CHÙM thơ về sông Hồng, thơ hay về sông Hồng nhiều xúc cảm

Thiều Hoa » Blog » Thơ hay » CHÙM thơ về sông Hồng, thơ hay về sông Hồng nhiều xúc cảm
Theo dõi Thiều Hoa trên Thiều Hoa Google News
Cùng Thieuhoa chia sẻ tuyển tập thơ về sông Hồng, thơ hay về sông Hồng mang nhiều xúc cảm sau đây để tìm niềm cảm xúc cho riêng mình bạn nhé !

Người dân Hà Nội có lẽ không ai không biết đến sông Hồng. Dòng sông ấy rất dài, đi qua nhiều vùng đất. Trong đó có một khúc sông đi qua Hà Nội, tạo nên bãi đá sông Hồng nổi tiếng nhiều người yêu thích. Vẻ đẹp của con sông Hồng đã tạo nên nguồn cảm hứng bất tận để chùm thơ về sông Hồng, thơ hay về sông Hồng mang nhiều xúc cảm sau đây ra đời. Cùng Thieuhoa chia sẻ bạn nhé !

1. TOP 10+ bài thơ về sông Hồng hay, ý nghĩa

Khác với những con sông khác, nước sông Hồng không mang màu biếc xanh mà mang màu đỏ gạch non. Làn nước mênh mông trên mặt sông mang theo bao vị phù sa màu mỡ, đã bồi đắp cho bãi mía, bờ dâu, cho nương lúa quê hương. Nếu bạn yêu con sông Hồng chắc không thể bỏ qua những bài thơ về sông Hồng hay, ý nghĩa sau đây.

Thơ về sông Hồng

Thơ Về Sông Hồng

Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Sao ta nhớ về sông Hồng thế nhỉ
Hà nội ơi con sóng vỗ rì rào
Sông chở phù sa lấp lánh tự khi nào
Đã bồi đắp cho mùa màng bờ bãi.

Gió sông Hồng âm thầm thổi mãi
Ru lòng người mong những ước mơ xa
Sông chở đoàn quân về giải phóng năm xưa
Tiến vào thủ đô, năm cửa ô vẫy gọi.

Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới
Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng
Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong
Thuyền ai đó mau xuôi về Hà nội.

Đoàn tàu chạy qua cầu người đứng đợi
Nhắn gửi bao lời mong nhớ yêu thương
Để người đi năm tháng mãi vấn vương
Nhớ buổi hẹn hò qua cầu gió thổi.

Cùng nhau ngắm đôi bờ sông bối rối
Tay đan tay nghe phố nói thầm thì
Cả bốn mùa sóng hát đợi người đi
Dưới trăng sáng xanh xanh trời Hà nội.

Con đê nhỏ theo sông dài chảy mãi
Bồi hồi mùa nước lũ trào dâng
Những chuyến tàu chở năm tháng bâng khuâng
Chở mơ ước với nồng nàn Hà nội.

Sông Hồng đó những mùa hè vời vợi
Ve râm ran, phượng đỏ dọc đôi bờ
Sông bồi hồi chở đến những vần thơ
Vào lớp học làm bài thi em viết…

Với Sông Hồng

Tác giả: Trương Nam Hương

Xa lắc cánh buồm
Hư ảo một dòng sông
Mộng du chảy qua đời tôi – năm tháng
Đêm ngửa mặt sao trời nhoi nhói sáng
Thất vận câu thơ
Lỗi hẹn với sông Hồng
Mẹ một đời thầm lặng sống bao dung
Dắt lúa lội qua mùa Đông thoi thóp
Mẹ từng giấu vào đêm nghìn giọt khóc
Quả bàng khô chờ rụng lúc không người
Mẹ ru hời hạt thóc – những mong tôi…
Tóc người lẫn với mưa nguồn chớp bể
Con xa mẹ xa quê biền biệt thế
Hỡi hoa xoan ký ức tuổi lên mười!
Chỉ sông Hồng thương mẹ hát đơn côi
Phù sa đỏ như miếng trầu mẹ quệt
Ăn hạt gạo mãi giờ con mới biết
Có sông và đời mẹ ở bên trong.

Sông Hồng của mẹ

Tác giả: Chưa rõ

Hừng hực chảy
như một người đàn bà
nhễ nhại cõng trên lưng một bồ thóc lớn
không một phút ngừng chân
Nàng đi qua miền châu thổ
đã một thời đói khát
hai – triệu – xác – người chất lên xe bò
vào những đêm mưa
Vì thế nàng không bao giờ
rời xa bồ thóc trên lưng mình
bài học đau thương

Chúng ta không thể chết đói một lần nữa
nàng nghĩ
dân tộc này không thể mãi nghèo hèn tối tăm
nàng vẫn nghĩ
và những người da vàng bên sông Hồng
ra đi đòi tự do
Sông hồng vẫn lặng chảy
giống một người đàn bà khi đêm xuống
sau một ngày vắt kiệt mình cho đồng áng
nàng duỗi nằm mềm mại như sông
lặng lẽ đón nhận ngọn gió đêm thô tháp
mang hơi thở oi nồng của rơm rạ và đất đai
nàng lặng lẽ đón nhận ánh trăng đêm
thấm vào thịt da mình những giọt thanh xuân

Sông Hồng vật vã chảy
giống một người đàn bà trở dạ
vào đêm thiếu trăng
nàng bỏ lại sau lưng một mùa lũ đỏ
những bài ca súng gươm huyên náo
nàng bỏ lại sau lưng
những lớp sóng thăng trầm phế hưng

Bởi gánh nặng trên vai nàng
một bên là bồ thóc lớn châu thổ
còn bên kia là những đứa con đói sữa
nàng phải nuôi nấng chúng
suốt một thời trận mạc héo hon
Buổi chiều đầy gió
ngoài sông mẹ ngồi chải tóc
năm tháng cội nguồn
tình mẹ cũng như sông
những con thuyền dại dột
bỏ mẹ đi từ năm mười sáu tuổi
nay mới trở về
sông mẹ vẫn như xưa

Sau bao năm
sông mẹ vẫn chờ
những đứa con lưu lạc
mây ký ức đã hoá mầu tóc bạc
sóng thời gian còn u uẩn nỗi niềm
những con thuyền xa mẹ đã bao đêm
ngày trở lại sông vẫn đầy nước mắt
Mẹ như phù sa
hoá thân vào đất
mẹ như mạch nguồn
trong lành của đất
mẹ như mùa màng
sinh sôi trên đất
những bãi bờ chan chứa
gió yêu thương.

Sông Hồng

Thơ: Lưu Quang Vũ

Một con sông chảy qua thời gian
chảy qua lịch sử
chảy qua triệu triệu cuộc đời
chảy qua mỗi trái tim người
khi êm đềm khi hung dữ
một con sông rì rầm sóng vỗ
trong muôn vàn trang thơ
làm nên xóm thôn, hoa trái, những ngôi nhà
tạo sắc áo, màu cây và tiếng Việt
một giống nòi sinh tự một dòng sông
trăm đứa con xuống biển lên rừng
ở lại Phong Châu, người con thứ nhất
vua Hùng Vương thứ nhất nước Văn Lang
sóng và phù sa – khái niệm đầu tiên
nước và đất để nay thành Đất Nước
một con sông dịu dàng như lục bát
một con sông phập phồng muôn bắp thịt
một con sông đỏ rực
nhuộm hồng nâu da người.
ôi Sông Hồng, mẹ của ta ơi
người chứa chất trong lòng
bao điều bí mật
bao kho vàng cổ tích
bao tiếng rên nhọc nhằn
bao xoáy nước réo sôi trong ngực rộng của người
bao doi cát ngầm trong lòng người phiêu bạt
người quằn quại dưới mưa dầm nắng gắt
cho ban mai chim nhạn báo tin xuân
cho đơn sơ hạt gạo trắng ngần
cả nhành dâu bé xanh
người cũng cho nhựa ấm

một dòng sông với những thuyền những bến
những thân đê uốn lượn lưng rồng
hoa gạo đỏ bờ sông những đền miếu phố phường
mái rạ bờ tre hoàng hôn khói bếp
một dòng sông như dòng đời mãnh liệt
nhấn chìm bao thuyền giặc
và xoá nhoà dấu vết các triều vua…
sóng rập rờn quanh bè gỗ tuổi thơ
nước sông chảy trên vai em lấp loáng
ta đi qua những bến phà tan nát
một ngàn ngày xa cách
một ngàn đêm sông Hồng
trên chùm sao bánh lái
trong câu hò đồng đội
trong ráng mây cuồn cuộn căng buồm…
máu ta mang sắc đỏ sông Hồng
nỗi khổ và niềm vui bất tận
luôn luôn mới đến, luôn luôn ra đi
luôn già nhất và luôn trẻ nhất
sông để lại trước khi về với biển
không phải máu đen độc ác của quân thù
không phải gươm đao ngàn năm chiến trận
không phải nghẹn ngào tiếng nấc
sau sụp lở hưng vong sau thù hận sóng trào
là bãi mới của sông xanh ngát
là đất đai lấn dần ra biển
là tâm hồn đằm thắm phù sa
dâng yêu thương đỏ rực đôi bờ.

Vàm Cỏ Đông

Tác giả: Hoài Vũ

Ở tận sông Hồng, em có biết
Quê hương anh cũng có dòng sông
Anh mãi gọi với lòng tha thiết :
Vàm Cỏ Đông ! Ơi Vàm Cỏ Đông !

Đây con sông xuôi dòng nước chảy
Bốn mùa soi từng mảnh mây trời
Từng ngọn dừa gió đưa phe phẩy
Bóng lồng trên sóng nước chơi vơi.

Đây con sông như dòng sữa mẹ
Nước về xanh ruộng lúa, vườn cây
Và ăm ắp như lòng người mẹ
Chở tình thương trang trải đêm ngày.

2. Chùm thơ về sông Hồng ngắn gọn, xúc cảm

Những bài thơ về sông Hồng sau đây tuy ngắn gọn nhưng không kém phần sâu sắc. Mỗi bài thơ là mỗi nỗi niềm xúc cảm, là tiếng lòng, tâm tư, tình cảm của nhân vật trữ tình muốn gửi gắm. Cùng chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !

Thơ về sông Hồng ngắn gọn

Ngày mưa bên sông Hồng

Tác giả: Chưa rõ

Có phải mưa vừa trốn khỏi mây
Về thăm quê cũ trở ra đây?
Mà sao trong nước pha màu nhớ
Pha cả niềm đau lớp lớp dầy!
Mưa với ta từng đã tri âm
Nhiều đêm mưa dột nát trong hầm
Nhiều đêm quấn quít bên phòng tuyến
Đạn thét long trời đêm tối tăm..
Mưa lũ cho tràn bao nhớ mong
Theo ta ra tận bến sông Hồng.
Bên kia cuồn cuộn trời biên giới
Nhìn chẳng mong về, mưa biết không..?

Nghe đàn bầu trên sông Hồng

Tác giả: Chưa rõ

Thời gian trôi ngày tháng đi qua
Sông Hồng ơi lúc nào ngừng chảy
Đêm có nghe tiếng đàn em gảy
Giọt đàn nào dành để riêng tôi
Mảnh trăng non ngơ ngẩn giữa trời
Người đông đúc điện bắt đầu toả sáng
Tiếng đàn ngân mặt sông lóng lánh
Hồn tôi rung theo sóng tự bao giờ
Thời gian trôi ngày tháng đi qua
Dòng sông trôi tiếng đàn níu giữ
Sông Hồng ơi phập phồng hơi thở
Nhịp ngắn dài theo nhịp tiếng đàn ngân.

Sông Hồng Yêu Dấu

Tác giả: Hạo Vũ

Tôi muốn về với quê mẹ sông Hồng
Cuộc đời tôi tựa sương khói mông lung!
Sông dài rộng, sông nuôi tôi khôn lớn
Khi hiền hoà lúc giận giữ cuồng ngông!

Nắng chiều rơi trên sóng nước trập trùng
Tâm hồn tôi xa cách trở muôn trung!
Muốn về lại một ngày xưa thơ bé
Trẻ nô đùa cùng tắm mát ven sông

Để ôm trọn một vùng trời thơ mộng!
Giờ xa xôi chỉ còn biết ngóng trông!
Nhớ bãi mía, bờ lau con Le lội
Bên bãi bồi mùa lũ nước chảy trôi

Nước đục ngầu, con nước lớn mênh mông!
Bềnh củi mục từ thượng nguồn chảy xuống
Trôi về đâu, phiêu bạt đến sứ người?
Rồi chìm sâu trong bóng tối khôn nguôi!

Hay được vớt bằng bàn tay ai đó?
Bên dòng đời xuất hiện một lần thôi
Phía trời tây áng sáng đã dần lui
Màn đêm xuống che dấu bao lầm lỗi

Những buồn vui hay sóng gió cuộc đời
Nơi nguồn cội đợi chờ trong thương nhớ!
Con chỉ biết khi con còn hơi thở
Sẽ lại về quê mẹ đó sông tôi.

Bên kia sông Hồng

Tác giả: Chưa rõ

Bên kia sông Hồng cái nắng bềnh bồng
Có cô chưa chồng giặt yếm phơi phong
Yếm trắng bòng bong lúa đòng ngậm sữa
Có cô bụng chửa lum lúm má hồng
Sắc sắc không không chuông đồng thỉnh mõ
Có bầy trẻ nhỏ vò võ mẹ cha
Dưới đất đàn gà trên trời đàn nhạn
Ập à kết bạn đàn ông đàn bà
Bờ bãi phù sa cỏ hoa phất phới
Vườn nhãn vườn hồng xum xuê mời gọi
Có những ngày hội nhà nông hái trồng
Thời trang trai gái dập dìu chớm đông
Bên kia sông Hồng có ngôi nhà gỗ
Bốn bề cửa ngỏ gọi gió mời trăng
Có hoa cát đằng tượng ông Thi Tửu
Có bầu bạn rượu nói cười dung dăng
Trong đê mặt bằng chung cư siêu thị
Ngoài đê ứ hự chân quê ruộng vườn
Đêm đêm đèn đường mờ mờ tỏ tỏ
Ngửa mặt Hằng Nga sa giữa mù sương…

Với Sông Hồng

Tác giả: Trương Nam Hương

Xa lắc cánh buồm
Hư ảo một dòng sông
Mộng du chảy qua đời tôi – năm tháng
Đêm ngửa mặt sao trời nhoi nhói sáng
Thất vận câu thơ
Lỗi hẹn với sông Hồng
Mẹ một đời thầm lặng sống bao dung
Dắt lúa lội qua mùa Đông thoi thóp
Mẹ từng giấu vào đêm nghìn giọt khóc
Quả bàng khô chờ rụng lúc không người
Mẹ ru hời hạt thóc – những mong tôi…
Tóc người lẫn với mưa nguồn chớp bể
Con xa mẹ xa quê biền biệt thế
Hỡi hoa xoan ký ức tuổi lên mười!
Chỉ sông Hồng thương mẹ hát đơn côi
Phù sa đỏ như miếng trầu mẹ quệt
Ăn hạt gạo mãi giờ con mới biết
Có sông và đời mẹ ở bên trong.

Chiều sông Hồng nhớ bạn

Tác giả: Chưa rõ

Heo may se lạnh bờ vai
Dòng Thương bóng vẫn đổ dài triền đê?
Rạ rơm vẫn cứ bộn bề?
Mồ hôi đất thở vẫn tê tê nồng?
Buồn vui thơ vẫn mênh mông,
Tìm nhau chảy ngược dòng sông đá ngầm!
Chén trà thì gửi hương thầm,
câu thơ tặng bạn lại ngâm cho mình!
Đôi dòng Thương vẫn đinh ninh,
Tre xanh vẫn rủ bóng mình đáy sông.
Trở trăn sóng đỏ sông Hồng
Tôi mơ lặn ngụp giữa dòng Thương Giang.
Sương thu biến khúc cỏ vàng
Phố ồn ã phố, dạ càng ngẩn ngơ…

>>>ĐỪNG BỎ LỠ: CHÙM thơ về sông nước, thơ về các dòng sông xúc cảm, ý nghĩa

3. Chùm thơ tình về sông Hồng ngọt ngào, lãng mạn

Dòng sông Hồng cũng là nơi chứng kiến bao lời hẹn thề của nhiều đôi trai gái. Cũng trên dòng sông thơ mộng này hai đứa đã trao cho nhau nụ hôn đầu đời cùng câu ước nguyện mãi chung đôi. Nay gặp lại dòng sông xưa lòng ta lại dâng lên nỗi nhớ, niềm thương để rồi những xúc cảm đó đã dệt nên những bài thơ tình sông Hồng dạt dào xúc cảm sau đây.

Thơ tình sông Hồng ngọt ngào, lãng mạn

Thơ Về Sông Hồng

Tác giả: Tạ Thăng Hùng

Sao ta nhớ về sông Hồng thế nhỉ
Hà Nội ơi con sóng vỗ rì rào
Sông chở phù sa lấp lánh tự khi nào
Đã bồi đắp cho mùa màng bờ bãi.

Gió sông Hồng âm thầm thổi mãi
Ru lòng người mong những ước mơ xa
Sông chở đoàn quân về giải phóng năm xưa
Tiến vào thủ đô, năm cửa ô vẫy gọi.

Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới
Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng
Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong
Thuyền ai đó mau xuôi về Hà nội.

Đoàn tàu chạy qua cầu người đứng đợi
Nhắn gửi bao lời mong nhớ yêu thương
Để người đi năm tháng mãi vấn vương
Nhớ buổi hẹn hò qua cầu gió thổi.

Cùng nhau ngắm đôi bờ sông bối rối
Tay đan tay nghe phố nói thầm thì
Cả bốn mùa sóng hát đợi người đi
Dưới trăng sáng xanh xanh trời Hà nội.

Con đê nhỏ theo sông dài chảy mãi
Bồi hồi mùa nước lũ trào dâng
Những chuyến tàu chở năm tháng bâng khuâng
Chở mơ ước với nồng nàn Hà nội.

Sông Hồng đó những mùa hè vời vợi
Ve râm ran, phượng đỏ dọc đôi bờ
Sông bồi hồi chở đến những vần thơ
Vào lớp học làm bài thi em viết…

Sông quê em và sông quê anh

Tác giả: Nghi Lâm

Quê em có sông Hồng cuộn chảy
Lắm phù sa bồi đắp ruộng vườn
Bờ đê già luôn để vấn vương
Khiến lữ khách xao lòng trăn trở
Còn quê anh có dòng sông nhỏ
Với con đò đưa khách sang ngang
Cây cầu tre nằm yên khoe dáng
Để mỗi chiều ai bước quay về
Như thế đấy mà nghe anh kể
Chốn quê nghèo nhưng lắm thân thương
Bà Mẹ già tóc đã điểm sương
Đợi con trước bờ sông bến nước
Rời quê nhà mà không biết trước
Lúc trở về Mẹ đã đi xa
Anh viếng mồ khẽ đặt cành hoa
Khấn người hảy bình yên an nghỉ
Nay có em bạn hiền tri kỷ
Ở Hà Thành nhớ ở phương Nam
Nơi sông anh có lắm mương vàm
Nhớ da diết sông Hồng cuộn chảy!

Sóng sông Hồng

Tác giả: Đỗ Hương

Em ngủ vùi bên cánh võng Sông Hồng
Mơ gặp Anh vào đêm Trăng tỏ
Anh thấy gì, rì rào bên đồng lúa?
Sóng Sông Hồng oàm oạp vỗ… về Đông…
Những cánh Cò bay thẳng tắp cánh đồng
Mùa Thu chín trên từng vườn Nhãn ngọt
Nắng đồng bãi mướt xanh ngà ngọc
Nằm ngoan nghe câu chuyện kể Tiên- Rồng
Đồng Tử xưa không khố cởi trần
Lặn lội triền sông theo Cha bắt cá
Nắng đồng bằng Sông Hồng sao ngọt lạ!
Cho lưới chàng mắc “tiên cá ” Tiên Dung?
Nước đỏ ngầu ghi chứng tích Thăng Long
Ngàn năm đó dáng Rồng bay lồng lộng
Thành phố trẻ ồn ào náo động
Đẹp lung linh soi bóng dáng Nhị Hà
Cứ dạt dào cứ đỏ nặng phù sa
Bồi nhẫn nại cho đồng bằng châu thổ
Cứ thăng trầm bên bồi bên lở
Cứ ngân nga chuông Trấn Vũ, canh gà…
Sóng Tây Hồ còn vỗ khúc dân ca
Đây rốn Sông Hồng hàng ngàn năm đọng lại
Làm lá phổi cho Thủ đô xanh mãi
Cái tên dịu dàng “Bên cạnh một Dòng Sông” *
Sông Hồng ơi! Nguyện ước ngàn năm
Sông mãi chảy, mãi trôi về với Biển
Mãi tươi tốt phù sa trìu mến
Cho Tình yêu Sông rộng Biển dài
Mênh mang giữa dòng, ai vớt điệu hò ai…!

Chiều Bên Sông Hồng

Tác giả: Nguyễn Hoàng

Tôi đứng đây bên bờ sông Hồng
Mắt nhìn theo dòng nước mênh mông,
Thả hồn mình cùng dập dềnh con sóng
Chợt thấy như thanh thản trong lòng.

Gửi cho em ở bên kia sông Hồng
Những nồng nàn hôm qua cất dấu.
Bao đắm say em nào có thấu
Như phù sa trôi dạt về đâu.

Ôi dòng sông- mắt em thẳm sâu
Chảy trong tôi tháng ngày lặng lẽ.
Gió lộng cuốn hồn tôi như thể
Chìm sâu vào nơi đáy mắt em.

Chảy đi sông ơi cứ chảy êm đềm
Mang đắng cay hoà mặn nồng của biển.
Để lại tôi với trái tim tha thiết
Mải miết yêu dẫu bên lở bên bồi.

Chảy đi sông ơi cứ chảy muôn đời.
Sông là thế ngàn năm vẫn thế.
Chỉ có tình yêu là không thể
Mãi ngọt ngào khi lòng hết đam mê.

Sông Hồng quê em

Tác giả: Thu Hiền

Mời anh về hội chùa Keo Hành Thiện
Cùng em xem bơi Chải giữa sông Hồng
Dọc đôi bờ đồng lúa trải mênh mông
Rằm tháng chín hội Chùa đông anh ạ.
Quê hương em nước sông màu rất lạ
Hồng như má con gái tuổi xuân thì
Cải trải vàng níu bước lữ khách đi
Tháng mười một anh lại về anh nhé.
Sông quê em đôi khi không lặng lẽ
Vào mùa mưa tung bọt nước đục ngầu
Mẹ bảo rằng..sông giống như người nhỉ
Cũng vui buồn,hờn giận,cũng biết đau.
Anh sẽ về với sông em…anh nhé
Con đò neo bến cũ mãi yên bình
Sóng cũng như cánh võng đưa nhè nhẹ
Chờ người đi dừng lại cuộc hành trình.

>>>ĐỪNG BỎ LỠ: TOP 50+ bài thơ về thiên nhiên, phong cảnh nên thơ, hữu tình

4. Bài thơ "Gửi em ở cuối sông Hồng" nổi tiếng của Dương Soái

"Gửi em ở cuối sông Hồng" là bài thơ của nhà thơ Dương Soái được nhạc sĩ Thuận Yến phổ nhạc trở thành bài hát nổi tiếng được đông đảo khán, thính giả yêu thích, thuộc lòng. Cùng Thieuhoa tìm hiểu kĩ hơn về hoàn cảnh sáng tác, sự ra đời của bài thơ này bạn nhé !

Bài thơ "Gửi em ở cuối sông Hồng" của Dương Soái

Gửi em ở cuối sông Hồng

Thơ: Dương Soái

“Anh ở Lào Cai
Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt
Tháng Hai, mùa này con nước
Lắng phù sa in bóng đôi bờ

Biết là em năm ngóng, tháng chờ
Cứ chiều chiều ra sông gánh nước
Nên ngày ngày cùng bạn bè lên chốt
Anh lại xuống sông Hồng cho thoả nỗi em mong

Đài báo gió mùa, em thương ở đầu sông
Đỉnh đồi cao chiến hào anh gặp rét
Biết mùa màng đồng quê chưa cấy hết
Tay em ngập dưới bùn, lúa có thẳng hàng không?

Giá chúng mình còn cái thuở dung dăng
Anh thả lá thuyền xuôi về dưới ấy
Em ra sông chắc là em sẽ thấy
Chỉ nỗi nhớ chúng mình đủ ấm mọi mùa đông.

Nhưng thơ ngây đâu còn ở chúng mình
Khi tổ quốc trao anh lên tuyến đầu chặn giặc
Khi biên cương trong anh đã trở thành máu thịt
Đạn lên nòng anh giữ ngọn nguồn sông

Nỗi nhớ cho em chưa viết được đôi dòng
Đạn quân thù cuồng điên bắn vào thị xã
Xe tăng thù nghiến mặt sông yên ả
Nhịp cầu thù chặt đứt chờ mong

Bão lửa này mang sức mạnh hờn căm
Phá cầu thù xé vụn xe tăng giặc
Giữa dòng sông ngàn xác thù ngã gục
Máu giặc loang ố cả một vùng

Thì hỡi em yêu ở cuối sông Hồng
Nếu gặp dòng sông ngàu lên sắc đỏ
Là niềm thương anh gửi về em đó
Qua màu nước sông Hồng, em hiểu chiến công anh”.

Nhà thơ Dương Soái sinh năm 1950 ở vùng quê chiêm trũng Hà Nam. Bước vào tuổi 18, nhà thơ thoát ly gia đình, gia nhập đoàn công nhân địa chất Hoàng Liên Sơn (Ngày nay thuộc địa phận hai tỉnh Lào Cai và Yên Bái).

Khi cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc nổ ra, nhà thơ Dương Soái đang là phóng viên của Đài Phát thanh Hoàng Liên Sơn. Ông được ban lãnh đạo Đài cử lên mặt trận ngay trong tháng 2/1979. Tại nơi tạm nghỉ trong các trận đánh, ông đã được gặp các chiến sĩ và người dân vừa từ mặt trận trở về.

“Đến mặt trận, tôi gặp các đồng chí, chiến sĩ. Có người trở về sau trận đánh máu vẫn còn chảy ròng ròng ở viết thương. Người về trước, người về sau, nhưng trông thấy nhau là... khóc vì “tưởng mày chết rồi!”.

Khi biết tôi là nhà báo, các chiến sĩ nói với tôi rằng: “Anh là nhà báo, anh phải nói với mọi người rằng: Còn chúng em, thì còn biên giới”. Đặc biệt, ngay sau đó, các chiến sĩ nhờ tôi gửi những lá thư của họ về gia đình.

Người thì gửi những lá thư đã cho vào phong bì gián tem, người thì gửi lá thư vừa viết vội chưa kịp cho vào phong bì mà chỉ mới kịp gấp làm 3. Thậm chí, có người chỉ kịp xin tôi một tờ giấy để ghi vội vài dòng ngắn ngủi nhắn nhủ cho người thân ở nhà biết họ vẫn đang bình yên hoặc đưa cho tôi địa chỉ rồi nhờ tôi đánh điện về nhà báo tin họ vẫn còn sống.

Giai đoạn đó, phóng viên đi đưa tin không có phương tiện gì để truyền về ngoài trực tiếp về tại cơ quan. Vì vậy, sau khi thu đầy các cuốn băng về các mẩu chuyện - câu chuyện chiến đấu thì tôi trở về phố Lu - Lào Cai. Thời điểm đó, người ta dồn tất cả các loại tàu lại để chở những người sơ tán từ biên giới vào sâu trong nội địa.

Trong lúc ngồi chờ đoàn tàu tiếp theo ở ga phố Lu, tôi mới có thời gian lần dở những lá thư mà người nơi chiến trận đã gửi cho mình. Hoá ra, trong những lá thư đó, đa phần là địa chỉ ở Hà Sơn Bình, Hà Nam Ninh, Vĩnh Phú, Hải Hưng... tức toàn những cái tên ở phía cuối sông Hồng cả.

Điều này làm cho tôi dấy lên suy nghĩ, cuộc chiến này tập hợp rất nhiều con em ở dọc sông Hồng lên bảo vệ biên giới. Cộng với nỗi niềm của bản thân, một người cũng sinh ra bên cạnh sông Hồng... đã làm tôi cảm tác để viết nên bài thơ “Gửi em ở cuối sông Hồng”. Bài thơ sau đó được Hội Văn học Nghệ thuật Hoàng Liên Sơn in, sau đó báo Văn nghệ in”, nhà thơ Dương Soái kể.

Một năm sau, 1980, nhạc sĩ Thuận Yến tình cờ đọc được bài “Gửi em ở cuối sông Hồng”. Ông đã phổ nhạc cho bài thơ, trở thành bài hát nổi tiếng.

Nhà thơ Dương Soái kể, vài năm sau đó, ông mới gặp nhạc sĩ Thuận Yến. Nhạc sĩ họ Đoàn kể với nhà thơ rằng, trong một chuyến ngược lên biên giới sau chiến tranh, ông đã gặp vợ chồng một chiến sĩ.

Vợ ở Thái Bình, còn chiến sĩ đang chốt ở biên giới Bát Xát, phía con sông Hồng. Nhạc sĩ Thuận Yến được kể rằng, đó là người vợ trẻ, vừa lấy chồng thì chồng ra ngay biên giới. Ông bố giao cho chị phải lên biên giới để gặp chồng.

Gặp hoàn cảnh như vậy, nhạc sĩ Thuận Yến rất xúc động nhưng lúc đó ông chưa viết được ra bài hát ấp ủ, mãi đến khi gặp bài thơ “Gửi em ở cuối sông Hồng” ca khúc mới ra đời.

Nhà thơ Dương Soái tâm sự: “Trong điều kiện chiến tranh ngày ấy, câu thơ: “Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt” có nghĩa đây là đất của ta, đất của chúng ta, của tôi - một lời tuyên ngôn “Nam quốc sơn hà...”.

Tuy nhiên, trong hoàn cảnh cụ thể của người chiến sĩ ở mặt trận Lào Cai, “Gửi em ở cuối sông Hồng” nhấn mạnh địa danh: Anh ở Lào Cai/ Nơi con sông Hồng chảy vào đất Việt. Nhưng Dương Soái vẫn biết ơn nhạc sĩ Thuận Yến đã sửa giúp 2 chữ "Lào Cai" trong bài thơ ra chữ "biên cương". Chính hai chữ "biên cương" mang một tầm rộng lớn hơn, phổ quát hơn, bay rộng hơn trên khắp dải biên cương Tổ quốc.

Cũng theo nhà thơ Dương Soái, đầu tiên nhạc sĩ Thuận Yến viết “Gửi em ở cuối sông Hồng” đơn ca theo bài thơ gốc của Dương Soái nhưng NSƯT Thanh Hương - vợ nhạc sĩ Thuận Yến đã bảo chồng phải viết song ca cho ca sĩ có đất để giao lưu nên nhạc sĩ đã biến “Gửi em ở cuối sông Hồng” thành bài song ca với 2/3 lời 2 trong ca khúc là của nhạc sĩ Thuận Yến.

Năm 1999, 20 năm sau khi “Gửi em ở cuối sông Hồng ra đời”, ca khúc đã được Bộ Tư lệnh Biên phòng trao giải thưởng Bài hát được các chiến sĩ bộ đội biên phòng bình chọn là hay nhất.

Nhà văn Hoàng Mạnh Quân - Hội Liên hiệp Văn học nghệ thuật tỉnh Yên Bái cho rằng: “Bài thơ “Gửi em ở cuối sông Hồng” của Dương Soái đã nói được tâm tư, tình cảm... của những người ở biên cương nói chung. Con sông Hồng chảy vào đất Việt vốn được nói nhiều trước đây nhưng khi chiến tranh nổ ra con sống lại mang một ý nghĩa rất khác.

Người ta cảm thấy tình cảm của những người ở biên cương gửi về người phương xa trong thời điểm “nước sôi lửa bỏng” có gì đó rất đỗi thiêng liêng, mãnh liệt... Nhất là tình yêu của những người lính đang ở biên cương bảo vệ tổ quốc gửi cho người yêu, người vợ của mình.

Cái đó đã đi sâu vào lòng người và dấy lên trong tâm hồn người ta những xúc cảm mạnh mẽ”. Bên cạnh “Gửi em ở cuối sông Hồng”, nhà thơ Dương Soái còn có nhiều bài thơ viết về cuộc chiến bảo vệ biên giới phía Bắc được đăng trên nhiều tờ báo, tạp chí…

>>>XEM NHIỀU HƠN: TOP 50+ bài thơ về dòng sông quê hương tuổi thơ mang nhiều xúc cảm

Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về sông Hồng, thơ hay về sông Hồng mang nhiều xúc cảm. Hằng ngày, vẫn có những áng thơ tình hay, thơ tình buồn cùng những bản tình thơ lãng mạn được sáng tác, sưu tầm & đăng tải trên các chuyên mục thơ của blog Thieuhoa. Hãy thường xuyên ghé thăm để cập nhật nhanh những bài thơ hay và mới nhất. Chúc các bạn vui vẻ bên những vần thơ!

BÀI VIẾT LIÊN QUAN