Đã bao lâu rồi bạn chưa trở về thăm lại trường xưa của mình. 5 năm hay 10 năm? Quãng thời gian ấy cũng đủ để thấy thầy cô tóc đã không còn như xưa vì ai cũng đã thức trắng thâu đêm để soạn bài hay chấm bài cho học sinh. Bài nào chưa được thì thầy cô khuyến khích, bài nào tốt thì khen ngợi. Chỉ bằng những cử chỉ ấy cũng khiến học sinh càng thêm yêu thầy cô hơn. Hãy sống lại với kí ức đó qua tuyển tập thơ về mái trường xưa, về kí ức học trò không bao giờ phai do Thieuhoa tổng hợp sau đây nhé !
1. TOP 10+ bài thơ về mái trường xưa hay nhất
Con người ta luôn thích sống trong hoài niệm với những bài hát, những vần thơ về mái trường xưa, vì ở đó chúng ta có thể nhìn thấy chính chúng ta vào thời điểm bình yên và đẹp nhất! Sau đây là những bài thơ về mái trường xưa đầy ắp kỉ niệm cho bạn chia sẻ.
Thơ về mái trường xưa đầy kỉ niệm
TRÒ CŨ TRƯỜNG XƯA
Thơ: Phụng Hải Đăng
Tháng mười một trở về thăm trường cũ
Thăm thầy cô đã xa cách bấy nay
Cây phượng già đứng đó suốt đêm ngày
Minh chứng cho bao học trò tiếp bướcRồi thời gian từng lớp người sau trước
Họ có mặt trên khắp mọi nẻo đường
Với tình cảm từ mái trường mến thương
Ơn thầy cô đã vun trồng chắp cánh.Bao vất vả ngày đêm với đèn sách
Soạn giáo án cho buổi học sớm mai
Dạy kiến thức cho lớp người tương lai
Để có hành trang vào đời lập nghiệp.Người lái đò vẫn thầm nặng lái tiếp
Trở học trò không quản ngại nắng mưa
Rồi chứng kiến bao nhiêu cuộc tiễn đưa
Khi ra đi và rồi quay trở lại.Ơn thầy cô chúng em ơn mãi mãi
Bụi phấn bay thầy cô bạc mái đầu
Đem kiến thức thầy cô giảng từng câu
Ngày qua ngày với biết bao thế hệ.Dịp ngày lễ chúc thầy cô sức khoẻ
Cả cuộc đời với sự nghiệp trồng người
Giúp xã hội ngày một đẹp tốt tươi
Cả nhân loại tôn vinh nghề nhà giáo.
TA VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Tác giả: Vũ Nga
Tiếng trống trường còn vang vọng đâu đây
Cánh phượng nhỏ làm dày lên nỗi nhớ
Bao trái tim non cùng hoà nên nhịp thở
Gọi yêu thương trải khắp mái trường xưaTa vẫn về để thấy nắng ban trưa
Ngôi trường cũ với ngàn bông hoa nắng
Để thấy mình trên từng trang giấy trắng
Vời vợi xa nhưng thương nhớ vẫn đong đầyTa vẫn về để thương nhớ đầy tay
Kỷ niệm cũ cứ ùa về bối rối
Để trái tim nhắc nhở thời nông nổi
Nhớ tiếng cười rung động tuổi thanh xuânTa vẫn về hong lại những ngày xanh
Cho ký ức trượt qua vùng mơ mộng
Cho vết hằn tháng năm không còn rộng
Để thấy mình yêu lắm khoảng trời xanhVà ta đã về cho thương nhớ vây quanh.
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Thơ: Võ Sơn Lâm
Nhớ sao những buổi trưa hè
Ngắm hàng phượng vĩ tiếng ve gọi bầy
Mái trường rêu phủ còn đây
Bao năm xa cách các Thầy các CôCòn kia tấm ảnh Bác Hồ
Dặn dò các cháu cơ đồ mai sau
Học cho giỏi, để làm giàu
Sánh vai cường quốc năm châu tiếng NgườiCác em như đoá hoa tươi
Thầy Cô vun đắp nên người mai sau
Gặp lại tưởng ngỡ buổi đầu
Tóc Thầy Cô đã điểm màu thời gianThầy trò xúc động ngập tràn
Vòng tay thắm thiết chứa chan nghĩa tình
Trống trường đã điểm tùng rinh
Chia tay mái ấm ân tình luyến lưu .!..
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Dương Tuấn
Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Bao kỉ niệm như vừa hôm qua ấy
Đời áo trắng sao mà yêu đến vậy
Ngẫm càng vui rực cháy cả tim hồng.Chú phượng già ưỡn ngực đợi gió đông
Bằng lăng tím hoa xếp vòng bẽn lẽn
Mười giờ nở trên luống còn e thẹn
Tán bàng xanh nhớ hẹn đợi tôi về.Hít sâu vào vùng kí ức no nê
Chân nhẹ bước bên lề vuông lớp nhỏ
Trên bục giảng dáng Thầy yêu còn đó
Soạn hành trang mở ngõ trẻ vào đời.Tóc trắng nhiều vì bụi phấn rơi rơi
Giọng say đắm rót từng lời quý báu
Ôi! Cao cả thiêng liêng nghề nhà giáo
Đò đời đưa mấy dạo.. khách nhớ gì ?Hết tiết rồi.. Thầy ơi! Chậm bước đi
Em bước đến nhẹ ghì ôm Thầy lại
"Thầy có nhớ đứa học trò ngây dại ?"
