phone messenger zalo

Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay và khơi gợi cảm xúc nhất

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Chọn Lọc 90+ bài thơ tình hay và khơi gợi cảm xúc nhất
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Những bài thơ tình mà Thieuhoa sưu tầm dưới đây hy vọng sẽ là nhịp cầu kết mối lương duyên, cùng bạn thêu dệt tiếp những câu chuyện tình yêu đẹp. Với những ai đang đau khổ vì tình yêu không trọn vẹn, đọc những bài thơ này cũng là cách giải tỏa nỗi lòng, xoa dịu những cơn đau.

Mỗi chúng ta ai chẳng mơ có một tình yêu thật đẹp. Thế nhưng, đâu phải mọi nguyện ước đều trọn vẹn. Có biết bao những câu chuyện tình ngọt ngào, lãng mạn, ngập tràn nắng và hoa nhưng cũng có những câu chuyện tình thấm đẫm nước mắt khiến con tim ngây dại.

Những bài thơ tình mà Thieuhoa sưu tầm dưới đây hy vọng sẽ là nhịp cầu kết mối lương duyên, cùng bạn thêu dệt tiếp những câu chuyện tình yêu đẹp. Với những ai đang đau khổ vì tình yêu không trọn vẹn, đọc những bài thơ này cũng là cách giải tỏa nỗi lòng, xoa dịu những cơn đau.

1. Top những bài thơ tình ngọt ngào, lãng mạn thay lời trái tim yêu nồng nàn

Tình yêu đẹp luôn mang đến cho chúng ta những dư vị thật ngọt ngào. Trái tim rạo rực niềm yêu khó có ngôn từ nào có thể diễn tả được hết. Hãy để những bài thơ tình ngọt ngào, lãng mạn thay bạn gửi đến người ấy những tình cảm chân thành, sâu sắc và ý nghĩa nhất.

tho-tinh

Hình ảnh tình yêu lãng mạn

Nhớ Nhung 

Tác giả: Huỳnh Minh Nhật

Sợi gió hoàng hôn se sắt

Đong đưa chiếc lá thu vàng

Ai vừa đi ngang rất vội,

Hay là giọt nắng vừa tan?

***

Dịu dàng mùa thu ghé tới

Đường chiều ánh mắt hư vô

Trời xanh một màu rất thực

Nhưng em thì quá mơ hồ

***

Ta như gã khờ phiêu bạt

Mải mê những phiến chân trần

Lời thương dùng dằng không ngỏ

Thu về rụng trắng ngoài sân

***

Chợt nghe hương mùa xao xuyến

Người giờ như áng mây trôi

Có kẻ ngẩn ngơ ngồi hát

Dường như lại nhớ nhung rồi…

Thơ tình lãng mạn của tác giả Huỳnh Minh Nhật luôn mang một dư vị riêng. Ngôn từ được trau chuốt, hình ảnh trong thơ, không gian trong thơ đều được tận dụng một cách tối đa để phát huy giá trị biểu cảm. Thơ rất nhẹ, cảm xúc cũng rất nhẹ nhưng luôn làm lòng người cứ khắc khoải khôn nguôi.

Đợi Anh

Em vẫn đợi anh ở phía bình minh

Chờ anh về sau hành trình mải miết

Nồng nàn cũ vẹn nguyên màu tha thiết

Môi hôn ngọt ngào da diết cả trời Đông

***

Em vẫn còn chờ anh đấy biết không

Thêu gối mộng áo hồng khăn voan trắng

Anh xa em đã bao mùa lặng vắng

Hoa sữa chẳng nồng nàn như thuở còn nhau

***

Chạm Đông thật rồi anh có thấy đớn đau

Đậm sâu cũ úa nhàu theo năm tháng

Em gom ái ân buông theo chiều chạng vạng

Dệt những nghẹn ngào ở khoảng không anh

***

Về với em đi về tìm lại ngày xanh

Nhành hoa tím vẫn mong manh trước gió

Hẹn ước trăm năm chẳng dễ gì buông bỏ

Em vẫn đợi anh về

Nơi Hạnh phúc có chúng ta

Bài thơ là nỗi lòng của một trái tim yêu chân thành, tha thiết. Sự xa cách không dễ gì làm em quên đi tất cả. Dầu em biết lòng anh đã không còn như xưa nữa nhưng em sẽ vẫn đợi anh về ở phía bình minh.

Sóng

Tác giả: Xuân Quỳnh

Dữ dội và dịu êm
Ồn ào và lặng lẽ
Sông không hiểu nổi mình
Sóng tìm ra tận bể

Ôi con sóng ngày xưa
Và ngày sau vẫn thế
Nỗi khát vọng tình yêu
Bồi hồi trong ngực trẻ

Trước muôn trùng sóng bể
Em nghĩ về anh, em
Em nghĩ về biển lớn
Từ nơi nào sóng lên?

Sóng bắt đầu từ gió
Gió bắt đầu từ đâu?
Em cũng không biết nữa
Khi nào ta yêu nhau

Con sóng dưới lòng sâu
Con sóng trên mặt nước
Ôi con sóng nhớ bờ
Ngày đêm không ngủ được
Lòng em nhớ đến anh
Cả trong mơ còn thức

Dẫu xuôi về phương bắc
Dẫu ngược về phương nam
Nơi nào em cũng nghĩ
Hướng về anh - một phương

Ở ngoài kia đại dương
Trăm nghìn con sóng đó
Con nào chẳng tới bờ
Dù muôn vời cách trở

Cuộc đời tuy dài thế
Năm tháng vẫn đi qua
Như biển kia dẫu rộng
Mây vẫn bay về xa

Làm sao được tan ra
Thành trăm con sóng nhỏ
Giữa biển lớn tình yêu
Để ngàn năm còn vỗ.

Tình yêu dù mãnh liệt, dữ dội đến mấy cũng không thể vượt qua qui luật khắc nghiệt của cuộc đời, cũng có lúc gặp phải trắc trở, chia ly, đó là lẽ tất nhiên. Nhưng không vì thế mà tình yêu mất đi vẻ đẹp vĩnh hằng, hay sớm bị lãng quên; mà qua năm tháng, càng nhiều thử thách tình yêu ấy càng lớn lên, thắm thiết, sâu sắc hơn.

Dù có thể, tình yêu ấy, như những con sóng ngoài khơi xa không thể đến được bến bờ của hôn nhân, hạnh phúc nhưng đó cũng sẽ là một ký ức, kỷ niệm đẹp trong đời của mỗi con người, nếu chúng ta biết nâng niu, trân trọng, gìn giữ, như một món quà quí giá mà cuộc sống đã ban tặng cho ta!

