Núi Hồng/sông Lam tự bao đời đã hình thành ở đó. Thiên nhiên vô tình hay hữu ý thì sông núi cũng đã hiện diện như một vẻ đẹp không thể tách rời gắn với đời sống con người, đi vào đời sống tâm linh, tinh thần, trở thành một phần tâm hồn của con người xứ sở và trở thành nguồn cảm hứng bất tận để chùm thơ về sông Lam, thơ hay về núi Hồng, sông Lam đặc sắc sau đây ra đời. Cùng Thieuhoa chia sẻ bạn nhé !
1. Chọn lọc những bài thơ về sông Lam hay, ý nghĩa
Những bài thơ về sông Lam hay, ý nghĩa sau đây sẽ đưa bạn "sống" lại với những năm tháng tuổi thơ êm đềm cùng những kỉ niệm không thể nào phai. Cùng chia sẻ để chọn cho mình bài thơ hay nhất bạn nhé !
Thơ về sông Lam hay nhất
Sông Lam
(TRẦN MẠNH HẢO)
Sông bổ đôi Nghệ TĩnhSông nằm hóa lục bát Nguyễn Du
Sông đứng thành Hồng Lĩnh
Sông đi thành ví dặm trời xanh
Sông vắt kiệt lòng mình nuôi đất cát
Thương đất nghèo sông xanh rớt mồng tơi
Sông ẩn hồn trong vại cà, vại nhút
Một củ khoai cũng lấp ló mây trời
Con cò mặc áo tơi đi học
Cá sông Lam còi cọc toát mồ hôi
Gió hào kiệt thổi xơ Nghệ Tĩnh
Cá gỗ nuôi lớn những thiên tài
Trời hào phóng mây trắng
Đất tằn tiện ngô khoai
Đến cỏ dại cũng mọc thành chữ nghĩa
Đồ Nghệ Sông Lam dạy biển cả học bài
Gió Lào thổi mây dòn bánh đa nướng
Sông Lam nuôi nứt nẻ mỗi hạt vàng
Gió lập ngôn đầu hồi luồng lĩnh xướng
Khoai lang gàn luống dọc thích bò ngang
Sông thao thức sóng tràn bờ bắc
Sông nằm mơ tĩnh lặng khói bờ nam
Thúy Kiều đến Tiên Điền tìm họ mạc
Hai trăm năm Tiền Đường mê mẩn nước Lam Giang
Để rú Quyết lặng thầm đi cứu nước
Sông veo veo trời đất thoắt sen vàng
Sông Lam ăn cát mà xanh, uống trời mà mát
Trăng cháy hết lòng sâu quyết liệt cả cơ hàn
Người giàu có nên đất nghèo khô khát
Kìa gió Lào thổi cong sông Lam…
NHỚ SÔNG LAM
Thơ: Bách Tùng Vũ
À…ơ…ơ…ơ…!
Trèo lên trên đỉnh núi Hồng
Mà trông thuyền đậu trên dòng Lam Giang
Chiều nay đò dọc đò ngang
Mái chèo khua động mênh mang câu hò…
Hò ơi, ta gọi con đò
Mi đi mô rứa, nỏ cho theo cùng?Nhớ xưa cái tích ông Đùng
Làm nên Hồng Lĩnh giữa vùng quê ta…
Sông Lam bát ngát bao la
Có hòn núi Quyết ở xa bên bờ
Thành Vinh ai đợi ai chờ
Mà nghe câu ví như vờ… Giận thương …Cây cầu nối bến quê hương
Nghệ An Hà Tĩnh vấn vương nghĩa tình
Yêu sao xứ Nghệ quê mình
Đi xa thương nhớ bóng hình Mẹ tôi
Trên đồng nắng đổ mồ hôi
Câu ca chát mặn , bờ môi vẫn đằm…Vầng trăng cắt nửa đêm rằm
Làm con đò nhỏ em nằm ngắm sao…
Sông Lam có tự thưở nào
Mà êm ả chảy…hoà vào giấc mơ…
Xa quê nhớ lắm tuổi thơ
Nhớ lời ru Mẹ ầu ơ… Sớm chiều…!Nhớ Cha mỗi tối ngâm Kiều
Trang thơ cụ Nguyễn thuộc nhiều xiết bao…
Bạn bè nhớ tiếng mi, tau…
Đi mô xa đó? Khi nao lại về?
Nhớ cô thôn nữ tóc thề
Áo tơi mưa nắng dãi dề ruộng sâu…Sông Lam bắc mấy nhịp cầu
Chiều qua bên nớ bấy sầu nhớ ai
Dù đi trăm dặm đường dài
Trong tim giữ mãi hình hài cố hương
Nay về đò vọng câu thương …
Ngọt ngào câu giận… Ôi, vương vấn lòng…!
BÊN BỜ SÔNG LAM
Tác giả: Duy Hiếu
Nghe em hát câu dân ca xứ Nghệ
“Giận” mà “Thương” câu ví giặm quê mình
Ơi! Con sông Lam sâu nặng nghĩa tình
Sông cứ chảy đôi bờ da diết thế
Khúc dân ca theo em về lặng lẽ
Anh nghẹn ngào trong nỗi nhớ mênh mông
Đã lâu rồi chưa trở lại dòng sông
Nơi anh tắm những trưa hè oi ả
Tiếng ve sầu xanh xao trong vòm lá
Bờ tre nghiêng mình thả xuống dòng sông
Câu hát người ơi! Sao thấy quặn lòng
Sông vẫn hát dạt dào bao kỷ niệm
Anh thao thức những chiều nghe gió biển
Nước triều lên sông lấp lánh đôi bờ
Những đêm trăng anh thầm gọi con đò
Nghe sóng vỗ đôi bờ quê xứ Nghệ
Sông chắt chiu từ lời ru của mẹ
Những bài ca năm tháng không quên
Câu hát dân ca đi suốt đời em…
Trở Về
(Chiến Nguyễn)
Cho ta về lại dòng sông
Hóa con nhái bén ngồi trông nắng chiều
Hồn nhiên rao bán bao nhiêu
Bán ta một nắm những điều không tên.
Hỏi con sẻ nhớ hay quên
Mùi hương lúa chín bay trên cánh đồng
Con niềng niễng đội bão giông
Còn mơ tắm giọt nắng hồng sớm mai.
Ta về lạc giữa ruộng khoai
Ngây ngô ngồi đếm miệt mài tháng năm
Mùa đông giá rét lạnh căm
Chái nhà kẽo cọt nghe thăm thẳm buồn.
Cuộc đời mặc cả bán buôn
Ta về tắm nước suối nguồn quên đau
Lam chiều khói bếp trắng phau
Ta nghe nhẹ tễnh bầy trâu trở về.
Đôi Bờ Sông Lam
(Tạ Thăng Hùng)
Thuở ngày xưa Hà Tĩnh, Nghệ An
Quê em, quê anh gọi là Nghệ Tĩnh
Bài hát “...Đi Mô...” nồng nàn tha thiết
Sông Lam xanh biêng biếc giữa quê mình.Anh ở bên này lưu luyến với thành Vinh
Cùng với Kim Liên quê hương Bác đó
Em ở bên kia, miền Trung ơi thương nhớ
Đất cỗi cằn, cát trắng gió Lào qua.Con sông quê hương chở nặng phù sa
Bên bồi, lở như cuộc đời gian khó
Em có thương sông Ngàn Sâu, Ngàn Phố
Mà chiều chiều gánh nước đợi trăng lên?Hà Tĩnh quê em mười cô gái hy sinh
Anh dũng kiên cường mang tên ngã ba Đồng Lộc
Các cô nằm nghe rì rào tiếng sóng
Âm thầm mơ ước tuổi hai mươi.Núi Hồng nghiêng nghiêng mây phủ lưng trời
Chạy theo sông Lam tỏ tình lặng lẽ
Sông đáp lại bằng dòng xanh mát mẻ
Núi ôm sông, sông ôm núi vào lòng.Sông Lam bồi cho mùa mới thêm bông
Ai gửi câu hò bên ni, bên nớ
Hà Tĩnh, Nghệ An đi mô cũng nhớ
Câu chuyện tình Hồng Lĩnh với sông Lam.Anh cũng muốn về bên ấy cùng em
Về với sông La hoà dòng Lam lưu luyến
Quê hương nghèo nhưng tình nồng thắm thiết
Ví dặm quê mình biết mấy là thương.Bến Thuỷ cầu duyên dáng giữa quê hương
Nối quê anh, quê em, bên bồi bên lở
Đã thương nhau em chần chừ chi nữa
Hãy nhận bên bồi, bên lở để phần anh.
SÔNG LAM NGÀY TRỞ VỀ
(Nguyễn Vũ Quỳnh)
Đi xa về nghe nói rặt tiếng quê
Giọng Xứ Nghệ sao nghĩa tình đến thế
Ơi câu hát “Thương quê mình xứ Nghệ”
Tiếng đất trời vang vọng chốn địa linh
Điệu ví giặm duyên quê người Nghệ -Tĩnh
Quên giận rồi thương nhớ mãi người ơi
Bay khắp nhân gian bầu trời chấp chới
Sâu lắng bồi hồi bối rối cả chiều ni
Nghe câu hò ở dưới bến mọi khi
Những đứa con xa về quê đang hát
Quá nửa dòng đời một thời tắm mát
Nóng ngọn gió Lào bỏng rát cả ca dao
Bây giờ đi trên vạn nẻo trời cao
Thương Bến Thủy nối đôi bờ Nghệ Tĩnh
Nghe em hát chiều ni về Hồng Lĩnh
Chẳng bao giờ ai quên nổi sông Lam.
2. Chùm thơ về sông Lam ngắn gọn, sâu lắng
Những bài thơ về sông Lam sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm xúc cảm, là tiếng lòng, tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình muốn gửi gắm. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !
Thơ về sông Lam ngắn gọn, sâu lắng
Về Bên Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Em về chiều ấy mưa bay
Gió thao thiết nhớ dáng gầy cuối đông
Lòng anh bóng nắng ngược dòng
Sông Lam nhè nhẹ sóng buông thẫn thờ.
Vọng đâu đây tiếng gọi đò
Anh về se sắt cánh cò bay ngang
Đành thương lời hẹn nhỡ nhàng
Sương thoang thoảng mắc mênh mang vào chiều.
Viết Cho Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Một ngày về
Vục mặt vào sông Lam
Tuổi thơ nằng nặng chảy
Hạt phù sa nghèo nàn khét cháy
Yêu thương neo lại những con đò.
Một ngày về
Vục mặt vào bình yên
Con sông chìm trong triền miên cõi nhớ
Con đò neo lại một thời xa…
Một ngày về
Vốc lại tuổi thơ
Tìm dáng mẹ gầy giữa phù sa chìm nổi
Con cò lặn lội bờ sông.
Vốc lại cả những rạc gầy mơ ước
Cả tiếng hát bên sông nghe đến mặn mòi.
Cho bình yên trôi
Bình yên trôi…
Cô Gái Xứ Nghệ
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Cô gái sông La hát về sông Lam
Không ai nghĩ em là người Hà Tĩnh
Em có phải ở thành Vinh thương mến
Yêu sông Lam hoa cải nở mùa vàng.Chẳng thể nào phân biệt được rõ ràng
Qua giọng nói mô tê qua nụ cười thân thiện
Làn da đón ngọn gió Lào, mắt biếc
Qua nồng nàn, qua giọng hát mê li.Anh ngắm nhìn mái tóc, dáng em đi
Nụ cười hiền như mùa thu nắng mới
Những lúc vui buồn ra sông ngóng đợi
Một chiếc buồm màu đỏ thắm đi qua.Khi cô gái sông Lam hát về sông La
Ai cũng nghĩ em là người Hà Tĩnh
Yêu dòng La, dòng Lam, yêu Hồng Lĩnh
Núi ngàn đời mê mải một trước sông Lam.Cô gái sông La, sông Lam đều là gái quê hương
Lớn lên nghe câu hò ví Dặm
Đều uống nước hai dòng sông xanh thẳm
Xinh đẹp dịu hiền như cô tấm mùa thu.Em hát ngọt ngào như thể lời ru
Anh mần răng biết được
Em ở nơi mô dạt dào sông nước
Chỉ biết em là gái cô gái của quê hương.
Sông Lam Bốn Mùa
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam chảy bốn mùa xanh mát
Như tình ta năm tháng chẳng hề phai
Nghe điệu ví, câu đò đưa ai hát
Cứ bồi hồi, tha thiết mãi sông ơiKhi xuân đến tóc em thơm hoa bưởi
Phù sa về hoa gạo đỏ bờ đê
Em hong tóc soi mình trên sông chảy
Gửi yêu thương, nhung nhớ hẹn ngày vềHè phượng nở, gió Lào ta thêm nhớ
Ve ngân lên cùng tiếng sóng dạt dào
Ta chẳng muốn chúng mình xa nhau nữa
Ngược bên bồi, bên lở ngóng tìm nhauMùa thu gió sông Lam hiền dịu quá
Mây trèo lên câu ví dặm làm thơ
Trăng nhảy xuống ôm dòng Lam tắm mát
Nắng rơi vàng ru mái tóc ngẩn ngơMùa đông đến ai chờ trên bến đợi
Heo may theo câu ví dặm tìm về
Tha thiết quá bốn mùa Sông Lam chảy
Bốn mùa yêu, bốn mùa nhớ mùa thương…
Đối Diện Với Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Bảy năm đi bạt gió quê
Tiếng gà tuổi thơ vẫn âm thầm nhảy ổ
Xanh trong giữa đất trời bỡ ngỡ
Ta vỡ òa khi đối diện với sông Lam
Ta vỡ òa giữa làn nước bao dung
Cả khóc cười cũng về đây gột rửa
Ta nghe trong thẳm sâu tiếng xạc xào của lúa
Tiếng xốp tơi những ruộng sắn hàng khoai
Ơi sông Lam theo ta suốt cuộc đời
Cái rám mật của đất đồng bờ bãi
Cái nồng nàn hơi thở những phù sa
Xóa sao được nét cười tươi bến bãi
Áng cỏ xanh thì thào trỗi dậy
Cái mõm nghé non tơ vục mặt xuống tươi nồng
Bờ bãi đãi đầy hơn sau những ngày lụt lội
Nước lại hiền hòa lấp lánh mặt sông
Ơi sông Lam máu chảy tươi hồng
Trong huyết quản của đời tươi sức trẻ
Ta đã mang theo những nhọc nhằn quê mẹ
Cả những mặn mòi từ khúc hát trên sông
Ơi sông Lam của những ruộng những đồng
Trong lủi thủi sương chiều in dáng mẹ
Cánh cò lặn lội bờ sông
Ta chưa biết tình thương nào hơn thế!
Lam Giang
Tác giả: Phan Thúc Định
Chẳng biết tự bao giờ em có tên sông Lam?
Con sông quê anh bao kiếp người nặng nợ
Bao tuổi thơ, bao lở bồi…chẳng nhớ
Ôm vào lòng xứ Nghệ lắm nắng mưa!
Hãy về quê anh dù chẳng ngọt dạ thưa!
Răng rứa mô tê nhưng ấm lòng điệu ví
Nơi con sông Lam ngàn năm bền bỉ
Đắp bãi bờ mướt mát khúc dân ca!
Từ thượng nguồn sông xuôi mái khơi xa
Nghìn năm qua sao chẳng già sông nhỉ!
Cứ trẻ mãi một màu lam như thế
Tựa mắt ai trong buổi hẹn đầu tiên!
Bến Giang Đình sóng vỗ nhịp Tiên Điền
Nàng Kiều lênh đênh ba chìm bảy nổi…
Khi buổi ấy bao khắt khe nàng hỡi!
Tiền Đường hay chính Lam thủy rửa oan khiên?
Núi Quyết Thành Vinh trước mỗi bình minh
Bên Lam giang tựa hồ như thiếu nữ
Chỉn chu trước gương bởi biết rằng không tha thứ
Cho chính mình nếu nghễnh ngãng nhạt phấn son!
Em hãy một lần về với sông Lam!
Nghe ”giận thương” trên thuyền nan bé nhỏ
Câu ”ngược lường” suốt bao đời nhắn nhủ
Mới hiểu vì sao người xứ Nghệ thực thà!
Người quê anh dù bươn chải bôn ba
Ngược Bắc xuôi Nam vào sông ra bể…
Lúc buồn, vui, khi nhọc nhằn…vẫn thế
Đằm câu dân ca thắm biếc sắc Lam Hồng!
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 50+ bài thơ về thiên nhiên, phong cảnh nên thơ, hữu tình
3. Những bài thơ tình về sông Lam, núi Ngự lắng đọng cảm xúc
Nếu không có sông Lam/ Núi Hồng buồn biết mấy…, giả thiết và lối tư duy rất thơ đó đã nói lên được hết thảy những cảm nhận và thấm thía của con người Xứ Nghệ về vẻ đẹp sông núi xứ mình, về sự gắn kết, hòa điệu và cân xứng mà thiên nhiên đã tạo tác, ban tặng cho vùng đất. Và cũng chính tại nơi này đã chứng kiến bao mối tình cùng bao lời ước hẹn để rồi những bài thơ tình về sông Lam, núi Ngự sau đây đã ra đời. Cùng chia sẻ bạn nhé !
Thơ tình về sông Lam, núi Ngự
Chiều Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Chiều sông Lam em tiễn đưa anh
Ngày đầu vào bộ đội
Chiều bên nhau rì rào gió thổi
Tóc thơm bay hương bưởi ngọt ngào.Sông có biết vì sao
Mà bồi hồi đến thế
Những buồn vui như thể
Khúc nhạc tình chơi vơi.Sông Lam dịu dàng trôi
Như bàn tay vẫy gọi
Chiều bên nhau bối rối
Anh nắm bàn tay em…Gió mùa xuân dịu êm
Câu ví giận thương ai vừa mới hát
Nghe đôi bờ dào dạt
Ru cuộc đời bao khúc hát quê hương.Anh đi lòng nhớ thương
Thôi về đi em nhé
Ta thương nhau như dòng Lam thương quê mẹ
Chở phù sa mơ ước những mùa vàng.Sông Lam chiều xuân sang
Hẹn ngày anh trở lại
Tóc thơm mùi con gái
Hương bưởi ngọt ngào theo mãi bước anh đi…
Sông Lam Nỗi Nhớ
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam chảy vào lòng nỗi nhớ
Cánh buồn nâu soi dòng nước trong xanh
Câu hò ngân trong hương gió mát lành
Bình minh đợi đò ai nghiêng nón trắngSông tha thiết bao phù sa chở nặng
Chở nghĩa tình xứ Nghệ yêu thương
Khi chiều buông sông lấp lánh lạ thường
Đêm dát bạc lòng ai nào ngủ đượcNghe câu ví xôn xao bờ sông nước
Lung linh soi một thoáng thành Vinh
Gian khó bên nhau, làng xóm nghĩa tình
Chia ngụm nước chia củ khoai củ sắnSông xanh mát ru gió Lào cát trắng
Nên vỗ bờ nghe ngọt lịm ca dao
Khúc tình ca xứ Nghệ ngọt ngào
Ôi sâu lắng, một lần nghe nhớ mãiNơi bến đợi những chàng trai cô gái
Hẹn hò rồi nói giận mà thương
Sông rưng rưng ngày tạm biệt lên đường
Bên bồi lở mỏi mòn sông chờ đợiSông Lam chảy dịu dàng vời vợi
Như mẹ hiền như tha thiết tình cha
Ruộng đồng ơi, làng mặc, bãi bờ xa
Yêu biết mấy dòng sông Lam xứ Nghệ…
Sông Lam Xưa Và Nay
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam xưa chúng mình gặp nhau
Em cô gái thành Vinh dịu hiền, xinh xắn
Anh chàng trai ngoại thành chân thật
Vào thành Vinh không nhớ một con đườngGặp nhà cao còn ngơ ngác đứng nhìn
Nghe sông hát nhớ nao lòng quê cũ
Nhớ đồng ruộng, những con người lam lũ
Mà yêu thương biết mấy cho vừaTa gặp nhau buổi chiều ấy như mơ
Sông Lam chảy đôi bờ xanh tha thiết
Em đôi mắt soi dòng Lam xanh biếc
Anh bồi hồi… nghe câu hát đò đưa…Bao năm rồi những kỷ niệm ngày xưa
Cứ nguyên vẹn như buổi đầu chan chứa
Khác với chúng mình giờ chẳng còn trẻ nữa
Mà dòng Lam năm tháng mãi không giàVẫn đôi bờ dào dạt hát ca
Bên bồi vẫn nhớ thương hoài bên lở
Vẫn đò nhỏ đợi ai lòng trăn trở
Như người yêu đang nhớ một người yêuƠi dòng Lam yêu dấu biết bao nhiêu
Xưa vẫn thế và nay không đổi khác
Cứ tha thiết dịu dàng như khúc nhạc
Như tình ta năm tháng chẳng phải mờ…
Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Sông Lam như mắt em
Cho hồn anh đắm đuối
Phù sa ru bờ bãi
Quả chín thơm đầu mùaSông nâng niu tuổi thơ
Cánh diều nghiêng theo gió
Rì rào nghe sóng vỗ
Câu hò ai đợi aiSông như dải lụa dài
Nối đôi bờ thương nhớ
Sông trong lòng thành phố
Phố dịu dàng bên sôngDù mưa nắng bão giông
Sông một dòng lấp lánh
Xứ Nghệ ơi nghĩa nặng
Ơi câu ví đò đưaSông xanh từ ngàn xưa
Muôn đời sông chảy mãi
Như tình cha nghĩa mẹ
Đong đầy bao yêu thươngSông Lam như mẹ hiền
Ôm vào lòng xứ Nghệ
Ôi dòng Lam mát mẻ
Tốt tươi những mùa màngƠi sông Lam, sông Lam
Sao mà yêu đến thế
Để chân trời góc bể
Ai xa cũng muốn về…
Bên Dòng Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Chiều chiều em ra ngắm dòng Lam
Nghe câu hát ru bên bồi bên lở
Bao thương nhớ từ buổi đầu bỡ ngỡ
Bồi hồi trăng tỏ sáng lòng sông.Đã lâu rồi anh có biết hay không
Dù mưa nắng bên sông em vẫn đợi
Thuyền anh đó trở về trong nắng mới
Dạt dào con sóng vỗ dòng Lam.Xứ Nghệ ân tình biết mấy yêu thương
Sông Lam mãi một dòng xanh chảy
Như tình ta nồng nàn bỏng cháy
Bên dòng Lam thơ mộng sớm chiều.Nghe câu hò càng thêm nhớ thêm yêu
Em mong ước ngàn đời bên nhau mãi
Mà lâu lắm anh vẫn chưa trở lại
Em nguyện làm bên lở đợi chờ anh.
Ngược Dòng Sông Lam
Tác giả: Tạ Thăng Hùng
“Ta ngược đường, ngược nắng để yêu nhau”
Ta ngược dòng Lam nghe câu hò, điệu ví
Ta ngược thời gian về thời thơ dại ấy
Tìm lại mình trong câu hát mẹ ruTa ngược dòng Lam tìm chỗ hẹn ban đầu
Tìm lại lời yêu vương vương trên sóng
Những kỷ niệm ngọt ngào sâu lắng
Nhớ nhớ, thương thương, bên lở bên bồiNgày anh đi lấp lánh nước nghiêng trôi
Em đứng lặng nhìn phù sa nặng chảy
Gom thương nhớ chảy tràn đôi mắt ấy
Những giọt buồn rơi mãi xuống lòng tôiNay ngược dòng Lam náo nức, bồi hồi
Đi tìm lại một thời yêu đến thế
Sông Lam ơi, sông Lam ơi có thể
Mách giùm tôi em đang ở nơi nào?
>>>ĐỪNG BỎ LỠ: CHÙM thơ về sông nước, thơ về các dòng sông xúc cảm, ý nghĩa
4. Tuyển tập thơ hay về sông Lam có chọn lọc
Dòng sông Lam đôi lúc cũng mang tâm sự của nhân vật trữ tình: lúc buồn, lúc vui, lúc vỗ về, vồ vập, lúc lại lặng lẽ, trầm tư. Cùng lắng lòng với tuyển tập thơ hay về sông Lam sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !
Thơ hay về sông Lam
Sông Lam Vẫn Mãi Một Màu Sông Lam
Tác giả: Nguyễn Ngọc Giang
Thuyền về xuôi nước sông Lam
Qua cầu Bến Thủy nắng vàng bến mơ
Phù sa bồi đắp đôi bờ
Mây leo núi Quyết đợi chờ thông reoĐá buồn gió phủ rong rêu
Trời lưng lững thắm sương chiều ướt mi
Thanh Chương nhút tiễn người đi
Nam Đàn lưu luyến tương vì người thươngXã Đoài cam đệ nhất phương
Nhớ em gái nhỏ Đô Lương tóc huyền
Má hồng cùng với lúm tiền
Trao bông hoa biếc làm duyên sang mùaCổ thành áo tím đong đưa
Cửa Lò chưa lớn cho vừa người ơi
Đền Cuông mắt lệ vương rơi
Khi Pù Mát để quên người bên songTrung Đô nghiêng bóng dáng hồng
Trường Thi đưa tiễn hoàng hôn yêu kiều
Thuyền về qua bến cô liêu
Chở tình tôi đến với nhiều ước mơMơ sầu nên để câu thơ
Ướt mùa vụng dại mờ mờ chân mây
Áo dài giờ đã thôi bay
Mắt huyền giọt nhớ giọt say xa rồiSương về thuyền lững thững trôi
Đưa chùm hoa tím cùng người qua sông
Trung Đô giờ vắng dáng hồng
Trường Thi vắng bóng hoàng hôn kiêu kìChiều nay gió tiễn chân đi
Chiều nay nắng để biệt ly bên đồi
Có người gom cả mây trời
Đốt thành tro bụi những lời thề xưaLạy trời xin hãy đổ mưa
Tắm tình xưa cũ một mùa … đớn đau
Chiều nay thuyền thả bên cầu
Sông Lam vẫn mãi … một màu sông Lam.
Quê Hương Là Núi Hồng – Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Quê hương em có dòng sông Lam
Điệu ví dặm chao nghiêng đôi bờ dệt lụa
Ngút mắt những bãi dâu, ruộng lúa
Tần tảo bốn mùa chở nặng phù sa.Em có về thăm mẹ thăm cha
Cho anh được về với theo câu hát
Cửa Hội mênh mông, Cửa Lò bát ngát
Giận thì giận mà mong càng mong…Quê hương anh có ngọn núi Hồng
Trầm mặc lặng thầm bên dòng Lam soi bóng
Tùng bách reo vui giữa trời cao gió lộng
Mối tình sắt son chung thủy Hồng-Lam.Hồn sông núi âm vang
Vó ngựa khải hoàn đoàn quân áo vải
Nghiệp đế bền lâu, đất nước liền một giải
Quang Trung định đô đắp lũy Phượng hoàng.Quê hương ta từ thủa hồng hoang
Bão lũ liên hồi, gió Lào rát mặt
Đông lạnh căm buốt da như cắt
Tay run gầy cấy lúa ruộng sâu.Trong gian lao ta dựa vào nhau
Người lớp trước ra đi, người đời sau đứng dậy
Đoàn kết thương yêu, ông cha đã dạy
Khí phách anh hùng xứng với tổ tông.Xa quê hương ta vẫn một lòng
Nhớ núi Hoàng Trù, nhớ làng Sen quê Bác
Giọng nói có phôi pha ít nhiều đổi khác
Vẫn chất phác thật thà như ruộng lúa, bờ tre.Cầu Bến Thủy nối hai miền xứ Nghệ
Vịnh câu Kiều, tay nắm chặt tay
Sông Lam chảy như ngàn đời vẫn chảy
Hồng Lĩnh mây bay, Hồng Lĩnh hóa Rồng.
Sông Lam
Tác giả: Chưa rõ
Sông bổ đôi Nghệ Tĩnh
Sông nằm hóa lục bát Nguyễn Du
Sông đứng thành Hồng Lĩnh
Sông đi thành ví dặm trời xanhSông vắt kiệt lòng mình nuôi đất cát
Thương đất nghèo sông xanh rớt mồng tơi
Sông ẩn hồn trong vại cà,vại nhút
Một củ khoai cũng lấp ló mây trời
Con cò mặc áo tơi đi học
Cá sông Lam còi cọc toát mồ hôiGió hào kiệt thổi xơ Nghệ Tĩnh
Cá gỗ nuôi lớn những thiên tài
Trời hào phóng mây trắng
Đất tằn tiện ngô khoaiĐến cỏ dại cũng mọc thành chữ nghĩa
Đồ Nghệ Sông Lam dạy biển cả học bài
Gió Lào thổi mây dòn bánh đa nướng
Sông Lam nuôi nứt nẻ mỗi hạt vàng
Gió lập ngôn đầu hồi luồng lĩnh xướng
Khoai lang gàn luống dọc thích bò ngangSông thao thức sóng tràn bờ bắc
Sông nằm mơ tĩnh lặng khói bờ nam
Thúy Kiều đến Tiên Điền tìm họ mạc
Hai trăm năm Tiền Đường mê mẩn nước Lam Giang
Để rú Quyết lặng thầm đi cứu nước
Sông veo veo trời đất thoắt sen vàngSông Lam ăn cát mà xanh, uống trời mà mát
Trăng cháy hết lòng sâu quyết liệt cả cơ hàn
Người giàu có nên đất nghèo khô khát
Kìa gió Lào thổi cong sông Lam…
Đêm Sông Lam Xứ Nghệ
Tác giả: Lucky Phan
Sông Lam đêm nay sóng gợn tình
Êm đềm nhẹ chảy bóng sao xanh
Hình ai in bóng đứng một mình
Thoáng liệng nghiêng soi đám lục bình
Bầy cá mải mê nhìn chẳng tỉnh
Ta ngồi lẩn thẩn ngắm nghiêng mình
Hồn ta hòa quyện vào sông nước
Ngất ngưởng làm thơ ngước mắt nhìn….
Bên sông Lam nghĩ về Nguyễn Du
Tác giả: Chưa rõ
Không biết đường cong sông Tiền Đường có giống đường cong sông Lam
Mà ngọn sóng ở đây cứ cồn lên nỗi tang điền thương hải?
Ơi cánh chim bằng ba chìm bảy nổi!
Ba trăm năm là mấy đời người?
Chỉ biết ở đây sông Lam cũng bên lở bên bồi
Cũng bụi đỏ, cát vàng phơi bảng lảng
Làn thu thuỷ vẫn dành cho buổi chiều ngọt sáng
Nét xuân sơn còn in đậm mây trời
Đâu phải ở đây là tất cả cuộc đời
Nhưng cốt lõi cuộc đời, nơi đây, từng đọng lại
Cảnh sắc này và tâm trạng ấy
Từng trang đời, vằng vặc truyện Kiều soi…
Đến với Tiên Điền, tôi biết Nguyễn Du vui
Trong nét núi đường sông chiều gặp gỡ
Sông Lam dẫu bên bồi bên lở
Trang thơ nay thôi bớt lở bồi
Nét xuân sơn là nét rất tươi
Làn thu thuỷ vẫn trôi
một dòng ngọt sáng
Mộ người ngủ trong màu xanh tháng tám
Như một lời vĩnh cửu mãi sinh sôi.
Quê Mẹ
Tác giả: Kao Hữu
Nhắc đến quê mẹ Nghệ An
Thì ai không nhớ sông Lam núi Hồng
Quanh năm nước vẫn xanh trong
Phù sa bồi đắp lúa đồng tốt xanhTrải qua bao cuộc chiến tranh
Quê hương Xô Viết xứng danh anh hùng
Ghi bao thành tích lẫy lừng
Tạo nên mảnh đất núi rừng linh thiêngDù có đi khắp mọi miền
Quê mẹ là nỗi niềm riêng tạc lòng
Bốn mừa Xuân Hạ Thu Đông
Ơn sâu nghĩa nặng càng đong càng đầy.
Xứ Nghệ Quê Em
Tác giả: Hahn Nguyễn
Nghệ An sông núi hữu tình
Sông Lam sông Cả như hình bóng em
Dòng sông nước chảy êm đềm
Lời ru của mẹ làm mềm tim ai.Giọng hò cô gái miệt ngoài …
Ngọt ngào sâu đậm ôi lay lòng người
Anh đi … xin nhớ… tình đời…
Hò lơ… xin chớ … quên lời nghe anh…Đường vô xứ Nghệ vòng quanh
Núi lam cao ngất sông xanh đẹp trời
Bức tranh bức hoạ sáng ngời
Mờ mờ ảo ảo thắm mời hồn thơ.Văn nhân thi sĩ ngẩn ngơ
Bao nhiêu sáng tác như mơ dạt dào
Lại thêm tiếng nói ngọt ngào
Người đi kẻ ở chìm vào… hò… lơ…Anh ơi xa xứ … hò lờ…
Ở nhà em đợi đặng hờ… được đâu
Xuân này anh có về sao
Mừng xuân đón tết ước ao anh à.Hãy mau xum họp một nhà
Ca dao ngân hát mặn mà lắm thay
Nâng ly vui cạn chúc may
Sân vườn hoa nở đầy mai rực vàng.
>>>XEM NHIỀU HƠN: TOP 50+ bài thơ về dòng sông quê hương tuổi thơ mang nhiều xúc cảm
Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về sông Lam, thơ hay về núi Hồng, sông Lam đặc sắc. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thieuhoa. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!