Đoá hoa tươi vừa hái kính dâng Thầy.Vui chuyện trò đến giờ phút chia tay
Thầy trìu mến chúc tương lai rạng rỡ
Ơn trời biển khắc vào tim ghi nhớ
Hẹn ngày gần ...em trở lại.. Thầy ơi!
THĂM MÁI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Tùng Nguyễn
Hàng phượng vĩ bao năm còn đứng đó
Câu tự tình.. khắc gốc nhỏ ai hay.?
Mấy mùa xa không quay lại chốn này
Hương gió thổi sao ngất ngây đến lạ.Khuôn viên cũ chẳng còn ngôi nhà lá
Mái trường xưa cây bóng tỏa khắp sân
Cánh bằng lăng thả sắc tím hương nhuần
Da diết nhớ .. tuổi xuân thời đi học.Ve réo rắt gọi ai mà như khóc
Giữa hè về cái nóng héo vần thơ
Ai đã đi.. ai còn ở đến giờ ?
Bỗng muốn hỏi người lái đò xưa ấyNgó bục giảng Thầy Cô như còn đấy
Ánh mắt hiền luôn dạy dỗ các em
Ân tình này chắc mãi chẳng hề quên
Tìm viên phấn viết lên điều hy vọng.Nay trở lại sau bao ngày vắng bóng
Mà thấy lòng cháy bỏng tuổi hồng mơ
Cố nhân ơi dù xa cách bây giờ
Nhưng kỷ niệm tuổi thơ còn thắm mãi..
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Nhà Quê
Tôi trở về thăm mái trường xưa
Thăm cây phượng vĩ, mấy gốc dừa
Tìm lại trong vòm xanh ấy nhỉ
Dăm tiếng chim chuyền hót say sưaTôi trở về đây với tuổi thơ
Trở về trẻ dại đã xa mờ
Bạn bè dăm đứa chơi chuyền chắt
Nhảy dây đuổi bắt trống quên giờCó phải là em .....phải không em
Ngỡ ngàng quay lại, dáng thân quen
"Em cô lớn quá sinh viên ạ"
Ân cần cô hỏi "khỏe không em"Cô vẫn như xưa, vẫn dáng gầy
Bao năm bụi phấn tóc thêm mây
Vẫn đôi mắt ấy hiền như mẹ
Cho chúng em qua chuyến đò đầyKí ức trở về vẫn còn đây
Từng lời cô giảng chẳng hao gầy
Đi bốn phương trời " tiên học lễ"
Phượng hồng như lửa thắp trên câyĐi xa ai nhớ phút giây này
Câu thơ viết vội sợ gió bay
Cầu Kiều mấy nhịp đò bao chuyến
Sang bờ con sóng gợn hồn say.....
2. Chùm thơ về mái trường xưa ngắn gọn, xúc cảm
Những bài thơ về mái trường xưa sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng, là niềm xúc cảm trào dâng của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ về mái trường xưa ngắn gọn
MỘT THỜI ĐÃ XA
Tác giả: Phương Nguyễn
Xa xa nghe tiếng trống trường
Mà sao cảm thấy trong lòng lệ tuôn
Nhớ về bóng dáng thân thương
Nhớ ngày cắp sách một thời đã qua.Nhớ cành phương vĩ là đà
Tiềng ve rộn rã gọi mùa hè sang
Nhớ từng ghế đá thân quen
Nhớ tà áo trắng thướt tha hôm nào.Bao nhiêu kỷ niệm dạt dào
Bỗng dưng gợi lại trong tôi thế này
Nhớ từng giọng nói của thầy
Nhớ dòng nước mắt ngày nào xa nhau.Giờ đây lòng dạ xuyến xao
Nhớ trang lưu bút hôm nào trao tay
Xa nhau mười bốn năm dài
Mà tôi cứ ngỡ như là hôm qua.
VIẾT CHO TA MỘT GÓC SÂN TRƯỜNG
Tác giả: Phan Thành Lanh
Thêm một lần ta đặt bút làm thơ
Thả câu chữ theo lá bàng rơi thoảng
Tặng riêng ta làm hành trang năm tháng
Góc sân trường thơ thẫn cánh chim bay.Ngày qua ngày nghe riết cũng hay hay
Tiếng trống trường, những nô đùa, bài giảng
Có đôi khi... bóng áo dài xa - thoáng
Nghe mênh mang ...tuổi hạ thuở - xa - nào.Cũng có ngày trời đất chẳng ra sao
Nắng hâm hấp mưa xồn xồn quái lạ
Bãi xe ta cũng cựa mình rôm rả
Chú, anh ơi dắt hộ chiếc xe…hì.(cười)Mùa hạ về ngheve hát lâm li
Ngắm phượng hồng xênh xang khoe áo mới
Ta nghe ta ... một thời lưu bút gợi
Cũng bâng khuâng khi từng lớp ra trường.Mùa theo mùa tâm trạng xếp theo chương
Có phần ghi: Trách cuộc đời đau đáu
Phần to hơn: Cảm ơn thầy đã tạo
Cho thằng ta cơm, áo sống qua ngày.Ngẫm lại: Cười những sự kiện không may
Thôi chết rồi chú ơi! con ...mất vé
Mặt nữ sinh đỏ hồng, khe mắt lệ
Bất chợt lòng nghe xao xuyến thương thay.Và cứ thế ngày cứ lại qua ngày
Ta thuộc làu những tay thon, xe máy
Cả cái TÊN cũng từ lâu quên khuấy
Miệng thầm cười tên mới… "CHÚ XE ƠI".
THĂM TRƯỜNG CŨ
Tác giả: Nguyễn Đình Huân
Tháng mười một con thăm lại trường xưa
Cây bàng già giờ lưa thưa lá đỏ
Chiều mùa đông lạnh sắt se cơn gió
Về thăm trường mà nỗi nhớ khôn nguôiTrường cũ còn đây mà sao chẳng thấy người
Vẫn nghe đâu đây tiếng cười trong sáng
Những bước chân của thầy trên bục giảng
Nét chữ của thầy trên tấm bảng màu đenThầy lái đò đưa lớp lớp đàn em
Qua con sông với sách đèn bút mực
Thầy truyền cho con biết bao kiến thức
Dạy làm người sống trung thực ra saoBao thế hệ chúng con rất tự hào
Có một người thầy thanh cao bình dị
Nơi chiến trường thầy từng là dũng sĩ
Trong đời thường thầy chung thủy sắt sonCon về thăm mà thầy đã không còn
Bụi phấn bao năm bào mòn lá phổi
Con về đây thấy lòng mình có lỗi
Giọt nước mắt buồn nóng hổi giữa mùa đông.
THĂM TRƯỜNG XƯA
Thơ: Hoàng Lan
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa
Dấu ấn thời gian kể chẳng vừa
Bạn hữu còn đây thầy đã khuất
Đâu rồi tiếng giảng, học trò thưaNắng ngủ trên vai gợi nhớ đầy
Đôi tà áo trắng tuổi thơ ngây
Ôm nghiêng tập sách giờ tan học
Để gã tình si trải mộng gầyNgười theo gót Ngọ thuở xuân hường
Đến tận bây giờ vẫn luyến thương
Chiếc lá trơ xương còn ép vở
Chùm hoa hái trộm nở bên tườngLũ bạn hồn nhiên mấy đứa về
Đôi người lỡ vận náu ngoài quê
Vài trang nữ sắc quên thời cuộc
Giấu kín tâm tư những ước thềSân buồn quạnh vắng nắng lưa thưa
Kỷ niệm thân thương ngỡ mới vừa
Ký ức êm đềm như vẫy gọi
Bên thềm ngắm lại mái trường xưa.
GẶP LẠI BẠN THUỞ CHUNG TRƯỜNG
Thơ: Nhật Minh
Lòng nghẹn ngào khi về thăm trường cũ
Trường còn đây tường mái phủ rêu đầy
Các bè bạn từ thủa còn thơ ngây
Cùng về đây vui vầy ngày họp mặt.Cái bắt tay những cái ôm thật chặt
Mấy chục năm xa mặt chẳng cách lòng
Hẹn gặp nhau vào ngày gần cuối đông
Được gặp nhau trong niềm vui khôn tả.Quên hết mình bây giờ đã già cả
Vẫn đùa giỡn nói ra rả mày tao
Vẫn y như thủa đi học ngày nào
Kể thao thao biết bao nhiêu chuyện cũ.Chia tay nhau biết bao lời nhắn nhủ
Lệ rưng rưng cứ thường trú trên mi
Bao quyến luyến khi chuẩn bị chia ly
Nỗi vấn vương biết lấy gì tả được !
NHỚ ƠN THẦY CÔ
Thơ: Ngọc Hồ
Nay về thăm lại trường xưa
Với bao kỉ niệm ngỡ vừa hôm qua
Thầy cô giờ đã tóc ngà
Tiễn bao thế hệ bước ra trường đời.Trên môi luôn nở nụ cười
Thành công em nhé là lời gởi trao
Thầy cô luôn mãi ngọt ngào
Mặc dù đâu phải trò nào cũng ngoan.Ân cần khuyên nhủ nhẹ nhàng
Đúng sai phải trái chẳng màng cực công
Trước sau vẫn mãi một lòng
Tận tụy với nghiệp vun trồng trăm năm.Nhân ngày nhà giáo Việt Nam
Chúc thầy cô khỏe để làm việc nhân
Trăm năm một kiếp hồng trần
Tiếng thơm để lại ngàn lần khắc ghi.
3. Tập thơ thăm lại trường xưa thật xúc động
Mái trường là nơi để ta nhớ và tri ân công ơn của thầy cô đã dạy cho chúng ta kiến thức, truyền đạt cho chúng ta biết bao điều hay, lẽ phải, về kỹ năng sống và giúp chúng ta nên người. Những bài thơ về trường học, thơ hay về mái trường xưa sau đây là niềm xúc cảm của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường dấu yêu. Cùng Thieuhoa chia sẻ bạn nhé !
Thơ thăm lại trường xưa xúc động
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Thơ: Trần Đình Sơn
Ta trở lại thăm mái trường ngày cũ
Tuổi học trò luôn ấp ủ trong tim
Ghế đá xưa giờ trống vắng im lìm
Bao kỷ niệm hoài ghim trong nhật ký.Trang lưu bút ép đầy hoa phượng vỹ
Vẫn mang theo làm kỷ vật không rời
Bạn bè giờ mỗi đứa ở một nơi
Còn đâu nữa khung trời ngày xưa đó.Chân lê bước âm thầm trên lối nhỏ
Xác phượng rơi thắm đỏ cả sân trường
Tiếng ve sầu rả rích nỗi niềm thương
Ngân khúc nhạc du dương buồn da diết.Bao năm tháng từ khi mình cách biệt
Chuỗi thời gian mải miết chẳng ngừng trôi
Mắt trông xa thấy trong dạ bồi hồi
Nơi cuối lớp… bạn tôi không còn nữa.
THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Trần Kiệt
Xuân đã cạn những ngày vui cũng tắt
Hạ giao mùa gieo hạt nắng chói chang
Chợt mưa xuân rơi tán lá muộn màng
Con đường vắng lang thang về kỷ niệm.Mái trường xưa dạo quanh từng bước đếm
Trống tan trường như đã điểm đâu đây
Vội nhìn quanh chẳng thấy bóng cô thầy
Gió lay nhẹ hai hàng cây phượng vĩ.Mùi hương quen thoảng về bao ý nghĩ
Tiếng ve sầu tha thiết luỹ tre xanh
Bạn bè muôn nơi mỗi người mỗi cảnh
Hồn ta nương theo cánh phượng bên đường.
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Quốc Thủ
Mỗi lần thấy lá bàng rơi
Giật mình lại tiếc một thời mộng mơ
Sân trường nay rộng hơn xưa
Tán bàng ngày ấy bây giờ lên caoGió ru vách lá cồn cào
Đậy che mái lớp thưở nào lật lay
Nhớ thời áo trắng em bay
Quần chùng lội ruộng cỏ may sớm chiềuNgập ngừng chưa kịp lời yêu
Mùa thu biết rụng bao nhiêu lá lành
Nhớ đêm pháo sáng đèn xanh
Em vào xứ Huế, anh hành quân xaGiã từ đèn sách tuổi hoa
Sẩy chân vào chốn mưa sa thác ghềnh
Khóc cười giữa kiếp nhân sinh
Biết mưa nắng, biết phận mình ra saoTóc xanh trắng tự khi nào
Thì đâu còn nữa má đào nguyên trinh
Còn đâu cái dáng trúc xinh
Bụi thời gian nhuốm chúng mình thành treCây nghiêng gom hết nắng hè
Lộc vừng rãi tím lối về chơi vơi
Anh gần tàn một cuộc chơi
Thương em đất khách quê người nắng mưaHẹn ngày về lại trường xưa
Búp bàng hái chổ trú mưa năm nào.
TRƯỜNG CŨ TÌNH XƯA
Thơ: Bình Minh
Tôi trở về thăm lại mái trường xưa
Hàng phượng vĩ đong đưa chiều tĩnh lặng
Bàng thay lá nhiều phen trong chiều vắng
Bao năm rồi yên ắng kỷ niệm xưaTrường cũ ơi! Yêu biết mấy cho vừa
Những kỷ niệm Nắng Mưa thời son trẻ
Bao Thầy Cô dưỡng ta như người mẹ
Giờ đâu còn khe khẽ nỗi buồn rơiNày Bảng đen cửa sổ chỗ ta ngồi
Vẫn còn đó ta nhớ thời cắp xách
Trở về đây bao năm rồi xa cách
Nhung nhớ nhiều hờn trách bởi thời gianLâu lắm rồi không có dịp thở than
Cùng bè bạn chứa chan dòng lưu niệm
Bao ân tình ngày xưa còn lưu luyến
Giờ chỉ còn như tiếng thở đêm mơ.
XÚC ĐỘNG NGÀY VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Tác giả: Khanh Nguyen
Về trường cũ, nghe buồn lắng đọng
Bục giảng xưa, vắng bóng cô ngồi
Bao ngày cách biệt xa xôi
Giờ con trở lại bồi hồi nhớ thương.Lúc còn bé, vẫn thường tinh nghịch
Lười học hành, chỉ thích rong chơi
Cô khuyên, cô bảo hết lời
Chỉ đường, dẫn bước đến nơi con cần.Buồn lặng lẽ, trào dâng nước mắt
Sân trường giờ, nắng nhạt hơn xưa
Thu sang hạ đến mấy mùa
Những gì cô dạy con chưa quên lời.
TRƯỜNG XƯA
Thơ: Diệp Ly
Chiều hôm nay trở về thăm trường cũ
Mái ngói hồng giờ phủ bóng thời gian
Con đường quen sao e ngại ngỡ ngàng
Nghe trống vắng như hồn hoang lạc lối.Thảm cỏ xanh đan bàn chân bối rối
Khoảng sân này thay đổi cả hàng cây
Gốc còng già ngày cũ đứng nơi đây
Nay vắng dạng nghe cay cay tròng mắt.Ký ức xưa gõ vào tim khoan nhặt
Đốt cháy lòng se thắt mối tình thơ
Mình chia tay hạ cuối đến bây giờ
Ai còn nhớ ai hững hờ kỷ niệm?Nợ áo cơm nên ngày xanh tắt lịm
Bao năm rồi còn biền biệt xa xôi
Đêm từng đêm tiềm thức cứ bồi hồi
Dòng phấn trắng nhẹ trôi vào giấc mộng.Bạn bè thân thầy cô giờ vắng bóng
Còn riêng mình lạc lõng giữa hoàng hôn
Bóng chiều rơi đè nặng cả linh hồn
Nghe nuối tiếc dỗi hờn ai lỗi hẹn.
4. Những vần thơ lục bát về mái trường xưa dạt dào xúc cảm
Thời gian đã trôi đi nhưng không gian của trường xưa thì vẫn như vậy. Đã có bao lớp lớp học sinh trải qua mái trường nhỏ bé thân thương. Họ trưởng thành và đi ra ngoài cuộc đời để tạo dựng sự nghiệp của mình. Lời thơ của thầy thì vẫn còn đó, nắng ấm vẫn vàng và gió thì cũng cứ chồm qua bậu cửa sổ để mê thơ cùng học sinh. Những xúc cảm đó đã được gửi gắm qua những bài thơ lục bát về mái trường xưa cực hay sau đây.
Thơ lục bát về mái trường xưa
CÒN MÃI..
Thơ: Hồng Liễu
Ngày xưa rồi cũng đi qua
Dấu chân kỷ niệm nhạt nhòa nắng mưa
Đường qua lối cũ trường xưa
Ai quên, ai nhớ tiễn đưa một ngàyBây giờ lối ấy còn ai
Hoàng hôn áo trắng còn bay cổng trường?
Bồi hồi nhớ nhớ thương thương
Biết bao kỷ niệm còn vương một thời...!Bảng đen phấn trắng cả đời
Những câu thơ cũ cắt rời từ khi...
Thôi đành đếm bước quay đi
Thu tàn đông đến còn gì mà mơ!Xa rồi để nhớ thẫn thờ
Những ngày còn lại thôi chờ…tiếng ve
Quay vòng dĩ vãng lặng nghe... !
Tiếng chuông báo tiết như se thắt lòng!
Về Lại Trường Xưa
Tác giả: Nguyễn Xuân
Con về thăm lại trường xưa
Các em áo trắng ngây thơ nói cười
Từ đâu hàng lệ tuôn rơi
Con nghe vang vọng nụ cười ngày xưa
Con xa ngày ấy đến giờ
Con xa xa tiếng thầy cô giảng bài
Giờ về thăm lại trường ơi
Tóc thầy đã bạc điểm ngôi trên đầu
Xây bao nhiêu những nhịp cầu
Giờ đây cô cũng mái đầu pha sương
Cô thầy là những tấm gương
Hướng cho tuổi trẻ con đường mình đi.
Trường Xưa Gặp Lại
Tác giả: Trần Văn Nghệ
Trở về trường cũ người ơi!
Mà sao cảm thấy chơi vơi nỗi lòng
Nhớ thời thơ ấu tuổi bồng
Say sưa nhặt cánh phượng hồng nhẹ rơi.Hòa chung tiếng hát câu cười
Ngây thơ vui giữa dòng đời nổi trôi
Giờ đây sao thấy bồi hồi
Sang sông một bước lỡ rồi tuổi hoa.Tình xưa nào đã nhạt nhòa
Tóc xanh năm tháng nay đà phôi phai
Phượng giờ còn đợi chờ ai?
Mà chưa chịu nở, nấp hoài nơi thân.Có còn chi nữa ngại ngần
Hoa xưa còn đó,ve ngân cuối chiều
Sân Trường nhạt nắng cô liêu
Làm sao tìm lại những điều ước mong.Nhớ thương, thương nhớ trong lòng
Xác xơ cánh phượng,bão giông tìm về
Gặp nhau tim thấy tái tê
Thoảng đâu còn vọng câu thề Phượng ơi!Bây giờ Phượng đã về rồi
Cầm tay nhau nhé giữa đời.Tình thân
Mai sau còn gặp mấy lần?
Vui lên đừng khóc, ngại ngần làm chi?
Hoài niệm áo trắng ngày xưa
Tác giả: Hoàng Thanh Tâm
Thả trôi cánh phượng ngày hè
Trên cành khản giọng con ve kêu buồn
Ngày xưa mơ ước chuồn chuồn
Tiếng cười khúc khích tâm hồn bổng bayThòm thèm những túi ô mai
Học trò đùa cợt tương lai mong chờ
Áo trắng tung một trời thơ
Bao nhiêu hoài niệm giấc mơ xếp hàngSân trường còn mãi nắng vàng
Thầy cô ngày ấy muôn vàn nhớ nhung
Tìm về ký ức bâng khuâng
Bạn bè nhắc nhớ những lần chia tayMàu mực lưu bút dần phai
Vọng về bạn cũ trường đây kiếm tìm
Vỉa hè thánh thót tiếng chim
Khát khao cười nói nỗi niềm cố nhân.
Còn đây hoài niệm
Tác giả: Trinh Đoàn
Ngoài trời có lá thu rơi
Có cơn gió mát thổi vào hồn tôi
Mang về ký ức xa xôi
Thuở còn cắp sách đến trường ê, aYêu sao cô giáo thướt tha
Đón em vào lớp - cô là cô tiên
Dạy em, cô giống mẹ hiền
Nắn từng nét chữ, bút nghiên cuộc đờiDạy cho em biết nên người
Kính thầy yêu bạn, vâng lời mẹ cha
Giờ là cô bé cấp ba
Những lời cô dạy mãi còn trong timBiết bao hoài niệm về cô
Gửi vào ký ức lòng em nghẹn ngào
Thương cô biết đến nhường nào
Những chiều đến lớp, trải dài cơn mưaÔi!Trang giáo án ngày xưa
Hành trang kiến thức cho em vào đời
Ơn cô cao tựa biển trời
Sáng soi từng bước đường đời em đi.
