Sài Gòn lang thang tìm quá khứ
Anh nhận ra thiếu đợt gió mùa về.

TÊ TÁI THÁNG MƯỜI HAI

Thơ: Nguyễn Đình Huân

Mới đó mà đã tới tháng mười hai
Giữa mùa đông biết có ai còn nhớ
Hàng tre già xạc xào bên lối nhỏ
Cái lạnh giá băng khi gió đông lùa

Anh còn nhớ không những kỷ niệm xưa
Vạt cải ngồng bên sông vừa mới nở
Ta cùng nhau nắm tay đi trong gió
Ngắm hoa vàng em nói nhỏ yêu anh

Mong tình ta sẽ mãi mãi tươi xanh
Như hoa cải dù mong manh vẫn thắm
Suốt đời này ta yêu nhau say đắm
Tình nồng nàn bên bến vắng sông quê

Nhưng ai kia đã không vẹn lời thề
Ta chia tay góc chân đê ngày ấy
Đứng bên sông nhìn theo dòng nước chảy
Tiễn đưa người tim em thấy quặn đau

Tháng mười hai về trên bến sông sâu
Người xưa ơi đi đâu không trở lại
Bỏ mình em bên sông vàng hoa cải
Đợi anh về lòng tê tái nhớ thương.

ĐÔNG LẠNH VỀ

Thơ: Dương Hòa

Trời trở gió, mưa phùn giá lạnh
Vẫn nhớ người nặng gánh ở xa
Gửi cho phương ấy thật mà
Tấm lòng anh đó, mãi là thủy chung

Xin được cùng bên người sớm tối
Mùa đông về lạnh gối chăn đơn
Đã yêu ai chẳng dỗi hờn
Người đâu không thấy, nụ hôn thủa nào

Thu e ấp, đón chào tình nhỏ
Đông lạnh lùng đưa gió cuốn trôi
Giờ đây em đã xa rồi
Gửi bao nhung nhớ một thời đắm say

Nhớ bao ngày, bên nhau vui vẻ
Những vui buồn ta sẽ khắc tâm
Mãi yêu và nhớ thương thầm
Bây giờ cách trở, vạn lần vẫn mong

Đông lạnh lẽo, trong lòng nhắc nhở
Gửi cho người, nỗi nhớ của anh
Từng đêm gió thổi qua mành
Dặn em mặc ấm, mong manh gió lùa.

GIÓ LẠNH

Thơ: Hồng Giang

Gió giận ai mà dỗi hờn lạnh lẽo
Để hàng cây kẽo kẹt giỡn đùa nhau
Về đi em hãy tránh hạt mưa mau
Kẻo gió mùa làm đau lòng anh lắm

Trời cuối đông mây mù bay mờ trắng
Lối em về chát đắng hạt sương vương
Mưa giăng giăng ướt đẫm cả quãng đường
Gió cũng vậy chẳng nhường em cô lẻ

Mà vuốt nhẹ làn tóc mây khe khẽ
Rồi lách luồn từng kẽ lá hanh hao
Trời cuối năm cái rét cũng ngọt ngào
Đem buốt giá ùa vào đêm trống vắng

Em về đi đường khuya càng lạnh lắm
Góc phố buồn yên ắng tiếng bàn chân
Hãy về đi xin đừng có lần chần
Căn gác nhỏ vẫn cần làn hơi ấm

Về thôi em những bước chân chầm chậm
Giữa đêm dài .....Ướt đẫm ....Nỗi sầu bi !

CÁI RÉT ĐẦU ĐÔNG

Thơ vui: Đức Trung - TĐL

Chém cha cái rét đầu đông
Rét chi mà lại trong lòng rét ra
Đêm nằm nệm gấm, chăn hoa
Dường như thiếu vắng đàn bà...rét hơn!

Thương người trong cảnh cô đơn
Quanh năm phải chịu tủi hờn đắng cay
Đàn ông như bị đoạ đày
Đàn bà phải chịu dứt day cõi lòng.

Chém cha cái rét đầu đông
Để người thiếu vợ, thiếu chồng xót xa...!

