6. Đêm khuya! Là lúc cảm xúc chân thật nhất, nỗi buồn và sự cô đơn lên ngôi. Và màn đêm cùng lúc chính ta phải rơi nước mắt.

7. Dặn lòng mình phải ngủ sớm để giữ gìn sức khỏe nhưng sao nhắm mắt vẫn không thể nào ngủ được. Thức khuya như một thói quen.

8. Những ký ức tưởng chừng như mờ nhạt và tan biến, nhưng thực chất nó vẫn còn đọng lại ở đó, chỉ trực chờ khi ta yếu lòng nó sẽ trào dâng. Đó là thời khắc mỗi khi đi đêm về.

9. Thức khuya, ban đầu thì khó khăn nhưng lâu dần sẽ tạo thành thói quen … Kể từ đó thức khuya trở thành thói quen này thật khó bỏ.

10. Tôi chẳng hề ngủ nổi khi kỷ niệm xưa cứ ùa về. Một mình chống chọi lại những điều tưởng chừng chìm vào dĩ vãng.

11. Tôi thích đêm khuya, sự im lặng đến lạ lùng đủ khiến cho chính ta cảm nhận được nhịp đập của con tim và cả suy nghĩ của nó.

12. Ban ngày mọi người thấy tôi cười nhưng không ai biết, tôi sống với nỗi cô đơn về đêm, khóc thầm trong bóng tối.

13. Chỉ khi màn đêm buông xuống, ta mới có thời gian nhìn lại mọi thứ nhưng cũng là lúc ta mất ngủ, trằn trọc mãi không thôi.

14. Có những đêm trằn trọc không ngủ nổi, chỉ còn mình tôi cùng những suy nghĩ ngổn ngang, những tiếng thở dài.