Về Thăm Trường Tôi
Tác giả: Trần Giang
Tôi về thăm mái trường xưa
Thời gian vọng lại đong đưa tiếng thầy
Hàng cây đường cũ còn đây
Thầy tôi tóc điểm hoa mây nửa đời
Nhớ sao lớp học chỗ ngồi
Chia đôi phấn trắng đâu rồi ngày xưa
À ơi câu hát chiều mưa
À ơi bài giảng sớm trưa say nồng
Cả đời đưa sáo sang sông
Thầy tôi chẳng quản nhọc công sớm chiều
“Lời thầy chan chứa tin yêu
Lòng con nhớ mãi muôn điều… thầy ơi!”
5. Chùm thơ viết về mái trường xưa đầy ắp kỉ niệm
Thời gian còn ngồi trên ghế nhà trường là quãng thời gian đẹp nhất của mỗi người. Chúng ta được gọi là học sinh, sinh viên cùng thầy cô tìm bao lời hay ý đẹp trong những bài học. Mỗi mùa chia xa, phượng nở đỏ rực góc sân trường, bạn bè, thầy cô bịn rịn trong giây phút chia tay. Cùng sống lại với những năm tháng học trò qua những bài thơ hay viết về mái trường xưa sau đây nhé !
Thơ viết về mái trường xưa hay nhất
THẦY TÔI
Thơ: Songyen Le
Tôi đứng lặng trước sân trường năm ấy
Se thắt lòng khi nhớ lại ngày xưa
Cũng nơi đây, yêu biết mấy cho vừa
Hàng phượng vĩ đã bao mùa thay lá.Mặc mưa gió với dòng đời nghiệt ngã
Vững tay chèo đưa tất cả sang sông
Bụi phấn rơi trên mái tóc bềnh bồng
Thầy vẫn thế, hết lòng vì sự nghiệp.Bao thế hệ đã qua đò bước tiếp
Chỉ riêng Thầy mài miệt lực lao tâm
Mặc thời gian với dòng chảy thăng trầm
Gieo kiến thức, ươm mầm cho cuộc sống.Trên bục giảng, giọng Thầy như bay bỗng
Nâng bước trò đến ước vọng tương lai
Tự ngàn xưa và mãi tận sau này
Ơn sâu ấy, ngàn ngày luôn ghi nhớ.
EM VỀ THĂM LẠI TRƯỜNG XƯA
Thơ: Phạm Thanh Nhỏ
Gió lạnh về mênh mang
Cây bàng khoe lá đỏ
Sân trường xưa còn đó
Cổng mở cửa vẫy chàoĐoàn học sinh xôn xao
Mà lòng tôi bỡ ngỡ
Thầy cô xưa một nửa
Nay đã về nơi đâuTrái tim tôi nhói đau
Nỗi nhớ về da diết
Ơn thầy cô em biết
Giữ trọn trong tim mìnhLời thầy dạy học sinh
Tình yêu thương nhân ái
Em sẽ còn nhớ mãi
Những giây phút ban đầuHôm nay thầy đi đâu
Mà sân trường trống vắng
Em cúi đầu thầm lặng
Với nỗi buồn cô liêuCảnh sắc đổi thay nhiều
Nhưng tình thầy còn đó
Em luôn là trò nhỏ
Trong tình thầy bao dung!
MỘT THỜI HOA PHƯỢNG ĐỎ
Thơ: Bích Liên
Đã xa rồi một thời hoa phượng đỏ
Mái trường xưa đã rêu phủ sương mờ
Xa mái trường, tôi luôn vẫn ước mơ
Mong một lần được về thăm trường cũ
Bạn bè tôi nay đâu còn đông đủ
Ngày ra trường, bay mỗi đứa một nơi
Tháng năm về sao lòng thấy chơi vơi
Bao ký ức cứ trào dâng vời vợi
Đứng ngẩn ngơ trước sân trường tôi đợi
Mong được nhìn một bóng dáng thân quen
Mà sao lòng bỗng thấy ngấn lệ hoen
Im lìm quá, mái trường xưa hoang vắng
Muốn tìm lại một thời trong khoảng lặng
Mà rối bời tim bỗng muốn tan ra
Tôi bỗng nhớ, nhớ một thời da diết
Phấn trắng bảng đen, cứ mãi xa mờ
Nhớ những tâm hồn rất đỗi ngây thơ
Nhớ những tiếng cười trong trẻo mộng mơ
Hồn nhiên viết cho nhau dòng nhật ký
Biết giờ chúng còn nhớ tôi không nhỉ ?
Mấy chục năm rồi, đã quá xa xôi
Tà áo trắng bay trong chiều gió thổi
Lối tan trường hoa phượng đỏ rơi rơi
Tuổi xanh ơi! Một thời ai cũng có
Dẫu vui buồn, dẫu có chẳng nên thơ
Vẫn không thể xoá nhoà trong ký ức
Cứ theo về khi ta đã già nua ....
TRƯỜNG XƯA...!!!
Thơ: Guise hoangtho
Hôm nay trở lại trường xưa
Hoàng hôn nắng nhạt chiếu mờ tường vôi
Nhìn trường... tôi nhớ xa xôi
Lần ôn dĩ vãng một thời thơ ngây !
Tôi quên sao được một ngày...
Một ngày nắng ấm ban mai dịu hiền
Rụt rè vì buổi đầu tiên
Chân theo bước mẹ lòng miên man buồn
Ngại rằng khi đến nhà trường ?
Gặp thầy khó tính hay thường rầy la
Mái trường đã hiện xa xa.....
Kế ngôi đình cổ bên là cây đa !
Lá đa gió phẩy là đà
Tôi nghe vẳng tiếng ê a đánh vần
Lòng càng lo sợ bâng khuân
Nép mình theo mẹ qua sân vào trường...
Từ ngày sống dưới học đường
Trải qua mấy chục năm trường: đổi thay....
Nhìn thầy tôi thấy mi cay
Vì ai thầy giảng quên ngay sức mình.
...........
Trên đời mẹ dưỡng cha sinh
Thứ ba ân trọng: là tình ân sư !!!
NƠI ẤY...
Thơ: Thuỳ Dương
Bốn nhăm năm mùa đông xa nơi ấy,
Giờ trở về dưới ngọn gió heo may.
Mái trường xưa bao kỷ niệm vơi đầy,
Ký ức tuổi thơ tháng ngày vụng dại...Để giờ đây trong gió chiều hoang hoải,
Nhắc thì thầm có nhớ một bóng ai?
Trên lối xưa cuộn nắng chiều vương vãi,
Giờ tan trường ai đó chộm nhìn ai...Bao năm tháng vùi sâu vào toan tính,
Trên đường đời mải miết với mưu sinh
Người dưng xưa có vương một chút tình?
Thuở học trò nơi chúng mình mơ mộng...Ở nơi xa tim đã từng cuộn sóng,
Đã nghẹn lòng khi nhớ lại ngày xưa.
Để chiều nay nơi trường cũ xa mờ,
Ngẩn ngơ hoài ai đó đứng bơ vơ...Tuổi thơ ơi ! Tìm đâu nữa bây giờ,
Cô học trò mộng mơ khờ dại ấy?
Mãi trong tôi một tình yêu vẫn vậy,
Giấu trong lòng nơi ấy một người dưng ....
VỀ TRƯỜNG XƯA !
Thơ: Tho Bui
Mai về đi em...thăm lại trường xưa
Thương đến rã rời...mùa Phượng thắp lửa
Bao năm qua...đếm ngón tay...lần nữa
Mắt Phượng đỏ hoe...ướt nửa góc trờiÂm vang ve...nghe nhói nhói dạ người
Bụi phấn trắng...rơi tóc thầy...điểm bạc
Anh lắng nghe...nơi cuối bàn...em hát
Khúc nhạc tình...khao khát...lý thương nhauCuối con đường...nay nắng đổ về đâu
Mà cơn mưa cuối chiều...lâu đến thế
Con chim sâu...đậu đầu cành...nhắc nhẹ
Bao mùa ve...lặng lẽ...ta chưa vềĐám bạn bè...lạc muôn phương...xé lẻ
Từng cặp đôi ngày ấy...ghé nơi đâu
Đã lâu lắm...chưa một lần gặp mặt
Mái đầu xanh...bàng bạc...những mái đầuXưa nhánh hoa gầy...nay lên mầu thắm
Bụi thời gian sâu thẳm...vết tàn nhang
Hàng hoa vàng trước sân...lên sắc tím
Hoàng hôn cuối trời...bịn rịn lồng timĐàn em nhỏ...giúp kiếm tìm...mùa cũ
Thân Phượng già...ủ kĩ những vần tên
Mai em về...mắt Mặt Trời lóe...nắng
Lá xôn xao...xanh thắm...góc trời lànhVề nhanh ...vết xưa in...tìm dấu cũ
Nơi góc bàn...thức-ngủ bức tường rêu
Về nhé em...Phượng đốt đỏ trời chiều
VỀ TRƯỜNG XƯA...chia sẻ chút thương yêuMai ! Về nhé em...Mình đã có nhau
Bạn hiền xưa đâu...sao nay vắng...thiếu !!!
6. Xem thêm những bài thơ về mái trường hay nhất
Mái trường là nơi để ta nhớ và tri ân công ơn của thầy cô đã dạy cho chúng ta kiến thức, truyền đạt cho chúng ta biết bao điều hay lẽ phải về kỹ năng sống và giúp chúng ta nên người. Những bài thơ về mái trường hay nhất sau đây là niềm xúc cảm của nhân vật trữ tình khi nhớ về mái trường xưa. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ về mái trường hay
Trường Tôi
(Tố Hữu)
Trường tôi kiểu cách gì đâu?
Không ham mái ngói, chẳng cầu tương vôi:
Nhà tranh vách đất đủ rồi
Đình quang chiếm chật, được ngồi là hay!
Trường tôi vui giữa luống cày
Bến sông, bãi chợ, bóng cây, lưng đồi
Trường tôi vui giữa biển khơi
Chữ reo mặt sóng, chữ ngời ghe câu
Trường tôi vui giữa rừng sâu
Chữ theo đuốc lửa, đêm thâu tiếng người.Lại đây, ơi bạn mình ơi!
Trường tôi vang vọng rộn lời nước non
Ta nghèo, không mực thì son
Bút tre phấn gạch, bà con tạm dùng.
Nghiêng đầu trên tấm bảng chung
Phơ phơ tóc bạc, bạn cùng tóc xanh
Này em, này chị, này anh
Chen vai mà học, rách lành sao đâu!
I tờ mớm chữ cho nhau...
Nắng ấm sân trường
(Nguyễn Liên Châu)
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắng
Giờ đang học, mảng sân vuông lặng vắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươChúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơ
Nắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửa
Và cả gió cũng biết mê thơ nữa
Thổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầm
Điệp từng bông vàng ngây rơi xoay tít
Ngày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rít
Sà xuống sân tắm nắng ấm màu xanhEm ngồi yên uống suối mật trong lành
Thời gian như dừng trôi không bước nữa
Không gian cũng nằm yên không dám cựa
Ngại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàngSân trường căng rộng ngực đến thênh thang
Kiêu hãng khoe trên mình màu nắng ấm
Lời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắng
Nắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người...
Mái Trường Thân Yêu
Tác giả: Tocngan.HYTV
Mười lần khai giảng qua rồi
Mà nay tôi lại bồi hồi xuyến xao
Mới vừa năm ngoài bước vào
Mái trường chuyên tỉnh tự hào lắm thay!Vậy mà khai giảng lần này
Tim tôi rạo rực nhớ ngày đầu tiên
Thầy cô như thể mẹ hiền
Dày công dạy dỗ triền miên tháng ngày.Cơm cha áo mẹ chữ thầy
Gắng công học tập có ngày thành danh
Thời gian rồi cũng qua nhanh
Nhưng bao kỷ niệm ngày xanh mãi còn.Trên cao chim hót véo von
Phía xa cây phượng vẫn còn điểm bông
Ngôi trường là mái nhà chung
Đi xa mãi nhớ ngày cùng bên nhau.Ơn thầy em mãi khắc sâu!
Dù cho cuộc sống dãi dầu nắng mưa
Em luôn nhớ mái trường xưa
Nhớ trường chuyên tỉnh sớm trưa đi về.
Tựu Trường
Thơ: sưu tầm
Giờ náo nức của một thời trẻ dại
Hỡi ngói nâu, hỡi tường trắng, cửa gương
Những chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Rương nhỏ nhỏ với linh hồn bằng ngọc.Sắp hạnh phúc như chương trình lớp học
Buổi chiều đầu, họ tìm bạn kết duyên
Trong sân trường hướng dạo giữa Đào viên
Quần áo trắng đẹp như lòng mới mẻ.Chân non dại ngập ngừng từng bước nhẹ
Tim run run trăm tình cảm rụt rè
Tuổi mười lăm gấp sách lại, đứng nghe
Lòng mới mở giữa tay đời ấm áp.Tựu trường đó, lòng tôi vừa bắt gặp
Nỗi xôn xao thầm lặng ở trong rương
Của chàng trai mười lăm tuổi vào trường
Mắt tin cậy và tóc vừa dưỡng rẽNgười bạn nhỏ! Cho lòng tôi theo ghé
Không nỗi gì có thể vuốt ve hơn
Đêm tựu trường mùi cửa sổ mới sơn
Tủ mới đánh và lòng trai thơm ngát.
TRỜI SAO
Thơ: sưu tầm
Bầu trời ngàn sao lấp lánh
Lung linh ước vọng học trò
Mái trường long lanh mắt sáng
Ngời ngời ước vọng thầy cô…Trường ơi, là dòng sông mát
Giọt trong kiến thức loài người
Cho em tắm trong sự thật
Lớn dần nhân nghĩa – tinh khôi.Trường ơi, mái nhà em đấy
Tuổi thơ gởi mãi nơi này
Bảng đen nở dòng chữ trắng
Tay thầy vẫy ước mơ bay.Thầy chưa từng dang tay đánh
Búp hoa còn giấu trong cành
Tuổi thơ cần nhiều cá tính
Cho đời đủ sắc tươi xanhCô ơi dang đôi tay rộng
Ôm em siết chặt vào lòng
Để đôi mắt em ngấn lệ
Long lanh hạt ngọc tình thươngCô ơi ngọt ngào giọng nói
Bây giờ đời thiếu tiếng ru
Tình thương chảy trên trang giấy
Vào đời rửa sạch nỗi đauThầy cô cùng nhau thắp sáng
Niềm tin trong mắt học trò
Ngàn sao giữa trời ước vọng
Sáng ngời ánh mắt nên thơ.
Nhịp trống trường
Thơ: sưu tầm
Từ nhịp tay vỗ dắt con đi
Con lớn dậy men dần theo tiếng trống
Âm thanh mát lành, âm thanh nóng bỏng
Từ nhịp trống tròn lấp loáng mảnh sân vuôngTuổi thơ chập chững bước vô trường
Nghe trống điểm để đời ta bật khóc
Để ta biết oà reo sau tiết học
Nhận ra mình trong nhịp trống trang nghiêm.Cái âm thanh dữ dội lại rất hiền
Ta ngơ ngác trước điều chưa hiểu hết
Có niềm vui bài văn vừa kịp hết
Có nỗi buồn bài toán giải chưa xong.***
Cái âm thanh bé nhỏ lại mênh mông
Qui tụ cả hai sắc đầu xanh bạc
Sau nhịp trống thấy mình luôn đổi khác
Một dáng hình đang đợi phía xa xăm …Lớn khôn rồi rời mái lớp bâng khuâng
Ta mãi bước theo tiếng đời giục giã
Khi đứng trước một niềm đau vấp ngã
Lại nghe dồn tiếng trống những ngày qua.
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ Tuyển Tập thơ về mái trường xưa, về kí ức học trò không bao giờ phai. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thieuhoa. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ hay!