Mùa Thu Cho Em

Mùa thu này anh trao hết cho em.

Để nắng ấm ngập tràn miền hạnh phúc.

Để niềm vui hòa trong cùng mọi lúc.

Khi anh nắm tay em , trao mắt nhìn.

***

Mùa thu này sẽ mãi là của em.

Từng ngọn cỏ từng cánh hoa lộng lẫy.

Từng nụ nhỏ li ti cũng thức dậy.

Để mãi nở rợp trời hoa tình yêu.

***

Anh đã yêu em, yêu cứ thật nhiều.

Bởi tình trong anh chẳng bao giờ cạn.

Nhưng chỉ trao riêng về em thế đó.

Mùa thu này hạnh phúc mãi tròn vo.

Bài thơ là tiếng lòng của một trái tim chung tình: anh sẽ trao hết tất thảy cho em, chỉ riêng em thôi, một trái tim vẹn nguyên, như nhất, không bao giờ thay đổi. Tình yêu ấy như mùa thu của đất trời, sẽ luôn bên em mãi mãi

Tình Yêu Và Biển

Tác Giả: Thủy Nguyễn

Đứng trước biển em thấy lòng xao động

Biển tuyệt vời bởi con sóng ngân nga

Sóng cùng gió tạo lên bản hòa ca

Cứ vang mãi…chẳng khi nào ngưng nghỉ

***

Biển cũng giống như tình yêu anh nhỉ

Lúc bình yên… lúc lại cứ ầm ào

Biển lại yên bình… mỗi khi qua giông bão

Biển sẽ đẹp hơn… sau những trận thét gào

***

Và tình yêu… cũng có khi như thế

Qua đắng cay… sẽ rất ngọt ngào!

Bài thơ là những chiêm nghiệm sâu sắc của tác giả khi đứng trước biển cả mênh mông. Biển cũng giống như tình yêu vậy, có muôn vàn cung bậc cảm xúc: lúc dữ dội, lúc dịu êm, lúc bình yên, lúc lại cứ ầm ào.

Biển sẽ bình yên hơn sau những ngày giông bão đi qua cũng giống như tình yêu anh nhỉ? Có qua trải qua thử thách tình yêu mới thêm bền chặt.

Tháng Mười Một Của Em 

Tác Giả: Hằng Hoài Nguyên

Tháng Mười Một dịu êm

Một bó họa mi em đặt bên rèm cửa

Nhẹ dàng, mong manh sương rơi trên ngọn cỏ

Em phải trở về, xinh đẹp, là em thôi!

***

Chiếc lá cựa mình ôm chút nắng tinh khôi

Bao chuyện buồn vui em cất vào quá khứ

Nếu có nhớ nhung, em gửi vào câu chữ

Bình dị, an yên như ngày em bắt đầu!

***

Cuộc đời dài rộng ai biết trước ngày sau

Bầu trời cao xanh, nhạt màu ngay, có thể

Tình yêu dẫu đẹp cũng thấm buồn, có lẽ

Kể từ hôm nay em sẽ sống cho mình!

***

Tháng Mười Một dịu hiền như một chiếc ô xanh

Sau những quẩn quanh em nép mình lặng lẽ

Em chọn hạnh phúc cùng đôi điều nhỏ bé

Như khóm họa mi khe khẽ nở bên thềm!

Đọc bài thơ tình lãng mãn “Tháng mười một của em”, cô gái yếu đuối nào cũng như được tiếp thêm sức mạnh. Dẫu cuộc sống có muôn vàn giông gió, dẫu tình yêu không ngọt ngào như ước hẹn, em vẫn sẽ xinh tươi như khóm họa mi: em là em, là cô gái xinh đẹp. Mọi chuyện buồn vui em sẽ cất vào quá khứ, sống thật an yên, sống cho chính mình.

Thơ văn thường cho người lãng mạn, trở nên lãng mạn hơn với sản phẩm của Thiều Hoa!

Tham khảo ngay bộ sưu tập áo kiểu trung niên sang trọng và thời thượng của Thiều Hoa!

2. Trải lòng cùng chùm thơ tình buồn đẫm lệ

Tình yêu buồn luôn khiến thi ca, nhạc họa tốn nhiều giấy mực. Thơ tình buồn cũng là một cung bậc rất thật của những chuyện tình buồn. Nếu bạn đang đau, đang tổn thương vì tình không như nguyên ước, hãy lắng lòng cũng những dòng cap hay dưới đây. Đó là liều thuốc hiệu nghiệm cho trái tim.

tho-tinh

Hình ảnh tình yêu buồn đẫm lệ

Không khóc được…. 

Tác giả: Thiên Gia Bảo

Nếu khóc được anh đã khóc lâu rồi

Khóc để quên...để muôn đời thôi nhớ

Nước mắt tuôn rơi xóa đi duyên nợ

Đưa chúng mình về đúng nghĩa người dưng...

Nếu khóc được thì anh chẳng ngại ngùng

Sẽ khóc như ai...chưa từng biết khóc

Để cơn yêu đương về thôi mệt nhọc

Hạnh phúc nơi đâu đến lại một lần...

Nếu khóc được rửa trôi hết bụi trần

Anh muốn khóc tan chảy phần đau khổ

Để trái tim lại ngập tràn hoa nở

Cánh đồng tâm hồn bát ngát hương yêu...

Nếu khóc được nhẹ nhàng biết bao nhiêu

Anh muốn thét lên những điều thầm kín

Đã từ lâu cố chôn vùi bịn rịn

Trong khoảng đau thương dấu diếm riêng mình...

Nếu khóc được thì đâu phải nín thinh

Phải cố làm như vô tình băng giá

Dẫu thật gần nhau mà như xa lạ

Sao thấy lạnh lòng hơi thở cô đơn...

Nếu khóc được sẽ vơi bớt nỗi buồn

Thà trút hết tâm hồn thôi day dứt

Còn gì đâu giữa dòng đời được mất

Mà cơ cầu mà níu giữ bon chen...

Nếu khóc được khóc cho hết lụy phiền

Một lần đau thoát ra miền tươi sáng

Gạt lệ đi nghe cõi lòng phẳng lặng

Nở nụ cười rồi mạnh mẽ bước qua.

Đọc bài thơ - ta cảm nhận được nỗi đau của người đàn ông ấy lớn như thế nào. Tưởng rằng tiếng khóc là đỉnh điểm của nỗi đau nhưng không phải thế. Tổn thương đến không khóc được mới chính là tận cùng của đau đớn.

Tình yêu tan vỡ, anh muốn khóc thật to để nước mắt có thể rửa sạch bụi trần, rửa sạch những niềm đau, khóc để xóa đi duyên nợ, để từ nay thôi không còn nhớ nữa… nhưng nỗi đau ấy cứ đè nặng trong lòng không thể bật ra tiếng khóc.

Bởi thế nỗi đau trong anh cứ âm ỉ cháy. Em à, anh ước gì mình có thể khóc thật to…để ký ức về em không còn, để anh có thể nở nụ cười và mạnh mẽ bước tiếp…

Vì anh lỗi hẹn 

Tác giả: Hạnh Ngọc

Anh lỗi hẹn và ra đi mãi mãi

Để nơi này còn lại mỗi mình em

Bến sông buồn lục bình nặng niềm riêng

Theo dòng nước dập duềnh trôi xuôi ngược

Em bên đời cố vững vàng tiếp bước

Vắng xa rồi nào trách được ai đây?

Em gượng cười trong thương nhớ hao gầy

Vờ mạnh mẽ cho qua ngày đoạn tháng

Anh biết chăng khi bình minh tỏ dạng

Lúc hoàng hôn em trống vắng đơn côi

Nơi thềm xưa sương đẫm ướt trêu người

Trăng chếch bóng hững hờ soi bậu cửa?

Vắng xa anh em còn đây lời hứa

Giữ nơi lòng nhen lửa ấm con tim

Tiếng gió lùa, mưa rả rích trong đêm

Nghe thắt dạ giữa mêng mông xa vắng

Anh xa rồi em thành người trầm lặng

Phố đông người em lạc lỏng, cô đơn

Lòng dặn lòng không được trách, dỗi, hờn

Bởi nghịch cảnh thiệt hơn đành cam chịu.

Anh lỗi hẹn không về bên em nữa. Tình yêu tan vỡ nhưng trong tim em vẫn giữ mãi bóng hình anh. Lúc bình minh, lúc hoàng hôn, lúc trăng chếch bóng… nỗi nhớ anh vẫn cứ đong đầy… Em gắng gượng cười, giả vờ mạnh mẽ nhưng nỗi đau là thật từ đáy lòng.

Bài Thơ Buồn Chiều Mưa

Em nhớ mãi một chiều mưa nặng hạt

Anh nắm tay em chạy dọc cây cầu

Anh ướt đẫm, còn em thì run rẩy

Chợt mơ hồ một ước nguyện về nhau.

Một chút mơ hồ anh chẳng biết đâu

Vẫn cứ vô tư gọi em là cô bé,

Vẫn tán dương em đẹp xinh và tươi trẻ

Chỉ trái tim anh là cửa đóng, then cài.

Trái tim anh vẫn mang bóng một người

Đã đau đáu suốt một thời trai trẻ

Em muốn giận, muốn hờn, mà không thể

Chị ấy cũng chỉ là một cô gái như em…

Chị ấy xa rồi, sao anh vẫn không quên

Năm tháng cứ trôi qua, nỗi buồn thêm bỏng cháy

Dưới chân cầu, đã bao nhiêu nước chảy

Tóc trên đầu đã trải mấy mùa xanh…

Em sẽ phải làm gì để có được anh?

Xin đừng nói với em rằng đó là điều không thể

Dù trước anh em chỉ là cô bé

Xinh đẹp bao nhiêu, cũng chừng ấy khạo khờ.

Chiều mưa nào hong mãi vẫn chưa khô

Cây cầu cũ, một mình em vẫn dạo

Nước vẫn chảy, em vẫn em khờ khạo

Vẫn đa mang chút nắng ảo trong đời.

Bài thơ là nỗi đau của người con gái khi phải đối mặt với nghịch cảnh: người mình yêu luôn mang nặng một bóng hình xưa cũ. Người con gái ấy đã đi qua cuộc đời anh từ lâu nhưng lòng anh vẫn không thể nào quên.

Là người đến sau, em phải làm sao? Cô gái tự hỏi lòng trong đớn đau khắc khoải? Em phải làm gì để có được trái tim anh hay đó chỉ là ảo ảnh trong đời?

Chỉ còn nỗi cô đơn

Chẳng còn gì ngoài nỗi cô đơn

Chợt thức dậy từ một nơi nào đó

Như lữ khách giữa đời là quán trọ

Ta bước lang thang cùng với mình ta

Đừng hát người ơi những bản tình ca

Những bản nhạc sao lắm là dối trá

Tình yêu chỉ là chiếc vòng nghiệt ngã

Đừng hết sơn son rồi lại thếp vàng

Đừng nói người ơi những lời dối gian

Chỉ đẹp lòng nhau đầu môi chót lưỡi

Ta chỉ muốn nghe những lời tim nói

Hãy nói những gì hay hơn lặng thinh

Đêm nay ta nghe lặng giữa lòng mình

Có gã đàn ông vu vơ bật khóc

Những giọt lệ chảy ngược vào tim óc

Hóa thành nỗi buồn lặng lẽ, xót xa

Còn lại gì khi giông bão đã qua

Lòng người bỗng chơ vơ như đồi núi

Ngổn ngang trong tim hình hài đá cuội

Cằn khô đất nhớ hoa hồng

Khuya lặng lẽ về quanh những phố đông

Những hàng cây cũng hóa chồng hóa vợ

Quay quắt từ đâu nỗi cô đơn òa vỡ

Đường về chỉ một mình ta.

Tình yêu tan vỡ khiến con người ta mất đi niềm tin về nó. Những bản nhạc, những bản tình ca, những lời hứa ngọt ngào… chỉ là chót lưỡi đầu môi. Tình yêu là cái vòng nghiệt ngã khiến con người ta đau đớn dày vò. Cuối cùng, sau mỗi cuộc tình đi qua, nỗi đau vẫn luôn hiện hữu, cô đơn chỉ ta với mình ta…

Thất Tình

Em chẳng thấy bầu trời trong xanh nữa

Chẳng nghe chim ríu rít ở sau vườn

Chẳng còn mơ còn mộng trước ánh trăng

Ôm điện thoại nhắn những điều vô nghĩa

Em chẳng thấy tiếng yêu thương của Mẹ

Nét âu lo thầm lắng của người Cha

Bởi hồn em tan nát những đau buồn

Anh ác quá! Mình chia tay em nhé!

Sao lại thế trong em nghìn câu hỏi

Và hàng nghìn những đong đếm cân đo

Với người ta nhan sắc ấy bình thường

So học thức em còn trên một bậc

Em nhiều lúc muốn hỏi anh sự thật

Nhưng ngại mình không can đảm nên thôi

Đành lao vào công việc để tìm vui

Và an ủi tại số mình như thế!

Ngày ấy mình bên nhau, với em mọi thứ thật tươi đẹp. Bầu trời trong xanh vời vợi, chim ríu rít sau vườn, ngắm trăng nhiều mơ mộng, Lòng chợt cười vu vơ vì những dòng suy nghĩ về anh

“Mình chia tay em nhé”, câu nói ấy của anh khiến em cứ tự dằn lòng: tại sao, do đâu…anh chọn cô ấy chứ không phải là em???

Từ đó, thế giới quanh em không còn như xưa nữa: trời không còn xanh, chim không còn hót, trăng như vỡ rồi…Em tự an ủi lòng: ừ thôi mình không đến được với nhau là do duyên số.

Tình Cũ 

Tác giả: Đoàn Thắng

Cuộc tình cũ là tình đã bỏ đi
Theo tháng năm chẳng còn gì để nhớ
Con tim yêu từng một lần rạn vỡ
Bởi một ngày tình cách trở chia xa

Cuộc tình cũ là em đã yêu ta
Không đủ lớn để vượt qua sóng gió
Một ngày kia tự tay em rũ bỏ
Lời hẹn thề cũng theo gió bay đi

Ngày chia tay không giọt lệ ướt mi
Em bình thản chẳng có gì tiếc nuối
Vì nghèo hèn nên người ta xua đuổi
Tôi buông tay phút sau cuối bẽ bàng

Đã mấy thu tôi sống kiếp đi hoang
Em về với cao sang và gấm lụa
Chiều đông ấy rượu hồng và pháo đỏ
Con thuyền xưa rời bỏ bến sang sông

Đã qua rồi cái giá rét mùa đông
Tôi chợt thấy tia nắng hồng cuối ngõ
Như đã quên một tình yêu xưa cũ
Mỉm miệng cười tôi ấp ủ… Mộng mơ.

Tình yêu là thứ tình cảm đặc biệt mà chỉ những người trong cuộc mới hiểu hết được. Lý lẽ của con tim không thể dùng lý trí để cân đong. Chữ duyên - chữ phận không thể nào đoán định trước. Chuyện hợp tan vì thế cũng là lẽ thường tình.

Hiểu nỗi lòng những người trong cuộc, Thieuhoa sưu tầm dành tặng bạn chùm thơ thất tình buồn hay nhất trên đây. Hy vọng với những trải lòng bằng thơ trên, bạn sẽ thấy trái tim mình bình yên trở lại.

3. Chùm thơ tình mùa đông hay "sưởi ấm" những con tim giá lạnh

Tâm tư của những kẻ đang yêu nhau luôn được ẩn giấu qua nỗi niềm về mùa đông. Mùa đông là mùa của yêu thương cho nên thơ mùa đông về tình yêu vì vậy mà nhiều đến như vậy. Thơ mùa đông về tình yêu luôn tràn ngập nỗi nhớ, có cả sự cô đơn đến tê tái, buồn rầu đến não lòng.

Đọc chùm thơ mùa đông gắn liền với tình yêu đôi lứa Thieuhoa sưu tầm dưới đây để vơi bớt đi nỗi niềm cô đơn và lạnh giá nhé.

tho-tinh 2

Thơ tình mùa đông

Hà Nội Lạnh Rồi, Giữ Ấm Nhé Yêu Thương 

Tác giả: Giã Qùy

Hà Nội lạnh rồi, mình lại cách xa nhau

Ghế vắng, chiều buông rặng liễu sầu lặng lẽ

Ân tình hãy còn nặng lòng như thế

Nên ngày gió về đâu dễ dửng dưng quên…

***

Phương Nam nắng đầy mà nghe chênh vênh

Rưng rưng tủi hờn thèm một vòng tay ấm

Thương phía yêu thương co mình trong giá lạnh

Tim chợt nhói đau !

***

Hà Nội lạnh rồi, biết sẽ rất cần nhau

Mà không thể đành vờ như hờn dỗi

Một đêm nhớ đầy hôn nhau trong mơ vội

Mới hay mùa đông xơ xác thêm nhiều.

***

Nếu nói thật lòng thương biết bao nhiêu

Có đủ ấm hơn giữa mùa buốt giá

Hay đủ mát lành nắng phương Nam đương hạ

Và ngày cách xa níu lại thêm gần?

Mùa lạnh, mùa của tình yêu và nỗi nhớ. Trong cái tiết trời Hà Nội buốt giá ấy, ta thấy thèm được nắm một bàn tay, thấy nhớ quá một mùa yêu đã qua. Lòng rất nhớ, trái tim chợt nhói đau nhưng vẫn đầy kiêu hãnh. Giá như nói thật lòng có thể làm khoảng cách gần hơn, em sẽ nói với anh “lòng thương biết bao nhiêu”.

Mùa Đông Và Em

(Kẻ Lãng Du)

Gió ùa về một mùa đông ngập phố
Chút mùa thu xếp lại khóm cúc vàng
Kí ức ấy lăn vào miền xa vắng
Đợi mấy mùa sao bỗng thấy… mênh mang

Anh thương lắm mỗi lúc gió đông sang
Gửi nỗi nhớ bay theo miền giá lạnh
Trời góp rét để hồn thêm hiu quạnh
Cho mắt buồn ngơ ngác trước mùa đông

Chợt hỏi lòng ta có nhớ người không?
Để trước chiều lạc rơi bao nỗi nhớ
Cơn gió xô giữ trong nhau hơi thở
Cho riêng anh riêng một nỗi đợi chờ

Thành phố trở mình khoác áo mùa đông
Thoáng rùng mình… em bây giờ có rét
Căn phòng ấm… giữa một mùa đông chết
Đợi em về… đan nắng ấm cho nhau!

Nỗi Nhớ Mùa Đông

(Liên Hương)

Hình như hơi gió lạnh về
Phố khuya trở mình thao thức
Cây bàng trùm khăn đỏ rực
Rùng mình se sắt chân qua

Có một mùa đông đã xa
Tay đan trong bàn tay ấm
Bên nhau bước chân chầm chậm
Chuyện vui khúc khích giọng cười

Biết bao mùa đông qua rồi
Lòng vẫn nhớ mùa đông cũ
Kỷ niệm một thời hoa đỏ
Còn đây góc nhỏ lặng thầm

Khẽ gọi mùa đông… mùa đông!
Bỗng lòng chợt như muốn khóc
Màu sương nào rơi trên tóc
Giọt buồn nào đọng khóe mi?