LÒA XÒA TUYẾT RƠI

Thơ: Trương văn Khẩn

Môi thâm, mắt cũng lờ đờ
Từ trong mưa tuyết hững hờ bước ra
Tay mang gùi vác vô nhà
Mở sê cửa liếp lòa xào Tuyết rơi

Cha ơi! thương quá hỡi trời
Dưới âm bảy độ, cõi đời sống sao?
Rẫy, nương cỏ lá lao đao
Nhường.. hoa tuyết nở xôn xao trắng trời

Ai ơi! thương xót.. trời ơi!
Đàn Dê núi đứng.. tả tơi gió đùa
Nghé, Trâu nghiêng ngả như Cua
Trẻ thơ chẳng muốn vui đùa nữa đâu.

Rét lâu rét chết đá màu
Nước trong hóa tảng.. nỗi đau nghẹn lòng
Mẫu Sơn! có với cầu mong
Trời vơi bớt lạnh.. cho lòng mến thương!

7. Chùm thơ lục bát về mùa đông dạt dào xúc cảm

Hãy dành thời gian lắng lòng cùng chùm thơ lục bát về mùa đông sau đây để yêu hơn cái lạnh của mùa đông, yêu hơn vẻ đẹp nên thơ, dịu dàng của cảnh sắc mùa đông bạn nhé !

tho-ve-mua-dong 6

Thơ lục bát về mùa đông

Ngõ Nhỏ Mùa Đông

Tác Giả: Ngô Quang Tuấn

Mùa Đông ngõ nhỏ lạnh nhiều
Gió hun hút gió những chiều cô đơn
Bức tranh vẽ chẳng nên hồn
Run run cây bút trong cơn mưa phùn

Một mầu xanh xám bao trùm
Vẽ em đứng nép dưới lùm cây xanh
Vẽ mãi mắt chẳng long lanh
Ngơ ngơ ngác ngác dưới vành nón nghiêng

Tranh buồn không muốn đặt tên
Em đi xa mãi về miền hư vô
Không hứng chẳng nghĩ ra thơ
Vẽ tranh tranh xấu ngẩn ngơ nhớ người

Mùa Đông Nhớ Nắng Miền Nam 

Tác Giả: Nguyễn Văn Pứ

Sài Gòn chẳng có lạnh Đông
Trời cao lồng lộng nắng hồng nhởn nhơ
Cho em thỏa sức lượn lờ
Gót son áo lửng mộng mơ mắt huyền

Nét cười lúng liếng đưa duyên
Bao chàng công tử lạc miền bồng lai
Đong đưa mái tóc đen dài
Đê mê gió chạm bờ vai nõn nà

Đến giờ đã mấy Đông qua
Mà sao dư ảnh chưa nhòa trong anh
Ở đây gió Bấc tung hoành
Không gian lạnh cóng liễu xanh bơ phờ

Mưa phùn ướt cả hồn thơ
Thương bờ vai lạnh mong chờ vòng tay
Cỏ xanh trĩu nặng sương dày
Ước gì em gửi ra đây nắng vàng

Nhớ hoài mỗi độ Đông sang
Em là tơ nắng mơ màng trong anh
Cho đêm giấc ngủ yên lành
Để ngày lại thấy trời xanh mỹ miều.

Sợi Nắng Mùa Đông 

Tác Giả: Hoàng Hải

Nắng như ươm sợi tơ hồng
Ngắm nhìn sợi nắng mà lòng ngất ngây
Bầu trời xa tít chân mây
Một màu xanh thẳm tràn đầy ý thơ

Nắng hồng vàng vọt như tơ
Soi qua cành lá lững lơ trên cành
Ban mai nắng ấm yên lành
Giọt sương dưới nắng long lanh áng vàng

Gió lùa, chợt nhớ đông sang
Lạnh lòng khi thấy gió mang đông về
Một mình lạnh lẻo não nề
Mong tìm chút nắng, tràn về tim côi

Tình Mùa Đông

Tác Giả: Hoàng Hải

Tàn thu chợt nhớ mùa đông
Mang theo hơi lạnh, cơn giông tràn về
Mưa dầm cứ mãi lê thê
Gió đông buốt giá, chẳng hề đổi thay.

Thương thân, ngữa lòng bàn tay
Bao nhiêu đường chỉ, bấy ngày đục trong
Cực thân, mấy chục năm ròng
Bôn ba lặn lội, mà lòng chưa an.

Cũng may có người sẻ san
Nắm tay đi hết, thời gian dặm trường
Cùng nhau đi suốt chặng đường
Chung sức chèo chống, chẳng nhường gian nan.

Vui buồn thủ thỉ thở than
Trời đông lạnh giá, em đan áo tình.
Vun đắp cả cuộc đời mình
Trọn đời trọn kiếp, bóng hình bên nhau.

Cơn Mưa Mùa Đông

Tác Giả: Việt Anh

Sáng nay mưa rớt quanh đời
Lòng buồn mắt dõi xa xôi phương trời
Đông về lạnh thấm mưa rơi
Để ngàn nỗi nhớ thương người mênh mông

Rừng Thu thưa lá thay Đông
Người giờ phương đó hỏi lòng còn thương
Để em tim khờ sầu vương
Tháng năm hờn tủi lệ ròng nhòa mi

Đợi chờ mãi bóng người đi
Nhớ người nhớ phút chia ly hẹn thề
Người đi dẫu hẹn ngày về
Sáng nay mưa lạnh tái tê cõi lòng

Người xa nay đã mấy Đông
Em đợi mòn mỏi má hồng nhạt phai
Lòng buồn mưa đổ sớm mai
Còn đây hương nồng ân ái Đông nào

Trong vòng tay ấm anh trao
Tình say hương ái ngọt ngào lả lơi
Đông này mưa lạnh lùng rơi
Mình em thương nhớ giữa trời bơ vơ

Tình ơi sao mãi hững hờ
Để gầy thân liễu đợi chờ tháng năm
Tàn Thu Đông về lạnh câm
Buồn thương cánh nhạn xa xăm mấy mùa

Đông Về

Tác Giả: Long Vương

Bên nhau đón một mùa đông
Cho ta hạnh phúc ấm nồng say xưa
Dù cho gió tuyết mưa xa
Cầu mong cuộc sống… thiệt là bình yên

Giờ đây quang cảnh thiên nhiên
Môi trường khắc nghiệt không hiền như xưa
Nắng mưa bão lũ bất ngờ
Thiên tai dịch bệnh… chực chờ thường xuyên

Thiên nhiên tươi đẹp ngày nào
Giờ thành cổ tích chỉ vào đọc thôi
Môi trường xanh sạch đâu rồi
Nhiều khi nghĩ tới… buồn ơi là buồn

Mẹ thiên nhiên dẫu có thương
Con người tàn phá hết đường thối lui
Bây giờ thời thế khác rồi
Gieo gì gặp nấy… mấy hồi đâu xa

Nhớ Về Mùa Đông

Tác Giả: Long Vương

Thu đi trời đã chuyển đông
Trong lòng cảm thấy ấm nồng mê say
Đong đầy tình cảm ngất ngây
Nhớ em từng phút từng giây mỗi ngày

Nhớ từng cơn gió heo may
Trong vòng tay ấm vai gầy vẫn run
Nhớ mùa sen cạn trơ bùn
Nồng nàn hương cốm gói đùm lá sen

Phố xưa ngõ nhỏ thân quen
Những chiều ngồi ngóng trông em đi về
Tình đầu dẫu rất ngô nghê
Không sao quên được đê mê tận giờ

Tình yêu đẹp tựa vần thơ
Cuộc đời là những giấc mơ qua rồi
Lại mùa đông đến em ơi!
Nhớ sao là nhớ…một thời đã qua…

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ chùm thơ về mùa đông, thơ tình về mùa đông nồng nàn xúc cảm do Thieuhoa tổng hợp. Hi vọng, sau khi lắng lòng cùng chùm thơ hay trên đây bạn có thêm nhiều phút giây khó quên. Cảm ơn cac bạn đã theo dõi bài viết !

Hoài Thương

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN