Thơ châm biếm thói đời, thơ châm biếm người nhiều chuyện

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » Thơ châm biếm thói đời, thơ châm biếm người nhiều chuyện
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Cùng Thieuhoa chia sẻ tập thơ châm biếm thói đời, thơ châm biếm người nhiều chuyện sâu cay để có thêm nhiều trải nghiệm hay bạn nhé !

Thơ châm biếm từ lâu đã trở thành ngôn ngữ đắc lực giúp mỗi người bộc lộ, thể hiện những quan điểm, cái nhìn của mình về một vấn đề sai trái đã trở nên nhức nhối trong xã hội. Qua đó, dùng những tiếng cười mỉa mai để lên án những tệ nạn, thói hư, tật xấu đó. Cùng Thieuhoa chia sẻ tập thơ châm biếm thói đời, thơ châm biếm người nhiều chuyện sâu cay để có thêm nhiều trải nghiệm hay bạn nhé !

1. TOP 10+ bài thơ châm biếm vô cùng sâu cay

Thơ châm biếm, tự trào hay trào phúng, là thủ pháp dùng từ ngữ, lời lẽ sắc sảo, cay độc, thâm thuý để vạch trần thực chất xấu xa của những đối tượng và hiện tượng trong xã hội. Cùng Thieuhoa chia sẻ Top những bài thơ châm biếm hay nhất sau đây để cảm nhận bạn nhé ! 

Thơ châm chiếm vô cùng sâu cay

Thơ châm biếm về ‘cơm’ và ‘phở’

(Ty Huu Doc Ngoc)

Cơm là từ gạo mà ra

Phở cũng từ gạo nhưng mà… ngon hơn

Cơm nhờ hương gạo mà thơm

Phở nhiều “nguyên liệu” nên thơm đủ mùi

Cơm ăn no bụng là thôi

Phở vừa no, lại muốn đòi ăn thêm

Cơm ăn hàng bữa nên quen

Phở thì thỉnh thoảng nên thèm,… đương nhiên

Cơm ngon, chẳng lọ mất tiền

Phở “thiu”, cũng phải bỏ tiền mà mua

Cơm chân chất, chẳng đẩy đưa

Phở trang trí đẹp, dễ lừa mắt ai

Cơm ngoan chẳng sợ tiếng tai

Phở tuy đẹp đẽ nhưng đầy hoài nghi

Cơm quen chẳng ngại ngần gì

Phở ăn dăm bữa tức thì ngán thôi

Phụ “cơm”, chớ phụ người ơi.

Cho dù thua “phở”, nhưng thời… an tâm

Mẹ Chồng Nàng Dâu

Tác giả: Thầy giáo Hải

Nhà có hai người đàn bà,
Lớn tuổi tức mẹ, trẻ là nàng dâu.
Bình yên, vui vẻ lúc đầu,
Sống chung ở chạ về lâu sinh phiền.

Lí do phần nhỏ vì tiền,
Phần nàng dâu cũng chẳng “hiền” về sau.
Mẹ chồng ngậm nuối nỗi đau,
Nàng dâu luôn miệng làu bàu, kêu ca.

Ganh việc với cả mẹ già,
Kể công nuôi dưỡng rồi là lo toan.
Mẹ chồng chẳng trách, chẳng than
Luôn tay từ sáng, ngày tàn mới thôi!

Vì con, vì cháu cả đời,
Mà nàng dâu nói những lời đắng cay.
Công việc nhà cửa hàng ngày,
Nàng dâu đâu biết mẹ thay người hầu.

Bữa cơm mẹ lại ngồi đầu,
Con cái nào có biết đâu: Tủi hờn…
Nàng dâu so thiệt – tính hơn,
Đâu nghĩ cho mẹ công ơn nuôi chồng.

Sinh cháu mẹ bế, mẹ bồng
Thương con mẹ chẳng ở không ngày nào.
Biếu mẹ tính đếm từng hào,
Mẹ lại cho cháu chứ nào để tiêu.

Mẹ già tuổi đã xế chiều,
Công ơn mẹ biết bao nhiêu mà đền.
Cháu nhỏ rồi sẽ lớn lên,
Nàng dâu cũng sẽ về bên tuổi già.

Làm dâu sống tốt, thật thà,
Vừa là phụng dưỡng vừa là dạy con.
Đừng nghĩ lúc sức khoẻ còn,
Mà vênh cái mặt tô son vẽ vời.

Luật nhân quả có trên đời,
Phụ nhân, nhân phụ chưa lời nào sai!

Suy Ngẫm Về Tiền

Tác giả: Sở Lưu Hương

Quy ra cũng bởi đồng tiền
Mà ta ăn ở ác hiền với nhau
Thế gian sướng trước khổ sau
Người thân bè bạn có đâu thương tình.

Khi xưa họ ở bên mình
Bởi vì kinh tế của mình khá dư
Nghèo mới hiểu được thực hư
Ai bè ai bạn ai từ ai tâm.

Đời thì lúc bổng lúc trầm
Khuyên nên quý trọng người thầm bên ta
Thứ nhất là mẹ với cha
Thứ hai nhắc đến ấy là vợ con.

Hàng xóm kẻ mất người còn
Có khi tốt bụng sánh hơn người nhà
Anh em to cũng rời xa
Bạn bè đâu thể vì ta cả đời.

Tôi khuyên thật nhé bạn ơi,
Hãy sống cho tốt ở nơi gia đình
Thương vợ hiếu với phụ huynh
Sử dụng tấm gương tốt con mình noi theo.

Giàu sang hay có cơ nghèo
Đừng quên đức hạnh mang theo đi cùng
Thiết lập một thế giới chung
Anh em bốn bể vui cùng hân hoan.

Nhân nghĩa sánh với bạc vàng
Hai từ “nhân nghĩa” rạch ròi nặng hơn.

Về Hưu

Tác giả: Xuân Ngọc

“Về hưu lủi thủi ở nhà
Chú không bằng tớ người ta mời chào
Cái ngày chức trọng quyền cao
Răn đe cấp dưới kênh cao phớt đời

Bây giờ biết khổ chú ơi
Vì xưa chú đã đánh rơi cái tinh
Cái tình chú tỉnh tình tinh
Vẫn còn chưa muộn sửa mình không kiêu

Hay là chú trọn phương liều
Anh không khuyến mại không chiều chú đi
Không ai biết trước điều gì
ứ xa dân mãi thì đi xóm liều

“Hưu bám”, “Hưu tuột” cũng là hưu
“Hưu bám” biết số chẳng phong lưu
Nhưng vì duyên nợ đành cố bám
Cố bám nên đời chẳng được hưu.

“Hưu tuột” là hưu trơn tuột luôn
Mặc ai xiêm áo, mặc ai buồn
Công danh, sự nghiệp thây kệ nó
Chẳng thèm đeo bám, chết đi luôn.

Hôm nay tớ đã nghỉ hưu rồi
Sáu chục năm trường có thế thôi
Lương lĩnh tại Phường ba triệu rưỡi
Chia đều mỗi sáng được nắm xôi

Nhờ Trời, ơn Phật cho sức khỏe
Chiều chiều Quốc lủi cạn vài bôi
Vợ con, nội ngoại đều hoan hỉ
Ai cũng mừng Ông: hết “hạn” rồi.

Vui rồi, trọn một đời trai
Qua rồi, cuộc sống, ngày dài lo âu
Hết rồi, những chuyện đâu đâu
Thấy rồi, hạnh phúc bao câu ân tình

Xa rồi, những thứ bực mình
Được rồi, thanh thản, chụp hình, ngao du…
Nhàn rồi, lại sống với Thơ
Hưởng rồi, “Quốc lủi”, đợi chờ cụng ly.”

Người Tiểu Nhân

Tác giả: Thiên Ân

Người tiểu nhân gieo mầm nịnh nọt
Thích a dua chim hót ngọt say
Khối người sập bẫy đắng cay
Rơi vào trạng thái an bài nào đâu?

Người tiểu nhân mặt sầu nhân thế
Ngấm ngầm đau dâu bể , bể dâu
Chỗ này , chỗ nọ xỏ xâu
Miệng mồm khéo léo bắc cầu tri âm

Người tiểu nhân ân cần dò hỏi
Thích đo gang hỏi tội trời cao
Gió chiều xoay tít mê sao?
Tiếng cười nắc nẻ bay vào không gian

Người tiểu nhân giở trang nhật kí
Chuyện trắng đen mộng mị nửa vời
La cà , mê chuyện dở hơi
Họa công , vẽ phượng rạch ròi là đâu?

Người tiểu nhân thích hầu hạ thích
Bánh xe lăn cục mịch tỏ tường
Rong chơi thế kỉ tư tương
Hang cùng ngõ hẻm cuối đường van lơn.

Ngày 8/3

Tác giả: Phạm Hải Đăng

Ngày mai mùng tám tháng ba
Ghé qua phố chợ mua quà chi đây
Hoa hồng ngoài phố bán đầy!
Kèm theo lời chúc, ngất ngây tận trời

Đàn ông, mặt méo hết rồi
Nấu cơm, rửa chén, chà nồi, cọ xoong
Nhà cửa tươm tất, cho xong
Kẻo không là chết… cái hông đen ngòm

Ái chà, ráng có một hôm
Mà sao ê ẩm, lưng còm, lưng cong
Ông trời đâu có bất công
Cả năm hếch mặt má phồng môi chu

Ăn nhậu khuya khoắt lu bù
Chân cao chân thấp, lừ đừ, tay khua
Vợ hỏi, đã muốn hơn thua
Ngoại giao, tiếp khách từ trưa tới giờ

Kinh doanh, như thể bàn cờ
Tui thí con chốt, tui chờ con xe
Thôi thì anh nói em nghe!
Ngày mai mùng tám… hề hề, tặng chi ?

2. Tuyển tập thơ châm biếm thói đời hay, ý nghĩa

Hãy dành thời gian chia sẻ những bài thơ châm biếm thói đời sau đây để hiểu hơn về cuộc đời này bạn nhé ! Mỗi bài thơ là lời châm biếm những thói đời tuy nhẹ nhàng nhưng không kém phần sâu cay. 

Hình ảnh châm biếm thói đời

Thói Đời

Tác giả: Tế Xương

Người bảo ông điên, ông chẳng điên
Ông thương ông tiếc hoá ông phiền
Kẻ yêu người ghét hay gì chữ
Đứa trọng thằng khinh chỉ vị tiền
Ở bể ngậm ngùi cơn tới lạch
Được voi tấp tểnh lại đòi tiên
Khi cười khi khóc khi than thở
Muốn bỏ văn chương học võ biền!

Thói đời

Tác giả: Chưa rõ

Thói đời tựa như vôi bạc trắng
Đôi khi lòng thấy đắng mặn môi
Tình người sao chẳng lên ngôi
Để cho hạnh phúc đâm chồi nở hoa?

Lòng nhân nghĩa, thật thà chẳng thấy
Câu ân tình gió đẩy gió đưa
Bon chen, toan tính có thừa
Giả nhân, giả nghĩa, lọc lừa dối gian

Đêm khuya vắng cung đàn ai oán
Biết tìm đâu tiếng bạn tâm giao
Bạc vàng hơn giọt máu đào
Người ta mua bán đổi trao chợ đời

Ly rượu cạn chẳng vơi niềm đắng
Khi lòng người đổi trắng thay đen
Tham lam, ích kỷ, sống hèn
Hơn thua, ganh ghét, bon chen, hận thù …

Đời cũng chỉ phù du cát bụi
Hư danh kia tàn lụi một ngày
Cuộc đời này có trả có vay
Sân si mù quáng hao gầy tấm thân!

Cơm Nắm Muối Mè

Tác giả: Chưa rõ

Thuở hàn vi chòi tranh vách lá
Vạt phên thưa nắng hắt hiu soi
Đời buồn lơ lửng đời trôi
Đói no một nắm cơm ôi muối mè…

Hạt cơm trắng như tay hàn sĩ
Trắng công danh trắng cả đường mây
Người qua thả chút thương vay
Nhìn theo chạnh nỗi tỉnh say nhân tình…

Mỗi ngày qua tơ vương hạt bụi
Lấm chấm hồn mặn nhạt hư không
Ngẩn ngơ tiếc một dòng sông
Chảy qua bến vắng chẳng mong ngày về…

Hôm nay giữa phố người xao xác
Bày tiệc vui nhớ nắm cơm xưa…
Muối mè ai rắc vô mưa
Để cho nước mắt nhặt thưa ngậm ngùi…

Thói đời

Tác giả: Chưa rõ

Mây ngàn đọng trên cao đỉnh núi
Linh hồn buồn vá víu con tim
Sương giăng chừng núi lặng im
Dường như ai đó cố dìm phiền đau…

Vô thường đến nỗi đau bóng phủ
Vải sô thưa ấp ủ thân gầy
Trái tim sương khói chất đầy
Hư hao một cõi buồn lay lất lòng…

Hãy chấp nhận long đong số phận
Kiếp lãng sầu lận đận vô biên
Trần gian là cõi ưu phiền
Ðời là cõi tạm lỡ nghiền đắng cay…

Tránh sao nỗi thân này xanh cỏ
Hãy vui cho ai đỏ phận đời
Chớ buồn ơi kiếp chơi vơi
Rồi đời cũng một lần rơi suối huyền…

Buồn vui lắm trả nguyên lại nhé
Khép mi rồi đóng nhẹ áo quan
Còn đâu nức nở lăng loàn
Chim dang cánh mỏi bạc loang cánh buồm…

Xin trả lại đời buồn vĩnh biệt
Trả món sầu đau xiết bao ngàn
Tình duyên vỡ lỡ bóng tan
Thiên thu bia mộ nghĩa trang bóng chờ…

KẾ LÀM GIÀU

Tác giả: Phạm Minh Khôi

Mua bằng, chạy chức, kiếm quan sang
Cơ hội làm ăn “chớp” nhẹ nhàng.
Dù lớn trên che dăng khắp nước
Dây dài dưới buộc rải cùng làng.
Vinh hoa thuở trước nhờ siêng học
Phú quý ngày nay cậy lách thang.
Khéo biết khuấy bùn cho nước đục
Để xơi kễnh bụng những đô, vàng !

VỊNH CÁI PHONG BÌ

Tác giả: Văn Cường

Mấy chục tờ xanh nhét vẫn vừa
Bôi trơn thủ tục buổi bây giờ
Xiên ngang trước bụng bì không thiếu
Đút dọc sau hông ruột chẳng thừa
Che mắt quan trên gà sợ gió
Bịt mồm cấp dưới chó lo mưa
Công to, việc nhỏ tùy dày mỏng
Nắn bóp, vân vê thỏa mãn chưa ?

[related_products]

3. Chùm thơ châm biếm người nhiều chuyện độc đáo

Người nhiều chuyện hay còn gọi là bà tám là loại người mà hầu như ở đâu cũng có mặt. Dù bạn đi học, đi làm, đi chơi hay thậm chí là ở nhà thì cũng có mặt họ. Bà tám rất hay để tai lắng nghe và làm lộ bí mật của nhiều người. Một số còn thêm mắm dặm muối khi kể lại với người khác. Cùng điểm qua những bài thơ châm biếm về người nhiều chuyện để xem có bài nào ưng ý bạn không nhé!

Hình ảnh châm biếm người nhiều chuyện

Tật Nhiều Chuyện

Tác giả: Huỳnh Lâm Phong

Mày thích đi nói xấu à..
Không sợ quả báo hết nhà mày sao..
Bêu xấu tưởng chuyện thanh cao..
Rảnh rỗi ăn nói tào lao nhiều chuyện..
Không sợ mang tội cái miệng..
Có ngày bị đánh nằm viện nha cưng..
Có ngày mỏ máu mặt sưng..
Có ngày chết vì không ngưng nhiều chuyện..

Đời Thật Chơi Vơi

Tác giả: Huỳnh Lâm Phong

Mình cứ vô tư không suy nghĩ
Thì đời nhìn soi mói thật kỹ
Sao Dòng đời chơi vơi thật nhỉ
Sống thật cũng bị người khinh bỉ
Có người sống giả dối thì nể
người thật lòng muốn nói thì chê
Ai Nịnh nhiều thì người ta mê
Không nịnh bị chỉ trích thật ghê
Đúng là kiếp con người làm thuê
Thật lòng nịnh bợ tôi chẳng mê

Sự Đời!

Tác giả: VÕ QUANG HÂN

Khi giao tiếp lựa lời mà nói
Người không ưa soi mói chi ly
Lời nói để họ ướt mi
Ta đây cũng chẳng sướng gì phải không?

Nhiều câu nói nặng lòng hiềm khích
Chuyện thế gian người thích kẻ chê
Cuộc đời lắm những cơn mê
Tự mình gây khổ não nề tâm can

Đường đời lắm trăm ngàn dối trá
Tự nhủ lòng vô ngã tịnh tâm
Hại người sống được bao năm
Lừa thầy dối bạn chơi khăm đủ điều?

Sống ích kỷ gian điêu tà ác
Tranh chức quyền khích bác lẫn nhau
Lộng quyền vơ vét trước sau
Bòn rút của cải làm giàu bất nhân

Sống tích đức ân cần làm thiện
Tâm thanh cao an nguyện sáng ngời
Cuộc sống tình cảm không vơi
Thân tâm an lạc rạng ngời vẻ vang…!

Đâm Chọt

Tác giả: Huỳnh Lâm Phong

Làm gì kệ người ta đi..
Sao cứ dòm ngó sân si hoài vậy..
Cái mỏ nhiều chuyện muốn lạy..
Nói xấu đâm chọt nói bậy thì hay..
Lớn rồi sống cho thẳng ngay..
Đâu phải con nít thơ ngây không biết..
Chắc mày là chó thật tiếc..
Loại chó chỉ sủa đâu biết tiếng người..

Soi Mói

Tác giả: Huỳnh Lâm Phong

Con người đã thích soi mói
Nhiều chuyện từ sáng đến tối không ngừng
Châm biếm chẳng có điểm dừng
Kệ mẹ họ đi ta đừng để ý
Coi như họ điên mất trí
Quan tâm làm chi cho phí thời gian
Họ nói thì tội họ mang
Ta vẫn sống được bình an thôi mà

Bỏ Sân Si

Tác giả: Dũng Lê Ngọc

Làm thơ kết bạn sẽ quên đời
Bỏ hết sa đà lẫn cuộc chơi
Trí tĩnh ngày đêm nào mệt mỏi
Hồn thanh phận số chẳng tơi bời
Âm thầm gọt nghĩa cho nồng giấc
Lặng lẽ thêm tình để ấm hơi
Tiễn khúc sầu bi thề phải biệt
Phàm nhân tục tĩu ắt sinh thời.

Chuyện Đời

Tác giả: Kim Bình Hưng

Ở đời sống được bao lâu
mà sao không sống chan hòa với nhau
ghét nhau soi mói mà chi
rồi khi thác xuống thôi rồi còn đâu

Đời tôi cũng giống như anh
hơn nhau ở chổ sang hèn mà thôi
anh sang anh có được vui
tôi hèn tôi sống tươi cười mãi thôi

Sống ở đời thường khi nhiều chuyện lạ
lúc dương trần châm biếm miệt thị chơi
không để ý dù ra sao kết quả
thác đi rồi than khóc giả tạo đời.

4. Những bài thơ châm biếm đàn bà ngoại tình ý vị

Dẫu biết chuyện tình cảm không thể nói trước được điều gì thế nhưng một khi mắc phải sai lầm về chuyện lăng nhăng, ngoại tình thì xác định nhận vô ngàn lời sỉ nhục cay đắng của người đời. Những bài thơ châm biếm đàn bà ngoại tình dưới dây sẽ nói rõ về điều nghiêm cấm mà phụ nữ không nên phạm phải.

Hình ảnh châm biếm đàn bà ngoại tình

Ngoại Tình

Tác giả: Lê Cảnh Tiến

Mấy chén tương tư mụ liệng rồi
Sầu tình suốt kiếp cũng buông thôi
Hôm kia cá mắm nhiều thằng thử
Dạo nọ xôi heo lắm đứa nhồi
Khổ cảnh nghèo tiền không trát phấn
Buồn đời mạt vận chẳng bôi vôi
Quên thân dại dột còn hờn dỗi
Vĩnh viễn chia ly nước mắt trồi.

Ngoại Tình

Tác giả: Thiên Ân

Ngày em ngoại tình tư tưởng
Tâm tư, tình cảm cho ai ?
Cuộc đời quay cuồng bốn hướng
Thoáng nghe đêm ngắn , ngày dài

Ngoại tình ăn sâu kí ức
Chòng chành nuôi mộng giấc mơ
Hôn nhân dính một nét mực
Hồn sa đáy mắt tôn thờ

Ngoại tình là chiếc mặt nạ
An toàn, vô hại đố ai?
Em non như một đọt lá
Hàm răng thích cắn ăn hoài

Ngoại tình sóng ngầm che giấu
Tâm hồn giằng xé cơn đau
Bốn bề viển vông tốt xấu
Rơi mau cạm bẫy rơi mau

Ngoại tình chạy đua vực thẳm
Mấp mé một trời xót xa
Suối nguồn yêu thương ta tắm
Lắng nghe hương vị thật thà

Ngoại tình cuốn theo vòng xoáy
Cơn lốc thời gian rã rời
Mê muội sớm trưa chiều tối
Đêm gầy giẫy giụa đôi môi

Ngoại tình thơm tho dĩ vãng
Đôi chân sỏi đá nghiêng mùa
Cánh đồng một ngày hạn hán
Nứt nẻ câu chuyện ngày xưa

Tham Giàu Phụ Khó

Tác giả: Vũ Ngọc Yến Linh

Em ơi em ở đâu rồi
Nón em đang đội sao rơi giữa đường
Tự nhiên trời đất quay cuồng
Anh đang làm cỏ, em chuồn đi đâu?
Mà em chẳng nói một câu
Bỏ anh ở giữa đồng sâu một mình
Hôm qua anh gặp thằng Bình
Về quê chỉ có một mình nó thôi
Nó lái một chiếc xe hơi
Gặp anh nó chẳng một lời hỏi thăm
Cái bản mặt nó hằm hằm
Như thù như oán, chằm chằm nhìn anh
Ngày xưa khi tuổi còn xanh
Anh và nó đã tranh giành với nhau
Nhà nó thì rất là giàu
Nhưng mà học dốt, hỗn hào một cây
Bố em bảo cái thằng này
Gả con cho nó có ngày oan gia
Vì thế anh lấy được đà
Trầu cau dạm hỏi – em là của anh
Nó thua nó tức nên đành
Bỏ đi buôn lậu giờ thành đại gia

Thời gian cứ thế trôi qua
Vợ chồng mình cứ mãi là nhà quê
Dầm sương vẫn khó trăm bề
Dãi nắng mà vẫn lê thê đói nghèo
Em thì chê ỏng chê eo
Thà lấy thằng dốt thoát nghèo cho xong
Văn hay, chữ tốt như ông
Tối ngày cũng chỉ chổng mông lên trời
Anh nghe từng chữ, từng lời
Của em như muối xát nơi tim mình
Nay em chẳng nghĩ chút tình
Quăng cái nón lá rình rình trốn anh
Dưới ruộng cây lúa còn xanh
Chồng con còn đó, em đành bỏ sao?
Em đi không nói lời nào
Còn anh ở lại mà đau trong lòng
Ngày xưa nên vợ nên chồng
Rước dâu ở giữa cánh đồng lúa xanh
Ngày nay em lại bỏ anh
Cũng trên đồng lúa mà đành sao em?

Tư Tưởng Ngoại Tình

Tác giả: Tú Yên

Đời phê phán ngoại tình tư tưởng
Bản chất tư tưởng không có chữ ngoại tình
Đời mỉa mai những kẻ đa tình
Tình cảm con người, thế giới riêng khó hiểu
Yêu anh chẳng nhu cầu danh phận
Không muốn anh đánh đổi bất cứ điều chi
Yêu anh trong một góc tâm hồn
Góc bí ẩn, người bên em không thể có
Anh mong bên em sao quá khó!
Bởi quanh em ràng buộc nghĩa nặng tình thâm
Xin yêu nhau một cách âm thầm
Cùng chia sẻ ánh mắt, nụ cười lặng lẽ
Nếu đời có buông lời khinh rẻ
“Tư tưởng ngoại tình”, em chịu tội thay anh
Hãy yêu nhau trong sự cảm thông
Yêu trong sở hữu là tình yêu ích kỷ.

Ngoại Tình

Tác giả: Nguyên Hữu

Tạo hóa trêu người
Thế gian cười khó hiểu
Cuộc sống đời người
Ngắn ngủi bấy nhiêu thôi…
Anh giỏi giang
Chị thì xinh đẹp
Giấc mơ đời
Hạnh phúc cũng nhiêu thôi…
Dòng đời trôi
Tuyệt vời nơi mái ấm
Đôi từng đôi
Hạnh phúc mỗi gia đình…
Giọt tình vương
Hương đời thương luyến ái
Cõi mơ đời
Trễ nải những cuộc vui…
Anh hay tôi
Chị này hay em gái
Giấc mộng xa vời
Tìm kiếm giấc mơ hoa…
Xót xa cười
Kẻ tìm vui
Người phận tủi
Khóc than rồi
Cũng đón rước niềm vui…

Mái ấm gia đình
Ân tình hình dấu cộng
Hạnh phúc xoay vần
Chạy nhảy dong chơi
Vấp…
Vớ rồi
Tình đời trồng tréo nối
Dấu nhân đời
Dấu cộng, cộng mãi cũng thua thôi…
Mấy ai cười mà trọn những cuộc vui
Mấy kẻ vui không đánh mất nụ cười…
Giấc mơ đời chợt khóc
Mái ấm cuộc vui cũng bật khóc
Lõa đời…
Vẫn có người cười
Vẫn tiếp nối niềm vui
Vẫn chảy trôi xuôi dòng đời bất tận
Khóc – cười
Ôi…
Há kiếp mỗi con người…

Ngoại Tình!

Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên

Đêm âm thầm thao thức với canh thâu
Nghe tiếng dế thở than cùng bóng tối
Tình em, anh phải chăng là quá vội?
Nên hương yêu, chưa thể chín như người.
Em xuyến xao nhung nhớ quá nụ cười
Của kẻ lạ, không phải người chung lối
Em ngây thơ, em không hề biết tội
Khi yêu người, mà không phải là anh!
Phải làm gì khi mộng thắm còn xanh
Anh bạc bẽo em âm thầm đơn lẻ
Anh rong ruổi với bao điều mới mẽ
Có nghĩ cho em – Đêm vắng âm thầm!?

Em âu sầu bên chiếc bóng lạnh câm
Buồn rưng rứt khi tàn canh tỉnh giấc
Em để lệ mờ hoen trên khóe mắt
Gió giông đâu vùi dập cánh hoa tươi
Bất chợt hôm nay mang đến nụ cười
Của kẻ lạ em chưa từng gặp gỡ
Dạ xuyến xao hằng đêm về em nhớ
Góc nhỏ tim em, từ đấy có ai rồi.
Anh hỡi anh em thú tội đây thôi
Đừng nỡ giết đời em trong bóng tối
Anh đã không yêu, anh cũng không có lỗi
Hãy trả em về xuân sắc thuở ngày xưa
Em bây giờ không kẻ đón người đưa
Một thiếu phụ thẩn thờ bên hoang lộ

5. Tập thơ châm biếm đàn ông ngoại tình đặc sắc

Đôi khi trong cuộc sống, những cảm xúc và sự cám dỗ có thể khiến chúng ta bị mê hoặc và làm những điều mà chúng ta không nên làm. Đối với những người đàn ông đang đối diện với việc ngoại tình, điều đó có thể làm đảo lộn cuộc sống của họ. Cùng chia sẻ tập thơ châm biếm đàn ông ngoại tình đặc sắc sau đây để cảm nhận bạn nhé !

Hình ảnh châm biếm đàn ông ngoại tình

Đóng thuế cột buồm

Tác giả: Hồng Nắng

Có anh chàng nọ đào hoa
Một bên là vợ, bên là bồ ngoan
Họ cùng ở một cơ quan
Hè sang nghỉ mát toàn đoàn công ty
Bởi vì có vợ cùng đi
Nên chồng không thể sờ ti được bồ
Bồ ngoan ngồi khóc tồ tồ
Cô đơn đến độ phát rồ vì ai
Buồn tình hát giữa đêm dài
Ngóng về bên nớ xem xài mần răng
“Thuyền ơi có nhớ bến chăng
Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền”
Anh chàng nghe thấy phát phiền
Rướn sang hát vọng đáp liền có hơn
“Thuyền đây đã dựng cột buồm
Ngặt vì một nỗi đồn tuần bên sông”
Cô bồ hiểu ý não lòng
Quay sang đối tiếp mách chàng lấn sân
“Đồn tuần thì mặc đồn tuần
Đóng thuế một lần rồi nó cho đi”
Chàng trai ngồi khóc tỉ ti
Biết nói điều gì… bổ hiểu anh đây
Đành thôi ngao ngán dãi bày
Vài câu mặn chát mặt mày bí ri
“Vốn liếng anh có ra gì
Nếu mà đóng thuế còn chi cột buồm”
Quay sang thấy vợ đang lườm
Thôi đành nuốt ực kim luồn cho yên.

Kiếp đèo bồng

Tác giả: Hoàng Thanh

Kiếp đào hoa đời trai lắm vợ
Sướng cũng nhiều mà nợ cũng đông
Một tuần sắp xếp chẳng xong
Kẻ lôi người kéo đếm đong từng giờ
Ối giời ơi mệt phờ chết chắc
Mấy bà thường thắc mắc tại sao
Mấy ngày mình mới gặp nhau
Mà sao ông cứ như …rau đã xào
Tôi một thân đêm nào cũng …gặp
Các bà lần lượt dập tẹt ga
Tôi chẳng được nghỉ thay ca
Chẳng ai tiếp sức mới ra thế này
Tuổi đã cao giờ cày chẳng được
Cũng đã nhờ y dược chẳng xong
Vác chày lên cũng như không
Tội cho các bả trông mong mà buồn
Bao vợ xinh về vườn chẳng đặng
Thôi thì đành cố gặng mà lên
Xong rồi hổn hển nằm rên
Mộ bia khắc chữ ghi tên là vừa.

Đàn ông

Sưu tầm

Đàn ông trong chốn nhân gian
Trái tim 9 lỗ chứa vô số nàng.
Đàn ông đứng đắn đàng hoàng
Gặp ai cũng ‘mến’ mới là đàn ông.
Đàn ông sau trước một lòng
Một cô chưa đủ nên cần có hai.
Đàn ông con mắt thẳng ngay
Khi gặp con gái chỉ nhìn body.
Đàn ông không ghét chữ T
Chữ tiền thì thích, chữ tình thì mê.
Đàn ông không phải là dê
Chỉ vì bản tánh là mê đàn bà.
àn ông không thích rườm rà
Chỉ mong vợ đẹp, có nhà, có bank.
Đàn ông không thích lăng nhăng
Lớn thì ban sáng, nhỏ thì ban đêm.
Đàn ông không thích lem nhem
Có nhiều bồ nhí xem như gặp thời.
Đàn ông không nói hai lời
Tối thì thề thốt sáng rồi lại quên.
Đàn ông không thích nói dai
Uống vô vài cốc nói hoài sáng đêm.
Đàn ông huynh đệ tương thân
Gặp lúc nguy hiểm co chân chạy đầu.
Đàn ông lịch sự phát ngầu
Gặp người lớn tuổi cắm đầu đi mau.
Đàn ông không thích ở dơ
Mang một đôi vớ hai tuần chưa thay.

Thơ chế vui về con trai

Sưu tầm

Con trai rất giỏi nhất hứa liều
Trước mặt con gái đủ điều hứa suông
Con trai ăn nói luông thuông
Trên trời dưới đất diễn tuồng thật hay

Con trai giả bộ giả say
Gặp con gái đẹp … tỏ bày lời yêu
Con trai cái miệng nói nhiều
Trong lòng rỗng toét chứ yêu nỗi gì

Con trai có tánh rất lì
Ði cua con gái , cây si đứng trồng
Con trai thường chẳng thật lòng
Yêu sàm , yêu xở lòng vòng khó tin

Con trai tật xấu linh tinh …
Vậy mà cứ tưởng đâu mình là ngoan
Con trai hết sức ngang tàng
Em em ngọt sớt … rồi nàng nhớ nhung

Con trai quậy phá lung tung
Trời ơi đất hỡi …. anh hùng một cây
Con trai tóm lại hết xài
Mới nhìn thấy ghét.. nhìn hoài “ghét” thêm

Con trai là chiếc mùi xoa
Khi nào ta khóc ta đem ra lau chùi
Con trai là trái bắp lùi
Ta lên cơn đói ta vùi xuống bung

Con trai là cái nắp vung
Ta mà giận dữ ta tung xuống đường
Con trai là một thị trường
Ta mà không thích ta nhường cho nhau

Con trai là một cái thau
Ta ngâm chén bát rửa rau giặt đồ
Con trai là chiếc ô tô
Ta mà không thích ta thồ nhau đi
Hỡi các chị em phận nữ nhi
Hãy nhanh tay chọn phòng khi về già.

Làm đàn ông đâu dễ

Tác giả: Lê Sáng

Cặp bồ là mốt thời nay
Cơm nhà thỉnh thoảng vài ngày một tô,
No nê lục lọi cơm bồ
Còn hàng cháo chợ, có cho! Chẳng thèm.

Cơm nhà vừa thở vừa rên
Chưa xong một bát nhún mềm như rau,
Cơm bồ ăn trọn mấy chầu
Xong vài chục phút, bắt đầu lại ăn.

Tháng xa cũng được vài lần
Mỗi khi hội tụ là gân cứng khừ
Cơm nhà bỏ nguội để hư
Kề vai sát cánh, gân nhừ chẳng cương.

Không ăn cũng chẳng chịu nhường
Lại hay kiếm chuyện tứ phương để dằn,
Đi đâu lại ngó lại canh
Hở cái là bốp tanh bành tả tơi.

Kể ra mọi chuyện ở đời
Thế gian ai hiểu được người yêu hoa,
Héo khô, nhăn nhó của nhà
Vẫn đem để đó, dù ta không dùng.

Đàn ông rộng lượng khoan dung
Thấy hoa muốn nhận, không dùng! Chẳng cho.

6. Chùm thơ châm biếm, mỉa mai kẻ tham nhũng 

Tham nhũng đang là vấn nạn nhức nhối của xã hội ta hiện nay. Những kẻ tham nhũng giông như con sâu, con mọt đang hủy hoại nền kinh tế nước nhà. Cùng Thieuhoa điểm qua những bài thơ châm biếm, mỉa mai kẻ thâm nhũng khá sâu cay sau đây để cảm nhận bạn nhé !

Hình ảnh châm biếm nạn tham nhũng

VỊNH CON SÂU

Thơ: Bách Tùng Vũ

Bà con ới…ời…!!!

Lắng nghe tôi vịnh con sâu
Tham lòng nên nó bám bâu ăn càn
Sâu xanh sâu róm sâu vàng
Sâu thì cắn lá sâu đàng ăn cây…
Đắng lòng cái cảnh thời nay
Nồi canh đã lắm sâu thay rau rồi

Thức ăn trăm thứ làm mồi
Khi thì bán chức, lúc ngồi mua quan
Nếu mà không ác , tham , gian…
Thì là chẳng có của mang mà giàu
Một nồi sâu nó làm rầu
Ăn trên ngồi trốc nhà lầu xe hơi

Lắm phường ăn thật làm chơi
Lắm trò gặm bẩn, lắm nơi bố đời
Lắm thằng nói chuyện trên trời
Thực hành được một nói lời hàng trăm
Cái trò báo cáo hàng năm
Chỉ toàn chém gió chặt băm nổ mồm

Bụng to miệng vẫn nhoàm nhồm
Ăn từ dưới gốc lồm cồm ăn lên
No lòng thằng dưới đứa trên
Cũng là moi ruột cái tên dân quèn
Thằng sang bắt nạt thằng hèn
Thằng mà có chức ép chèn thằng không

Thằng thì cậy thế chơi ngông
Lấy đầu thiên hạ làm mông để ngồi
Vì đâu đất nước cọc còi
Cũng do cái đám bọ dòi phá tan
Kéo phe đem cánh làm quan
Những thằng ngu dốt cũng mang cả vào

Của công thằng xới đứa đào
Đứa trên thằng dưới chỗ nào cũng ăn
Sâu dân mọt nước càng tăng
Tổ cha cái đám lăng quăng chúng mày
Phá tan cái đất nước này
Cũng do đứa tớ…thằng thầy…quan tham…!!!

Quan tham

Sưu tầm

Một lũ quan tham, một bọn người

Một bầy tham nhũng, một bầy tôi

Đục nước béo cò nên cố bám

Bầu không trúng cử vẫn không thôi

Thật là đau lắm Đồ Sơn ơi!

Bí thư, chủ tịch hỏng hết rồi

Chín ông thường vụ chia nhau đất

Dân thì mất đất, đất than ôi!

Thật là đau lắm Đồ Sơn ơi!

Đất của ông cha mất hết rồi

Một lũ mặt người mang dạ thú

Lấy đất của dân biếu ông tôi

Đau lòng dân lắm Đồ Sơn ơi!

Gái, trai, dâu, rể mười ba người

Thành gia đình trị trong thị xã

Đủ các ban ngành, thế mới chơi!

Sâu dân mọt nước

Thơ: sưu tầm

Lương ông một tháng bao nhiêu?

Nhà lầu, mái chóp cao siêu mấy tòa

Phải chăng là của ông bà

Để cho ông hưởng, hay là của dân?

Đời sống ông gấp trăm lần

Các nhà doanh nghiệp tảo tần bán buôn

Kinh tế ông chẳng có nguồn

Tiền sài như nước, vợ con khinh người

Xe công ông cứ dong chơi

Một tuần hai buổi có người đón đi

Tiền chùa ông cứ việc chi

Chân nhang đệ t‌ử th‌iếu gì người lo

Cần tiền lắm kẻ đem cho

Làm nhà mỗi đứa giúp cho một phần

Động ốm nhiều kẻ đến thăm

Nhà hàng, khách sạn phần trăm góp vào

Mỗi lần vợ ốm, con đau

Bố mẹ nằm xuống lấy bao đựng tiền

Nhà ông như thể động tiên

Nội thất đắt tiền ông vẫn cứ chơi

Cuộc sống vương giả hơn người

Anh em ông cũng một thời vàng son

Đá mòn, dạ ông không mòn

Đất đai như của hồi môn ông bà

Nhà hàng, khách sạn gần xa

Ông cấp, ông bán như là của ông

Thật là một kiểu chơi ngông

Anh em ông cũng nhờ ông lên người

Dân nghèo thất nghiệp đến nơi

Đất không có ở, trách trời bất công

Hỏi trời, trời có biết không

Hỏi đất, đất lại bảo không biết gì

Hòn vàng sao lỡ vứt đi

Hòn đất giữ lại nghĩ gì đến dân

Tham tài là lũ bất nhân

Sâu dân mọt nước phải cần bỏ đi.

Không đề

Sưu tầm

Ơi Bác Hồ ơi!... những lúc này

Giá còn Bác sống đến hôm nay

Để xem thời thế đang thay đổi

Quan cứ giàu lên tính từng ngày

Thời thế bây giờ đã đổi thay

Mua quan, bán chức … thật là hay

Nếu cứ có quyền là có lợi

Nội xâm tham nhũng … chống ai đây?

Tham nhũng bắt vào lại thả ra

Bắt ngay nhà báo … bắt điều tra

PMU18 sai thành đúng

Dư luận hỏi ai chính, ai tà?

Đấu tranh … tranh đấu tránh vào đâu?

Cẩn thận nghe không kẻo mất đầu?

Quan lại bênh quan … Đời là thế!

Mong cho nước mạnh để quan giầu!

QUAN ƠI !

Thơ: Bách Tùng Vũ

Quan ơi con đói lắm rồi
Con xin chút mỡ thừa… Thôi quan à
Quan ngồi trên ghế nhìn xa
Đâu trông thấy được con mà… Gầy tong
Miếng ăn kiếm đỡ chẳng xong
Nói chi giàu mạnh cho lòng quan vui.

Kinh tế nó cứ thụt lùi
Đói ăn thì cứ rối nùi… Đi theo
Giá cả ngày một cứ leo
Đồng lương trèo một giá trèo lên trăm
Khổ thân làm lụng cả năm
Để dành đến tết được dăm triệu tròn…

Không tiền áo mới cho con…
Gắng lắm mua nổi mấy đòn bánh chưng
Gạo trong nhà chẳng còn lưng
Mấy vò nữa hết… Xem chừng đi vay
Khổ nỗi cả xóm như rày
Nhà ai cũng đói, chẳng tày no ai…

Chẳng thà “tay trễ…miệng quai”
Đằng này vất vả năm dài… làm thuê
Vậy mà cũng chẳng no nê
Cậy quan, quan hỡi, xin về… Mà coi
Xin quan nhìn kỹ để soi
Vì đâu nên nỗi dân tôi đói nghèo???

Bao nhiêu dự án nó treo
Tiền của nhà nước nó theo ông thầu
Bao nhiêu quan lớn, nhà giàu…
Quan tham vơ vét… Bụng bầu càng to
Quan ăn thừa thãi ấm no
Còn dân đen lại ốm o gầy mòn…

Quanh năm quan rút, quan bòn…
Thịt quan ăn hết, xương còn phần dân
Trời ơi, ngó xuống mà phân…
Cho con miếng thịt… Miếng gân… Con nhờ…
Quan ơi xin chớ phớt lờ…
Dân no, quan ấm…cõi bờ… Mới yên…

Chống tham ô lãng phí

(Phùng Quán)

Ta đã đi qua
Những xóm làng chiến tranh vừa chấm dứt:

Tôi đã gặp
Những bà mẹ già quấn giẻ rách
Da đen như củi cháy giữa rừng
Kéo dây thép gai tay máu chảy ròng
Bởi đồn giặc trồng ngô tỉa lúa.

Tôi đã gặp
Những cô gái trồng bông
Hai mươi? Ba mươi?
Tôi không nhìn ra nữa.
Mồ hôi sôi trên lưng
Mặt trời như mỏ hàn xì lửa
Đốt đôi vai cháy hồng.

Tôi đã đi qua
Nhiều xóm làng vùng Kiến An Hồng Quảng.
Nước biển dâng lên ướp muối các cánh đồng
Hai mùa lúa không có một bông.
Phân người toàn vỏ khoai tím đỏ.

Tôi đã gặp
Những đứa em còm cõi
Lên năm lên sáu tuổi đầu.
Cơm thòm thèm độn cám với rau
Mới tháng ba đã ngong mong đến Tết
Để được ăn cơm no có thịt
Một bữa một ngày…

Tôi đã đi
Giữa Hà Nội những đêm mưa lất phất
Đường mùa đông nước nhọn tựa dao găm

Tôi đã gặp
Chị em công nhân đổ thùng
Yếm rách chân trần
Quần xắn quá gối
Run lẩy bẩy chui vào hầm xia tối
Vác những thùng phân
Ta thuê một vạn một thùng
Có người không dám vác
Các chị suốt đêm quần quật
Sáng ngày vừa đủ nuôi con.

Một triệu bài thơ không nói hết nhọc nhằn
Của quần chúng anh hùng lao động
Đang buộc bụng thắt lưng để sống
Để xây dựng kiến thiết nước nhà
Để yêu thương nuôi nấng chúng ta.

Vì lẽ đó
Tôi quyết tâm rời bỏ
Những vườn thơ đầy bướm đầy hoa
Những vần thơ xanh đỏ sáng loà
Như trang giấy kim
Dán lên quân trang
Đẫm mồ hôi và máu tươi của cách mạng
Như công nhân
Tôi muốn đúc thơ thành đạn
Bắn vào tim những kẻ làm càn
Những con người tiêu máu của dân
Như tiêu giấy bạc giả!
Các đồng chí ơi!
Tôi không nói quá
Về Nam Định mà xem.
Đài xem lễ họ cao hứng dựng lên
Nửa chừng thiếu tiền bỏ dở.
Mười một triệu đồng dầm mưa dãi gió
Mồ hôi máu đỏ mốc rêu.

Những con chó sói lãng phí quan liêu
Nhe răng cắn rứt thịt da cách mạng!

Nghe gió mùa đông thâu đêm suốt sáng
Nhớ “đài xem lễ” tôi xót bao nhiêu
Đất nước chúng ta không đếm hết người nghèo
Đêm nay thiếu cơm thiếu áo.
Những tên quan liêu Đảng đã phê bình trên báo
Và bao nhiêu tên chưa ai biết ai hay
Lớn, bé, nhỏ, to, cao, thấp, béo, gày
Khắp mặt đất
Như ruồi nhặng
Ở đâu cũng có!
Đảng muốn phê bình tất cả
Phải một nghìn số báo Nhân dân!

Tôi đã đến thăm nhiều hố xí cầu tiêu
Giấy trắng nửa mặt, xé toang chùi đít
Những người này không bao giờ họ biết
Ở làng quê con cái nhân dân ta
Rọc lá chuối non đóng vở học i-tờ!

Tôi đã đến dự những phiên toà
Họp suốt ngày luận bàn xử tội
Những con chuột mặc áo quần bộ đội
Đục cơm khoét áo chúng ta
Ăn cắp máu dân đổi chác đồng hồ
Kim phút kim giờ lép gầy như bụng đói
Những mẹ già, em trai, chị gái
Còng lưng, rỏ máu lấn vành đai!

Trung ương Đảng ơi!
Lũ chuột mặt người chưa hết
Đảng lập đội quân trừ diệt
- Có tôi!
đi trong hàng ngũ tiền phong.

(Trích Giai phẩm mùa Thu tập II 1956)

Vậy là các bạn đã cùng Thieuhoa chia sẻ Tập thơ châm biếm thói đời, thơ châm biếm người nhiều chuyện sâu cay. Hi vọng, bạn đã có thêm nhiều xúc cảm khó quên. Cảm ơn các bạn đã chia sẻ cùng bài viết ! Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !

>>>XEM THÊM: CHÙM thơ về cuộc đời bất công, thơ về cuộc đời bạc bẽo xót xa

BÀI VIẾT LIÊN QUAN