Ừ rồi đông sẽ qua đi
Rồi một mùa xuân sẽ tới
Và một tình xuân vời vợi
Cựa mình mặt đất hồi sinh!

ĐÔNG VỀ NHỚ EM

Thơ: Đức Trung

Chiều nay trời chuyển sang đông
Gió lùa se lạnh, nỗi lòng cô đơn
Ngồi buồn ngắm cảnh hoàng hôn
Từ trong tâm khảm bồn chồn nhớ em.

Mưa rơi tí tách bên thềm
Nỗi niềm thương nhớ càng thêm dâng đầy
Mơ màng nhìn khói thuốc bay
Nhớ em da diết những ngày cách xa...

Lời nguyền xưa của đôi ta
Tình yêu nay vẫn thiết tha mặn nồng
Đông về em có nhớ không?
Nụ hôn ngày ấy...môi hồng em trao.

Bên nhau tình cảm dạt dào
Vòng tay ân ái ngọt ngào yêu thương
Nay em xa cách dặm trường
Tình anh mãi mãi...vấn vương tơ lòng..!

ĐÔNG LẠNH NHỚ NGƯỜI 

Thơ: Triệu Phú Tình

Những bông tuyết rụng rơi lã chã
Đậu vin cành trắng xóa màn đêm
Ánh trăng lướt nhẹ qua thềm
Quyện hòa tiếng gió nhạc êm êm sầu

Đêm đông lạnh canh thâu mòn mỏi
Ngóng chờ người đá sỏi cũng đau
Ra đi chẳng biết bao lâu
Ta thời vẫn đợi dẫu đầu pha sương

Theo con nước sông tương tình cảm
Chảy xuôi dòng ai cản được đây
Niềm thương nỗi nhớ thêm dầy
Chẳng hề phai nhạt đong đầy mãi thôi

Ôi cuộc sống nổi trôi vô định
Ai hơi đâu toan tính làm chi
Hợp tan tan hợp chia ly
Được ngày hạnh phúc ta thì cứ vui

Đời sóng gió dập vùi con tạo
Dù nắng mưa hay bão ngập lòng
Đỉnh đương chậm bước sẽ xong
Bình yên khắc đến hoài mong ắt về.

ĐÔNG NHỚ 

Thơ: Võ Linh

Chiều xám mây nghe hồn sao buồn bã
Nhớ một người tận mấy nẻo trời xa
Trên mi ngoan là những ngấn lệ ngà
Nhớ anh quá sao nguyệt đà khuất dạng

Đông lạnh đầy niềm mong dài vô hạn
Trái sầu dâng đan mấy nhánh ngổn ngang
Gởi lời yêu trong cánh gió mơ màng
Mà chỉ thấy lỡ làng nơi bến đợi

Thuyền tình yêu mãi rời xa bến đợi
Nước xuôi dòng dịu vợi những dòng trôi
Em và anh giờ ngược hướng nhau rồi
Ngày tương phùng mãi xa vời anh hỡi.

Mùa đông về ta lại nhớ đến người xưa, nhớ những kí ức xưa. Nếu như mùa đông năm ấy được tay trong tay sánh bước cùng người trên từng con phố nhỏ, mùa đông thật ấm áp, ngọt ngào thì mùa đông này lại một mình anh/em đơn côi. Lòng tái tê khi nhớ về những ngày tháng chung đôi đó.

Những vần thơ tình trên đây là xúc cảm đắm say của trái tim đang thổn thức trong tình yêu, trong nỗi nhớ tột cùng. Hãy nhanh tay lưu lại cho mình bài thơ yêu thích bạn nhé ! 

4. TOP 10+ bài thơ tình về mùa thu hay nhất, lãng mạn nhất

Thơ tình về mùa thu được Thieuhoa giới thiệu sau đây đều là những bài thơ mới nhưng không kém phần sâu sắc, lắng đọng. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng riêng: có những bài thơ ngọt ngào trong niềm hạnh phúc viên mãn nhưng cũng có những bài thơ thấm đượm nỗi buồn. Các thi sĩ đã mượn cảnh tả tình, thật là tinh tế. 

tho-tinh 3

Thơ tình mùa thu lãng mạn

Tự Tình Chiếc Lá Vàng

Tác giả: Thiên Ân

Khóc mà chi kiếp lá vàng rơi rụng
Buồn tàn thu khắc khoải mãi năm canh
Bạc bẽo thói đời ầu ơi rẻ rúng!
Vỡ vụn rồi thoi thóp mộng ngày xanh

Tình khép mở giữa hai bờ hư thực
Chuỗi phai phôi đọng lại chốn ao tù
Tiếng cô đơn ăn sâu trong tiềm thức
Những con đường bụi đỏ cứ giăng mù

Ngọn gió cuốn đong đưa đi xa lắc
Mười năm sau mục nát tấm thân gầy
Ôi dòng thời gian khéo dư nước mắt!
Đường chân trời heo hút một bóng mây

Khóc mà chi chuyện hợp tan bọt biển
Vạn cơn đau côi cút tự giấu mình
Lá vàng lìa cây bỏ tình một chuyến
Hoàng hôn đầy trong đôi mắt lặng thinh

Mảnh tình yêu dường như còn chắp vá
Chốn phồn hoa muôn cạm bẫy sa chân
Ngẫm nghĩ đời người , thương thầm chiếc lá
Hỡi người xưa còn cay đắng phong trần.

Thơ Tình Thu

Thấy thu về theo cơn gió heo may

Mùa lá rụng đã nhuộm vàng góc phố

Miền tương tư hình như vừa chạm ngõ

Để mùa này ai gieo nỗi chờ mong

Một khoảng trời như ánh mắt em trong

Mùa thu chín hàng cúc vàng đơm nụ

Anh đi mãi về miền xa viễn xứ

Cứ mơ màng theo cánh nhạn thiên di

Anh và em ta cùng bước chân đi

Niềm ao ước đến một miền rực nắng

Nơi men yêu của cuộc tình trong trắng

Vẫn ấm nồng như buổi mới gần nhau

Gió lạnh về trời lất phất mưa mau

Ánh trăng bạc chẳng nhuộm màu phố thị

Môi kề môi người bạn tình tri kỷ

Đêm giao mùa…ai còn nhớ chăng ai.

Thu về, mang theo cả cơn gió heo may, lá rụng ngập cả lối đi… những kỷ niệm dấu yêu ngày xưa cứ thế hiện về nguyện vẹn. Ngày ấy, anh và em bên nhau, tình yêu nồng ấm, dệt mộng ước đi đến miền rực nắng… khoảng trời ấy, thời gian ấy, hạnh phúc luôn đong đầy trong em….

Thế rồi, anh đi mãi về miền xa xứ, ước hẹn không thành. Từ ấy, mùa thu với em chỉ còn một màu vàng vọt như lá rụng cuối phố.

Mùa Thu Cho Em

Mùa thu này anh trao hết cho em.

Để nắng ấm ngập tràn miền hạnh phúc.

Để niềm vui hòa trong cùng mọi lúc.

Khi anh nắm tay em , trao mắt nhìn.

***

Mùa thu này sẽ mãi là của em.

Từng ngọn cỏ từng cánh hoa lộng lẫy.

Từng nụ nhỏ li ti cũng thức dậy.

Để mãi nở rợp trời hoa tình yêu.

***

Anh đã yêu em, yêu cứ thật nhiều.

Bởi tình trong anh chẳng bao giờ cạn.

Nhưng chỉ trao riêng về em thế đó.

Mùa thu này hạnh phúc mãi tròn vo.

Bài thơ là tiếng lòng của một trái tim chung tình: anh sẽ trao hết tất thảy cho em, chỉ riêng em thôi, một trái tim vẹn nguyên, như nhất, không bao giờ thay đổi. Tình yêu ấy như mùa thu của đất trời, sẽ luôn bên em mãi mãi.

Khúc Tình Thu

Thơ: Cao Hằng

Thu trở mình rồi anh yêu dấu nơi đâu
Có biết chăng hương sữa về thơm ngát
Bản nhạc xưa chiều nay nghe ai hát
Ngập phố phường hoa ngào ngạt đưa hương

Phía cuối đường nơi góc phố thân thương
Chân dạo bước trên lối thường qua lại
Có dấu chân anh xưa còn in mãi
Em một mình tim khắc khoải ngóng trông

Thu đến rồi mà đâu đó phượng hồng
Vẫn nở muộn như chờ trông ai đó
Anh có về bên phượng thu thắm đỏ
Từng hẹn thề nơi phố nhỏ thương yêu.

Dấu yêu ơi anh có nhớ những chiều
Ta say đắm bên cánh diều mê mải
Bài hát xưa em nay còn hát mãi
Khúc ca buồn thu chậm rãi chờ anh.

Em & Mùa Thu

Cảm ơn em! Cảm ơn tình yêu cuối.

Cảm ơn em ! Một bông hoa đồng nội.

Mà mật, hương , hơn mọi thứ trên đời.

Cảm ơn em! Tình yêu trao cho tôi.

Cảm ơn mùa thu, với bao nụ cười.

Của em, của anh , của bao lứa đôi.

Tất thảy mọi người , với bao lớp tuổi.

Nắm bàn tay nhau , hạnh phúc rạng ngời.

Em và mùa thu đã đến bên tôi.

Em thật đẹp và thu vàng rực rỡ.

Mà trong ta còn bao điều bỡ ngỡ.

Khi em là tình yêu lớn trong anh.

Mùa thu và em đã đến bên anh mang theo cả những hạnh phúc thật ngọt ngào, rạng ngời. Cảm ơn em - đóa hoa đồng nội đã nắm bàn tay anh trong buổi chiều thu ấy. Bởi có em - mùa thu mới nhuộm đầy màu nắng. Hạnh phúc dâng trào trong thơ làm cho trái tim người đọc cũng thấy vui hơn.

Thu Nồng Nàn

Thơ: Song Linh

Thu lặng lẽ ươm tình trong nỗi nhớ
Cánh chim trời bỏ lỡ quãng đường xa
Sóng vỗ ôm bờ cát trắng hiền hòa
Gió vờn nhẹ nụ hoa bên thềm vắng

Hoàng hôn tím nép mình trong khoảng lặng
Mây lững lờ... vạt nắng cũng nghiêng chao
Bến cô liêu dâng nỗi nhớ thét gào
Núi xa thẳm... trời cao vờ không thấy

Hương tình ái vẫn nồng nàn như vậy
Dõi mắt tìm mong thấy mối tình si
Như rừng sâu vẳng tiếng suối thầm thì
Để dòng lệ nhòe đi trong vội vã

Thuyền hoa mộng êm trôi về muôn ngả
Ký ức buồn như đã chuốc thương đau
Lá xanh tươi... Thu đến cũng úa màu
Chờ Đông tới tìm nhau hơi thở ấm.

Tình Không Phai

Thơ: Nguyễn Hưng

Vẫn biết rằng tình mình là hư ảo
Sao nặng lòng giông bão kéo qua đây
Giọt sầu vương nặng trĩu trên mi gầy
Thu lại về đem mây sầu giăng lối.

Có phải yêu cũng bị là có tội
Khi kiệt cùng trên lối đến tàn trăng
Giữa hoang mang vò xé mối tơ giằng
Lòng tự hỏi phải chăng đời vẽ mộng ?

Sóng mặt hồ đã cồn lên xáo động
Sao thể dừng khi lộng gió chiều thu
Dẫu phải đi trong đêm vắng sương mù
Vẫn nghe vẳng tình ru từ môi ấm.

Men ái tình tự khi nào đã thấm
Gió thét gào bầm dập có là chi
Nắm chặt tay kề vai tiếng thầm thì
Đã yêu rồi sá gì chân rớm máu.

Hãy vui lên đừng để buồn nương náu
Sống cho mình tranh đấu có gì sai
Mặc mùa thu lá đổ ngập đường dài
Trọn tình nhé... không phai màu lá úa.

Mùa thu là cảm hứng bất tân cho thi, ca, nhạc, họa. Mùa thu mang vẻ lãng mạn, nên thơ, thu e ấp, tình tứ. Những bài thơ tình về mùa thu trên đây được nhiều bạn đọc sưu tầm để nói hộ tiếng lòng của mình. Bạn hãy chọn cho mình bài thơ hay nhất nhé !

5. Tuyển tập những bài thơ tình hài hước hay, độc đáo

Cùng thư giãn với những bài thơ tình hài hước hay nhất sau đây để hiểu thêm vẻ đẹp đa sắc màu của tình yêu lứa đôi bạn nhé ! Nếu bạn thích, có thể sưu tầm dành tặng Crush để mang đến cho người thương thêm nhiều tiếng cười ý nghĩa.

Tho-tinh

Câu thơ tình yêu hài hước, bá đạo

Tình yêu thời nay

ANH… thề anh chỉ mình em

Yêu… lắm hình ảnh Lọ Lem láng giềng

Em… đẹp như một nàng tiên

Là… anh say đắm đảo điên lâu rồi

***

Anh… thơm tâm trạng bồi hồi

Nói… không ngoa chứ giống ngồi đống than

Thật… lòng anh muốn sang trang

MẸ… thì mong mỏi có nàng dâu xinh

***

Anh… vốn trọng chữ Nghĩa - Tình

Bảo… sao đôi lứa chúng mình thương nhau

Nói… sao đẹp mối tình đầu

Dối… lòng hai đứa qua cầu gió bay

***

Là… vì mình ở đêm nay

Hư… vô ai biết áo bay phương nào.

Bài thơ là lời tỏ tình chân thành của chàng trai đối với cô gái láng giềng: lòng Anh như đứng đống lửa, như ngồi đống than, lúc nào cũng ước ao, chờ đợi hai đứa về chung một nhà. Mẹ già cũng mong ngóng nàng dâu lắm rồi. Vậy nên em hãy đồng ý nhé.... “Hư....vô ai biết áo bay phương nào”.

Đánh Cờ

(Hồ Xuân Hương)

Chàng với thiếp đêm khuya trằn trọc,

Ðốt đèn lên đánh cuộc cờ người.

Hẹn rằng đấu trí mà chơi,

Cấm ngoại thuỷ không ai được biết.

Nào tướng sĩ dàn ra cho hết,

Ðể đôi ta quyết liệt một phen.

Quân thiếp trắng, quân chàng đen,

Hai quân ấy chơi nhau đà đã lửa.

Thoạt mới vào chàng liền nhảy ngựa,

Thiếp vội vàng vén phứa tịnh lên.

Hai xe hà, chàng gác hai bên,

Thiếp thấy bí, thiếp liền ghểnh sĩ.

Chàng lừa thiếp đương khi bất ý,

Ðem tốt đầu dú dí vô cung,

Thiếp đang mắc nước xe lồng,

Nước pháo đã nổ đùng ra chiếu.

Chàng bảo chịu, thiếp rằng chẳng chịu,

Thua thì thua quyết níu lấy con.

Khi vui nước nước non non,

Khi buồn lại giở bàn son quân ngà.

Đánh Cờ là một thi phẩm hay và giàu tình cảm sâu sắc của nhà thơ Hồ Xuân Hương. Bà là một nhà thơ được nhiều người ngưỡng mộ, ý tưởng trong thơ cũng rất táo bạo, dù là điều cấm kị đối với lễ giáo đương thời.

Em Thương Anh Lắm

Chiều chiều ra đứng vườn rau

Trông sang hàng xóm dạ đau chín chiều

Thương anh, lòng thương rất nhiều

Vợ con chưa có, tiêu điều làm sao

***

Bên này mình em lao xao

Cô đơn còm cõi, anh nào có hay

Cũng muốn tay nắm bàn tay

Hai đứa mình mãi tháng ngày bên nhau

***

Nhưng anh có hiểu nổi đâu

Là cọc nên gắng đợi trâu đến tìm

Vậy mà anh cứ im lìm

Chẳng chịu mở cửa trái tim em này

Anh hàng xóm khi nghe lời giải bày này hẳn sẽ nhanh chóng sang tỏ tình với cô hàng xóm đó. Hai trái tim đang cô đơn sao không về cùng nhau anh nhỉ? Vì em là phận gái nên không thể sang nhà anh ngỏ lời, cớ sao anh cứ im lìm thế kia.

Chẳng Mong Ước Gì Hơn

Em ơi anh bảo em này

Trâu kia cứ để nó cày với anh

Đưa dây anh dắt cho nhanh

Nón em nhớ đội, nắng hanh trên đầu

***

Em ơi ruộng nhà ở đâu

Chỉ cho anh biết, cày sâu vụ này

Phấn đấu lúa tốt bông dày

Đến mùa gặt hái, thóc đầy trên sân

***

Em ơi giữ đôi bàn chân

Và bàn tay ngọc ân cần đưa nôi

Lội ruộng đã có anh rồi

Đi đâu cũng có anh ngồi đèo luôn

***

Em ơi chẳng mong gì hơn

Anh mong được nói cám ơn u thầy

Vì đã sinh ra em đây

Cùng anh chung bước đong đầy tình yêu

***

Những dòng tâm sự ít nhiều

Gửi đến em sợ có… liều lắm không

Anh cũng chỉ dám mong trông

Sớm chiều em gọi “Kìa chồng, chồng ơi!” ♥

Anh chàng này quả thật mạnh bạo và khôn ngoan. Lời tỏ tình của anh chắc chắn sẽ khiến nàng không thể nào từ chối được. Trâu đó, để anh cày cho, ruộng nhà em ở đâu.... Mọi việc cứ để anh làm thay em. Đôi bàn tay ngọc ấy của em hãy dành để đưa nôi... Hài hước nhưng không kém phần tình tứ, ngọt ngào.

Cái hài hước trong thơ ấy đem đến cho chúng ta nụ cười và niềm vui. Thay vì đau đớn cho một cuộc tình không trọn vẹn, bạn hãy đọc, hãy vui cười cùng chùm thơ hài về tình yêu mà Thieuhoa sưu tầm dành tặng trên đây.

6. Chùm thơ tình đơn phương buồn ngậm ngùi

Những bài thơ tình yêu đơn phương buồn ngậm ngùi sau đây được viết bởi tiếng lòng thổn thức, đau đớn của con tim khi yêu đơn phương một bóng hình. Nếu bạn đang có cùng tâm trạng, hãy chia sẻ để tìm cảm xúc cho riêng mình nhé !

tho-tinh

Hình ảnh tình yêu đơn phương ngậm ngùi

Dại Khờ

Tác giả: Bằng Lăng Tím 

Lại một tối ta ngồi ôm đêm vắng

Khói trên môi, xuân rụng dưới hàng cau

Sương bạc trắng bốn bề giăng giăng lạnh

Ánh trăng gầy khuất biệt mái hiên sau


Phố ngủ rồi sao người còn thao thức?

Nhớ thương ai hồi ức trải canh dài

Gió quạnh quẽ ru sầu lên mắt mỏi

Chắc mơ thầm hơi ấm nửa vòng tay

Con đường cũ xuân về không kẻ nhớ

Góc quán quen thôi nhé những hôm chờ

Và vĩnh biệt tháng ngày ta đã mộng

Dẫu chưa tròn ước hẹn một niềm mơ

Tình xa ngái người đi không trở lại

Bốn mùa thu vàng võ lá một chiều

Ta gục đổ dưới phiến hồn hoang hoải

Vẫn dại khờ nhớ mãi thuở vào yêu…

Bài thơ Dại khờ là một bài thơ hay viết về tình yêu đơn phương. Ta ôm mỗi tình lặng câm, yêu nhưng không ám thổ lộ để đêm về thao thức nỗi nhớ nhớ mong. Biết là ại khờ nhưng vẫn mãi ôm trọn tình yêu ấy.

Tình Yêu, Anh Yêu Đơn Phương

Anh chỉ yêu, chỉ yêu đơn phương thôi…
Yêu trong tâm trí, yêu tuyệt vọng….
Yêu trong hoảng loạn, vô bờ bến…
Yêu em, hao gầy nhược xác thân…

Mơ về, một mái ấm tình thương..
Xum vầy, hạnh phúc, uyên ương mặn nồng….
Mặc cho phù kiếp bão giông…
Trong đời ảo mộng, yêu em sắc hồng….

Đời anh, là một kiếp sống phong ba…
Hoang tàn vô định, mái nhà nơi đâu..
Đời anh một kiếp bể dâu…
Lệ sầu tuôn chảy, mái đầu pha sương…

Yêu em, tình yêu đơn phương…
Biết rằng đau khổ chán chường tóc phai..
Vướng vân luyến nhớ đêm dài…
Mưa đêm lạnh lẽo hình hài giấc mơ…

Cơn mưa lệ nhớ hoen mờ…
Tình tôi câm lặng dại khờ đơn phương…

Anh yêu em với tình yêu đơn phương ngậm ngùi. Biết là dau khổ, chán chương nhưng vẫn mãi ôm ấp bóng hình đó để đêm về lạnh lẽo trong nỗi nhớ đơn côi.

Bài thơ kết thúc bằng 2 câu thơ ngậm ngùi: Cơn mưa lệ nhớ hoen mờ…/
Tình tôi câm lặng dại khờ đơn phương…

Nói Với Tình Đơn Phương

Thơ tình anh viết bao nhiêu
Mà sao không thấy nói điều yêu em
Lúc nào cũng bảo rằng quen
Vậy mà chẳng dám nhóm nhen lửa tình

Em đâu muốn sống một mình
Chẳng qua chưa thấy bóng hình nào ưng
Riêng anh sao cứ lừng chừng
Con trai mà lại ngập ngừng lời yêu

Em đâu cần phải nói nhiều
Một lời thôi cũng là điều em mong
Đò chiều chẳng cặp bến sông
Để em đứng mãi ngóng trông đợi chờ

Đã yêu đừng có hững hờ
Trải lòng bằng những câu thơ làm gì
Yêu thì mạnh bạo nói đi
Em là con gái nhắc thì vô duyên

Bài thơ diến tả nỗi niềm, cảm xúc của một chàng trai khi yêu đơn phương. Dù viết thư cho cô gái mình thương thầm nhưng vẫn không dám bày tỏ lời yêu để cô gái ngày đêm chờ đợi. 

Chờ Đợi!

(Bằng Lăng Tím)

Một buổi hoa tàn theo lá bay

Tôi ghé về đây góc phố này

Năm tháng ướm màu trên sắc cỏ

Nỗi niềm theo gió hát tìm mây


Chắc cũng lâu rồi từ độ ấy

Cô chẳng về đây với vấn vương?

Không dành cho nhau lời sau cuối,

Có chi cô hỡi chuyện đời thường

Tôi đã dặn lòng không trở lại

Tự thuở phân kỳ khóc biệt ly

Gặp nhau không lẽ… buồn thinh lặng,

Rồi lại bâng khuâng, nói năng gì?

Con đường trơ trọi chờ rêu phủ

Góc phố phong xanh chẳng ngỏ lời

Hồn tôi lạc giữa ngàn con sóng

Chiều tan lặng lẽ giọt đêm rơi

Dẫu đã dặn lòng không nhớ nữa

Cho tình trọn vẹn một niềm mơ

Nhưng sao lạ quá? Tôi buồn thế,

Chẳng biết chờ ai cứ đợi chờ…

Yêu đơn phương là một cảm xúc tuyệt vời mà không phải ai cũng có được. Đó là một thứ tình cảm đáng trân trọng và vô cùng ý nghĩa. Hãy có niềm tin vào tình yêu của mình, để rồi từ đó làm bản thân tốt hơn lên từng ngày.

Sẽ có một ngày nào đó, người ấy nhận ra rằng, bạn là người có thể mang đến hạnh phúc, có thể chăm sóc, chở che người ấy trong suốt phần đời còn lại.

Một Giấc Mơ Say

(Bằng Lăng Tím)

Ta chợt nhớ một mùa yêu xa lắm!

Thuở ve kêu thấp thoáng nỗi đợi chờ

Phượng rực cháy những hồn thơ xanh thẳm

Ta yên bình chở mùa hạ vào mơ

Đâu ai biết phượng tàn theo sắc áo

Giọt lệ gầy rơi vỡ giấc thơ ngây

Đôi mươi đến tô hồng môi thiếu nữ

Đường ta đi nắng hóa những đọa đày

Mây hờ hững thả chiều hôn kỷ niệm

Em nhớ gì về những chuyến xe xưa?

Con nắng khóc vai trời thoi thóp lửa

Đã nhạt nhòa ký ức mấy lần mưa

Tình yêu hỡi! Chờ ai năm tháng cũ?

Thềm rêu xanh chếch choáng phủ sau hè

Em có phải chỉ là cơn gió nhẹ,

Để hạ về khắc khoải một loài ve?

Mùa vẫn rải kín hồn mây thoảng nhớ

Phố đông người sao thiếu bóng em qua?

Ta ngơ ngất ánh chiều phai nắng hạ

Viết thơ tình trộm gửi tháng ngày xa…

Thơ tình đơn phương buồn đôi khi khiến lòng thêm nặng trĩu, tuy nhiên cũng có những khi đọc được sẽ cảm thấy được thấu hiểu và vơi bớt đi những nỗi buồn. Mỗi chuyện tình đều là những kỷ niệm đẹp. Hãy mang theo làm hành trang trong chặng đường phía trước bạn nhé!

Sau khi trải lòng cùng những dòng thơ tình hay với đầy đủ cung bậc cảm xúc trên đây của Thìehoa, hi vọng bạn đã nhận ra những thông điệp ý nghĩa về tình yêu đôi lứa. Chúc các bạn có một tình yêu viên mãn !!! Xem thêm chùm thơ tán gái có "độ sát thương" không nhỏ này nữa bạn nhé!

Phương Thảo

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN