phone messenger zalo

Tuyển Tập 99+ bài thơ về mùa thu lãng mạn, đong đầy xúc cảm

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Tuyển Tập 99+ bài thơ về mùa thu lãng mạn, đong đầy xúc cảm
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Sau đây Thieuhoa xin chia sẻ cùng quý bạn đọc những bài thơ về mùa thu hay nhất, cảm xúc dâng trào nhất. Hãy dành thời gian cảm nhận để tìm tiếng lòng của mình được gửi gắm qua từng lời thơ bạn nhé !

Mùa thu là đề tài muôn thuở của thi, ca, nhạc, họa. Những hương vị ngọt ngào, lãng mạn của mùa thu với làn gió heo may mơn man làn da, với những chiếc lá vàng bay lả lơi rồi đến những bông hoa sữa nồng nàn .... đã làm cho không ít tâm hồn thi sĩ xao xuyến. Để rồi, những bài thơ về mùa thu hay nhất đã ra đời, làm cho bao độc giả không khỏi bồi hồi khi chia sẻ.

1. Chọn lọc những bài thơ về mùa thu hay nhất

Sau đây Thieuhoa xin chia sẻ cùng quý bạn đọc những bài thơ về mùa thu hay nhất, cảm xúc dâng trào nhất. Hãy dành thời gian cảm nhận để tìm tiếng lòng của mình được gửi gắm qua từng lời thơ bạn nhé !

Thơ về mùa thu

Hình ảnh đẹp cho những câu thơ về mùa thu cực hay

Mùa Thu Tìm Em

Thơ: Phú Sĩ

Ta cứ ngỡ em mang nỗi nhớ
Gửi vào thu mong đợi thiết tha
Trách sao cơn gió điệu đà
Để lòng man mác vọng xa chờ người

Thu đã tới sao người xa vắng
Bến sông buồn tĩnh lặng chiều rơi
Vẳng đưa câu hát buông lời
Thuyền ai xa khuất chơi vơi xuôi dòng

Ta cứ ngỡ thu về dệt mộng
Nắng nhuộm vàng xua mảnh tình đông
Nghiêng nghiêng mây dệt áo hồng
Tình nồng duyên thắm tơ lòng trao nhau

Nào ai biết người bao cách trở
Mấy mùa thương dang dở tình tôi
Giờ hoa đã nở bên đồi
Duyên nồng chưa bén đã trôi phương nào

Thu có giấu em vào trong đó
Để thẩn thờ anh bỏ vào tim
Đêm đêm trong mộng anh tìm
Dáng nàng thu cũ nỗi niềm anh mơ.

Mùa Thu Và Em

Tác Giả: Toàn Tâm Hòa Nguyễn

Có mùa Thu nào, vừa qua trước ngõ
Trong từng cơn gió nồng nàn heo may
Sắc Thu vàng ươm trên màu hoa cỏ
Những chiếc lá vàng dịu nhẹ bay bay!

Có mùa Thu nào mà say đến thế!?
Trên từng góc phố, nắng vàng nghiêng nghiêng
Em bước qua tôi… mắt tình ngạo nghễ
Ta thấy như mình bất chợt thôi miên!

Mùa Thu du dương, giữa miền êm ả
Mùa Thu nhẹ nhàng, mát lạ tinh khôi
Mùa Thu và em, tim ta rộn rã
Mùa Thu tuyệt vời, rơi giữa dòng trôi!

Ta thấy bên ta, đất trời tinh khiết
Em còn luyến tiếc mùa Hạ bâng quơ
Đôi mắt u tình, nhìn Thu tha thiết
Để cảm xúc đầy ta viết bài thơ!

Ánh mắt em nhìn trong buổi chiều thu ấy đã làm trái tim anh bồi hồi loạn nhịp. Có em, mùa thu trong anh luôn nhẹ nhàng, mát lạ, tinh khôi. Mùa thu và em làm tim anh rộn rã, đất trời sang thu trở nên tinh khiết đến lạ. Thế mới hiểu, sức mạnh của tình yêu to lớn đến nhường nào.

Nhặt Lá Cùng Thu

Thơ: Phú Sĩ

Mình cùng nhau bên rừng thu ước hẹn
Nhặt lá vàng cho trọn vẹn bài ca
Cho mùa thu tô thắm buổi giao hòa
Khúc nhạc đời bao thiết tha mong đợi

Mình cùng nhau mơ ánh trăng dịu vợi
Tỏa ánh vàng cho đời mãi chơi vơi
Chiếu hào quang bao góc khuất trong đời
Mang hạnh phúc đến chân trời mơ ước

Ta cùng nhau đếm dấu chân đã bước
Khắp nẻo đường chia sẻ những niềm đau
Nối vòng tay tình thân ái giao nhau
Trao nồng ấm cho bao đời bất hạnh

Bởi sắc thu mang trong lành giọt nắng
Ta cùng thu nhặt khoảng lặng cho đời
Cỏ úa vàng còn vương gót chân ai
Lá thu rơi mong mùa thu ấm mãi

Mình bên nhau cho đêm dài ngắn lại
“Cho bờ môi khéo dệt những bờ môi”
Cho dòng thơ ôm ấp những cuộc đời
Cho sắc tím đẹp thêm ngày yêu mới!

Thơ về mùa thu

Nhặt lá vàng cùng thu

Thu Của Ai

Tác Giả: Thu Trần

Thu mơ màng cho người gửi yêu thương
Thu êm đềm cho màn sương giăng lối
Thu ngọt ngào cho tình yêu đến vội
Thu giăng mờ cho tiếng gọi tình anh

Thu dịu dàng cho tình mãi tươi xanh
Thu dạt dào cho lòng anh say đắm
Thu nồng nàn cho tình ta sâu lặng
Thu nhẹ nhàng cho thắm mãi tình duyên

Thu của em cho sắc đẹp mỹ miều
Thu của tình cho muôn điều thắm lại
Thu của hồn cho tình nồng đượm ái
Thu của đời cho tình mãi dịu êm

Thu trong anh cho em mãi ở bên
Thu trong nhà cho êm đềm hạnh phúc
Thu trong chiều cho tình thêm rạo rực
Thu trong lòng cho thổn thức tim yêu.

"Thu trong chiều cho tình thêm rạo rực/Thu trong lòng cho thổn thức tim yêu". Bài thơ :"Thu của ai" là tiếng lòng thổn thức khi đứng trước cảnh thu dịu êm. Thu dịu dàng khiến lòng người dẫy sóng, thêm rạo rự nhớ thương.

Mùa Thu Và Em

Thơ: Nguyễn Hữu Nghị

Thu đã về đón những đợt mưa ngâu
Ở phương xa em nào đâu có biết
Anh giờ đây... đang nhớ em da diết
Thử hỏi rằng em có biết không em ?

Thu đến rồi, sao lòng thấy buồn thêm
Vì tình mình chẳng êm đềm xuôi mái
Anh một nơi... em tận miền xa ngái
Bao tháng ngày cứ mãi mãi cách xa .

Ơn cao xanh cám cảnh chuyện đôi ta
Nhủ lòng thương làm mưa sa bão táp
Tạo cho anh có thời gian phúc đáp
Bài thơ tình ấm áp gửi trao em .

Em yêu ơi ! Hãy cứ gắng chờ xem
Thần thiên sứ sẽ đem tình yêu đến
Đưa thuyền lạc, đã bao ngày vào bến
Dắt ông Ngâu... sáp đến với bà Ngâu .

Tình đôi mình cũng có khác gì đâu
Cả năm trời may gặp nhau một bận
Hãy cứ vui ... em ơi ! đừng ân hận
Vì tình mình lận đận bởi yêu xa ...

Khúc Giao Hưởng Mùa Thu

Tác Giả: Minh Tam Nguyen

Ngô đồng rụng lá tương tư
Rừng phong áo đỏ cánh thư nhạn về
Thu sang chiều xuống lê thê
Ngàn lau nhuốm bạc ủ ê nỗi sầu

Khói thu lạnh sóng giang đầu
Mây trôi nước biếc một màu trời xa
Vời trông bát ngát ráng sa
Gió thu hiu hắt nhạt nhòa sương đêm

Lá thu vàng rụng bên thềm
Trăng thu chênh chếch buồn thêm mái lầu
Chờ ai chiếc bóng canh thâu
Nhớ ai mưa khóc sông Ngâu sụt sùi

Tha phương tất dạ khôn nguôi
Cố hương vương vấn bùi ngùi tình quê
Người ơi, còn nhớ lời thề?
Uyên ương liền cánh đi về có nhau!

Khúc Gia Hưởng Mùa Thu là một bài thơ hay, đong đầy cảm xúc. Bài thơ diễn tra nỗi lòng của nhân vật trữ tình khi ngắm nhìn cảnh vật đổi thay đón mùa thu về để rồi lòng lại tương tư nhớ về bóng hình một thuở, nhớ về những ước nguyện năm nao khiến lòng thổn thức.

Thơ về mùa thu

Mùa thu và em e ấp, nồng nàn

Tôi Có Một Mùa Thu

(Huỳnh Minh Nhật)

Tự bao giờ ta có một mùa thu
Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ
Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió
Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa

Thu vội vàng in dấu bước em sang
Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ
Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố
Em trong thu nên thu hóa mặn mà

Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá
Tình quên ta nhưng thu lại bên ta

Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua
Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạc
Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác
Vẫn vọng vang lịm tím cả trời chiều

Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi
Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối
Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội
Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa…

Mùa Thu Ngày Không Em

Thơ: Phú Sĩ

Em có nhớ màu thu yêu lần cuối
Đượm màu buồn hờn tủi ánh hoàng hôn
Bước bên nhau mà lạc lỏng trong hồn
Bởi ngày mai chỉ còn hai lối rẽ

Em có nhớ từng lá vàng rơi nhẹ
Thoáng nao lòng em khẽ nép bên anh
Biết sau này đường về lắm mong manh
Có ai để tựa nương ngày sương lạnh

Thu từ ấy trong anh buồn xa vắng
Chút hanh vàng khoảng lặng hững hờ buông
Ngày em xa mùa thu cũng chẳng còn
Thương em lắm màu son phai nhạt mãi

Em có nhớ nơi này khi nắng trải
Sưởi ấm lòng qua tê tái chiều đông
Cà phê sầu quán cũ nép bên sông
Anh thẩn thờ nghe điệu đàn lạc giọng

Thu ước mộng anh mơ ngày trở lại
Đón em về bến đợi chẳng còn xa
Ta bên nhau nhặt lá rụng mùa qua
Ghép hương yêu tình ca ngày ước hẹn.

Mùa thu là cảm hứng bất tân cho thi, ca, nhạc, họa. Mùa thu mang vẻ lãng mạn, nên thơ, thu e ấp, tình tứ. Những bài thơ hay về mùa thu trên đây được nhiều bạn đọc sưu tầm để nói hộ tiếng lòng của mình. Bạn hãy chọn cho mình bài thơ hay nhất nhé !

2. Chùm thơ về mùa thu ngắn gọn nhưng sâu lắng cảm xúc

Những bài thơ về mùa thu sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần súc tích, ý nghĩa. Mỗi bài thơ là tiếng lòng, là nỗi niềm xúc cảm trào dâng được tác giả khéo léo gửi gắm qua lời thơ thật hay, thật lãng mạn. Cùng chia sẻ bạn nhé !

Thơ về mùa thu

Hình ảnh mùa thu quá lãng mạn

Tình Thơ Vào Thu

Tác giả: Cong Chinh (CH2)

Lá vàng cuối phố đón thu sang.
Đường phố đông vui tớ chẳng màng
Nhớ về những ngày trong nắng ấm
Ai đưa hình ảnh bảo là sang

Lá vàng khoe sắc cuối đời tôi
Cố níu cười vui dẫu đứng ngồi
Bao người vô tình không lưu luyến
Dạ thảo hiếu tình ai thấm ngôi

Lá vàng nhẹ chiếu ánh lung linh
Hai già nhăn mắt vẫn cứ tình
Chiều tím hồng lên nhiều mây đẹp
Yêu về chiều tim mới thực xinh.

Lá vàng hiu lạnh đón thu sang
Thành phố thẫm xanh đã điểm vàng
Hôm qua nắng đẹp, nay ướt át
Xem lại tình thơ viết dở dang…

Tôi Có Một Mùa Thu

Tự bao giờ ta có một mùa thu

Mãi cháy nồng màu u sầu vàng võ

Lá hoài rơi trong mấy chiều trở gió

Nắng thu tàn xào xạc dưới hiên xa

Thu vội vàng in dấu bước em sang

Ngày em đi lối hoang tàn lá đổ

Mấy năm trôi thu rơi hoài trên phố

Em trong thu nên thu hóa mặn mà

Duyên yêu chết, người đi, tim băng giá

Tình quên ta nhưng thu lại bên ta

Người đời bảo xuân rũ cánh chiều qua

Hạ ngơ ngác buông cơn mưa rào rạc

Mà trong ta tiếng lòng thu xơ xác

Vẫn vọng vang lịm tím cả trời chiều

Ở nơi này mùa gợi nhớ em ơi

Khói thuốc buông đưa hoàng hôn vào tối

Mùa còn xanh nhưng thu ta rơi vội

Đưa hồn thơ vào cõi lặng nhạt nhòa…

Từ ngày tình yêu đến, trong lòng ta lại có một mùa thu riêng. Mùa thu ấy đẹp lắm, anh và em bên nhau cùng dệt bao mộng ước cho tương lai. Rồi em đi, trái tim anh trở nên băng giá. Giờ chỉ còn mùa thu cùng nỗi nhớ về em luôn khắc khoải trong tim.

Toàn bài thơ nhuộm đầy một màu nhớ, màu của kỷ niệm. Nếu không có một tình yêu sâu đậm, hẳn nỗi nhớ không thể đong đầy đến thế.

Chiếc Lá Vàng

Tác giả: Phùng Quang Thuận

Nắng vàng hanh
Con chim vành khuyên
Chuyền cành cổ thụ
Hót giai điệu vui
Lay tỉnh chiếc lá vàng đang ngủ
Một mùa xanh về trên cây…

Chiếc lá vàng đu đưa
Hát theo lời chim
Vi vu …vi vu…
Con vành khuyên
Nghiêng ngó trời xanh
Chuyền nhanh nhanh
Qua những cành trơ trụi..!

Chim ơi
Nếu muốn đi
Em cứ bay đi
Đừng quyến luyến
Chiếc lá vàng…
Cho dù lá giống màu chim..!

Bây giờ là Mùa Thu
Lá đà biết hát
Chim hãy bay đi
Qua nhiều xứ khác…

Bây giờ là cuối Thu
Lá đà học bay
Khi khuyên vàng bay đi
Lá cũng sẽ bay theo
…chiều gió…
Làm đẹp trời Thu…

Thơ về mùa thu

Những chiếc lá vàng bay lả lơi

Tôi Về Phố Cũ Cùng Thu

Tác giả: Hoàng Minh Nhật

Tôi trở về con phố cũ hoàng hôn

Qua góc quán liêu xiêu gầy xác lá

Phố thân quen bỗng bây chừ xa lạ

Có lạc không? Hay thiếu một điều gì…

Tôi về đây nghe phố hát thầm thì

Mồi điếu thuốc chân tìm trong hoang hoải

Chiều hò hẹn mơ dấu thời vụng dại

Kỷ niệm nào xa ngái những mùa qua

Gió dạt dào gọi mãi bóng hình xa

Trời trở lạnh mưa rạt rào khắp lối

Giọt lệ đầy thấm mòn trên mái ngói

Hóa rêu xanh phong kín gót chân sầu

Tôi trở về mà chẳng thấy người đâu

Hay đã lỡ mối tình duyên một thuở

Mắt ai rưng màu hoa tim tím nhớ

Có thương người mòn mỏi đứng chờ mong?

Tôi về đây dư hương giấu trong lòng

Thu kín lối, phố chuyển mình như thể

Độ tan tầm người ta đông như thế

Ấy vậy mà… vẫn thiếu một bàn chân…

Những sáng tác về mùa thu buồn của tác giả Hoàng Minh Nhật luôn khiến trái tim nhiều người phải thổn thức. Hình ảnh trong thơ luôn mang đầy nỗi nhớ. Đó là những con phố cũ, những buổi chiều hoàng hôn, những góc quán liêu xiêu, màu hòa tím nhớ…

Giữa phố thị phồn hoa, trong tiết trời thu kín lối, người qua lại đông đúc nhưng anh vẫn thấy thật lạc lõng, cô đơn vì thiếu một bàn chân… Nỗi lòng của tác giả cũng là thổn thức của biết bao người.

Em Giữa Thu

Tác giả: Hoanghoon

Giữa mùa thu trước mênh mang
Dáng em thấp thoáng lá vàng rơi nhanh
Ảo huyền sương nhẹ phủ quanh
Hàng cây khắc khoải trơ cành qua đông

Gửi đây một giấc mơ hồng
Mùa xuân hoa nở viển vông đợi chờ
Hạ đi mang nặng tình thơ
Nay thu thơ thẩn ngõ chờ vắng em

Người thêu tình đẹp êm đềm
Ta như lạ lẫm bước thềm hoang sơ
Lòng thêm trống trải hững hờ
Cảnh đời vô vị lơ thơ giọt sầu

Với tay níu trọn thu đầu
Thu lần xao xuyến tìm đâu gặp nàng
Gom trong thu nhớ lá vàng
Nhóm lên ngọn lửa đốt trang tình đầu.

Nhớ Thu Xưa

Thu về rồi nỗi nhớ cũng chông chênh.

Thầm gợi nhớ về mùa thu xa lắm

Hương hoa sữa vẫn thơm nồng thầm lặng

Ta lạc nhau khi thu qua ngõ vắng.

Hờn trách thu sao nắng chẳng thấy vàng

Gió thu về cũng không thấy mơn man

Hoa trổ bông đâu còn màu rực rỡ

Hàng cây kia đang gục đầu nức nở.

Nỗi buồn nào làm vầng trăng khuyết nửa

Trái tim yêu cũng khép cửa ơ hờ

Gió heo may gọi giao mùa thu mới

Đón thu này lại nhớ tới thu xưa…

Thơ về mùa thu

Thu về rồi nỗi nhớ cũng chông chênh

Anh Ghét Mùa Thu

Bốn mùa. Anh “ghét nhất” mùa thu

Lá rụng nhiều hơn, lối sương mù

Rồi mưa, lại nắng, hờn ghen chín

Người rẽ về đâu trong giấc mơ

Vẫn anh. Say đắm những hoàng hôn

Để ngõ cho thu khoả điếng hồn

Dìu nhánh trăng gầy xuyên cánh mộng

Biết có ngây khờ… Hoang vắng hơn?!

Em biết không: anh rất ghét mùa thu bởi nó luôn khiến anh thấy buồn thấy nhớ. Những kỷ niệm xưa cũ cứ ngập tràn trong lòng anh mỗi độ thu về. Lá rụng, sương mù, mưa rồi nắng, ánh chiều hoàng hôn….lại càng làm nỗi nhớ thêm da diết. Giá như mùa thu về anh luôn có em bên cạnh.

3. TOP 10+ bài thơ tình về mùa thu hay nhất, lãng mạn nhất

Thơ tình về mùa thu được Thieuhoa giới thiệu sau đây đều là những bài thơ mới nhưng không kém phần sâu sắc, lắng đọng. Mỗi bài thơ là mỗi tiếng lòng riêng: có những bài thơ ngọt ngào trong niềm hạnh phúc viên mãn nhưng cũng có những bài thơ thấm đượm nỗi buồn. Các thi sĩ đã mượn cảnh tả tình, thật là tinh tế. 

Tự Tình Chiếc Lá Vàng

Tác giả: Thiên Ân

Khóc mà chi kiếp lá vàng rơi rụng
Buồn tàn thu khắc khoải mãi năm canh
Bạc bẽo thói đời ầu ơi rẻ rúng!
Vỡ vụn rồi thoi thóp mộng ngày xanh

Tình khép mở giữa hai bờ hư thực
Chuỗi phai phôi đọng lại chốn ao tù
Tiếng cô đơn ăn sâu trong tiềm thức
Những con đường bụi đỏ cứ giăng mù

Ngọn gió cuốn đong đưa đi xa lắc
Mười năm sau mục nát tấm thân gầy
Ôi dòng thời gian khéo dư nước mắt!
Đường chân trời heo hút một bóng mây

Khóc mà chi chuyện hợp tan bọt biển
Vạn cơn đau côi cút tự giấu mình
Lá vàng lìa cây bỏ tình một chuyến
Hoàng hôn đầy trong đôi mắt lặng thinh

Mảnh tình yêu dường như còn chắp vá
Chốn phồn hoa muôn cạm bẫy sa chân
Ngẫm nghĩ đời người , thương thầm chiếc lá
Hỡi người xưa còn cay đắng phong trần.

Thơ về mùa thu

Khóc mà chi kiếp lá vàng rơi rụng

Thơ Tình Thu

Thấy thu về theo cơn gió heo may

Mùa lá rụng đã nhuộm vàng góc phố

Miền tương tư hình như vừa chạm ngõ

Để mùa này ai gieo nỗi chờ mong

Một khoảng trời như ánh mắt em trong

Mùa thu chín hàng cúc vàng đơm nụ

Anh đi mãi về miền xa viễn xứ

Cứ mơ màng theo cánh nhạn thiên di

Anh và em ta cùng bước chân đi

Niềm ao ước đến một miền rực nắng

Nơi men yêu của cuộc tình trong trắng

Vẫn ấm nồng như buổi mới gần nhau

Gió lạnh về trời lất phất mưa mau

Ánh trăng bạc chẳng nhuộm màu phố thị

Môi kề môi người bạn tình tri kỷ

Đêm giao mùa…ai còn nhớ chăng ai.

Thu về, mang theo cả cơn gió heo may, lá rụng ngập cả lối đi… những kỷ niệm dấu yêu ngày xưa cứ thế hiện về nguyện vẹn. Ngày ấy, anh và em bên nhau, tình yêu nồng ấm, dệt mộng ước đi đến miền rực nắng… khoảng trời ấy, thời gian ấy, hạnh phúc luôn đong đầy trong em….

Thế rồi, anh đi mãi về miền xa xứ, ước hẹn không thành. Từ ấy, mùa thu với em chỉ còn một màu vàng vọt như lá rụng cuối phố.

Ta Muốn Ghé Môi Hôn

Tác giả: Trinhcamle

Hỡi mùa thu ta muốn ghé môi hôn
Heo heo gió buổi ban đầu khe khẽ
Lá vàng khô ngập ngừng rơi nhè nhẹ
Mây vờn bay dùng dằng mãi chẳng trôi

Về với ta từ cuối tận chân trời
Chút heo may vẫn còn đây nguyên vẹn
Lá vàng khô giòn tan lời hò hẹn
Mây tím trời chứng tích thuở yêu thương

Hồn thu về còn nặng lắm tơ vương
Thu vẫn biết giao mùa ta đứng đợi
Trãi rộng lòng mình nhớ thương vời vợi
Bóng dáng người trong lãng đãng thu xưa

Lâu thật lâu rồi một buổi thu mưa
Em giận dỗi cúi đầu ta vẫn nhớ
Lá vàng rơi rụng giọt buồn muôn thuở
Em giật mình vỡ chiếc lá sầu khô

Giận hờn xưa ta chôn tận đáy mồ
Tình thu cũ ấp ôm thành cổ tích
Chỉ mỗi độ thu về trong cô tịch
Hỡi mùa thu ta muốn ghé môi hôn.

Thơ về mùa thu

Thơ tình về mùa thu nồng nàn xúc cảm

Mùa Thu Cho Em

Mùa thu này anh trao hết cho em.

Để nắng ấm ngập tràn miền hạnh phúc.

Để niềm vui hòa trong cùng mọi lúc.

Khi anh nắm tay em , trao mắt nhìn.

***

Mùa thu này sẽ mãi là của em.

Từng ngọn cỏ từng cánh hoa lộng lẫy.

Từng nụ nhỏ li ti cũng thức dậy.

Để mãi nở rợp trời hoa tình yêu.

***

Anh đã yêu em, yêu cứ thật nhiều.

Bởi tình trong anh chẳng bao giờ cạn.

Nhưng chỉ trao riêng về em thế đó.

Mùa thu này hạnh phúc mãi tròn vo.

Bài thơ là tiếng lòng của một trái tim chung tình: anh sẽ trao hết tất thảy cho em, chỉ riêng em thôi, một trái tim vẹn nguyên, như nhất, không bao giờ thay đổi. Tình yêu ấy như mùa thu của đất trời, sẽ luôn bên em mãi mãi.

Khúc Tình Thu

Thơ: Cao Hằng

Thu trở mình rồi anh yêu dấu nơi đâu
Có biết chăng hương sữa về thơm ngát
Bản nhạc xưa chiều nay nghe ai hát
Ngập phố phường hoa ngào ngạt đưa hương

Phía cuối đường nơi góc phố thân thương
Chân dạo bước trên lối thường qua lại
Có dấu chân anh xưa còn in mãi
Em một mình tim khắc khoải ngóng trông

Thu đến rồi mà đâu đó phượng hồng
Vẫn nở muộn như chờ trông ai đó
Anh có về bên phượng thu thắm đỏ
Từng hẹn thề nơi phố nhỏ thương yêu.

Dấu yêu ơi anh có nhớ những chiều
Ta say đắm bên cánh diều mê mải
Bài hát xưa em nay còn hát mãi
Khúc ca buồn thu chậm rãi chờ anh.

Em & Mùa Thu

Cảm ơn em! Cảm ơn tình yêu cuối.

Cảm ơn em ! Một bông hoa đồng nội.

Mà mật, hương , hơn mọi thứ trên đời.

Cảm ơn em! Tình yêu trao cho tôi.

Cảm ơn mùa thu, với bao nụ cười.

Của em, của anh , của bao lứa đôi.

Tất thảy mọi người , với bao lớp tuổi.

Nắm bàn tay nhau , hạnh phúc rạng ngời.

Em và mùa thu đã đến bên tôi.

Em thật đẹp và thu vàng rực rỡ.

Mà trong ta còn bao điều bỡ ngỡ.

Khi em là tình yêu lớn trong anh.

Mùa thu và em đã đến bên anh mang theo cả những hạnh phúc thật ngọt ngào, rạng ngời. Cảm ơn em - đóa hoa đồng nội đã nắm bàn tay anh trong buổi chiều thu ấy. Bởi có em - mùa thu mới nhuộm đầy màu nắng. Hạnh phúc dâng trào trong thơ làm cho trái tim người đọc cũng thấy vui hơn.

Thơ về mùa thu

Mùa thu và em đã đến bên anh mang theo cả những hạnh phúc thật ngọt ngào, rạng ngời.

Thu Nồng Nàn

Thơ: Song Linh

Thu lặng lẽ ươm tình trong nỗi nhớ
Cánh chim trời bỏ lỡ quãng đường xa
Sóng vỗ ôm bờ cát trắng hiền hòa
Gió vờn nhẹ nụ hoa bên thềm vắng

Hoàng hôn tím nép mình trong khoảng lặng
Mây lững lờ... vạt nắng cũng nghiêng chao
Bến cô liêu dâng nỗi nhớ thét gào
Núi xa thẳm... trời cao vờ không thấy

Hương tình ái vẫn nồng nàn như vậy
Dõi mắt tìm mong thấy mối tình si
Như rừng sâu vẳng tiếng suối thầm thì
Để dòng lệ nhòe đi trong vội vã

Thuyền hoa mộng êm trôi về muôn ngả
Ký ức buồn như đã chuốc thương đau
Lá xanh tươi... Thu đến cũng úa màu
Chờ Đông tới tìm nhau hơi thở ấm.

Tình Không Phai

Thơ: Nguyễn Hưng

Vẫn biết rằng tình mình là hư ảo
Sao nặng lòng giông bão kéo qua đây
Giọt sầu vương nặng trĩu trên mi gầy
Thu lại về đem mây sầu giăng lối.

Có phải yêu cũng bị là có tội
Khi kiệt cùng trên lối đến tàn trăng
Giữa hoang mang vò xé mối tơ giằng
Lòng tự hỏi phải chăng đời vẽ mộng ?

Sóng mặt hồ đã cồn lên xáo động
Sao thể dừng khi lộng gió chiều thu
Dẫu phải đi trong đêm vắng sương mù
Vẫn nghe vẳng tình ru từ môi ấm.

Men ái tình tự khi nào đã thấm
Gió thét gào bầm dập có là chi
Nắm chặt tay kề vai tiếng thầm thì
Đã yêu rồi sá gì chân rớm máu.

Hãy vui lên đừng để buồn nương náu
Sống cho mình tranh đấu có gì sai
Mặc mùa thu lá đổ ngập đường dài
Trọn tình nhé... không phai màu lá úa.

Mùa thu là cảm hứng bất tân cho thi, ca, nhạc, họa. Mùa thu mang vẻ lãng mạn, nên thơ, thu e ấp, tình tứ. Những bài thơ tình về mùa thu trên đây được nhiều bạn đọc sưu tầm để nói hộ tiếng lòng của mình. Bạn hãy chọn cho mình bài thơ hay nhất nhé !

4. Những bài thơ về mùa thu trong văn học của các nhà thơ nổi tiếng

Trong nền văn học nước nhà có rất nhiều nhà thơ nổi tiếng viết khá hay về mùa thu. Đơn cử như nhà thơ: Lưu Trọng Lư, Nguyễn Bính, Xuân Diệu, Xuân Quỳnh, Nguyễn Khuyến....và nhiều nhà thơ khác nữa. Những bài thơ về mùa thu của những nhà thơ nổi tiếng này đã làm nức lòng bao thế hệ. Cùng "sống" lại với niềm xúc cảm của mình qua những bài thơ hay về mùa thu này nhé !

Thơ về mùa thu

Tập thơ về mùa thu trong văn học Việt Nam

Cuối Thu

Tác giả: Hàn Mặc Tử

Lụa trời ai dệt với ai căng,
Ai thả chim bay đến Quảng Hàn.
Và ai gánh máu đi trên tuyết,
Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.

Mây vẽ hằng hà sa số lệ,
Là nguồn ly biệt giữa cô đơn.
Sao không tô điểm nên sương khói,
Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.

Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ,
Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ.
Cây gì mảnh mảnh run cầm cập,
Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.

Thu héo nấc thành những tiếng khô.
Một vì sao lạ mọc phương mô?
Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ?
Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?

Hoa Cỏ May

Tác giả: Xuân Quỳnh

Cát vắng, sông đầy, cây ngẩn ngơ,

Không gian xao xuyến chuyển sang mùa.

Tên mình ai gọi sau vòm lá,

Lối cũ em về nay đã thu.

Mây trắng bay đi cùng với gió,

Lòng như trời biếc lúc nguyên sơ.

Đắng cay gửi lại bao mùa cũ,

Thơ viết đôi dòng theo gió xa.

Khắp nẻo dâng đầy hoa cỏ may

Áo em sơ ý cỏ găm đầy

Lời yêu mỏng mảnh như màu khói,

Ai biết lòng anh có đổi thay?              

Tình yêu và mùa thu trong thơ Xuân Quỳnh buồn nhưng thật đẹp. Ngôn từ sắc sảo, chân thực như chạm khắc vào lòng của những trái tim đồng điệu. Tình yêu mong manh như màu khói, như làn gió heo may khiến hồn thơ mang mác nỗi buồn “Ai biết lòng ai có đổi thay?”

Bắt Gặp Mùa Thu

Tác giả: Nguyễn Bính

Xơ xác hồ sen đã nhạt hương
Bên song hoa lựu cũng phai hường
Sớm mai lá úa rơi từng trận
Bắt gặp mùa thu khắp nẻo đường.

Tóc liễu hong dài nỗi nhớ nhung
Trăng nghiêng nửa mái gội mơ mòng
Sầu nghiêng theo cánh chim lìa tổ
Biết lạc về đâu lòng hỡi lòng.

Thu về sông núi bỗng tiêu sơ
Cây rũ vườn xiêu, cỏ áy bờ
Xử nữ đôi cô buồn tựa cửa
Nghe mùi gió lạnh cắn môi tơ.

Sương phủ lưng đồi rặng lúa xa
Thương ôi! Lữ khách nhớ quê nhà
Mấy thu mưa gió ngoài thiên hạ
Vườn cũ còn chăng cúc nở hoa?

Cha già ngừng chén biếng ngâm thơ
Đưa mắt nhìn theo hút dặm mờ
Xe ngựa người về tung cát bụi
Con mình không một lá thư đưa.

Nghìn lạy cha già lượng thứ cho
Trót thân con vướng nợ giang hồ
Lòng son bán rẻ vào sương gió
Lãi được gì đâu? Đã mấy thu!

Một chút công danh rất hão huyền
Và dang dở nữa cuộc tình duyên
Thu sang, quán lẻ con đăm đắm
Rồi bóng quê nhà mắt lệ hoen.

Thơ về mùa thu

Tan tác hồ sen đã nhạt hương

Tiếng Thu

Tác giả: Lưu Trọng Lư

Em không nghe mùa thu
dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
hình ảnh kẻ chinh phu
trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu.
lá thu kêu xào xạc,
con nai vàng ngơ ngác
đạp trên lá vàng khô?

Nhờ chất nhạc mạnh mẽ trong bài thơ, "Tiếng thu” được khá nhiều nhạc sĩ của các thế hệ khác nhau phổ nhạc. Nhưng thú thực, khi tự mình đọc "Tiếng thu” lên để nghe hai màu vàng đạp lên nhau trong tâm tưởng, mới thấy cái tuyệt đỉnh của thơ mà không một sự thêm vào nào làm nó mới được hơn nữa, hay hơn được nữa. quyến rũ như mùa thu.

Sang Thu

Tác giả: Hữu Thỉnh

Bỗng nhận ra hương ổi
Phả vào trong gió se
Sương chùng chình qua ngõ
Hình như thu đã về.

Sông được lúc dềnh dàng
Chim bắt đầu vội vã
Có đám mây mùa hạ
Vắt nửa mình sang thu

Vẫn còn bao nhiêu nắng
Đã vơi dần cơn mưa
Sấm cũng bớt bất ngờ
Trên hàng cây đứng tuổi.

Đây Mùa Thu Tới

Tác giả: Xuân Diệu

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang,
Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng;
Đây mùa thu tới - mùa thu tới
Với áo mơ phai dệt lá vàng.

Hơn một loài hoa đã rụng cành
Trong vườn sắc đỏ rũa màu xanh;
Những luồng run rẩy rung rinh lá...
Đôi nhánh khô gầy xương mỏng manh.

Thỉnh thoảng nàng trăng tự ngẩn ngơ...
Non xa khởi sự nhạt sương mờ...
Đã nghe rét mướt luồn trong gió...
Đã vắng người sang những chuyến đò...

Mây vẩn từng không, chim bay đi,
Khí trời u uất hận chia ly.
Ít nhiều thiếu nữ buồn không nói
Tựa cửa nhìn xa, nghĩ ngợi gì.

Đây mùa thu tới" là một bài thơ thu tuyệt bút của Xuân Điệu. Bao nhiêu nét thu là bấy nhiêu nét vẽ tài hoa. Dáng thu, sắc thu, tình thu đều đẹp mà buồn, bao nên cái hồn thu mênh mang, xao xuyến. Đáng yêu nhất là hình ảnh thiếu nữ, một dáng thu yêu kiều mộng tưởng "Tựa cửa nhìn xa nghĩ ngợi gì".

Một trái tim đa tình, một ngòi bút tài hoa. Cách cảm và cách diễn tả rất mới, rất thơ. Đằng sau những sắc thu của đất trời, hoa lá, cây cỏ, của núi xa, của nàng trăng, của làn gió thu se lạnh,... là tiếng thu xôn xao, rung động trong tâm hồn thi sĩ tuổi đôi mươi và trong lòng thiếu nữ tuổi trăng tròn.

Thơ về mùa thu

Rặng liễu đìu hiu đứng chịu tang/ Tóc buồn buông xuống lệ ngàn hàng

Câu Cá Mùa Thu

Tác giả: Nguyễn Khuyến

Ao thu lạnh lẽ nước trong veo,
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.
Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,
Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.
Tựa gối, buông cần lâu chẳng được,
Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

Gió Thu

Tác giả: Tản Đà

Trận gió thu phong rụng lá vàng
Lá rơi hàng xóm, lá bay sang
Vàng bay mấy lá năm già nửa
Hờ hững ai xui thiếp phụ chàng!

Trận gió thu phong rụng lá hồng
Lá bay sang tường bắc, lá sang đông
Hồng bay mấy lá năm hồ hết
Thơ thẩn kìa ai vẫn đứng không!

Thơ tình cuối mùa thu

(Xuân Quỳnh)

Cuối trời mây trắng bay
Lá vàng thưa thớt quá
Phải chăng lá về rừng
Mùa thu đi cùng lá
Mùa thu ra biển cả
Theo dòng nước mênh mang
Mùa thu vào hoa cúc
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Là của mùa thu cũ
Chợt làn gió heo may
Thổi về xao động cả:
Lối đi quen bỗng lạ
Cỏ lật theo chiều mây
Đêm về sương ướt má
Hơi lạnh qua bàn tay

Tình ta như hàng cây
Đã qua mùa gió bão
Tình ta như dòng sông
Đã yên ngày thác lũ

Thơ về mùa thu

Cuối trời mây trắng bay/ Lá vàng thưa thớt quá !

Thời gian như là gió
Mùa đi cùng tháng năm
Tuổi theo mùa đi mãi
Chỉ còn anh và em

Chỉ còn anh và em
Cùng tình yêu ở lại…
– Kìa bao người yêu mới
Đi qua cùng heo may.

Có khi, “Thơ tình cuối mùa thu” nghe như một lời tự sự về chút tình riêng tư của chính tác giả. Lúc khác, đó lại như là một lời nhắn nhủ nhẹ nhàng, đầy trìu mến của những đôi lứa đang yêu, về dự cảm thời gian sẽ mang theo tình yêu và tuổi trẻ của mình xuôi về quá vãng. Hiểu cách nào cũng hay, cũng tình.

Lời thơ, giai điệu âm nhạc dàn trải toàn bài mang đến một chút dư vị buồn man mác nhưng sâu lắng, ngọt đằm.

Đặc biệt, thành công của tuyệt phẩm này là bất cứ người đọc thơ, người nghe nhạc nào cũng có thể dễ dàng bắt gặp chính mình, chuyện tình của mình ở đó, để rồi lay thức bao rung cảm xốn xang giữa tiết trời heo may bảng lảng trong mối giao hòa bất tận giữa thiên nhiên với con người.

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về mùa thu hay nhất của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!!

Lê Hằng

Bạn có hài lòng bài viết này?

SẢN PHẨM LIÊN QUAN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN